Từ Thủy Hầu Tử Bắt Đầu Thành Thần

Chương 794: Thất thải ngọc trai

Chương 794: Thất thải ngọc trai Phần phật.
Bọt khí cuồn cuộn.
Phá quan mà ra, Hải phường chủ cảm xúc mười điểm tăng vọt, Lương Cừ cảm giác mình như một bông tắm, từ trên chà xuống dưới, từ trái chà sang phải, tới tới lui lui, cơ hồ dính mặt cọ xát gần một khắc đồng hồ.
Phóng thích xong áp lực, xúc tu xanh thẳm mới buông Lương Cừ xuống, vỗ nhẹ đầu.
"Tiểu Thủy yên tâm, ta bây giờ về kiểm kê kho, trước thực hiện một phần hứa hẹn!"
Lương Cừ ngồi lên tảng đá: "Phường chủ đại nhân không phải muốn chỉnh đốn Bát trảo tộc, lại báo cho Giao Nhân Vương, Kình Hoàng, mà Hải Vận sẽ đồng ý sao?"
"Cho nên chỉ có thể trước thực hiện một phần, Bát Trảo Vương không có ở đây, ta có quyền nhất định, huống chi tỷ tỷ cũng không phải hoàn toàn không có tích lũy, dù gì cũng không nên để Tiểu Thủy phải đợi nửa năm."
"Những chuyện hứa hẹn không cần vội." Lương Cừ ba tháng cũng chờ được, không kém chút thời gian này, "Phường chủ đại nhân vừa mới xuất quan, củng cố thực lực là quan trọng, Bát Trảo Vương đã là Yêu Vương của Bát Trảo tộc, bỗng dưng t‌ử v‌ong, trong tộc chắc sẽ xáo động, phường chủ đại nhân để dành được tích lũy trước tăng lên bản thân thì hơn, hơn nữa ta cũng không làm gì, Bát Trảo Vương một cái bắt tay giao tiếp, phi thường tốt..."
"Tiểu Thủy cầm xúc tu thoải mái không, con ếch trưởng lão màng nhĩ trơn nhẵn hết rồi đây."
Lương Cừ lộ vẻ suy tư.
"Con ếch trưởng lão tạm thời chưa biết phường chủ đại nhân xuất quan, kéo dài mấy ngày cũng không sao..."
"Lương khanh!!! "
Lời còn chưa dứt.
Giọng con ếch quen thuộc kéo dài, chấn động màng nhĩ.
Lão Cáp Mô đá đá màng ếch, xông ra khỏi dòng xoáy thủy đạo, một cái xoay tròn xoay người vững vàng đáp xuống đất.
Lương Cừ: "..."
"Ha ha ha, ngủ trưa đâu, bong bóng nước mũi tự nhiên nổ, bản trưởng lão liền biết hôm nay có chuyện tốt!" Lão Cáp Mô ngẩng đầu thấy Hải phường chủ, dương dương tự đắc, ưỡn bụng tròn, vung vẩy cái túi da màu vàng thật tâm trên tay, "Nhanh nhanh nhanh, lập tức, lập tức, hiện tại, dẫn bản trưởng lão đi kho báu của Bát trảo tộc các ngươi!"
Hải phường chủ che miệng cười khẽ, duỗi ra hai xúc tu.
"Đi thôi, Tiểu Thủy không cần lo lắng, hôm nay xuất quan, vốn dĩ đã củng cố không sai biệt lắm."
Lời đã đến nước này.
Con ếch lại nắm bắt được chân tướng.
Lương Cừ nhảy lên xúc tu, Lão Cáp Mô học theo, thả người nằm sấp, màng chân bám chặt vào mũi chân của Hải phường chủ.
Hai xúc tu nâng một người một ếch, lại một chân quấn khối băng, còn lại năm chân vẩy nước, Hải phường chủ một cái giãn người nhảy vọt, xung quanh cảnh vật trong nháy mắt trở thành ánh sáng lộng lẫy, Lương Cừ đang ở trong xúc tu không cảm giác được chút nào bị cản nước.
Trên đường, hắn nảy sinh tò mò.
"Phường chủ đại nhân, giới tính hiện tại của ngài là..."
"Bát Trảo Vương 'điên đảo âm dương' thuộc loại vận may lớn 'Bất tử bất diệt' diễn sinh ra tiểu tạo hóa, tiểu tạo hóa cần Bát Trảo Vương duy trì mới có hiệu lực, 'Huyết nhục nhiễm' và 'Thiên biến vạn hóa' đều là như thế, bây giờ nó tự thân khó bảo toàn, tự nhiên sẽ hoàn toàn khôi phục lại."
Thiên biến vạn hóa...
Lương Cừ nhớ lại cảnh tượng xúc tu của Bát Trảo Vương biến thành bạch tuộc truy kích, như muốn biến thành cá lớn.
Kết quả còn chưa kịp biến, đã bị Oa công làm cho nằm xuống.
Biến trở về như vậy tốt hơn.
Nếu không một giọng ngự tỷ, luôn cảm thấy là lạ.
"Trong Hải Uyên cung có ngọc trai, trai tượng châu, nước mắt giao nhân không?"
Lương Cừ khống chế cá nhỏ đi dạo trong Hải Uyên cung, lúc ấy ra lệnh là tìm kiếm bạch tuộc màu lam to lớn, không để ý các thứ còn lại.
"Tiểu Thủy thích châu báu?"
"Không hẳn là thích, chỉ là có tác dụng với ta."
"Đáng tiếc, các loại châu báu đa phần do giao nhân tộc xử lý, bọn hắn nghiên cứu về loại này nhiều hơn, trong cung điện của Giao Nhân Vương ở Hải Uyên cung có một viên thất thải ngọc trai lớn một thước(0.33m), khảm trên đỉnh cung làm đồ trang trí, là một bảo bối hiếm có."
"Ngọc trai lớn một thước(0.33m)?"
Lương Cừ nhất thời động lòng.
Một thước(0.33m) đường kính, hơn ba mươi centimet?
Viên ngọc trai này so với trai tượng lão còn lớn hơn, chắc có rất nhiều Thủy Trạch tinh hoa?
"Ừm, vô cùng hiếm có, Giao Nhân Vương vốn định hiến cho Kình Hoàng, về sau không nỡ, rất đẹp."
"Khụ khụ, phường chủ đại nhân, viên ngọc trai đó, có thể tạo cơ hội cho ta sờ thử không?"
Hải phường chủ suy tư: "Tiểu Thủy sờ vào sẽ có biến hóa sao?"
"Chắc là sẽ không?"
Lương Cừ chần chừ.
Bất kể nước mắt giao nhân hay trai tượng trân châu, giao nhân, trai tượng lão, hắn sờ vào, chủ nhân đều không nhìn ra biến hóa.
Thủy Trạch tinh hoa nói ra thì trừu tượng, càng giống giàu tập "kim loại nặng".
Bào ngư trời sinh trời dưỡng, thuộc loại "kim loại nặng" thành tinh, một con bào ngư tốt, mật độ tinh hoa máu thịt trong cơ thể so yêu thú cao hơn nhiều, đại yêu, Yêu Vương cái gì, thuần túy giống như bởi vì tự thân là đỉnh chuỗi thức ăn, dẫn đến trong cơ thể có một lượng lớn "giàu tập". Sự khác biệt duy nhất giữa Thủy Trạch tinh hoa và "kim loại nặng" là Thủy Trạch tinh hoa vô hại trong vật chất giàu tập.
Nhưng đây đã là Yêu Vương.
Từ trước đến nay chưa từng thử qua nên Lương Cừ không thể tùy tiện đánh cược, để tránh hỏng việc.
"Không biết Giao Nhân Vương có ở đó không, ta cố gắng thử một chút."
"Không thể xem thường, gây ra mâu thuẫn thì không tốt."
"Không sao, đều là Yêu Vương, không cần phải cẩn thận như vậy."
Yêu Vương di chuyển rất nhanh, nói vài câu đã đến Hải Uyên cung trong tầm mắt.
Hải phường chủ tạm dừng, nhẹ nhàng thả Lương Cừ và Lão Cáp Mô xuống.
"Các ngươi tạm thời chờ, lát nữa sẽ phái cá tới đón các ngươi."
"Phường chủ đại nhân cẩn thận."
Lương Cừ và Lão Cáp Mô tự mình tìm chỗ có vật che chắn, trốn vào trong rong rêu, nhìn Hải phường chủ xuất phát về hướng Hải Uyên cung.
Vừa mới xuất hiện.
Trong phường chợ đột nhiên xôn xao.
Cua, cá cóc, giao nhân, các loài thủy thú đồng loạt nổi lên.
Việc buôn bán trên biển đi lại mấy tháng trời, thậm chí cả năm là bình thường.
Nhưng sự biến đổi của Hải phường chủ không khỏi quá lớn.
Kinh người!
Chỉ hơn một năm, hình thể không những phình to lên gấp mấy lần! Khí thế toàn thân càng làm người ta sợ hãi.
Yêu Vương!
Yêu Vương thật sự!
"Tộc ta đã có hai vị Yêu Vương?"
"Bát Trảo tộc có hai vị Yêu Vương?"
Đám bạch tuộc cực kỳ vui mừng bàn tán, nhảy cẫng hoan hô.
Giao nhân thì lo lắng hai vị tướng không biết có hợp tác được không, thế cân bằng sẽ bị phá vỡ.
"Đại vương cũng ra ngoài mấy tháng rồi, không lẽ là phường chủ đại nhân hộ pháp?"
"Ta đã nói đại vương sẽ không bạc đãi phường chủ đại nhân, thì ra là vì bế quan đột phá mà ngừng giao thương nhiều như vậy!"
"Đáng tiếc, Đại phu nhân, Nhị phu nhân trước đây cũng là tư chất ngút trời, chỉ thiếu chút nữa..."
Đám bạch tuộc căn bản không biết tin Bát Trảo Vương đã "t‌ử v‌ong", hoàn toàn đắm chìm trong niềm vui có hai Yêu Vương.
Hải phường chủ không có ý định vừa xuất hiện đã làm náo động cả tộc.
Việc này tuyệt đối không thể manh động, nếu không sẽ xảy ra những việc ngoài ý muốn, ít nhất phải kéo về phía mình đủ số cá, vượt lên trên kiểm soát hướng dư luận.
Nàng trước tiên tìm tâm phúc kể lại những chuyện gần đây, sau đó đưa ra không ít sắp xếp.
"Giao Nhân Vương đang ở trong cung chứ?"
"Đến ngay đây."
"Ngươi đi... Nói ta có chuyện quan trọng cần thương lượng."
Trong đám rong, Lương Cừ và Lão Cáp Mô yên lặng quan sát, đợi khoảng hai khắc đồng hồ, tận mắt thấy một đám bạch tuộc bơi ra ngoài, trong đó một con bạch tuộc màu xám nhạt bơi về phía bọn họ.
Đến rồi!
"Lương đại nhân? Con ếch trưởng lão có đó không?" Bạch tuộc lên tiếng.
"Đây!"
Một người một cóc nhảy ra từ rong rêu.
Hải phường chủ đích thân phân phó, không cần kiểm chứng thật giả, lập tức đi theo bạch tuộc xám nhạt tiến vào Hải Uyên cung, men theo con đường nhỏ không có cá lui tới, tránh hết các cặp mắt, thuận lợi đến được một bên khác của Hải Uyên cung.
Nơi ở của tộc giao nhân.
"Lương đại nhân, con ếch trưởng lão, phường chủ đại nhân không dặn dò gì, chỉ nói dẫn các ngươi tới đây tự sẽ rõ, nếu xong việc thì cứ đi theo đường nhỏ lúc nãy mà ra."
Lương Cừ ngẩng đầu, theo đường nhỏ nhìn thấy đại điện trống không, cùng với thất thải ngọc trai trên đại điện.
Cơ hội tới!
Bạn cần đăng nhập để bình luận