Từ Thủy Hầu Tử Bắt Đầu Thành Thần

Chương 878: Giết nó cái hồi mã thương

"Chương 878: Giết nó cái hồi mã thương“Hô!”
Khí lưu màu trắng tán loạn, đá vụn ven đường quay cuồng, bùn cát bốc lên như màn. Dòng nước xiết trào lên gào thét, thẳng tựa như dùng đao sắt sinh sinh phá đi một tầng đất trống!
Người cùng cá. Đến tột cùng ai di chuyển nhanh hơn? Đâm Cức lần đầu tiên sinh ra sự hoang mang như vậy, rõ ràng ở trong nước, nó thế mà đuổi không kịp một cái Nhân tộc tông sư hư nhược? Càng quỷ dị hơn rõ ràng là tông sư, đối phương lại giống như mang trên mình không chỉ một thần thông...
Phần phật.
Dòng nước xiết kéo đứt rong. Lương Cừ liếm mở răng, nuốt xuống một viên giá trị ngàn lượng bạc trắng khôi phục đan dược, phía sau lưng chẳng biết từ lúc nào bám vào một cái quang hoàn xanh biếc, liên tục không ngừng bổ sung thể lực cùng sinh cơ, khí hải trong cơ thể càng có hào quang xanh thẳm chớp động, mỗi khi dao động một lần, liền khôi phục một chút mây xanh. Hắn sớm đã tích trữ đủ khí lực để dùng lại chiêu 【 Thủy Hành thiên lý 】, lại một mực dùng 【 Thủy Hành 】 để kéo hành động của Cức, chính là lo lắng chạy quá nhanh, đối phương sẽ từ bỏ truy đuổi.
Cảm giác phía sau lan tràn.
Rỗng tuếch.
Nhưng hắn biết phía sau có tình huống khác. Cá nóc tộc địa giữa đám đá vụn, A Uy cuộn tròn thành một tảng đá, không nhúc nhích, vụng trộm hút máu, lẳng lặng đánh cắp thông tin theo dòng nước bay tới. Chính mình phía sau còn có hai đầu đại yêu! Nếu như Long Bỉnh Lân, Long Nga Anh không thể tốc chiến tốc thắng, để cá trắm đuổi tới, chắc chắn sẽ lâm vào hoàn cảnh bất lợi. Cho dù tốc chiến tốc thắng, có đại yêu truy kích, lần này cũng không mang đi được quá nhiều lợi phẩm, mà lại vô cớ để người khác chiếm tiện nghi.
Nhưng vừa vặn.
Cá trắm khẽ động. Lại có một đại yêu lạc đàn!
“Nhanh nhanh nhanh!”
“Động tác nhanh nhẹn lên!”
“Cho hết vào trong, thiếu đi khối nào, chỉ có cá nóc các ngươi bị hỏi tội!”
Cá nóc tộc địa, đại yêu đầu chó cá la lối om sòm, chỉ huy cá nóc thu thập đâm gai lão đại sau khi nổ tung ra huyết nhục. Rong bện thành lưới lớn, một khối rồi lại một khối huyết nhục đại yêu chồng chất thành núi nhỏ.
Nhân lúc không có cá chú ý. Đầu chó cá vây dài duỗi ra lóe lên, vụng trộm sờ lên một khối thịt gai lẽ ra thuộc về cá trắm nhét vào trong miệng, chưa kịp nhai được hai cái, dư quang trong mắt đột nhiên phát hiện có cá đang nhìn nó.
Một đầu cá nóc tinh quái ngơ ngác sững sờ.
Cắt.
Ăn vụng bị phát hiện.
Đuôi cá hất lên.
Phanh!
“Ngươi làm gì?”
“Sao dám giết cá của tộc ta!”
Máu tươi bay lả tả, gai vụn văng tung tóe, cá nóc kinh ngạc sau đó, tuôn ra lửa giận vô tận, quần tình xúc động.
Đầu chó cá lạnh nhạt nói: “Nó ăn vụng!”
“Đánh rắm, cá nóc đâu có giải quyết loại chuyện ăn vụng cùng nhau!”
“Ai trộm......”
“Làm việc!”
Đâm hiệp đánh gãy lời chúng.
“Đâm hiệp cá lớn......”
“Làm việc!”
Trong tộc, cá nóc đều cảm thấy khuất nhục, bị đè nén một hồi, oán hận cúi đầu.
“Chậm đã!”
Chúng cá ngẩng đầu.
Đầu chó cá chỉ vào đống rong trong lưới, những mảnh vụn huyết nhục của con cá tinh quái đã vỡ vụn.
“Quét sạch sẽ! Đừng nhập bọn cùng đám cá lớn, làm ô uế miệng.”
Trong lòng đâm hiệp vô cùng bi phẫn. Kết quả tốt nhất hôm nay cũng chỉ là đâm gai còn sống, cá nóc thu nạp thế lực, dựa vào Thiết Đầu Ngư Vương che chở, cố gắng kéo dài hơi tàn. Nếu như kết quả xấu nhất...... Nhẫn! Đâm hiệp tự mình tiến lên, thanh lý máu thịt của tộc cá.
Ngày xưa đối thủ ngang bằng nay đã phải cúi đầu xưng thần, ngoan ngoãn dâng nạp huyết nhục của lão đại đã chết, đầu chó cá dương dương đắc ý, trong lòng vô cùng mừng rỡ. Cá nóc và đầu chó cá tranh chấp đã lâu, thực lực hai bên tự nhiên tương đương, đều có hai đầu đại yêu, thực lực cảnh giới cũng tương tự nhau, thế lực ngang bằng. Đâm gai vốn là con cá có hy vọng nhất đột phá lên một cảnh giới đại yêu, trở thành đại tông sư cùng cấp với Nhân tộc, sẽ gây ảnh hưởng tới thế cân bằng, nhưng ai ngờ lại đột nhiên chết vào hôm nay.
Từ hôm nay trở đi. Tộc chó cá sẽ chiếm đoạt tất cả của tộc cá nóc! Tiêu hóa hoàn toàn, nói không chừng lại bồi dưỡng ra một đại yêu, hưng thịnh vui vẻ!
Nghĩ đến đây, đầu chó cá hận không thể nhảy lên khỏi mặt nước, vẫy vùng ở Đại Trạch, đáng tiếc duy nhất là chuyện này không thể phát sinh sớm hơn hai ngày, nó đã không cần đi mời cá trắm tới phân chia địa bàn bảo địa pháp lý, tránh được việc phải bỏ ra một cái giá ngoài dự kiến, lại còn có thể không tốn sức mà có thêm được một phần huyết nhục của đại yêu.
Mừng rỡ mãnh liệt hòa tan sự cảnh giác, cho đến một khoảnh khắc nào đó, ầm vang bộc phát.
“Chuyện gì xảy ra?”
Đầu chó cá trái tim co rút lại, cảnh giác nhìn xung quanh.
Trong lúc không rõ tình hình. Một tia hàn lưu lan tỏa.
Ầm ầm!
Ngọn núi băng nguy nga đột ngột từ dưới mặt đất nhô lên, hàn khí như nước thủy triều!
“Cái này......”
Đầu chó cá con ngươi phóng lớn, vung đuôi phá nát những khối băng xanh biếc đang lan rộng ra, trượt qua một bên. Nhưng vừa mới né tránh được, lại một đạo bóng ma đột nhiên giáng xuống, chiếu lên sọ não. Một thân đầu có hai sừng, con ngươi xanh thẳm, hai nắm đấm siết chặt, vung vẩy đuôi rồng, toàn thân gân xanh như rắn uốn lượn, giống như một tấm cung đang giương bắn đại điêu, ra sức đập xuống!
Oanh!
Mảnh vỡ bay tứ tung. Hai mắt đầu chó cá nổ đom đóm, tơ máu tràn ngập, xương cốt vang lên răng rắc, lăn mình một cái rơi xuống, đúng giữa nơi ngọn núi băng vừa trồi lên!
Đỉnh nhọn của ngọn núi đâm vào bụng đầu chó cá, máu tươi đông lại thành máu cục.
Phanh!
Vô số những cây băng củ ấu nổ tung, sinh sôi, đâm xuyên qua từng lớp từng lớp.
“A!”
Đầu chó cá phát ra tiếng kêu thảm thiết, cái lạnh thấu xương gần như đã đóng băng cảm giác đau đớn, khiến cá nóc phấn chấn cũng phải biến mất không còn tăm hơi, nó ra sức xoay người, đứt đoạn các cột băng, hướng ra bên ngoài phóng đi.
6◇9◇ sách ◇ đi trốn! Muốn chạy trốn!
Ruột cá đẫm máu bị đóng băng lên ngọn núi băng, trong khi bị kéo thì dứt khoát đứt lìa. Long Bỉnh Lân ra sức đánh chặn.
Trên núi băng, cây búa băng dài mười trượng bị gãy rơi xuống, xuyên qua nước bùn, hất lên bụi cát bao phủ toàn bộ khu vực sinh sống của tộc cá nóc. Cá nóc bọn họ đều mắt chữ A mồm chữ O. Tình huống như thế nào vậy? Đầu chó cá đang dương dương tự đắc, trong nháy mắt biến thành chó nhà có tang!
“Đâm hiệp cá lớn...... Cái này...... Chúng ta......”
Trong lòng đâm hiệp trăm mối ngổn ngang. Nó nghĩ đến điều gì đó, phía sau nhìn về phía phương bắc, không thể ngăn được niềm vui sướng xông lên đầu.
Lại có một tình huống thứ ba! Nếu như cá nóc và đầu chó đều chết một vị đại yêu......
“Không cần quan tâm! Đừng có lên tiếng!”
Cá nóc còn lại hơi suy tư, lập tức hiểu ra. Sau khi cô độc, trong lòng bỗng sinh ra chút an ủi cùng may mắn, vạn hạnh trong bất hạnh, sự việc chưa tới mức bết bát nhất.
Lại nhìn những huyết nhục của lão đại ở xung quanh.
“Còn lại huyết nhục của lão đại......”
“Thu thập được bao nhiêu rồi?”
“Đại thể bảy tám phần, tổng thể đã được năm phần.”
“Tìm tiếp đi.”
Lời còn chưa dứt.
Cộp cộp cộp cộp.
Tiếng chân đốt sắc nhọn va chạm với nham thạch vang lên âm thanh của kim loại. Một con cua yêu màu đỏ sậm phá tan hàng rào gai nhọn, ngã xuống một mảng lớn, xuất hiện trước mặt cá, phía sau nó, hơn trăm đầu cá heo bày trận, giống như cánh chim xòe rộng ra, liền thành một khối, khí thế phi phàm.
Đám cá nóc lại run sợ.
Hai bên đối mặt.
Cua yêu cất bước. Đá vụn bốn phía từng chút từng chút bám vào vỏ cua, đến khi nó đi tới trước mặt đâm hiệp, đã hóa thành một con “cua vương nham thạch” siêu lớn cao mấy chục trượng ở trên cao nhìn xuống, bao quát chúng sinh!
Yêu thú cực kỳ quái dị, rõ ràng chưa đạt đến đỉnh phong của yêu thú, nhưng khí thế cũng không hề thua kém! Trong lòng cá nóc sinh ra cảm giác mệt mỏi, gai nhọn rệu rã, đại vương chết trước, sau đó đầu chó cá dương oai diễu võ, sĩ khí hôm nay đã bị đả kích, còn hơn cả thủy triều dâng cao, tất cả đều nhìn về phía đâm hiệp đang ở giữa.
Đâm hiệp do dự.
Bầy cá heo. Người đến là ai không cần nói cũng biết. Cá heo Đại Thuận không nói vang danh khắp nơi, nhưng cũng là một giống loài có tính biểu tượng.
Có thể đánh sao? Một bầy cá heo, một con cua yêu mạnh mẽ. Trong tràng có năm đầu cá nóc yêu, không phải là không có biện pháp, có thể buông tay đánh cược một lần. Nhưng...... Đáng giá không?
Đâm hiệp khẽ cắn môi, dù có mọi điều không cam lòng, thu gai nhọn xuống, lùi lại né ra.
Những con cá nóc còn lại đều không lên tiếng, đi theo đâm hiệp rời khỏi con đường.
Giải Túc rơi xuống đất, đại địa rung chuyển. Nắm đấm liếc qua hàng ngũ đang nhường đường, không chần chừ, xuyên qua bầy cá, hai cái càng lớn quơ tới, mò lên túi rong lưới, đem huyết nhục của đại yêu đang vương vãi trên mặt đất bao trọn vào trong, hướng lên trên lưng hất một cái, ngay trong ánh nhìn chằm chằm của cá nóc, nghênh ngang rời đi.
Đầu tròn nhìn lại một chút, vây cá vung lên, hơn trăm đầu cá heo mỗi con ngậm một miếng huyết nhục, gào thét bơi đi........
Khí thế đại yêu không thêm che giấu, tinh quái trên đường ai cũng phải bỏ chạy trốn họa.
“Phốc!”
Con cua rụt vào bên trong mai. Thiết Tuấn băng ngang qua vùng nước, dẫn ba đầu yêu thú, hướng tới nơi tộc cá nóc ở với tốc độ nhanh nhất, mới đi được một nửa, đuôi dài khựng lại một chút.
“Khí cơ của chó hai cũng mất rồi!?”"
Bạn cần đăng nhập để bình luận