Đỉnh cấp rể quý - Trần Phong

Đỉnh cấp rể quý - Trần Phong - Chương 703: (3) (length: 7660)

Trần Dật Thần đi qua đó, có người khác dùng bữa xong chuẩn bị rời đi, khi bọn họ đi ngang qua Trần Dật Thần thì lũ lượt gật đầu chào, từ đó có thể thấy địa vị của Trần Dật Thần trong lòng bọn họ vẫn rất là cao. Trần Dật Thần cũng mỉm cười đáp lại. “Đại ca, cuối cùng anh cũng tới rồi!” Tam Giới nói, sau đó nhường ra một chỗ ngồi, để Trần Dật Thần ngồi xuống. Chỗ này không chỉ có Tam Giới, mà còn có Cơ Uẩn, t·h·i·ê·n Ưng, bọn họ đều ở đây. Thấy Trần Dật Thần ngồi xuống, Cơ Uẩn cười nói: “Trần Dật Thần, xem ra ban tổ chức của cuộc t·h·i võ học lần này rất là chiếu cố anh đó!” “Ồ? Sao lại nói như vậy?” Trần Dật Thần có chút khó hiểu, bèn hỏi. “Là như vầy!” Cơ Uẩn giải t·h·í·c·h: “Lần này các võ giả đều được cung cấp ở hai kh·á·c·h sạn, chúng ta ở một chỗ, tôi đã thăm dò rồi, anh đoán xem như thế nào?” Cơ Uẩn cố ý lấp la lấp lửng, nhưng ba người có mặt đều không ai đáp anh ta, anh ta chỉ đành tiếp tục nói: “Căn kh·á·c·h sạn mà chúng ta ở này, mấy người đối đ·ị·c·h với anh, không có một ai hết!” Cơ Uẩn sở dĩ biết được những cái này thì chả có gì lạ, gia tộc anh ta có căn cơ thâm sâu, hơn nữa có m·ạ·n·g lưới tình báo của riêng mình, muốn biết tất cả mấy cái này là không khó. “Xem ra ban tổ chức lo lắng, Trần Dật Thần và bọn họ ở cùng nhau sẽ xuất hiện mâu thuẫn, thậm chí là ra tay!” “Ừm, có lý!” Trần Dật Thần gật đầu, cảm thấy Cơ Uẩn phân tích không sai. Lần này tham gia cuộc t·h·i võ học, Giáo Đình Nước V đã đặt ra quy củ, nghiêm c·ấ·m tất cả võ giả tự động tay động chân trước cuộc t·h·i, quy củ này tuy đã được quyết định, nhưng không có nhiều ý nghĩa thực tế cho lắm, phải biết cảnh cáo và e sợ là hai khái niệm khác nhau. “Người anh em!” Tam Giới vỗ vỗ vai Trần Dật Thần, nói: “Trước đây Cơ Uẩn nói với tôi, anh chính là sự tồn tại được chú ý, được trông đợi cho vị trí quán quân của cuộc t·h·i, nhưng đồng thời cũng là sự tồn tại không an ph·ậ·n!” Lời của Tam Giới còn chưa dứt thì Cơ Uẩn đã thầm mắng ngu ngốc rồi, nói lời như vậy ở ngay trước mặt Trần Dật Thần, chẳng khác gì bán đứng Cơ Uẩn anh ta rồi. Trần Dật Thần khẽ mỉm cười, vốn không có để bụng, lần này so với lần trước, mục đích cuối cùng vốn không phải là lấy được hư danh quán quân, mà là vì báo t·h·ù cho Diệp Nam t·h·i·ê·n, tìm truyền nhân của kẻ t·h·ù, sau đó lần lượt g·i·ế·t bọn họ. Từ góc độ này, thì Trần Dật Thần đúng là một người không an ph·ậ·n. “Tôi nhớ ra rồi, cuộc t·h·i lần này, các nơi tr·ê·n thế giới đã mở cá cược, tăng thêm chút thú vị cho cuộc t·h·i lần này, đưa ra đ·á·n·h giá tỉ lệ thắng cho các tuyển thủ lần này, anh xếp thứ tư, trước khi anh tới thì tôi và t·h·i·ê·n Ưng, Tam Giới đang bàn chuyện này đó!” Như là cảm thấy có chút ngại ngùng, Cơ Uẩn đã nói ra một tin tức, thu hút sự chú ý qua đó. “Ồ? Có chuyện này sao? Cho tôi xem coi!” Trần Dật Thần lộ ra vẻ hứng thú. Cơ Uẩn móc điện thoại ra đưa cho Trần Dật Thần, sau đó chỉ vào màn hình: “Anh coi, chính là cái này!” Arthur: Đội trưởng của đội hộ vệ Giáo Đình, tỉ lệ cược 4.5 William: Hắc ám chi t·ử của Hắc Ám Hội Nghị , tỉ lệ cược 5.0. Dunney: Phật môn phật đề, tỉ lệ cược 6.0 Trần Dật Thần: Võ Minh nước H, niềm kiêu hãnh của lớp trẻ, tỉ lệ cược 7.0 Trần Dật Thần nhìn chăm chăm vào màn hình, Arthur của Nước V, William của Hắc Ám Hội Nghị và Dunney của Phật Môn xếp ở trước mình. Các thứ hạng xếp sau anh lần lượt là, Munir đến từ Nước M, biệt danh Báo đốm, đồn đại rằng anh ta là v·ũ· ·k·h·í bí m·ậ·t của Nước M, muốn quật khởi trong cuộc t·h·i này. Sau Nước M, là Shklovsky đến từ nước G, có biệt danh là gấu Bắc Cực, giống như báo đốm Mỹ, được xưng là v·ũ· ·k·h·í bí m·ậ·t của nước G. Từ hạng bảy đến hạng 10. Bọn họ là những t·h·i·ê·n tài võ đại đến từ Nước N, tên Đông Thần. t·h·i·ê·n tài võ học của Vương Thất nước A, Charlie. Fedido, một t·h·i·ê·n tài võ t·h·u·ậ·t Ai Cập cổ. Ngoài ra còn có Pakka từ bộ tộc người Anh- đ·i·ê·ng, tỷ lệ cược của họ là 10, 12, 15, 18. Trần Dật Thần đơn giản tìm hiểu 10 thứ hạng đầu tiên, sau đó bắt đầu xem tỉ lệ cược của t·h·i·ê·n Ưng, Tam Giới và Cơ Uẩn, t·h·i·ê·n Ưng xếp hạng 26, Cơ Uẩn xếp hạng 46, còn Tam Giới xếp hạng 48. “Nhóm t·h·i·ê·n tài? Không lẽ không có nhóm cường giả sao?” Trần Dật Thần nhịn không được mà mở miệng hỏi. “Đừng nhắc nữa, cuộc t·h·i lần này vốn dĩ là có nhóm cường giả, nhưng không biết tại sao mà các cường giả tông sư của các tông phái hoặc là gia tộc đều đã từ bỏ tham gia cuộc t·h·i, cho nên cuộc t·h·i võ học cấp thế giới lần này không có nhóm cường giả, phải biết điều này trước đây có thể nói là chưa từng có, cuộc t·h·i lần này cũng vì vậy mà không có cuộc đấu của nhóm cường giả, rất quỷ dị!” Ánh mắt Cơ Uẩn lộ ra vẻ trầm tư, nói ra hết thông tin mà mình biết. “Là như vậy à!” Ánh mắt Trần Dật Thần trầm tư, cuộc t·h·i võ học, đặc biệt là cuộc t·h·i võ học cấp thế giới là cực kỳ thịnh thế, vì để tuyên dương võ học truyền th·ố·n·g, đồng thời cũng là nơi tốt để p·h·át triển thực lực của võ giả các nước, nhưng không ngờ, cuộc t·h·i võ học lần này lại huỷ đi nhóm cường giả. Loại chuyện này có thể nói là tuyệt đối chưa hề có, Trần Dật Thần không khỏi nghĩ, những chuyện Võ Chí Châu gặp trước đây, sắp phải xảy ra chuyện lớn rồi. Thấy Trần Dật Thần đang trầm ngâm, Cơ Uẩn nhịn không được mà mở miệng nói: “Bảng xếp hạng tỉ lệ cược này là mấy c·ô·ng ty cá cược lớn đã dùng t·h·ủ· ·đ·o·ạ·n để tiến hành tính toán đơn giản thực lực của các võ giả tr·ê·n khắp thế giới, dùng đó để tính tỉ lệ cược, nghe nói bọn họ đ·á·n·h giá thực lực vô cùng phiến diện, nhưng tôi cảm thấy cái này rất nhạt!” Cơ Uẩn ngừng một hồi rồi tiếp tục nói: “Tức nhất là tôi vậy mà lại bị xếp hạng 36, tôi thấy c·ô·ng ty đó thật sự mắt bị mù rồi!” Cơ Uẩn p·h·ẫ·n nộ không ngớt. “Aiya, đây chỉ là một bảng xếp hạng mà thôi, cậu tức như vậy làm gì!” Tam Giới chẳng quan tâm mà nói, Tam Giới có thể nói là người thoải mái nhất trong số các tuyển thủ tham gia cuộc t·h·i võ học lần này, anh ta hoàn toàn không quan tâm đến cái xếp hạng này, hay là người đạt được quán quân cuối cùng, anh ta chả quan tâm mấy chuyện này đâu. Còn về t·h·i·ê·n Ưng, lúc này cũng đang nhíu c·h·ặ·t mày, vẻ mặt không phục, xem ra anh ta cũng có ý kiến với bảng xếp hạng này. Trần Dật Thần đã nhìn thấy biểu cảm của t·h·i·ê·n Ưng, anh có thể hiểu, t·h·i·ê·n Ưng luôn coi mình là đối thủ, lúc này anh xếp hạng bốn, còn t·h·i·ê·n Ưng xếp đến hạng 26, trong lòng khó tránh sẽ có chút ý kiến, hơn nữa Trần Dật Thần hiểu thực lực của t·h·i·ê·n Ưng, với thực lực của anh ta để tiến vào top 16 là rất dễ dàng. Đối với bảng xếp hạng được c·ô·ng bố này, không chỉ Cơ Uẩn, t·h·i·ê·n Ưng không phục, mà cũng có không ít người có ý kiến với bảng xếp hạng này. Ở bên trong kh·á·c·h sạn được cung cấp cho võ giả, có một người trẻ tuổi đang xem xếp hạng với vẻ mặt không phục. “Bảng xếp hạng của c·ô·ng ty cá cược này, không lẽ là nhắm mắt đ·á·n·h đại ra sao? Mình vậy mà lại xếp sau Trần Dật Thần nước H, còn Trần Dật Thần vậy mà lại xếp thứ 4!” Thanh niên này mặc một thân đồ võ đạo màu đen, tr·ê·n áo đằng sau còn có thêu một chữ “Hồng”. Không sai, anh ta chính là truyền nhân đích hệ của chưởng môn nhân Hồng Môn Hồng t·h·i·ê·n Bá, tên Hồng Dịch. Đối với việc đào tạo Hồng Dịch, chưởng môn nhân Hồng t·h·i·ê·n Bá có thể nói là đã dành đủ thời gian và c·ô·ng sức, ông ta đích thân truyền thụ cho Hồng Dịch những kỹ năng võ học, hơn nữa chẳng màng đến đông lạnh hè nóng mà luyện tập cùng với Hồng Dịch, tất cả những gì mà ông ta làm đều là vì muốn rửa sạch nỗi n·h·ụ·c bị đ·u·ổ·i khỏi giới võ học, ông ta càng không tiếc t·r·ả giá để đổi lấy một loại t·h·u·ố·c gen quý giá từ tay của Aokulasic, người nắm quyền của Hắc Ám Hội Nghị, khiến cho Hồng Dịch trong thời gian ngắn đã một bước nhảy vọt lên trở thành cường giả hoá kình tr·u·ng kỳ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận