Từ Thủy Hầu Tử Bắt Đầu Thành Thần

Chương 506: Để thế nhân nhìn xem ta tuyệt đỉnh thiên tư

Chương 506: Để thế nhân thấy rõ thiên tư tuyệt đỉnh của ta Trong tĩnh thất.
Mạch tủy ngọc dịch trong bình nghiêng đổ xuống đất, tạo ra những tiếng vang cồm cộp. Lương Cừ ngồi xuống theo thế ngũ tâm triều thiên, khí kình thanh bạch nhàn nhạt lưu chuyển, cọ rửa nhục thân.
Trong cơ thể.
Ánh ngân bạch lấp lánh không ngừng, ba đầu đại mạch, năm đầu tiểu mạch tạo thành một hệ tuần hoàn không ngơi nghỉ.
Mà bên ngoài hệ tuần hoàn này, lại có một tiểu mạch mới tinh đang chậm rãi ngưng kết, nằm ở vị trí một nửa ba huyệt Trùng mạch!
Tiểu mạch thứ sáu.
Kiếm đột mạch!
Toàn bộ tiểu mạch từ lúc ngưng kết cho đến khi vận chuyển khí huyết, gần như hoàn thành trong một lần!
“Xong rồi!” Lương Cừ mở mắt.
Cơ hội linh cơ cọ rửa không tới nửa khắc đồng hồ trên tiên đảo mây quả là một cơ hội, cọng rơm cuối cùng giúp tăng thêm một bình mạch tủy ngọc dịch, thuận lý thành chương!
Điều đáng mừng nhất, không thể nghi ngờ chính là ba đại mạch, sáu tiểu mạch, hắn có thể thử ngưng kết người cầu!
Một tòa mạch cầu hoàn chỉnh, cần ba đại mạch, chín tiểu mạch kết hợp, nhưng khi có ba đại mạch, sáu tiểu mạch, số lượng tương ứng, đã có thể sơ bộ ngưng tụ, sau đó sẽ tiếp tục bổ sung!
Quá nhanh!
Tâm thần Lương Cừ khẽ động, chân cương triển lộ.
Thanh Long cúi đầu phủ phục.
Vượn trắng lông dài bay lên.
Trước khi vào mộng cảnh, rõ ràng rồng cương là bốn trượng tám, vượn trắng chân cương là ba trượng tám.
Bây giờ nhờ linh cơ cọ rửa, một cái đạt gần năm trượng, một cái gần bốn trượng, đều có tăng trưởng rõ rệt!
Bất quá so với lần quan sát dị tượng kia, sự tăng lên kinh khủng đột nhiên gấp ba về thể tích vẫn còn kém xa.
“Ở mộng cảnh dừng lại thiếu chút nữa nửa khắc đồng hồ, mà cuối tháng năm, dị tượng tr·ê·n mây tiên đ·ả·o kéo dài tới một khắc đồng hồ.” “Tám đến chín t·h·i·ê·n Thần Trùng khôi phục một lần, độ dày linh cơ tiên đ·ả·o trong mộng cảnh đại khái là mười một phần năm?” “Tính như vậy, tương đương ta tiếp nhận một lần tẩy lễ dị tượng hoàn chỉnh sau khoảng gần ba trăm ngày?”
Lương Cừ nở nụ cười.
Không tệ.
Ổn định hai ba lần tẩy lễ mỗi năm, nói ra có thể khiến người khác ghen tị đến phát điên.
Tích lũy tháng ngày.
Đuổi kịp Vệ Lân Xích Ma Đại Bằng là nằm trong tầm tay!
“Thần Trùng tiến hóa về sau, chắc hẳn có thể rút ngắn khoảng cách tiến vào, tăng thời gian dừng lại…” Bội suất.
Khoảng cách.
Thời gian ngưng lại.
Ba thứ này giữa là phép nhân, chỉ cần một con số bất kì bị rút nhỏ, con số thời gian còn lại sẽ giảm đi trên diện rộng.
“Tinh hoa không đủ.” Lương Cừ liên hệ với trạch đỉnh.
【 Đỉnh chủ: Lương Cừ 】 【 Trạch linh luyện hóa: Trạch Nhung (xanh đậm) 】 【 Trạch linh lọt mắt xanh: Võ đạo thông thần tầng thứ hai (xuyên Chủ Đế Quân); Ứng Long văn: Một tầng; Thiên Ngô: Một tầng 】 【 Thủy Trạch tinh hoa: Ba vạn mốt ngàn điểm 】 Thần Trùng tiến hóa lần nữa cần hai vạn năm ngàn điểm Thủy Trạch tinh hoa, hiện tại xem số lượng đã đủ.
Nhưng cần tính đến tương lai.
Xuyên Chủ Đế Quân thăng hoa thêm một tầng, cần hai sợi khí tức, tổng cộng hai vạn Thủy Trạch tinh hoa, để tạo Linh Ngư.
Sau khi tiến vào lang yên.
Lương Cừ đôi khi có thể cảm nhận được độ khó khi ngưng mạch, đặc biệt là khi ngưng tụ đại mạch, khác hẳn với cảm giác khi đột phá quan trước kia, không hề có bất kì trở ngại nào.
Long nhân muốn thực khí, mọi chuyện thuận lợi, chi phí tốn thêm một vạn.
Ba loại khí tức tăng lên theo cấp số cộng cần ba vạn.
“Bảo bối long nhân còn một nửa, xà yêu tặng cũng còn nhiều, vẫn có thể tiêu thụ được.” Mọi thứ từ từ rồi đến… … Một ngày sau.
Tin tức Võ Thánh chiêu hiền lan ra khắp phủ Bình Dương, các tài tuấn của các huyện ra sức chạy đến, chỉ vì cầu một cơ hội phát triển.
Ngay cả huyện Hương Ấp xa xôi phía bắc phủ Bình Dương cũng có người chạy đến tham gia khảo hạch.
Việt Vương đi thuyền dọc theo bờ sông, nên đã phái người thông báo xuống địa phương, và cũng có người đi theo lên.
Có hai loại sát hạch.
Văn thí là viết văn.
Địa điểm là ở Thượng Hồ thư viện, do chính Việt Vương ra đề, thư viện và thuộc hạ của Võ Thánh chọn lọc phân loại.
Cuối cùng nộp lên trên, Việt Vương đoán chừng chưa chắc sẽ xem, chắc là mấy tâm phúc thuộc hạ luân phiên chấm.
Đây là tuyển người quản lý hình sự mới, không yêu cầu vũ lực, mà cần có những luận điểm, am hiểu về dân sinh, thi phú… Võ thí thì lại rất đơn giản, đồng thời khá thú vị.
Lương Cừ và các sư huynh sư tỷ chạy hết tới xem náo nhiệt, võ quán ở phủ thành và trên trấn đều đóng cửa nghỉ.
Trong sân diễn võ lớn như vậy người đông nghịt, chỗ nào cũng có tiếng trò chuyện ồn ào, reo hò.
Không có võ đài, đấu một chọi một kiểu cũ thì quá rườm rà, dễ gây đổ máu, hơn nữa Vương gia cũng chỉ ở lại vài ngày.
Trong sân dựng ba cây cột cẩm thạch cao được chạm khắc các kỳ trân dị thú.
Những đường vân lõm vào bên trong, ánh ngân mang nhàn nhạt lập lòe, có cùng sự huyền diệu với xà yêu tr·ê·n đầu.
Phàm là người có ý định lên thuyền, đều lên trước thử một lần.
Dùng tay nắm lấy cột, kiên trì một phần tư khắc đồng hồ không buông tay, coi như qua khảo nghiệm, nhận được một đồng bài.
Kiên trì được nửa khắc đồng hồ, sẽ được ngân bài.
Kiên trì được một khắc đồng hồ, sẽ nhận được kim bài, bằng vàng thật, to bằng bàn tay, chí ít cũng có vài chục lượng, tương đương vài trăm lượng bạc trắng!
Khỏi cần phải nói.
Ba loại thẻ bài, tượng trưng cho việc lên thuyền sau, sẽ được an bài đến Ninh Giang phủ ở các vị trí cao thấp khác nhau.
Lục Cương chỉ tay vào cây cột ngọc trắng, giải thích cho Lương Cừ vừa tới.
“Ba cây cột ngọc trắng, bên trong đều có ý chí của Võ Thánh, đối ứng với các cảnh giới khác nhau mà diễn thử quyết đấu. Nói đơn giản, đây là kiểm tra thực lực của ngươi, thực lực cao hơn tiêu chuẩn Võ Thánh đặt ra, lại càng thành thục điêu luyện, tự nhiên sẽ kiên trì được lâu. Không có thực lực, ý chí lực đủ mạnh cũng có thể cầm cự, cả hai đều không đủ thì không có tư cách lên thuyền.” “Nói như vậy, người dân bình thường cũng có thể lên thử?” Lục Cương gật đầu: “Không sai, người bình thường cũng có người nghị lực phi thường, không phải ai cũng có tiền để học võ.” “Thảo nào.”
Lương Cừ mắt tinh, trong đám đông hỗn loạn, có không ít hương dân bản địa của Nghĩa Hưng trấn, theo ấn tượng thì đều là người bình thường.
Vừa đặt tay lên cột, liền giật mình như bị điện, người cũng như chó chết bị kéo xuống.
Nhưng những người phía sau vẫn cứ thử đi thử lại, không biết mệt mỏi.
Thử một lần không mất tiền, mà lại no bụng thêm được nửa ngày.
Chuyện tốt.
Người bình thường cũng đều tham gia, càng thấy được sự cường đại và thần bí của Võ Thánh.
Lý Lập Ba, Trần Kiệt Xương của Thần Sông phái đã dùng thân phận sứ giả, phụ tá hiền nhân để lôi kéo mọi người, lời này lại càng có thị trường.
Ít nhất trên đường đi, Lương Cừ đã nghe được mọi người bàn tán, nghe nói ngoài cửa phủ nha còn có người chuyên dâng hương cho xà yêu.
“Có người bình thường nào qua không?” “Không có.” “Đến giờ có mấy người thông qua rồi?” “Mười bốn đồng, sáu ngân, tạm thời chưa có ai kim.” Từ Tử Suất chợt nảy ra ý tưởng: “Có thể nào chỉ lấy kim bài, mà không lên thuyền không?” Lương Cừ liếc mắt: “Sư huynh ngươi nghĩ đến tiền mà phát điên rồi hả? Loại t·i·ệ·n nghi này mà ngươi cũng dám chiếm?” “Chỉ đùa một chút.” Từ Tử Suất nhún vai.
“Không lên thuyền, đi lên chơi đùa cũng được.” Hạng Phương Tố, Kha Văn Bân cùng những người khác từ phía sau đi đến, “Việt Vương nói, nếu bọn ta cảm thấy hứng thú, đều có thể thử, bất quá không lên thuyền thì không phát kim bài, nói sợ người của chúng ta toàn là kim bài, lỡ lỗ hắn mấy chục vạn.” “Việt Vương thật là hài hước.” Lục Cương cung kính nói.
Rõ ràng là đang nói đùa với mấy người trẻ tuổi.
Phần lớn nhân tài trong t·h·i·ê·n hạ đều tập trung ở triều đình, điều này không sai, đặc biệt là loại nơi hội tụ phong vân như phủ Bình Dương, mang một ý nghĩa chính trị đặc biệt, nhưng không thể nào lại có mấy trăm nhân tài đạt kim bài.
“A Thủy, ngươi có lên thử một lần không?” Kha Văn Bân thúc giục.
Lương Cừ lắc đầu: “Không đi, nhỡ đâu chỉ lấy được cái đồng bài thì mất mặt quá.” “Thật sự không đi?” “Không hứng thú.”
Nhiễm Trọng Thức cười nói: “Trước đó quản sự của t·h·i·ê·n Bạc thương hội có tới mời Việt Vương tham gia buổi đấu giá ngày mai, Việt Vương đã đồng ý. Quản sự hứa là tại buổi đấu giá của t·h·i·ê·n Bạc thương hội ngày mai, người nào có kim bài hoặc người nào thông qua khảo nghiệm, đều được chiết khấu 5% so với giá tr·ê·n mặt hàng đấu giá. Chúng ta đến đây bây giờ, là để báo cho mọi người tin tức tốt này.” “Lần này nhất định phải cho người khác nhìn thấy thiên tư tuyệt đỉnh của ta!” Lương Cừ vén tay áo lên, bước nhanh về phía trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận