Từ Thủy Hầu Tử Bắt Đầu Thành Thần

Chương 91: Trường giao đi sông!

Chương 91: Trường giao đi sông! Lương Cừ nghe được tim co rúm lại. Tình huống gì vậy, sao lại đại hung rồi? Chính ấn là vượn, ngược lại không có gì lạ, vốn nên như thế, tại sao thiên ấn lại là rồng? Từ Tử Suất vội hỏi: "Sư phụ, rốt cuộc chuyện gì xảy ra? Mệnh cách của tiểu sư đệ làm sao lại đại hung rồi?" "Vảy trùng trưởng, có thể u minh, xuân phân lên trời, thu phân xuống vực sâu, sông lớn dậy sóng, thiên long giáng thế, thiên ấn này là trường giao đi sông a!" "Trường giao đi sông?" "Không sai, thiên ấn này có hai cách giải, một là, giao này đại diện chính là các sư đệ, sau này nhất định sang sông hóa rồng! Hai là, giao này không phải các sư đệ, còn thêm hung hiểm, là người khác hóa rồng, cùng các sư đệ tương xung! Như thế mới phù hợp với cách giải của thiên ấn!" Truyền thuyết, rắn năm trăm năm thành giao, giao một ngàn năm hóa rồng. Rắn tu luyện năm trăm năm hóa thành "giao", ẩn vào hồ nước, đầm sâu, đập nước, nhánh sông, hang động. "Giao" tu luyện một ngàn năm, liền sẽ xuôi theo sông lớn, sông lớn vào biển hóa rồng. Cái gọi là "đi sông" chính là giao dọc theo sông cái vào biển, ở giữa mang theo mưa to gió lớn, sông lớn dâng trào cùng các hiện tượng kinh người khác, sẽ bao trùm hết thảy dọc đường. Vô luận Lương Cừ là "đi sông" hay "bị đi sông" đều là nhất đẳng hung hiểm, so với kiêu thần đoạt thức ăn cũng không thua bao nhiêu! "Thật là mệnh cách lớn!" Các sư huynh đệ còn lại nghe xong thì nghẹn họng trân trối. Người bình thường bị đi sông thì chết đuối, tuyệt đối không thể xuất hiện thiên ấn trường giao đi sông, sẽ chỉ là hư không, gặp phải tai vạ bất ngờ. Vì vậy, dù Lương Cừ thật sự là "bị đi sông" cũng đủ chứng minh tương lai của hắn không tầm thường, ít nhất có thể trở thành đối thủ "loại rồng". Đây cũng là vì sao, có thiên ấn đều là chuyện tốt, ít nhất sẽ không tầm thường vô vị. Sư đệ nhỏ nhất lại có mệnh cách như vậy, thực sự ngoài dự liệu của mọi người, tuy chỉ là một loại khả năng, dù là khả năng nhỏ nhất, thì cũng phi thường khó lường! Dương Đông Hùng cũng bất ngờ. Đến tuổi của hắn, coi trọng nhất là phẩm hạnh của đệ tử, thiên phú thứ hai, nếu không tốt thì sau này cũng chỉ là tuấn mã võ sư, mỗi tháng đều có lương thực, so với người bình thường mạnh hơn mấy chục lần. Vạn vạn không nghĩ tới, đệ tử ném ấn tượng tùy tiện nhận lấy lại là một khối bảo vật. Tỉnh táo lại, Hướng Trường Tùng vội hỏi: "Vậy chính ấn của sư đệ đâu?" "Chính ấn thì càng kỳ quái, ta thế mà không tìm được so sánh, chỉ có thể đối ứng đến loài vượn thuộc thủy này, là đồ vật của hung thần, lại chẳng biết tại sao hung vật này lại ở trong chính ấn. Có thể nói là ác thần cư ngụ, hung chính tương hợp, khó mà đoán được kết quả, chính ấn, thiên ấn cả hai đều là hung vật, nên ta mới nói là đại hung!" Lương Cừ hiểu rõ. Vô Chi Kỳ, đánh bại cả một đầu Thủy Hầu Tử dưới sông, mấy thiên thần cũng không thể đè được, đương nhiên đủ hung. Tướng Liễu đều bị chém đứt chín cái đầu, nó còn là ác thần đắc tội Đại Vũ mà sống sót. Về phần sang sông. Không phải mãnh long không qua sông, không phải ác hổ không xuống núi! Chuyện tốt, chuyện tốt lớn! Hắn cười đắc ý: "Các sư huynh không cần quá lo lắng, mệnh cách này nói rõ sư đệ ta có tư chất hóa rồng, khẳng định là chuyện tốt. Chính chủ đều lạc quan như vậy, đám người lo lắng cũng vơi đi đôi chút. Hoàn toàn chính xác, trong mệnh mang rồng, mệnh cách lớn như thế, cố nhiên hung hiểm, nhưng có bao nhiêu người muốn mà còn không được. Huống hồ tin số mệnh nhưng không nhận mệnh. Pháp môn mệnh cách không phải là tuyệt đối, chú ý cẩn thận hơn là được, cũng không cần phải lo lắng quá mức. Từ Tử Suất cười đùa nói: "Sư đệ sau này sợ là có đại thành tựu, ngày sau phát đạt nhớ giúp đỡ các sư huynh, ít nhất cho ta cả một thanh Linh Khí." Lương Cừ thần sắc trang nghiêm: "Chắc chắn như vậy." Dương Đông Hùng gật gật đầu: "Mệnh cách dù lớn, không được mơ tưởng viển vông, nó chỉ là cho thấy một loại khả năng sau này, không thể cản được việc thành khuôn mẫu. Chính ấn của ngươi thuộc thủy, có ích khi tu luyện ở nơi đầm lầy, cơ duyên thâm hậu, đây là pháp môn Ngũ Hành tương hợp. Nhưng thiên ấn của ngươi cũng thuộc thủy, khi ở đầm lầy thì dễ phạm hung thần, cũng cần cẩn thận tránh xa. Gần hay xa, đi hay đến, ngươi phải tự quyết định." Lương Cừ trịnh trọng gật đầu, bái xuống: "Đa tạ sư phụ đã xem mệnh cho đệ tử, đệ tử khắc ghi trong lòng." "Ừm, trời đã tối, mọi người trở về đi." Ánh trăng xuyên qua mây, ánh sáng bạc chiếu xuống. Trường giao đi sông sao? Lương Cừ âm thầm suy nghĩ. Mọi người đều nghĩ giao long trong trường giao là cách gọi khác, là một vị anh hùng hào kiệt nào đó, hắn lại nghĩ đến đầu giao long trong đầm Giang Hoài mà mọi người truyền tai nhau. Giang Hoài trạch ngủ đông có giao long, ngủ một giáp, sau khi tỉnh lại liền sẽ gây sóng gió. Còn có khe nước phía nam cầu đá, là nơi giao long sau khi tỉnh lại chảy xuống. Theo tầm mắt của Lương Cừ ngày càng mở rộng, hắn càng nhận ra đầu giao long đó thật sự tồn tại, không có lửa làm sao có khói. Trường giao đi sông đó, có lẽ cũng không phải là một cách gọi khác, mà là một con "giao long" thật sự. "Hồ sư huynh, chúng ta luyện thêm mấy hiệp đi." Bên trong võ quán, Lương Cừ không đi nghỉ ngơi, ngược lại chủ động xin. Hồ Kỳ sững sờ, gật đầu nói: "Tùy ngươi." Lương Cừ cởi áo khoác, để trên giá ở một bên, cầm lấy một cây côn dài hai mét, khí huyết theo cung kình pháp vận chuyển, hướng Hồ Kỳ công tới. "Trần chưởng quỹ!" "Lương công tử! Khách quý tới, không tiếp đón từ xa, xin thứ lỗi, xin thứ lỗi." Trong y quán Trường Xuân, Trần chưởng quỹ nhanh chân bước ra khỏi quầy hàng, chắp tay hành lễ. Những bệnh nhân đang đến khám liếc mắt nhìn, suy đoán người đến có thân phận như thế nào mà Trần chưởng quỹ phải đối đãi như vậy. Lương Cừ tuy được nhận làm thân truyền, nhưng hiếm khi xuất hiện trước mặt người ngoài, nên mọi người không ai quen biết. Lần này hắn đến y quán, là nghe theo đề nghị của Hồ Kỳ, học cách nhận biết thảo dược cùng các kỹ năng nối xương, bó xương cơ bản. Những thứ này ở đâu học cũng như nhau, tìm lão y sư cùng để các sư huynh dạy không khác biệt, không cần thiết phải làm phiền các sư huynh. Điều kiện trong y quán còn có thể gặp bệnh nhân để luyện tay, hiệu quả sẽ tốt hơn. Lại thêm có tiền, tiện thể tới mua mấy loại thuốc tăng cường khí huyết, tăng tốc độ luyện thịt. Sau một hồi trò chuyện, Trần chưởng quỹ gật đầu không ngừng, gọi người đi lấy thuốc. "Lương thiếu gia muốn đến học y đương nhiên là hoan nghênh, mấy vị sư huynh của ngài cũng từng đến rồi, thậm chí đến xem bệnh, vậy cứ xem khi nào ngài có thời gian?" "Ngoài khoảng thời gian từ giờ Mùi đến giờ Thân ta muốn đến thư viện, còn lại đều được, ông chủ giúp ta chọn lúc các y sĩ không bận đi." Trần chưởng quỹ suy nghĩ một lát nói: "Vậy mỗi ngày giờ Dậu một khắc đến giờ Tuất một khắc đi, một canh giờ, buổi chiều người đến khám bệnh cũng tương đối ít, vừa hay Cửu thiếu gia học ở thư viện xong thì đến chỗ ta, đều ở góc đông bắc cả, đỡ phải chạy tới chạy lui?" "Vậy rất thuận tiện." Lương Cừ gật đầu, "Vậy sau Tết ta liền đến học?" "Xin Lương công tử đến cho." Trần chưởng quỹ khom người cúi đầu, bị Lương Cừ đỡ dậy. "Là ta làm phiền Trần chưởng quỹ, ta trước giờ chưa tiếp xúc với những kiến thức này, là người dốt nát, chỉ có thể cần cù bù vụng, mong rằng thông cảm nhiều hơn." "Cửu thiếu gia nói quá lời." Trần chưởng quỹ cười ha hả lấy lòng hai câu. Gã sai vặt cũng đã gói thuốc xong, dùng dây nhỏ buộc lại, mang đến. Trần chưởng quỹ đưa tay nhận lấy, chuyển cho Lương Cừ. Lương Cừ đếm, xác nhận không có vấn đề thì lấy tiền ra. Trần chưởng quỹ cầm cái cân tiểu ly lên, nhìn quanh trái phải, vừa cân vừa hạ thấp giọng hỏi: "Lương công tử có biết chuyện gì đã xảy ra ở Triệu phủ mấy ngày trước đây không? Hai ngày này lòng người trong trấn đều hoảng loạn, không hiểu sao Triệu phủ lớn như vậy lại hóa thành phế tích. Đương nhiên, đây chỉ là ta tò mò thôi, nếu Lương công tử không tiện nói thì không sao, nếu tiện, có thể cho ta biết đầu đuôi, để cho bộ xương già này an tâm?" "Không tiện nói nhiều, nhưng có thể cho ông chủ biết, sự tình đã kết thúc, không cần phải quá lo lắng." Trần chưởng quỹ giật mình, hắn gật gật đầu, không nói thêm gì nữa, một đường tiễn Lương Cừ ra khỏi y quán.
Bạn cần đăng nhập để bình luận