Đỉnh cấp rể quý - Trần Phong

Đỉnh cấp rể quý - Trần Phong - Chương 155: (3) (length: 8453)

**Đỉnh Cấp Rể Quý** **CHƯƠNG 155: TRẦN ANH NHU.**
Nhưng ai ngờ, sau chuyện đó, cả nhà họ Đỗ lại im lặng như c·h·ế·t, thậm chí có lời đồn rằng, Đỗ Khang Lăng đã lên tiếng, sau này tất cả người nhà họ Đỗ, gặp phải người họ Trần đều phải tránh mà đi đường khác.
Nếu như nói trước đây tin tức Trần Dật Thần c·ắ·t đ·ứ·t tay của Bạch Quảng Nghĩa và Dương Thanh chỉ khiến cho mấy đại hào tộc ở Kim Lăng cảm thấy kinh ngạc, thì lần này Trần Dật Thần g·i·ế·t anh em Đỗ Thanh Định, nhưng lại khiến cho nhà họ Đỗ không dám báo t·h·ù, đã thật sự dọa sợ mấy đại hào tộc ở Kim Lăng.
Đó là nhà họ Đỗ a!
Nhà họ Đỗ trong gia tộc tuyến hai của Kim Lăng cũng coi như là cao cấp rồi, cho dù có là gia tộc tuyến một như nhà họ Dương, nhà họ Đỗ cũng có thể va chạm.
Nhưng ai ngờ trước mặt của vị vĩ nhân họ Trần này, hai người trực hệ của nhà họ Đỗ bị g·i·ế·t, nhà họ Đỗ vậy mà lại không những không dám báo t·h·ù, n·g·ư·ợ·c lại còn nói khi gặp người họ Trần thì phải tránh mà đi đường khác nữa.
Ý trong đây, quá k·h·ủ·n·g ·b·ố rồi.
Nhất thời, cả giới thượng lưu của Kim Lăng đều chìm trong khủng hoảng.
Quốc Tế Cửu Long, thậm chí trở thành c·ấ·m địa của tất cả c·ô·ng t·ử và danh viện tiểu thư, thậm chí có gia tộc còn lên tiếng, người trong nhà, nếu như ai dám đến Quốc Tế Cửu Long, hoặc là chọc phải người họ Trần thì trực tiếp đ·á·n·h gãy chân!
Sợ rồi!
Rất nhiều gia tộc sợ rồi!
Đây còn dưới tình hình Dương Thái cật lực giấu nhẹm thân ph·ậ·n của Trần Dật Thần, nếu như Dương Thái không giấu thân ph·ậ·n của Trần Dật Thần, thì mấy gia tộc đó lúc này hẳn đều đã r·u·n như cầy sấy rồi.
Người thừa kế của nhà họ Trần ở Yến Kinh!
Danh hiệu này, đủ để dọa c·h·ế·t một số gia tộc tuyến hai tuyến ba ở Kim Lăng rồi.
Từ phản ứng của nhà họ Đỗ có thể nhìn ra.
Trước mắt, cả Kim Lăng, người biết được thân ph·ậ·n của Trần Dật Thần cũng chỉ có nhà họ Dương và nhà họ Đỗ, Dương Thái sẽ không tự nói ra, còn nhà họ Đỗ thì chính là không dám nói, nói rồi thì sẽ chỉ có họa diệt môn thôi.
Nhưng tuy không có ai nói, nhưng có một số gia tộc có tư cách, có đủ tầng lớp đã có thể đoán được.
Giống như nhà họ Triệu, Trần Dật Thần không cảm thấy, nhà họ Triệu vốn hùng mạnh sẽ đột nhiên vô duyên vô cớ mà thả cha mẹ Từ d·a·o ra.
Nhà họ Triệu chắc chắn là đã đoán được gì đó, cho nên mới nhượng bộ như vậy.
Vì một người c·h·ế·t, mà kết thù với một người rất có thể là người thừa kế của nhà họ Trần ở Yến Kinh, thì không hay chút nào.
“Nếu bọn họ đã chủ động thả người, vậy thì cũng đỡ cho ta khỏi đi một chuyến rồi.” Suy ngẫm một hồi, Trần Dật Thần nói, nhà họ Triệu chủ động thả người, vốn không nằm trong dự liệu của anh, nhưng đây là chuyện tốt, Trần Dật Thần cũng lười truy cứu.
Kiều Tiêu Nguyệt gật gật đầu, sau đó lại do dự mà nhìn Trần Dật Thần một cái, giống như muốn nói gì đó, nhưng lời đến bên miệng, lại bị cô ta nuốt n·g·ư·ợ·c vào trong.
“Còn có chuyện gì sao?” Trần Dật Thần nhíu mày, hỏi, bộ dạng muốn nói nhưng lại ngừng này của Kiều Tiêu Nguyệt rất kỳ lạ, đây không hợp với tính cách của cô ta.
“Cậu Trần, đích thực là có chuyện này, nhưng tôi không biết nên nói với cậu thế nào.” Kiều Tiêu Nguyệt có chút xoắn xuýt.
“Liên quan đến nhà họ Trần sao?” Trần Dật Thần nhàn nhạt cười một cái, có thể khiến cho Kiều Tiêu Nguyệt xoắn xuýt thế này thì cũng chỉ có chuyện của nhà họ Trần thôi.
Nhà họ Trần? Trong lòng Kiều Tiêu Nguyệt thầm kinh ngạc, quả nhiên, mối quan hệ của Trần Dật Thần và nhà họ Trần vốn không như cô ta nghĩ, theo lý mà nói, Trần Dật Thần nên nói là nhà mình, chứ không phải là nhà họ Trần.
Nhà họ Trần, nghe thế nào thì xa lạ thế đó.
Tuy kinh ngạc, nhưng tr·ê·n mặt Kiều Tiêu Nguyệt vẫn không biểu lộ ra điều gì.
“Vâng, cậu Trần.” Kiều Tiêu Nguyệt gật gật đầu, nói: “Cô hai rất bất mãn những chuyện mà cậu làm mấy ngày này, nói cậu ở bên ngoài lấy danh nhà họ Trần, cáo mượn oai hùm, làm m·ấ·t đi mặt mũi của nhà họ Trần.”
Cô hai?
Trần Dật Thần híp mắt lại, anh rất rõ, cô hai mà Kiều Tiêu Nguyệt nói là ai.
Cô hai, tên đầy đủ là Trần Anh Nhu, là con gái của bác hai Trần Kiến Sơn, xếp thứ hai trong nhà nên có danh xưng cô hai.
Trần Anh Nhu từ nhỏ đã đối nghịch với anh, thường xuyên cùng với những người nhà họ Trần khác n·h·ụ·c mạ anh.
Ấn tượng sâu nhất của Trần Dật Thần chính là lần đó, vào mùa đông năm chín tuổi, anh chơi đùa ở bên hồ, không cẩn t·h·ậ·n đụng phải Trần Anh Nhu một chút, Trần Anh Nhu liền cho người đẩy anh xuống hồ.
Nước hồ âm mười mấy độ, mang đến sự lạnh giá cùng cảm giác ngạt thở thấu xương, khiến cho Trần Dật Thần đến cuối đời cũng khó mà quên được.
Lần đó là lần mà Trần Dật Thần cách cái c·h·ế·t gần nhất, nếu như không phải có người đến cứu, anh đã bị c·h·ế·t cóng dưới đáy hồ từ lâu rồi.
Cho dù là được người ta cứu lên, anh cũng đã để lại gốc b·ệ·n·h, nghỉ dưỡng cả nửa năm, mới dưỡng khỏi b·ệ·n·h.
Th·e·o lý mà nói, Trần Anh Nhu suýt c·h·ế·t g·i·ế·t anh, nhà họ Trần dù có làm sao cũng phải cho Trần Anh Nhu chút bài học giáo huấn.
Nhưng sau đó, nhà họ Trần không nặng lời với Trần Anh Nhu dù chỉ một câu, ngược lại là chất vấn Trần Dật Thần tại sao lại đụng trúng Trần Anh Nhu, nếu như không cẩn thận đụng ngã Trần Anh Nhu, khiến Trần Anh Nhu ngã xuống hồ thì làm sao đây.
Cũng là lần đó, khiến cho Trần Dật Thần hoàn toàn ý thức ra, tính m·ạ·n·g của anh, ở trong mắt người nhà họ Trần chỉ là một trò cười.
Anh bị Trần Anh Nhu đẩy vào hồ, suýt chút nữa m·ấ·t m·ạ·n·g, nhưng người nhà họ Trần lại quan tâm đến việc, tại sao anh lại đụng trúng Trần Anh Nhu.
Sau khi trải qua chuyện đó, Trần Dật Thần liền cố ý duy trì khoảng cách với người nhà họ Trần.
Còn Trần Anh Nhu, không những không có chút áy náy nào, ngược lại còn n·h·ụ·c mạ anh dữ dội hơn nữa.
Bởi vì mẹ còn ở nhà họ Trần, cho nên Trần Dật Thần không có so đo nhiều với Trần Anh Nhu, hơn nữa lúc đó anh đã bắt đầu tập võ, tiếp xúc với Tiêu Quốc Tr·u·ng, biết được rất nhiều đạo lý.
Việc nhỏ không nhịn thì sẽ khiến mưu đồ lớn hỗn loạn luôn là câu được treo bên vành tai mỗi ngày.
Nhẫn nhịn, đã là 13 năm.
Ba năm trước, anh rời khỏi nhà họ Trần, cũng không cần nhịn Trần Anh Nhu nữa.
Nhưng không ngờ, hôm nay Trần Anh Nhu lại đ·u·ổ·i đến đây, nghe ý của Kiều Tiêu Nguyệt, rõ ràng là còn muốn đến k·i·ế·m chuyện với anh nữa.
**********
Trong đôi con ngươi của Trần Dật Thần hiện lên một tia lạnh lẽo, Trần Anh Nhu, lần này, ta sẽ không nhịn cô nữa.
“Khi nào Trần Anh Nhu đến?” Trần Dật Thần lạnh giọng nói, anh rất rõ, Trần Anh Nhu vốn không phải loại chỉ biết nói mồm, cô ta càng th·í·c·h làm thật hơn, ví dụ, nhìn thấy mình chướng mắt, sau đó trực tiếp đẩy mình vào trong hồ nước.
Lần này, cô ta bất mãn với mình, hẳn cũng sẽ không dừng lại ở việc mắng đôi ba câu ở trong gia tộc thôi đâu, mà là trực tiếp đến, k·i·ế·m chuyện với mình.
“Tuần sau.” Kiều Tiêu Nguyệt nhịn không được mà nhìn Trần Dật Thần một cái, nói, nhìn bộ dạng của Trần Dật Thần, hiển nhiên là rất rõ tính cách của Trần Anh Nhu, xem ra trước đây có qua lại với Trần Anh Nhu không ít.
Đồng thời, điều này cũng khiến Kiều Tiêu Nguyệt càng thêm không hiểu.
Thế cục hiện tại của nhà họ Trần, thật sự quá mơ hồ rồi.
Theo lý mà nói, Trần Dật Thần bây giờ là người thừa kế số một của nhà họ Trần, Trần Anh Nhu không nên, và cũng không dám đến k·i·ế·m chuyện với Trần Dật Thần mới đúng, nhưng, Trần Anh Nhu lại đến.
Cứ như, thân ph·ậ·n người thừa kế số một này của Trần Dật Thần, là giả vậy.
Nhưng Trần Lâm là đại quản gia của nhà họ Trần, hẳn sẽ không gạt cô ta chuyện này.
Điều này chỉ có thể nói rõ, tr·ê·n người của Trần Dật Thần, nhất định còn có bí m·ậ·t gì khác mà người khác không biết.
Tuy có thân ph·ậ·n người thừa kế nhà họ Trần, nhưng lại không thể hưởng thụ sự đãi ngộ hợp với thân ph·ậ·n này.
Nhưng bất luận thế nào, Kiều Tiêu Nguyệt cũng rất rõ, mình vốn không có tư cách tham dự vào những chuyện này.
Người bên ngoài đều cho rằng cô ta là nữ vương thương giới cao cao tại thượng, nhưng chỉ có cô ta hiểu rõ, cô ta chính là người làm c·ô·ng mà nhà họ Trần bồi dưỡng, nếu như làm nhà họ Trần không vui, thì có thể thay cô ta đi chỉ bằng một câu nói.
Xem thêm nhiều truyện hay khi chờ ra chương nhé Chồng Bá Đạo Tình Yêu Sâu Sắc Vợ Yêu Kiêu Ngạo Anh Boss x·ấ·u Xa Trong Lời Đồn Vợ Tổng Tài Không Dễ Nữ Thần Quốc Dân Chế Chế Tạo Hào Môn Hư Danh Tổng tài Phu
Bạn cần đăng nhập để bình luận