Tu Tiên Chính Là Như Vậy

Chương 928: Yêu Hoàng, Nhân Hoàng

Chương 928: Yêu Hoàng, Nhân Hoàng
Nhân Vương Đỉnh, hậu thiên linh bảo.
Rèn đúc từ năm tháng không rõ, bên ngoài là một chiếc đỉnh đồng lớn tám mặt, trên vẽ mặt trời, mặt trăng và các vì sao, sông núi cỏ cây, muôn màu nhân gian đều ở trong đó, gánh chịu khí vận Nhân tộc, là tượng trưng thân phận của Cơ Hoàng Đại Hạ.
Nội loạn Chiêu Tần, ngạn vương Khương Tố Tâm một nhà độc đại, hoàng thất hoàn toàn không có sức phản kháng.
Cơ Hoàng để duy trì hoàng thất Chiêu Tần, ban thưởng Nhân Vương Đỉnh để trợ chiến, không địch lại đại thần thông Chỉ Điểm Thương Sinh của Khương Tố Tâm, Nhân Vương Đỉnh ở trong trận chiến này cũng không lập được thành tích, có phần làm nhục uy danh của hậu thiên linh bảo.
Nói trắng ra thì, không phải Nhân Vương Đỉnh không được, mà là người điều khiển Tả Tử Việt không được, hắn chỉ là trưởng lão thánh địa, không có tư cách điều khiển Nhân Vương Đỉnh của Nhân Hoàng.
Lục Bắc trở thành Yêu Hoàng đời thứ hai, đến Vạn Yêu Quốc khí vận kim long, lấy mình làm cơ sở đối đãi Đại Hạ và Cơ Hoàng, phát hiện ra Nhân Vương Đỉnh tồn tại vết nứt.
Một vết nứt rất nghiêm trọng!
Nhân tộc hiện tại, không có Nhân Hoàng theo đúng nghĩa, Cơ Hoàng Cơ Xương chỉ là Hoàng đế Đại Hạ, trên danh nghĩa dẫn đầu đại ca, nước lớn nhỏ của Nhân tộc rất nhiều, đều có chủ quyền cùng hoàng thất riêng, còn cách thống nhất xa vời vợi.
Nói cách khác, thánh địa Đại Hạ chỉ chiếm giữ dãy núi Côn Lôn, không thuộc về khí vận kim long của Nhân tộc.
Cùng là hậu thiên linh bảo gánh chịu khí vận một quốc gia, Yêu Hoàng Chuông tàn thứ phẩm này, lại phát huy ra uy lực vượt xa Nhân Vương Đỉnh.
Điều này khiến Lục Bắc vô cùng khó hiểu, vì sao Cơ Hoàng không thống nhất Nhân tộc?
Điểm đầu tiên có thể khẳng định, Cơ Hoàng để ý tới cục diện chính trị biến hóa của các quốc gia Nhân tộc, ví dụ vô số kể, hoàng thất Tề Yến là họ Cơ, Huyền Lũng không phục quản giáo bị chèn ép, nội loạn Chiêu Tần có trưởng lão thánh địa nhúng tay vào...
Cơ Hoàng đang chờ cái gì, rõ ràng hắn có thực lực thống nhất toàn bộ bản đồ Nhân tộc, tái hiện Đại Hạ tức Nhân tộc rực rỡ năm nào, nhưng từ đầu tới cuối không hề ra tay.
Thời cơ chưa tới, hay là Ứng Long từ trong cản trở?
Manh mối trong tay quá ít, Lục Bắc không nhìn thấu Cơ Hoàng hạ cờ và bố cục, chỉ biết Nhân Vương Đỉnh trước mắt, còn lâu mới được cường đại như trong truyền thuyết.
Nhân Hoàng còn không có, thì lấy đâu ra Nhân Vương Đỉnh!
Lục Bắc nhếch mép cười khẩy, Khương Tố Tâm có thể đánh lui Nhân Vương Đỉnh, hắn lên hắn cũng làm được.
"Ầm ầm ầm —— ——"
Đại Ma hư ảnh cầm đao lao tới, đao cương tàn khốc cắt chia hư không, chém vào không gian như mặt gương vỡ tan.
Sau khi Bạch Hổ tách làm hai, ma tính và tà tính không liên quan đến nhau, khí thế và thực lực không ngừng tăng vọt, đã vượt qua đỉnh phong Đại Thừa Kỳ nhân gian, và có thể trực diện đối đầu một chút tiên nhân hoàn mỹ thực lực hơi kém.
Nhưng đây không phải là trạng thái mạnh nhất của Bạch Hổ.
Lục Bắc đồng thời bàn tay hóa đao, mang ý chí trảm ma, xem Đại Ma hư ảnh như không có gì, mũi chân hư không, vẩy ra một chút Địa Hỏa Thủy Phong, thoáng cái đã đến trước đầu lâu dữ tợn của Đại Ma.
Một quyền vung ra, đại ấn ngang trời.
Chỉ một quyền, trán Đại Ma lượn lờ hắc vụ khói đặc đã chia năm xẻ bảy.
Thân thể không đầu vẫn múa đao ma, dưới những sợi tơ màu vàng dày đặc cắt xuống, tán loạn lung tung, không cách nào tạo thành một chỉnh thể hoàn chỉnh.
Khắc chế hơn trời, Ma ở trước mặt Lục Bắc vĩnh viễn không thể ngóc đầu lên.
Đại Ma tan đi, hiện ra thân ảnh Bạch Hổ cầm đao, tóc như mực tung bay, tay cầm một thanh đao lớn đen dày, hai mắt đỏ ngầu mất đi thần trí, hoàn toàn rơi vào bùng nổ cùng điên cuồng.
Khí thế vẫn đang tăng lên.
Bên cạnh, nửa người tà tính của Bạch Hổ đạp chân đến tiếp sức.
Thần đạo đứng đầu của hắn là Huyền Tôn phương bắc, hư ảnh Thần Quân màu đen chính là hình chiếu của Huyền Tôn phương bắc, năm đại Tiên Tôn ở Tiên Cảnh có địa vị gần với Đại Thiên Tôn, một thân thần uy long trời lở đất, chỉ một hình chiếu cũng đã vượt qua uy năng cao nhất nhân gian.
Vậy mà đây vẫn là do Tiên Cảnh không còn, thế gian cũng không còn Huyền Tôn phương bắc.
Nếu như hắn thật sự tồn tại...
Ách, giả thiết không thành lập, điều kiện tiên quyết là Tiên giới sống lại.
Lục Bắc chưa tu tập Tru Tiên kiếm, trong tình huống không dùng thủ đoạn thần thông Yêu tộc, đối đầu Thần Quân màu đen không thể tránh khỏi giật gấu vá vai, có thể dựa vào tốc độ và lực lượng để áp chế nó, nhưng không cách nào tạo ra sát thương mang tính quyết định.
Hắn không hề vội, vì Bạch Hổ so với hắn càng vội vàng nóng nảy, ma tính, tà tính tách ra, lý trí của hắn đang dần sụp đổ.
Hư không trào dâng cọ rửa, thần quang rực rỡ lóa mắt lần lượt khuấy động bát phương, càn quét, quét ngang, xuyên qua...
Che ngợp bầu trời, kích thích Địa Hỏa Thủy Phong như sóng lớn dâng trào, một lần lại một lần sinh ra thế giới mới, rồi lại phá hủy từng thế giới ngắn ngủi này.
Đánh mãi không xong, Thần Quân màu đen tự mình tan đi, ma tính và tà tính của Bạch Hổ như nam châm hút nhau, quay về một thể, cảnh giới và khí thế tụt về mức tiêu chuẩn ban đầu.
Oành!
Một quyền xuyên qua lồng ngực, Bạch Hổ cúi đầu hộc máu, hai tay ôm chặt cánh tay Lục Bắc, hai con ngươi đỏ au chuyển sang đen, một nửa điên cuồng, một nửa tỉnh táo.
Lục Bắc vung tay trái, năm ngón tay chế trụ trước mặt Bạch Hổ, hai tay mở ra Âm Dương cá bơi, công kích nguyên thần của nó gây thương tích nặng.
Sát thương quá mạnh, một mặt ma tính của Bạch Hổ nhanh chóng suy yếu, một mặt tà tính để duy trì cân bằng hai mặt, tự mình làm hại bản thân bằng cách giảm bớt cường độ nguyên thần.
Người này... Có vấn đề!
Tâm tư Lục Bắc vừa chuyển, ra tay bảy phần lực thu về ba phần, không một kích giết chết Bạch Hổ, mà chỉ đưa ra đánh giá đã đánh bại.
[Ngươi đánh bại Tô Nam Kha, nhận được 3.800.000.000 kinh nghiệm, sau khi phán định đối thủ đẳng cấp, cách nhau lớn hơn hai mươi cấp, thưởng thêm 3.800.000.000 kinh nghiệm] [Ngươi đánh bại Tô Vô Mộng, nhận được 1.200.000.000 kinh nghiệm, sau khi phán định đối thủ đẳng cấp, cách nhau lớn hơn hai mươi cấp, thưởng thêm 1.200.000.000 kinh nghiệm] Chuyện gì xảy ra, hai đánh giá đánh bại, Bạch Hổ không phải một người?
Lục Bắc càng thêm nghi hoặc, một bàn tay hất bay Bạch Hổ, tạm thời không để ý đến hắn.
Nhìn về phía Thanh Long, đập vào mắt xác rùa Nhân Vương Đỉnh, thân hình lấp lánh, tức thì như thuấn di đến trước mặt, ánh quyền quấn quanh kiếm ý bất hủ, Nguyên Thủy Thượng Khí, dùng phụ âm bão dương đạo vận pháp môn oanh sát xuống.
Một kích này, kiếm ý bất hủ quấn bốn môn đạo vận, có thêm hai đạo Thái Âm Thái Dương tương sinh tương khắc, thành phần phức tạp hoàn toàn không tương dung, nên khi Lục Bắc ra quyền, năng lượng kinh khủng mất cân bằng phát nổ.
Oanh!!!
Ánh sáng trắng chói mắt, như sao băng chiếu sáng hư không tăm tối.
Biển sôi núi lở sóng xung kích theo sau, xé nát màn đêm, tại vùng biên giới nghiền nát từng mảnh Địa Hỏa Thủy Phong.
Ánh sáng tan đi, trung tâm vụ nổ hỗn loạn tưng bừng, màu xám chảy loạn cuộn trào không ngớt, bão triều vẫn chưa thể dừng lại.
Ánh vàng rút lui.
Lục Bắc nhìn nắm đấm thịt be bét, lại nhìn Nhân Vương Đỉnh vững như chó già, thì thầm một tiếng khác thường.
Phán định, có người thay thế đánh, còn không tranh thủ thời gian hô!
Nếu phòng ngự của Nhân Vương Đỉnh thật sự lợi hại như vậy, Khương Tố Tâm sớm đã bị trưởng lão thánh địa đánh chết rồi, có thể nghĩ, người điều khiển Nhân Vương Đỉnh không phải Thanh Long.
Cơ Hoàng tới.
Trong mắt Lục Bắc ánh vàng lóe lên, mượn thiên nhân hợp nhất, khí thế liên tục tăng lên, rập khuôn sự rung động mà Hoàng Tiêu mang đến cho hắn, mô phỏng cảnh giới khủng bố vượt cấp bậc Tiên Nhân hoàn mỹ.
Nếu như nói, Lâm Cư Thủy, Thái Phó đều thuộc về hoàn mỹ tiên nhân bù đắp chỗ thiếu hụt của Đại Thừa Kỳ, thì Hoàng Tiêu tuyệt đối đã đạt đến một đẳng cấp khác.
Huyết mạch của nàng đạt tới mức hoàn mỹ, là người hiện tại gần Yêu Thần Phượng Hoàng nhất, tiểu hoàng ngư cũng vậy, nhưng nàng có một quãng thời gian bỏ bê tu luyện, lãng phí tuổi trẻ tươi đẹp, không chuyển hóa hết toàn bộ thiên phú.
Trong tình huống này được Lục Bắc thăng cấp huyết mạch, ít nhiều cũng mang thành phần đốt cháy giai đoạn, muốn bù đắp thì chỉ có thể ngày sau dốc sức cố gắng làm bù.
Khí tức bạo ngược cuồn cuộn lan ra, xé rách hư không, vặn vẹo áo trắng thần tướng kéo theo hình dáng của Nhân Vương Đỉnh cũng có chút sai lệch.
Bên ngoài hư không, Lục Tây hú lên quái dị, lộn nhào né tránh dòng chảy hỗn loạn hư không trào xuống.
Chẳng biết từ lúc nào, hai hàng nước mắt chảy xuống, gương mặt đen nhỏ đầy hận đời, thấy Bắc ca đại sát tứ phương, còn đau lòng hơn cả bị cướp mất lò luyện đan.
Khí thế dường như vô địch đập vào mặt, Thanh Long kinh hãi trợn mắt há mồm, nàng không thể nào tưởng tượng được, thậm chí còn không nhận ra Lục Bắc.
Tâm Nguyệt Hồ? Huyền Vũ?
Mới đó mà đã bao lâu, thời gian chưa đầy một năm.
Nhân Vương Đỉnh phát ra ánh tím, một bóng người mông lung chậm rãi hiện ra, không cao lớn, cũng không cường tráng, khí chất nho nhã, khuôn mặt có nét nữ tính, da thịt trắng khiến nữ nhân còn cảm thấy xấu hổ.
Lục Bắc nhớ rõ, lúc mới gặp Cơ Hoàng, hắn có hảo cảm rất lớn với khuôn mặt này, vì vô cớ có hảo cảm nên không hề có lý do, hắn còn đổ tội cho tiểu Lục Bắc không thành thật, và còn nghi ngờ Cơ Hoàng thực chất là một cô nương.
Nữ hoàng gì đó, nghe đã thấy hút khách rồi.
Sau đó xác nhận, Cơ Hoàng thật sự là đàn ông chính gốc, có vài phần Âm Nhu giống như Hồ Tam.
Thấy hình chiếu ý chí của Cơ Hoàng xuất hiện, Thanh Long từ từ thở phào nhẹ nhõm, còn Lục Bắc lại cảm thấy bất an, trong mắt Cơ Hoàng hắn thấy được...
Cái gì cũng không thấy.
Cái gì cũng không có mới gọi phiền phức, phàm là có chút thưởng thức, Lục Bắc há miệng ra liền sẽ kêu một tiếng Cừu ca.
Hắn hít sâu một hơi, trong mắt ánh vàng lóe lên, sử dụng chiêu cuối cùng.
Tiếng long ngâm như có như không vang lên, hình chiếu ý chí của Cơ Hoàng lập tức khựng lại, hắn hết sức kinh ngạc nhìn về phía Lục Bắc, nhíu mày hồi lâu, khẽ lắc đầu nói: "Thì ra là vậy, trách sao Ứng Long lại mặc kệ ngươi như vậy..."
Ngươi này, chỉ đời thứ hai Yêu Hoàng Thái Ám.
Ngày Thái Ám đăng cơ, Cơ Hoàng vô cùng buồn bực, tự cho mình là cao minh nhưng kỳ thực đã tính toán sâu xa, vậy mà Ứng Long lại không nhìn kẻ khắc tinh, đây có phải là Ứng Long mà hắn quen biết hay không?
Chuyện gì khác thường thì ắt có yêu!
Cơ Hoàng phân tích lai lịch thân thế thần bí của Thái Ám, tốc độ quật khởi nhanh như chớp, suy đoán Yêu Hoàng đời thứ hai xuất từ Đại Hoang, vì áp lực trong Đại Hoang nên Ứng Long mới lựa chọn đủ điều không để ý đến Thái Ám.
Thêm việc khổ chờ nhiều năm trời đại biến, Ứng Long không muốn thất bại trong gang tấc, cho nên mới tạm thời nhẫn nhịn.
Bây giờ xem ra, Lục Bắc đã lừa gạt hắn, đồng thời cũng lừa Ứng Long.
Cơ Hoàng không còn chút cảm xúc trong mắt, hắn đang suy nghĩ, Lục Bắc trở thành Yêu Hoàng đời thứ hai, thật sự không thể tin được... Là Ứng Long thủ bút, hay là Đại Hoang lựa chọn, hoặc là, đơn giản là tính toán của Lục Bắc.
Cơ Hoàng không nói một lời, Lục Bắc cũng im lặng không nói, chủ động để lộ thân phận đúng là bất đắc dĩ, hắn vẫn chưa tích lũy đủ kinh nghiệm, không tự tin đánh bại Cừu ca.
Lại có thì có sao, thân phận Yêu Hoàng đời thứ hai Thái Ám chôn không sâu, có thể che mắt được mấy quốc gia Nhân tộc nhỏ bé, nhưng không gạt được thánh địa Đại Hạ, ngay từ khi trong Yêu Hoàng Cung đã có nội ứng của Đại Hạ Nhân tộc, hắn đã chuẩn bị sẵn tâm lý rồi.
Nguyên nhân đơn giản, chỉ cần điều tra Hồ Nhị, Hồ Tam, những nội ứng Vạn Yêu Quốc Lục mỗ, nhẫn nhục không dám sống tạm bợ, nhận hết đủ kiểu sỉ nhục, không cẩn thận nằm vùng thành công và chuyện Lục mỗ thành Yêu Hoàng anh hùng cũng sẽ bị lộ.
Sự thật vừa nhìn liền rõ, ít nhất Lục Bắc là nghĩ như vậy.
Nhưng trên thực tế, chân tướng gần như phơi bày này, thật không có mấy ai để ý, kể cả Cơ Hoàng, mọi người đều cho rằng Thái Hậu Vạn Yêu Quốc bị Thái Ám độc chiếm, nào có ai là mẹ nuôi, Thái Ám mượn đề tài để nói chuyện của mình, chen tay vào một đế tám vương thôi.
Nếu phải nói có chỗ nào đặc thù, đại khái là các hồ nữ tuyệt sắc diễm lệ, làm cho Thái Ám mê đến thần hồn điên đảo.
Yêu Hoàng đời thứ hai là như vậy đấy.
Hoàng thất, vương thất của Nhân tộc, cũng như một số người có điều kiện giàu sang, mọi người đều có dáng vẻ như vậy.
Muốn nói đến ăn chơi, còn phải xem những người có điều kiện này, so với bọn họ, sở thích của Lục Bắc xem ra hơi lạc lõng.
"Không ngờ, lần đầu tiên cô và Yêu Hoàng đời thứ hai gặp mặt, lại là vào giờ phút này."
Cơ Hoàng bỏ qua những suy đoán, Lục Bắc là Yêu Hoàng đời thứ hai, vừa là chuyện tốt, vừa là chuyện xấu, thiên nhân hợp nhất đi ra con đường của mình, khiến không thể bắt lấy sờ vào... Tóm lại, lợi nhiều hơn hại.
Ít nhất trước khi Ứng Long chết, hắn và Lục Bắc không hề có mâu thuẫn về mặt lợi ích, ngược lại, Lục Bắc là Thái Ám, triệt để đứng ở phía đối lập với Ứng Long.
"Ta cũng không ngờ tới, đã có lúc, tựa như hôm qua, ta có thể ngồi ngang hàng với Cơ Hoàng."
Lục Bắc một tay chắp sau lưng, ánh mắt vượt qua Cơ Hoàng và Nhân Vương Đỉnh, thấy khuôn mặt nhỏ trắng bệch của Thanh Long, đã hoảng sợ, khóe miệng cong lên cười nhạt.
Cười không nghiêng thành, nhưng rất dữ tợn.
Ngươi thảm rồi, Cơ Hoàng có thể giữ ngươi trước mặt Lục Bắc, tuyệt đối không thể giữ được ngươi trước mặt Yêu Hoàng Thái Ám, nơi này nước rất sâu, tiểu Thanh ngươi khó mà nắm chắc được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận