Đỉnh cấp rể quý - Trần Phong

Đỉnh cấp rể quý - Trần Phong - Chương 707: (3) (length: 7546)

“Hừ, đó chẳng qua chỉ là tình cờ gặp may mà thôi, nhưng không phải lúc nào cũng may mắn như vậy đâu, lần này anh chạy không thoát đâu, tôi sẽ đích thân chém đầu anh!” Vẻ mặt Ron không phục, lúc này cực kỳ kích động, hận không thể lập tức ra tay, đại chiến với Trần Dật Thần một trận. “May mắn sao? Ha ha, giết loại người như anh quả thực dễ như trở bàn tay ấy!” Trần Dật Thần nhàn nhạt cười một tiếng, như thể Ron Childef trong mắt anh căn bản không đáng nhắc tới, mà sự thật trong mắt Trần Dật Thần đúng là như vậy, giết Ron Childef chẳng qua chỉ là màn khởi động thôi, phía sau còn có đối thủ quan trọng hơn. “Cái gì?” Ron Childef không ngờ Trần Dật Thần lại xem thường anh ta như thế, lúc này anh ta tức đến phát điên, nếu không phải sợ phạm luật thi đấu thì lúc này anh ta đã ra tay rồi. “Tốt lắm, hy vọng lát nữa gặp tôi trong cuộc thi, anh vẫn còn dám nói lại lời này!” Vừa nói xong, Trần Dật Thần căn bản không thèm quan tâm đến anh ta nữa, cãi vã với loại người này, chả có ý nghĩa gì, cuối cùng vẫn phải dựa vào thực lực để quyết định tất cả. Lúc này, thiên tài Đông Thần Nước N ở đằng xa, Hồng Dịch đệ tử chân truyền của Hồng Môn Hồng Thiên Bá, William thậm chí là Arthur đều đang nhìn anh, trên người phát ra sát ý cực mạnh. Bên cạnh mấy người này, còn có một người là Dunney của Phật giáo Ấn Độ, anh ta cũng đang nhìn Trần Dật Thần, nhưng trong mắt anh ta không có sát ý, có thì cũng chỉ có chiến ý, trong mắt anh ta như có một ngọn lửa đang thiêu đốt, anh ta rất muốn so tài với Trần Dật Thần trong truyền thuyết kia. Đối với mấy người này ngoại trừ Dunney, Trần Dật Thần chả thèm liếc mắt đến ai, không phải anh sợ, sát ý của mấy người đó anh còn không thèm để vào mắt ấy chứ? “Được rồi, mọi người im lặng một chút, bây giờ mời các tuyển thủ tham gia cuộc thi lên sân khấu bốc thăm số thứ tự của mình.” Zeus đứng trên sân khấu, giọng nói như tiếng chuông vang vọng, nói với các tuyển thủ ở bên dưới. Giọng của Zeus vừa dứt, thí sinh đầu tiên của hàng đầu tiên không chút do dự bước lên sân khấu, những người khác theo sau xếp hàng chờ đến lượt bốc thăm của mình. “Xong rồi, sao tôi lại xui xẻo vậy chứ, tôi bốc trúng nhóm một!” “Đậu xanh, tôi vậy mà lại cùng nhóm với William, cái này không phải đùa chứ!” “Các người đừng ồn ào nữa, tôi vậy mà lại cùng nhóm với Trần Dật Thần, tên sát tinh này, chắc sẽ không điên cuồng chém luôn tôi chứ?” Thời gian trôi qua, mỗi khi có tuyển thủ bốc ra số của mình từ trong thùng, thì không ngừng có những tiếng kinh hô truyền ra, có người vui cũng có người buồn, nhưng tóm lại, vẫn là người vui nhiều hơn, dù sao cũng đâu phải ai cũng xui xẻo. Phải biết rằng cuộc thi võ thuật tầm cỡ thế giới này đã quy tụ những người cường giả mạnh trên thế giới, càng không phải ai cũng nhát gan, hơn nữa nhiều người cực kỳ tự tin vào sức mạnh của bản thân, bọn họ cảm thấy rằng chỉ cần họ không gặp phải mấy cường giả đứng top đầu trong bảng xếp hạng thì chưa chắc sẽ thua. Ngoại trừ 16 tuyển thủ mạnh được chọn trước không cần bốc thăm, thì những người còn lại không ngoại lệ, mà hơn nữa mỗi một nước chỉ có một tuyển thủ được chọn, vì vậy những người còn lại, cho dù đó có là người kế nhiệm của Hồng Thiên Bá là Hồng Dịch đi nữa, hay là Ron Childef thì bọn họ cũng không được ưu ái, chỉ có thể bốc thăm, Jaguar Munir của Nước M chính là một trong 16 cường giả mạnh đó. Hồng Dịch tiến lên vài bước, đến lượt anh ta bốc thăm, anh ta cười lạnh nhìn Trần Dật Thần một cái, ánh mắt đầy sát khí, sau đó rút tay ra khỏi hộp lấy ra một quả cầu nhỏ có ghi số 45, anh ta được xếp vào nhóm thứ mười lăm của cuộc thi. Kết quả này khiến anh ta có chút thất vọng, anh ta thất vọng vì không được xếp vào nhóm của Trần Dật Thần, như vậy thì không thể hủy diệt Trần Dật Thần sớm được. Dù thất vọng nhưng anh ta không nản lòng, theo quy định của cuộc thi, nhóm mười lăm và mười sáu của hai nhóm phải vào vòng loại trực tiếp, vẫn còn hy vọng, nghĩ đến điều này, Hồng Dịch lại một lần nữa nhìn thấy hy vọng. Với thực lực của Trần Dật Thần, chỉ cần không gặp phải những cường giả hàng đầu, việc thắng nhóm mười sáu và vào vòng trong vẫn không khó. “Yo, vận may của Hồng Dịch cũng thật tốt, theo như thứ tự trước mắt thì cậu rất có thể sẽ được giết tên nhóc con của Nước H kia trước đấy!” Ron Childef đứng sau Hồng Dịch liếc nhìn số của Hồng Dịch, cười nói. “Ha ha ha, không sai, nhưng nói không chừng vận may của cậu còn tốt hơn tôi, có thể giết được hắn ta ngay!” Hồng Dịch cười ha ha, anh ta vốn không quen Ron, thậm chí còn chưa từng gặp mặt trước đây, nhưng điều đó không quan trọng với anh ta. Miễn là mục tiêu của họ giống nhau, bọn họ có thể trở thành bạn bè, cho dù chỉ là bạn bè trên danh nghĩa. Trong những ngày này, bất luận là Hồng Dịch của Hồng Môn, hay là Ron, hay là Đông Thần, thiên tài võ học của Nước N thì đều cho rằng Trần Dật Thần đã là con cá nằm trên thớt của bọn họ, để cho bọn họ tùy ý bóp nắn, mà lúc này phải xem vận may của ai tốt hơn, có thể giết được Trần Dật Thần trước. Tuy mấy người đều không nói ra, nhưng trong lòng đều đang ngầm ganh đua, xem ai có thể giết Trần Dật Thần trước. “Satan hãy ban phước cho tôi và xếp tôi vào nhóm thứ mười sáu. Tôi muốn giết Trần Dật Thần!” Ron thầm nói trong lòng, sau đó hít một hơi thật sâu, bước lên phía trước và lấy ra một quả bóng nhỏ từ trong thùng. Con số bốn mươi tám vậy mà lại được viết trên quả bóng. Phải biết rằng ba số bốn mươi sáu, bốn mươi bảy và bốn mươi tám đều thuộc nhóm mười sáu, điều này có nghĩa là…… Ron rõ ràng ngẩn người một lúc, nhất thời vẫn chưa tin được, anh ta không ngờ nguyện vọng của mình lại thành sự thật rồi. Hành động của anh ta khiến Hồng Dịch ở phía sau không hiểu nổi, sau đó xáp lại gần phía trước, nhìn số của Ron, rồi giả tạo nói: “Nhìn xem, tôi đã nói là cậu may mắn mà, cậu thật sự được phân vào nhóm 16 rồi, thật đáng chúc mừng!” “Ha! Ha! Ha!” Nghe thấy lời của Hồng Dịch, Ron nhất thời không nhịn được cười, tiếng cười vô cùng tự hào, trúng số lần này khiến anh ta vui phát điên. “Aiyo, Hồng Dịch, bạn của tôi, tôi thật sự rất tiếc cho anh. Xem ra tên nhóc Trần Dật Thần kia không có cơ hội sống sót đến ván tiếp theo rồi!” Vừa nói, Ron vừa nhìn Trần Dật Thần ở cách đó không xa, ánh mắt lộ ra vẻ tự mãn, trong mắt anh ta, Trần Dật Thần đã là người chết rồi. Tiếng cười khó nghe và vẻ mặt ghê tởm của Ron cũng bị Trần Dật Thần nhìn thấy, Trần Dật Thần sau khi suy nghĩ một chút cũng đã đoán được, nhưng cũng không để ý đến, quay đầu lại nhìn màn hình đằng sau ban chủ tịch, chờ đợi xem ba người Thiên Ưng, Tam Giới và Cơ Uẩn sẽ bị phân vào nhóm nào. Lúc này, tất cả tuyển thủ đang xếp hàng chờ bốc thăm, mỗi khi có người rút số xong, màn hình lớn phía sau sẽ tự động hiển thị. Mọi người lần lượt bốc thăm theo thứ tự, không lâu sau thì đến lượt Thiên Ưng, Trần Dật Thần nhìn vào đó, số của Thiên Ưng là số 5, theo thứ tự nhóm thì anh ta được xếp vào nhóm thứ mười hai. Cường giả ở nhóm mười hai là Pakkargo đến từ Ai Cập, Thiên Ưng hiển nhiên cũng biết điều đó, lúc này ánh mắt nhìn Pakkargo dưới sân khấu, lộ ra ý chí chiến đấu mãnh liệt. Sau một hồi, số của Cơ Uẩn cũng đã có, số của anh ta là số 9, theo số thì anh ta được xếp vào nhóm thứ năm, và người mạnh nhất trong nhóm năm chính là Dunney đến từ Ấn Độ. Cơ Uẩn nhìn con số rồi lại nhìn sang Dunny, vẻ mặt u ám, rõ ràng là có chút bất mãn vì việc mình bị phân vào nhóm năm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận