Từ Thủy Hầu Tử Bắt Đầu Thành Thần

Chương 691: Sinh ý thịnh vượng

Chương 691: Việc buôn bán thịnh vượng
Giấy dán cửa sổ trắng trong suốt.
Lông mày Lương Cừ nhíu lại.
Kim quang tuôn ra, hình người tiền mặt, ngưng năm chi, nổi năm tướng, khoác bảo y, giống như người, đầu bảo tướng.
Đây chính là bảy giai đoạn Kim Thân phân chia đơn giản, vì từ cạn đến sâu các loại cảnh giới đặc thù.
Về sau tu luyện, Kim Thân càng cao thâm, biến hóa cơ bản sẽ không còn.
Lương Cừ trước đây đã tu hành đến "Khoác bảo y", có thể bên ngoài giương lên vật, bảo vệ y phục đến chỗ tay chân chạm tới.
Theo lý thì, xuống chút nữa nên là "Giống như người", toàn bộ tiểu nhân không còn mơ hồ tương tự mà là giống hệt người thật, rất sống động, nhưng hiện tại trong đan điền, tiểu nhân Kim Thân, không những không đổi thành cái gọi là linh động mà lại bành trướng ra một vòng, mọc ra rất nhiều lông tóc!
Trong sự biến hóa ngoài ý muốn, Lương Cừ có thể cảm nhận được độ mạnh và sức lực Kim Thân của bản thân được phóng đại!
Dược hiệu của nhật nguyệt đám mây dày đặc bành trướng như thủy triều, tuy đã qua mấy canh giờ sau khi nuốt nhưng dược lực còn sót lại vẫn khuếch tán, hóa thành trợ lực tuyệt vời cho sự biến hóa.
Long Hổ nhị khí xoay quanh, liên tục không ngừng cọ rửa nhục thể, kim quang trận trận.
Nhiều lần.
Một đầu kim quang rực rỡ, vượn lớn hiển hiện trong đan điền!
Tê!
Lương Cừ trợn mắt há mồm.
Kim nhân trong đan điền vốn là chiếu theo bản thân, nên người tu hành hình dáng thế nào, Tiểu Kim Nhân cũng sẽ như vậy, sao trong chớp mắt đã biến thành vượn trắng rồi?
Chờ chút.
Hình như cũng không phải là không thể nghịch.
Lương Cừ phúc chí tâm linh, ý niệm khẽ động.
Vượn lớn thu nhỏ, rút đi lông tóc, lại biến thành người.
Độ mạnh Kim Thân giảm đi nhiều, cảm giác thể lực dồi dào biến mất không còn tăm tích.
Ý niệm lại cử động.
Tiểu nhân lại biến thành vượn lớn, tất cả trở lại như cũ.
Hắc.
Thật có chút ly kỳ.
"Mình có thể Hóa Linh, Kim Thân cũng Hóa Linh sao? Tại sao lại như thế?"
Lương Cừ vuốt cằm, sự hoang mang dần dần xuất hiện.
Sau nửa canh giờ lặp đi lặp lại nghiên cứu, Lương Cừ dần dần phát giác, biến hóa của Kim Thân đồng hóa với linh thiên phú có sự đồng công dị khúc kỳ diệu, tựa như kiên trì nỗ lực dưới, thân vượn trắng cũng tu ra được một tôn Kim Thân huyền diệu, hơn nữa có thể để hắn sử dụng khi ở thân người!
Một cái biến thân mịt mờ a.
Cái giá phải trả khi biến thành Kim Viên cũng cơ bản giống 【 Hóa Linh 】, khi Hóa Linh uy lực các kỹ năng tăng lên nhiều, thể lực sẽ hao tốn rất lớn.
Giống như bay ngắn liên tục, phòng ngự và khí lực lâm thời mạnh lên.
Không phải chuyện xấu.
Sau khi thoáng làm rõ một ít suy nghĩ.
Lương Cừ yên lòng.
"A Thủy, người đâu, giờ Thìn bắt đầu, chúng ta cần phải đi!" Từ Tử Suất hô.
"Đến rồi!"
Lương Cừ cưỡi mây đứng dậy.
Một đêm tu hành, vừa đúng ngày mười tháng hai, không biết chuyến này có thể nhìn thấy thiên địa thở dài không?
...
Bầu trời bên trong, tuyết lớn bay tán loạn, mờ mịt một mảnh.
Đường đi san sát nối tiếp nhau, vẫn ồn ào náo nhiệt, tràn ngập đủ loại tiếng rao hàng.
Trong đế đô, Thiên Bạc lâu có tất cả năm tầng, cả khối cây cầu vồng bích ngọc cao hơn tám mươi trượng, liếc mắt là thấy, so sánh với phủ Bình Dương thì không những ít hơn hai tầng mà mỗi tầng cũng thấp hơn rất nhiều.
Phần phật.
Rượu treo trong gió tuyết, món ăn nóng hổi gói kỹ trong giấy dầu được đưa ra. Trước cửa Thiên Bạc lâu xe cộ như nước chảy, ngựa như rồng, xe ngựa không khác gì phòng nhỏ.
Hai ba người rảnh rỗi chờ ở cửa, mặt đỏ bừng, tai tím sưng, xoa tay hà hơi, mong có quý nhân phái đi chạy việc vặt, mua vài món ăn, tiện tay khen thưởng hai hạt bạc vụn, trở về lên giường nhấp hai ngụm rượu trắng, ngày lạnh hôm nay xem như không bị đông cứng.
Két két!
Giày đạp trên tuyết đọng.
Tiểu Thận Long quấn quanh cánh tay, trên cổ tóc trắng bồng bềnh, thu hút nhiều ánh mắt, trêu đến một hồi bàn tán nhỏ.
Ngay cả Long Nga Anh bên cạnh cũng không bằng.
Người nhàn rỗi dụi dụi mắt, hoài nghi mình hoa mắt, lại không dám nhìn chằm chằm, chỉ dám liếc mắt nhiều lần, gọi bạn bè tới xem chuyện lạ.
Phu xe quay người gọi chủ nhân.
Xe ngựa trên đường nhao nhao vén rèm lên, nhìn nhau, đều kinh ngạc.
"Rồng?"
"Thật sự là rồng?"
"Ta lúc đầu tưởng là con bạch xà... Người kia là ai, ra vẻ quá, trước đây chưa từng thấy." Công tử áo trắng hỏi thăm.
"Ngươi không biết?"
"Ta nên biết sao?"
"Thì ra là thế, rốt cuộc ngươi không quan không tước, không thể lên được triều chính lớn." Người đáp lời không khỏi châm biếm.
"Cẩu thí!" Công tử áo trắng thái dương nổi gân xanh, buông rèm định suy nghĩ, bỗng nhiên hiểu ra.
"Hắn chính là Lương Cừ?"
"Gia, ngài làm sao đoán ra được?" Gã sai vặt đánh xe hiếu kỳ.
"Công tử nhà có tiếng tăm trong kinh thành, ta người nào không biết, người nào chưa từng gặp? Việc lên triều chính lớn có thể biết được, chẳng phải nói tiểu tử này làm ra chuyện quá lớn ở triều chính lớn, để lại ấn tượng sâu sắc cho người ta sao?
Xung quanh chỉ có mỗi việc sứ đoàn Bắc Đình giao đấu là một việc lớn, tổng cộng mười tám người, Đại Thuận chín người, trong đó có tám người đều là Thiên Vũ Vệ, tốt, dừng xe, cho ta xuống, ta đi làm quen một chút." Công tử áo trắng càng nói càng tự tin, nhảy xuống xe ngựa, nhanh chân vào lầu.
Còn một chốc nữa là đấu giá hội, nên đi kết bạn!
Gió mát trong Thiên Bạc lâu ùa vào mặt, gã sai vặt cúi người phủi bông tuyết.
Trước mắt vẫn là cây cầu vồng bích ngọc, ngoại trừ lớn nhỏ thì tổng thể không khác biệt, nghe nói tất cả Thiên Bạc lâu đều được xây dựng theo cành của hai cây mẫu ở đế đô và Nam Trực Lệ, không biết thật giả.
Đấu giá hội của đế đô cũng ở tầng cao nhất, Lương Cừ cùng mọi người leo bậc thang lên trên, tiện thể đi dạo lầu ba và lầu bốn, thật bất ngờ với những vật phẩm buôn bán ở đây.
Rất nhiều thứ mà ở phủ Bình Dương có thể xem là trân phẩm, lại bị đặt ở lầu ba đến lầu bốn như những cửa hàng buôn bán bình thường!
Đồ vật thủy chúc bảo nhiều vô kể, Lương Cừ còn thấy được một gốc Khô Vinh Tịnh Đế Liên phẩm tướng không tốt lắm, chỉ là giá cả không rẻ, tận hơn hai vạn lượng.
Do dự một chút.
Tạm thời từ bỏ.
Khi rời Hoàng Châu, tổng tài sản của Lương Cừ khoảng ba mươi lăm vạn lượng, trong đó đáp ứng giao cho người ta hai vạn tiền an gia, đến hôm nay cũng tiêu pha lặt vặt không ít, vàng ròng bạc trắng chỉ còn khoảng ba mươi hai vạn.
Đi xem đấu giá hội trước xem có thứ gì tốt hơn không, tiêu trên lưỡi dao vẫn là quan trọng.
Nhưng thứ kỳ lạ nhất ở Thiên Bạc lâu cũng không phải là các loại trân bảo.
Từ Tử Suất va vào vai Lương Cừ, đưa tay chỉ xéo.
Nhìn theo hướng đó, Lương Cừ phát hiện ở cửa hàng nào đó phía trên tầng bốn có một đám nha hoàn, gã sai vặt vây quanh, cơ hồ thành tranh giành, trong tay vung toàn là ngân phiếu có số lượng lớn, miệng thì hét mười đôi, hai mươi đôi.
Lại ngẩng đầu nhìn biển.
Đuôi cá Thủy Tiên Dược.
Nhãn hiệu cực kỳ quen thuộc.
Chẳng lẽ là...
Tính toán thời gian thì hoàn toàn chính xác nên ra mắt rồi.
Nha hoàn gã sai vặt cao đến đâu, cao nhất cũng mét sáu, mét bảy, Lương Cừ cao lớn vạm vỡ, trong tay còn ôm Tiểu Thận Long, mọi người tự hiểu là tội không gánh nổi, tách ra một lối, hiện ra cửa hàng.
Quả nhiên đúng là mạt cá mập!
Nhìn giá cả.
Tùy theo kiểu dáng màu sắc, có khác biệt, từ tám mươi lượng đến hơn hai trăm lượng đều có.
Toàn bộ khung cảnh náo nhiệt khác thường, hàng vừa được nhân viên cửa hàng đưa ra là tranh nhau mua hết ngay lập tức.
Loại đồ vật này, các quý bà cùng lão gia đương nhiên sẽ không tự mình đi mua, mà phần nhiều do nha hoàn cùng người hầu thay thế, những người này để cho vui thôi, căn bản không cần quan tâm đến quy củ gì cả, người xung quanh còn chen nhau đến mua, trực tiếp tạo điều kiện cho thương hội Thiên Bạc phất lên.
"Chuyện này cần kiếm được bao nhiêu tiền?" Hướng Trường Tùng tặc lưỡi.
Việc đã được thương lượng hoàn toàn, mọi người cũng không biết trước được, nhưng vì liên quan đến võ quán nên tự nhiên không có gì phải giấu diếm.
Mọi người hoàn toàn không ngờ, đồ vật này lại bán chạy như thế!
Nhiều đến mức tranh giành như vậy.
Những lão gia phu nhân đó rốt cuộc bị làm sao vậy?
Trong lúc mọi người chấn động, công tử áo trắng bưng một hộp gỗ đi tới thở dài.
"Lương huynh, hạnh ngộ!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận