Từ Thủy Hầu Tử Bắt Đầu Thành Thần

Chương 760: Bụng cá truyền thư

"Hải Vận muội muội của phường chủ Hải?" Lương Cừ nhíu mày.
Lý Thọ Phúc gật đầu: "Lúc Vệ đại nhân hỏi, nàng đã nói vậy, ta nghe rất rõ, thật sự rất rõ, tóm lại, số lượng hàng không ít, đồ vật cũng đúng. Tuy rằng Hải Vận không bằng Hải phường chủ, nhưng cũng là đại yêu cấp tông sư, ý của Vệ đại nhân là, chúng ta cứ làm ăn bình thường, đừng can dự vào chuyện nội bộ của Hải tộc."
Kỳ quái.
Làm ăn đang tốt, sao tự nhiên lại đổi cá?
Lương Cừ biết rõ nội tình hơn người khác một chút, bát trảo vương hưởng tề nhân chi phúc, đều khiến hắn cảm thấy sự việc không đơn giản như vậy, thậm chí trong đầu còn vẽ ra một vở kịch muội muội bạch tuộc hồng nhạt ỷ vào được sủng ái, cưỡng ép chiếm đoạt tuyến đường buôn bán và hậu cung của tỷ tỷ bạch tuộc lam.
Trước đây Long Quân biến mất, đầm lầy Giang Hoài không được coi trọng, giống như góc phế liệu, nên mới đến lượt Hải phường chủ, hiện nay cộng thêm triều đình Đại Thuận, nhu cầu hàng hải sản của toàn bộ đại lục tăng lên, hệ thống thương mại không biết tăng lên gấp bao nhiêu lần.
Đặc biệt là năm nay, Vệ Lân thực hiện lời hứa tăng gấp hai mươi lần lượng hàng, chắc đã làm Hải tộc phải chấn động, chưa kể Lương Cừ còn góp phần xây dựng vườn trồng trọt cho Nguyên tướng quân.
Phế liệu không ai chú ý, bỗng chốc biến thành mỡ, để muội muội tới cướp một phần?
Lương Cừ lo lắng.
Hắn với Hải phường chủ xét về nghĩa chỉ gặp mặt vài lần, nhưng trong lòng thật sự cảm thấy thân thiết.
Người khác quan hệ không sâu, thấy đổi một con cá đến làm ăn không quan trọng, đồ vật đúng là được, trong lòng hắn lại cảm thấy khó chịu, đặc biệt nghĩ đến những nguyên nhân có thể xuất hiện sau đó.
Quan trọng nhất, không phải cùng một con cá, vậy việc "hồi chụp" thì tính thế nào?
Nếu như còn, có phải sẽ liên tục cho? Lượng cho có thể bị thiếu hay không?
Hải phường chủ ra ngoài cảm tạ, lâu lâu lại về, lại cho, Hải Vận lại không phải người dễ chịu. . .
Càng nghĩ càng bất an.
"Hải Vận đại nhân, không biết bây giờ Hải phường chủ đại nhân đang ở đâu?"
Thủy triều vỗ bờ.
Lương Cừ đứng trước mặt con bạch tuộc lớn màu hồng, rõ ràng là hình thể không sai biệt lắm, con bạch tuộc trước mắt lại mang đến cho hắn sự xa lạ, không còn sự lạnh lẽo quen thuộc kia.
Hải Vận vung vẩy xúc tu hồng, cảm thấy khó hiểu với sự xuất hiện đột ngột của Lương Cừ, đánh giá trên dưới, hai mắt tỏa sáng.
"Ngươi là Tiểu Thủy mà tỷ tỷ nói à?"
Giọng của Hải Vận khác với Hải phường chủ rất nhiều, mang cảm giác thiếu nữ thanh xuân tịnh lệ.
Nhưng Lương Cừ cảm thấy bực mình với nội dung trong lời nói của nàng.
"Sao ngươi nhận ra?"
"Tỷ tỷ nói dáng vẻ rất thần kỳ, Tiểu Thủy đáng yêu nhất!"
Thần kỳ, đáng yêu?
Còn chưa kịp suy nghĩ, xúc tu màu hồng đã cuốn lấy Lương Cừ, sau đó mọi thứ lại trở về tiết tấu quen thuộc.
"Sao Lương đại nhân lại được Thủy tộc yêu thích như vậy?"
Những người khác thấy thế thì cảm thấy kỳ lạ.
"Ai mà biết, chắc Thủy tộc xem chúng ta giống như xem mèo chó thôi? Lương đại nhân lại vừa khéo giống mèo quýt?"
"Kỳ lạ, thật kỳ lạ."
"Mỗi người có một cơ duyên riêng, tướng mạo ưa nhìn cũng có thể xem là một loại cách."
Một trận thân mật.
Hải Vận thả Lương Cừ xuống, đồng thời nhiệt tình tặng một đầu cá mú lớn.
"Tiểu Thủy, cho ngươi đó, Hải tỷ tỷ mệt mỏi rồi, đang nghỉ ngơi ở nhà, cho nên cuối năm mới đổi ta đến, trước khi đi tỷ tỷ dặn ta, bảo ta phải giao cho ngươi, trên đường ta đi đều không đổi thành cá khác đâu đó nha."
Lương Cừ lau đi vệt nước trên mặt, cầm con cá mú trong tay, trầm mặc.
Ý nghĩ dường như có chút sai lầm?
Hay là con bạch tuộc lớn màu hồng này ngụy trang?
Rốt cuộc, rất có thể làm bát trảo vương mê mệt đến mức "năm mê ba đạo", nghe lời sàm ngôn, giả bộ vô hại là chuyện rất bình thường. . .
Đưa xong bào ngư, Hải Vận lại vung vẩy xúc tu, nhiệt tình hăng hái tham gia vào giao dịch như Hải phường chủ.
Hồ nước.
Con cá nheo béo lùn thu nhỏ vung vẩy vây cá, vui sướng bơi lội.
Hơn một trăm con cá heo cá lớn nhà Đầu Tròn cũng đang bơi lội thỏa thích, nhìn qua giống như một ao cá chép xám.
Lương Cừ ngồi trên 【dây leo binh】, im lặng suy nghĩ xem còn có ẩn tình gì khác.
A Uy đang hút khô máu cá.
Thát Thát Khai thuần thục mở bong bóng cá, duỗi móng vào móc nội tạng.
Một lát sau.
Một móng vuốt dính đầy máu cá đưa đến trước mặt Lương Cừ.
"Ừm?"
Nhìn kỹ, Lương Cừ phát hiện bên trong móng vuốt đang cầm một mảnh giấy nhỏ.
"Ở đâu ra vậy?"
Thát Thát Khai chỉ vào con cá mú, nó đang móc nội tạng đút cho Đầu Tròn và Nắm Đấm, không ngờ lại móc ra được tờ giấy huyết thư này.
Lương Cừ giật mình.
Giấu thư trong bụng cá?
Là Hải phường chủ gửi tin cho hắn?
Lương Cừ vội vàng rửa sạch vết máu trên tờ giấy, mở ra xem xét.
"Hải Uyên Cung, bát trảo vương muốn ăn ta."
"???"
Lòng Lương Cừ hoảng hốt, lật qua lật lại đọc đi đọc lại nhiều lần, xác nhận mình không nhìn lầm, mà chữ viết trên tờ giấy này giống y như chữ viết trên bản đồ mà hắn từng thấy của Hải phường chủ!
Có ý gì?
Chẳng phải là tranh thủ tình cảm trong hậu cung sao?
Sao còn náo ra cả cái mạng bạch tuộc nữa?
Mà con bạch tuộc hồng nhạt tặng bào ngư kia là thuộc phe nào vậy?
Ánh mắt Lương Cừ lấp lóe, hắn không tin rằng Hải phường chủ thực sự nhét giấy vào bụng cá, để qua tay Hải Vận mà lại không bị biết.
Có phải đây là cạm bẫy không?
Biết đâu từ đầu đến giờ chẳng có cuộc tranh sủng trong hậu cung nào cả, Hải phường chủ đã sớm thương lượng với Giao Long, từ năm nay đã cố ý nói dối để lừa gạt hắn, hoặc là Hải Vận thương lượng với Giao Long, nàng liên thủ với bát trảo vương cầm tù Hải phường chủ, bắt chước chữ viết diễn một vở kịch hay, chỉ vì lừa hắn rời Giang Hoài, để hắn không còn bằng chứng gì.
Lòng đề phòng không thể không có.
Trải qua chuyện tông sư Quỷ Mẫu giáo, Lương Cừ biết rõ mạng người chỉ có một, mọi thứ đều có khả năng. . .
"Ăn cơm thôi!"
"Đến đây!"
Cả nhà ăn như gió cuốn.
Đến cuối bữa, Lương Cừ để đũa xuống: "Cậu ơi, con muốn xin nghỉ phép."
"Lại xin nghỉ à?" Tô Quy Sơn kinh ngạc, "Một năm ngươi có được mấy ngày nghỉ vậy?"
Dừng một chút.
Con ngươi của Tô Quy Sơn hơi híp lại: "Là Hải phường chủ?"
Long Nga Anh ném tới một ánh mắt dò hỏi.
Lương Cừ đưa tờ giấy ra, nói rõ sự tình.
Tô Quy Sơn đọc nội dung tờ giấy xong thì để sang một bên: "Ngươi muốn đi cứu Hải phường chủ? Đó chính là Yêu Vương đó! Gan ngươi lớn đến đâu vậy?"
"Sao có thể!" Lương Cừ lắc đầu phủ nhận, "Con có mấy cái mạng đâu mà dám đi đụng râu hùm của Yêu Vương, nhưng không đi xác nhận một chút tình hình thì lương tâm bất an."
Đi khẳng định không thể tự mình đi được.
Lương Cừ dự định 【mạnh ngự】 mấy con cá trước, qua đó tìm kiếm con đường, tiện thể nghe ý kiến của Tô Quy Sơn.
"U, thật là lương tâm bất an, hay là sợ về sau không ăn được tiền hoa hồng?"
"Khụ khụ. . .Đều có cả?"
Tô Quy Sơn cười nhạo, hắn để đũa xuống, suy tư một lúc: "Ngươi có cách không tự mình đi mà vẫn làm rõ được tình hình không?"
"Có ạ!"
"Đi tìm Lam tiên sinh xem cho ngươi một quẻ, phàm là chuyện nhỏ không may, thì ta không cho phép ngươi đi, hơn nữa còn phải có sự đồng ý của Từ tướng quân trước đã."
"Vâng ạ."
Lam Kế Tài cùng Từ Văn Chúc cùng đến đồng bằng.
Từ Văn Chúc vì Từ Nhạc Long muốn tấn thăng, vẫn ở lại đến giờ, Lam Kế Tài tự nhiên cũng không đi.
"Đừng có mừng vội, xin nghỉ cứ ghi vào sổ, trừ một tháng lương của ngươi."
Lương Cừ nhún vai: "Không có mà trừ đâu, cho Vệ Lân hết rồi."
"Vệ Lân trừ xong rồi đến lượt ta trừ."
Khóe miệng Lương Cừ giật giật.
"Thôi được rồi..."
"Bình."
Lam Kế Tài lấy ra xác Huyền Quy mà Lương Cừ đưa, rồi đối chiếu với những gì hắn xem bói.
"Không may cũng chẳng lành, ngươi chuyến này đi, không có bất kỳ sự cố nào, nhưng..."
"Nhưng sao?"
"Những hành động ngươi làm sau khi đi chuyến này có thể sẽ có ảnh hưởng rất lớn."
"Xin chỉ giáo cho?"
Lam Kế Tài không trả lời, quay đầu nhìn về phía Từ Văn Chúc.
Từ Văn Chúc nhìn chằm chằm vào chữ viết trên tờ giấy, lại liếc một lượt Long Nga Anh cùng Lương Cừ, đột nhiên lên tiếng: "Các ngươi đã nghe qua một chuyện lạ chưa?"
"Chuyện gì?"
"Bạch tuộc cả đời chỉ có thể giao phối một lần."
"?"
Lam Kế Tài gãi đầu: "Sao lại thế?"
"Ta cũng nghe đồn thôi, chứ không xác minh, nghe nói con bạch tuộc cái biển trong đầu, lớn hơn con bạch tuộc đực, làm xong việc thì con bạch tuộc đực sẽ mất hết sức lực, bị con bạch tuộc cái ăn thịt, rất nhiều con bạch tuộc đực vì để bảo toàn mạng sống mà tự cắt bỏ 'cái đó', nhưng cho dù như vậy thì tỷ lệ sống sót cũng rất thấp."
"Cắt bỏ cái gì?" Lam Kế Tài truy hỏi.
"Ngươi nói cái gì đấy?"
Da mặt Lam Kế Tài co lại, vô thức khép chặt hai chân.
"Ý của Từ tướng quân là..."
"Một suy đoán vu vơ thôi, trước giờ ta chưa từng tiếp xúc với hải thú, bạch tuộc trở thành Yêu Vương thì có thay đổi gì hay không thì ta cũng không rõ, nhưng nếu thực sự liên quan. . . A Thủy, biết đâu trong đó lại cất giấu một cơ hội."
"Mời Từ thúc chỉ điểm."
"Chưa nói đến chỉ điểm, chỉ là nếu tộc bạch tuộc có tài năng phi phàm thật, ngươi có thể thử xem có thể để Hải phường chủ dưới sự nâng đỡ của triều đình thay thế bát trảo vương hay không!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận