Đỉnh cấp rể quý - Trần Phong

Đỉnh cấp rể quý - Trần Phong - Chương 110: (3) (length: 7847)

CHƯƠNG 110: TỪ ĐÔNG LƯƠNG
Sau khi Vương Hiểu Nha rời đi, Hạ Nhược Y nhìn Trần Dật Thần.
“Anh đã làm gì họ vậy?” Hạ Nhược Y không kìm được mà hỏi, đây là lần đầu cô thấy Trần Dật Thần tức giận như thế, không biết anh sẽ xử lý Chu Lị và Nghiêm Xuân Mai ra sao.
“Không có gì cả, chỉ là cho hai người đó một bài học khó quên thôi.” Trần Dật Thần cười nhạt.
Hạ Nhược Y khẽ gật đầu, không nghi ngờ gì thêm.
“Vậy anh sẽ không sao chứ? Người phụ nữ đó có vẻ có bối cảnh?” Hạ Nhược Y lo lắng, sau khi chồng của Nghiêm Xuân Mai là Tần Hổ đến, dám đánh gãy tay bảo vệ, vô pháp vô thiên như vậy, nếu không có chỗ dựa thì không thể nào, cô sợ Trần Dật Thần sẽ gặp rắc rối vì chuyện này.
Trần Dật Thần lắc đầu, nói: “Không sao, anh đã giải quyết xong rồi.”
“Hai ngày này em cứ ở bệnh viện dưỡng thương, không cần nghĩ ngợi nhiều.” Trần Dật Thần mỉm cười nhẹ.
“Ừm.” Hạ Nhược Y gật đầu, nhưng trong lòng vẫn hơi lo lắng, cô thấy mình dường như càng ngày càng không hiểu Trần Dật Thần.
Chớp mắt hai ngày đã qua.
Cổng trường đại học Kim Lăng, mấy thiếu phụ xinh đẹp tụm năm tụm ba trò chuyện sôi nổi, tạo thành một khung cảnh tuyệt đẹp.
Vương Hiểu Nha cũng đứng trong đó.
Vì đều tốt nghiệp từ đại học Kim Lăng, địa điểm họp lớp cố định hằng năm đều là ở cổng trường.
“Hiểu Nha, sao lần này cậu không dẫn theo ông xã đến?” Đối diện Vương Hiểu Nha là một thiếu phụ hơi mập ăn mặc gợi cảm hỏi, năm xưa ở trường, Vương Hiểu Nha và Hạ Nhược Y đều là mỹ nữ của khoa, sau khi tốt nghiệp, Vương Hiểu Nha gả cho một ông chủ ngành công nghiệp than có tài sản nghìn tỷ ở Tấn Tây, có thể nói, là một trong những người gả được vào gia đình có điều kiện tốt nhất lớp.
Nghe hai từ “ông xã”, trong đáy mắt Vương Hiểu Nha thoáng qua tia u ám, nhưng trên mặt lại tươi cười: “Ôi, đừng nhắc nữa, mỏ than của lão quỷ chết tiệt nhà tớ dạo này gặp chút sự cố, công nhân bên đó đang làm loạn cả lên, anh ấy phải đến Tấn Tây để trấn an.”
Thiếu phụ hơi mập gật đầu, nói: “Vậy cậu phải kêu chồng cậu xử lý cho tốt, đầu năm nay, những sự cố này mà không xử lý ổn thỏa là người ta sẽ đưa lên mạng ngay, đến lúc đó lại rước họa vào thân.”
Vương Hiểu Nha gật đầu, nhưng nụ cười có chút miễn cưỡng.
Thật ra, mọi người đều không biết, năm xưa cô ta tốt nghiệp, gả cho một người căn bản không phải là ông chủ ngành công nghiệp than gì cả, mà là một tên lừa đảo. Tên lừa đảo đó khi đó tự xưng là ông chủ mỏ than ở Tấn Tây, bằng những lời ngon tiếng ngọt, cô ta đã bị lừa.
Sau khi kết hôn, cô ta mới biết sự thật, nhưng lúc đó trong bụng đã có con, cô ta chỉ đành cắn răng nuốt cục tức vào trong bụng, gắng gượng sống qua ngày.
“Nghe nói mấy cậu con trai lớp mình giờ cũng có vài người không tệ.” Thiếu phụ hơi mập lại chuyển chủ đề sang người khác, đây cũng là vấn đề mà mọi người quan tâm nhất, dù tốt nghiệp cùng trường, nhưng ra ngoài xã hội, hoàn cảnh khác nhau một trời một vực, có người chỉ trong ba năm ngắn ngủi đã lên làm quản lý cấp cao của xí nghiệp nước ngoài, lương một năm gần 2 tỷ, có người đến giờ vẫn chật vật ở dưới đáy xã hội, thậm chí còn không tìm được việc.
“Đúng đấy, mọi người còn nhớ Triệu Hữu Binh không?”
“Là cái cậu vừa xấu vừa lùn hả? Tớ nhớ hồi đó hình như còn theo đuổi Hiểu Nha.”
“Đúng, chính là cậu ta. Nhưng Hiểu Nha năm xưa không thích, còn vứt thư tình cậu ta viết vào thùng rác trước mặt mọi người.”
Mọi người mỗi người một câu, Vương Hiểu Nha cuối cùng cũng nhớ ra Triệu Hữu Binh mà họ đang nói là ai rồi.
“Cậu ta bây giờ tốt lắm sao?” Vương Hiểu Nha không kìm được mà hỏi.
“Tốt chứ sao, nghe nói sau khi tốt nghiệp thì cậu ta đầu quân cho một công ty đa quốc gia, chưa đến 2 năm đã lên đến vị trí phó tổng giám đốc, bây giờ lương một năm hơn 3 tỷ, mà sau này còn tăng nữa.” Thiếu phụ hơi mập ngưỡng mộ nói.
Hơn 3 tỷ? Sau này còn tăng? Vương Hiểu Nha há hốc mồm, trong lòng hối hận không thôi, nếu như năm đó cô ta đồng ý lời tỏ tình của cậu ta thì tốt rồi, bây giờ đâu cần phải khổ sở như vậy nữa.
“Nhưng Hiểu Nha năm đó từ chối cậu ta là đúng, bây giờ cậu ta có sự nghiệp tốt, nhưng so với chồng cậu mà nói thì vẫn còn kém xa.” Thiếu phụ hơi mập cười nói, Triệu Hữu Binh tuy không tồi, nhưng so với ông chủ ngành than thì vẫn chưa là gì.
Sắc mặt của Vương Hiểu Nha cứng đờ, nếu cô ta thật sự có chồng là ông chủ ngành than thì tốt rồi.
“Nhưng trong lớp mình hơn 60 người, người có sự nghiệp tốt nhất vẫn là nam thần Từ Đông Lương.” Thiếu phụ hơi mập gần như là một quyển bách khoa toàn thư, nắm rõ tình hình của mọi người trong lớp.
“Từ Đông Lương?” Vừa nghe đến cái tên này, trong mắt mấy thiếu phụ liền hiện lên tia kỳ lạ.
Nếu nói Hạ Nhược Y là tình nhân trong mộng của tất cả nam sinh trong lớp hồi đại học, thì Từ Đông Lương chính là nam thần trong mộng của tất cả các nữ sinh, trong số đó không ít người đã từng có tình cảm với Từ Đông Lương, chỉ tiếc rằng, trong mắt Từ Đông Lương chỉ có Hạ Nhược Y.
“Từ Đông Lương bây giờ làm việc ở đâu?” Vương Hiểu Nha hỏi, năm xưa cô ta cũng là một trong những người hâm mộ Từ Đông Lương, nhưng Từ Đông Lương lại nói, cả đời này không phải Hạ Nhược Y thì không lấy ai, vì chuyện này mà cô ta đã từng rất ghét Hạ Nhược Y.
“Đi làm? Người ta bây giờ không có đi làm.” Thiếu phụ hơi mập lắc đầu, nói: “Cậu ta bây giờ tự mở một xưởng quần áo, làm tổng giám đốc rồi, nghe nói dưới trướng có 300-400 công nhân.”
“300-400 người?” Những người khác cũng kinh ngạc.
“Ừm, người ta bây giờ không còn ở cùng đẳng cấp với chúng ta nữa rồi, xưởng quần áo của cậu ta mỗi năm lợi nhuận ròng đã hơn 90 tỷ, gần đây còn được chính phủ ủng hộ, thậm chí còn có quan hệ với nhà họ Liễu.” Thiếu phụ hơi mập ngưỡng mộ nói, ở đây đa số lương một năm đều không quá 300-600 triệu, dù Triệu Hữu Binh có sự nghiệp tốt, lương mỗi năm cũng chỉ hơn 3 tỷ, nhưng so với Từ Đông Lương thì khác nhau một trời một vực.
Vương Hiểu Nha cũng thấy chua xót, nếu năm xưa không có Hạ Nhược Y, có lẽ cô ta đã có thể ở bên Từ Đông Lương, sau khi tốt nghiệp cũng sẽ không bị người ta lừa, càng không phải sống cuộc sống khổ cực như thế này.
“Lý Tuyết, vậy lần này Từ Đông Lương có đến không?” Vương Hiểu Nha không nhịn được mà hỏi, hai lần họp lớp trước, những người tham gia chỉ là mấy nhân vật nhỏ không có tiếng tăm gì, những người nổi tiếng như Từ Đông Lương căn bản không xuất hiện, nếu lần này Từ Đông Lương đến, cô ta thế nào cũng phải bắt mối làm quen để Từ Đông Lương giúp cô ta.
Thiếu nữ hơi mập tên Lý Tuyết mỉm cười, nói: “Đương nhiên là đến rồi, lần này Từ Đông Lương không chỉ đến mà địa điểm tụ tập lần này của chúng ta là do cậu ta đặt.”
“Ở đâu?”
“Công quán Hoa Thịnh.” Lý Tuyết nói.
“Công quán Hoa Thịnh?” Mấy người phụ nữ đều trợn tròn mắt, nơi đó là nhà hàng cao cấp nhất Kim Lăng, đầu bếp ở đó đã từng là bếp trưởng của nhà hàng 3 sao Michelin, chi phí thấp nhất cho một người cũng vào khoảng 9-12 triệu, nếu ăn ngon một chút, thậm chí sẽ vượt quá 30 triệu.
Từ Đông Lương thật sự sẽ mời sao?
Phải biết, lớp có hơn 60 người, nếu đến hết thì phải tốn mấy trăm triệu, dù Từ Đông Lương có tiền cũng không thể tiêu xài hoang phí như vậy, nếu như ăn xong, Từ Đông Lương lại nói không mời mà tự bỏ tiền túi thì phải làm sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận