Từ Thủy Hầu Tử Bắt Đầu Thành Thần

Chương 440: Thiên tài cũng có khoảng cách!

Chương 440: Thiên tài cũng có khoảng cách! Thanh Lang vạch qua, đầu cá tách rời. Ba đầu bào ngư, đầu cá từng cái bị chặt xuống, móc ra nội tạng. Lão ô quy không quan tâm sống hay không, hợp khẩu vị hay không, há mồm một tiếng, lớn thỏa mãn! Lương Cừ để Thát Thát Khai đem ba đầu còn lại nướng hết. Thát Thát Khai trải rộng than lửa, xử lý xong bào ngư kẹp vào trong lưới sắt, thuần thục lật mặt, thêm dầu, rắc gia vị, kích phát mùi thơm. Không biết có phải Thát Thát Khai nướng "Bất Năng Động" cá nướng nhiều thành quen tay hay không. Một tay nướng kỹ nghệ, thuần thục, trình độ cao, thả bên ngoài mở sạp bán cá nướng kiếm sống dư sức. Ba đầu bào ngư vào bụng, xương cá cho "Bất Năng Động" làm đồ ăn vặt. 【Thủy Trạch tinh hoa +1024】 【Thủy Trạch tinh hoa +1254】 【Thủy Trạch tinh hoa +1879】 Ba đầu cá, bốn ngàn tinh hoa. "Chín đầu cá, chỉ sợ có hơn vạn tinh hoa nhập trướng." Tính toán đơn giản, Lương Cừ rất vui vẻ, hắn dời ánh mắt xuống, nhìn về phía cuối cùng nhất một đầu thông tin trạch đỉnh. Đầu bào ngư này ẩn chứa tinh hoa so với hai đầu khác rõ ràng tăng nhiều! Dựa vào phương pháp phán đoán chất lượng bảo vật thông qua Thủy Trạch tinh hoa không nhất định chính xác, nhưng không phải là hoàn toàn không liên quan. Nhất là bào ngư, hơn mấy trăm là phạm vi dao động bình thường, nhưng đầu thứ nhất cùng đầu thứ hai kém một ngàn, kết hợp với lão cóc. . . Rất có tiềm năng để khai thác a! Tiêu hóa hết dược lực của bào ngư. Lương Cừ toàn thân trên dưới ấm áp dễ chịu, Trùng mạch không ngừng được tẩy rửa, vận chuyển khí huyết, đặt vào trong tay mạch của tự thân, chậm rãi tràn đầy, tiếp tục lấp đầy ao nước. "Đầu mạch thứ ba là mạch qua dưới đan điền và Giáp Tích quan tâm mạch, lại là một đầu đại mạch. . ." Độ khó ngưng tụ Tâm mạch khá lớn, nó muốn qua khiếu huyệt đồng thời liên kết với Trùng mạch, nhưng lại vô cùng quan trọng. Mấy đầu mạch trước của Vạn Thắng Bão Nguyên vô cùng chú trọng cân bằng và toàn diện. Trùng mạch tăng trưởng chất lượng khí huyết, tay mạch gia tăng cường độ võ học, tâm mạch thì gia tăng tỉ lệ sống sót, ngưng tụ thành công có thể khiến cho máu không bay hơi, tiếp tục duy trì nhịp tim như người thay tim. Tâm và não, là hai yếu điểm lớn của cơ thể người! Ngưng tụ tâm mạch, dù là trái tim bị đào ra vẫn có thể sống sót một ngày trở lên, người cường hoành hơn thì có thể kiên trì ba ngày! Trong thời gian này, nếu tìm được biện pháp dùng t·h·i·ê·n tài địa bảo hoặc đan dược chữa thương, không chừng có cơ hội sống sót. Dù bị móc tim, toàn thân gần như tàn phế, suy yếu thì rất khó chạy được xa, nhưng thế nào thì cũng là một phần cơ hội sống, lỡ đâu là đồng quy vu tận thì đối phương chết trước thì sao? "A Phì bọn chúng không tới, sáu đầu còn lại lần sau ăn." Đậy kín vạc, "Bất Năng Động" vung đuôi rời đi, phân biệt rõ mùi thơm bánh xương cá hai lần, dán mình lên mặt đất lạnh lẽo tắm ánh trăng. Lương Cừ cầm lên băng gạc, cầm nội tạng cá đi vào đầm lầy. Miệng mạch nước ngầm. Đầu Tròn dẫn theo một đám tiểu đệ mới tới đưa tiền bảo kê. Đối mặt với các đầu lĩnh, một đám cá heo hoang còn chưa biết “Đồn” là “người” nội tâm thấp thỏm, sát lại gần. Vì vậy Lương Cừ cố ý mang nội tạng bào ngư đến cho ăn, để tăng tình cảm. Thức ăn đơn giản cùng với lời an ủi của người dẫn đường Đầu Sẹo, rất nhiều cá heo dần bình tĩnh, chung sống xem như hòa hợp. Có thể kết hợp thành một đoàn thể lớn, sức cạnh tranh luôn luôn mạnh hơn. Đếm qua loa. Không tính hai quần thể cá heo con gây giống, tổng cộng có hai mươi ba con cá heo trưởng thành, trong đó ba con Đầu Sẹo là cá heo sông lớn. "Số lượng không đủ, đối phó yêu quái. . . Quá sức." Cá heo tuy mạnh có ưu điểm phong phú nhưng cũng không hoàn toàn không có khuyết điểm. Lớn lên chậm, sinh sản muộn. Chu kỳ sinh trưởng gần như không khác con người quá nhiều, hơn nữa một lứa chỉ một hai con, cá heo con muốn trưởng thành cá heo thanh niên thì ít nhất cũng mất mười năm. Con trai của Đầu Tròn là Giang Tiểu Đồn, năm ngoái lớn bao nhiêu thì năm nay gần như không thay đổi, khác hẳn với Ô Long, một năm đã có biến đổi rất rõ, dù là linh khuyển có sinh trưởng chậm cũng chỉ là chuyện của hai năm sau. Lương Cừ muốn mở rộng nhanh chóng, chỉ có thể dựa vào việc sáp nhập quần thể. "Đầu Tròn, ngươi cố gắng thêm một chút, vùng đồng bằng không tìm được thì đi phong phụ, biển mặn tìm thêm một chút." Thống trị hai mươi ba con cá heo trưởng thành hoàn toàn không phải là giới hạn của Đầu Tròn! Hai con cá heo sông lớn của Hà Bạc Sở, đỉnh cao đại tinh quái, thực lực so với Đầu Tròn mạnh hơn không ít nhưng cũng không quá mạnh, đã có thể khống chế hơn trăm con, cứng đối cứng với yêu thú không rơi vào thế hạ phong! Đây mới là kỳ vọng của Lương Cừ với Đầu Tròn! Sau khi ăn nội tạng bào ngư, quan hệ dần trở nên hòa hợp, quần thể cá heo mới tới nhao nhao dâng lên lễ ra mắt do nơi hương ấp mang đến. Có trân mộc, khoáng thạch, giá trị không nhỏ, bán đi là một khoản tiền lớn, e rằng có đến gần vạn lượng bạc, không thể nói không trân quý, ngoài ra có bốn đầu bào ngư, một đầu có giá trị cực lớn khoảng mấy trăm điểm tinh hoa, cũng giống như của long nhân. Đáng tiếc so với quần thể của Đầu Sẹo thì đám cá heo không có mang theo mấy món cổ quái như quả dữu hổ phệ nhân, phật điêu khắc, có chút thất vọng. Bái kiến xong, Lương Cừ để Đầu Tròn không ngừng cố gắng, mình lên bờ về nhà, về tĩnh thất, lấy dây leo thủy hỏa từ trong hòm gỗ ra. "Cữu gia" tặng, thứ tốt nhất để tu luyện «Hàng Long Phục Hổ Kim Cương công», cất mấy ngày hắn còn chưa ăn. Nuốt xuống bụng, cảm giác trong miệng giống như ăn mía, nhiều nước, hơi ngọt, còn nhiều bã. So mật rắn tốt hơn nhiều. 【Thủy Trạch tinh hoa +7425】 Nồng đậm dược tính bốc lên, hừng hực như lửa. "Hô~" Lương Cừ ngũ tâm hướng lên trời. Trong tĩnh thất, bạch khí như rồng.. . . Sáng sớm, thời tiết hơi nóng. Lương Cừ rời giường rửa mặt, làm nóng người, Phục Ba cắm ngược xuống nước, ánh bạc lấp lánh. Nội thị bản thân. Vùng đan điền, một tôn tiểu nhân vàng óng hiện ra, khí long hổ giao hòa lưu chuyển, giống như tường vân, tựa như ảo mộng. Nhìn kỹ hơn thì có thể lờ mờ thấy vài chi tiết trên mặt tiểu nhân rất giống Lương Cừ! Tiến bộ lớn! Kim Thân không có giai đoạn phân chia rõ ràng nhưng có bảy dấu hiệu tương đối rõ ràng. Kim quang phun trào, hiển diện người, ngưng năm chi, phù năm tướng, mặc áo giáp, giống như người, hiện bảo tướng! Bảy đặc trưng này phát triển tới bước thứ tư, thêm nhiều bảo vật dồn dập xuống, Kim Thân tiến triển vô cùng mạnh mẽ! Nắm đấm, sức mạnh, phòng ngự đều có bước tiến nhảy vọt! "Chờ lát nữa luyện công sẽ đi tìm sư phụ thử xem, xem Kim Thân rốt cuộc mạnh cỡ nào!" Kim quang tuôn trào, Lương Cừ rút Phục Ba ra. Phạm Hưng Lai từ ngoài cửa vội vàng chạy đến: "Đại nhân, chỗ cửa thuỳ hoa kia giống như ong vỡ tổ tới làm tổ, có cần gọi người đến gỡ đi không?" "Ong mật?" "Đúng vậy, ở chỗ cửa thuỳ hoa kia." Lương Cừ thả Phục Ba xuống, theo sau ra xem. Trước ảnh tường ở cửa thuỳ hoa, một đoàn tổ ong đen sì treo ở dưới cửa, xung quanh một lượng lớn ong mật bay múa. Nhìn kỹ một lát, Lương Cừ khoát tay. "Không sao đâu, không cần để ý đến." Phạm Hưng Lai gãi đầu: "Vì sao?" "Cây lớn chia nhánh, người lớn phân gia, nó ở phía dưới cửa thuỳ hoa, hai mặt thông thoáng không cản gió, ong mật không thích chỗ đó, chắc là tổ cũ chật quá không ở thêm được nên đến chỗ của chúng ta tạm trú, lát nữa sẽ tìm chỗ tốt chuyển đi thôi. Tháng tư tháng năm trời nóng, hoa nở nhiều, lúc này chuyển nhà sẽ không dễ dàng bị chết cóng chết đói, đợi mấy ngày chúng tự khắc sẽ đi." Phạm Hưng Lai giật mình. "Đại nhân hiểu biết thật nhiều." Lương Cừ cười. Hắn ngẩng đầu nhìn trời. Xanh ngắt như biển. Không biết không hay đã vào đầu hạ. "Mấy ngày nay trời nóng nực, có cần phải cắt lông cho Xích Sơn không?" "Hôm nay đang chuẩn bị cắt đây!" "Cắt được nhiều có thể bán không ít tiền, đến lúc đó sẽ thêm chút đồ ăn ngon vào phần ăn của Xích Sơn." ... Mặt trời lên cao. Xích Phong cuốn tới cửa võ quán của Dương thị. Mây uể oải tản ra ở chân trời, mặt đất tĩnh lặng, cỏ xanh mơn mởn trong bồn hoa nhô ra. Trên diễn võ trường, bụi màu vàng tung bay lên. "Ấy ấy ấy, uống thuốc uống thuốc! Cầm bảng tên tới nhận chén thuốc! Uống luyện võ có sức, quá hạn không đợi a! Quá hạn không đợi!" Đầu bếp trong bếp phái hai gã sai vặt khiêng thùng gỗ đang bốc hơi nóng hổi đến sân, đặt phịch xuống đất, tiếng muôi sắt gào lớn. Nghe nói có thuốc, Hồ Kỳ và Hướng Trường Tùng phất tay để các học trò ai về chỗ nấy tự do hoạt động. Nhiều học trò kết thúc buổi luyện sớm vòng thứ nhất hôm nay, xếp hàng lên nhận một bát nước thuốc nóng hổi. Góc diễn võ trường chỗ vắng vẻ. Mấy học sinh mặc áo gai không mua nổi cơm nước thuốc bổ, tốp năm tốp ba đến, ngồi dựa vào mé bồn hoa, mắt nhìn đầy ngưỡng mộ những học trò đang nhận thuốc. Bọn hắn chưa từng được trải qua cảm giác uống xong nước thuốc rồi luyện võ là như thế nào, chỉ nghe các học trò gia cảnh giàu có nói rằng uống xong sẽ có sức lực không hết, hiệu quả so với mình không luyện tốt hơn rất nhiều, tiến bộ thấy rõ. Một học trò bẻ gãy nửa cành cây, mài xuống mặt đất thành một vệt xanh: "Hôm nay Dương sư đến chỉ đạo tu hành, các ngươi đã nghĩ kỹ hỏi những vấn đề gì chưa?" Cái gì! Dương sư muốn tới? Các học trò khác kinh hãi. Người cao bên phải khó mà tin được: "Ngươi nhớ lầm rồi phải không, chẳng phải là nói cuối tháng mới tới sao? Bây giờ mới giữa tháng thôi mà." "Nhớ lầm là bọn ngươi đó, Trần sư huynh hai hôm trước đã nói sửa lại rồi, lúc trước Dương sư cuối tháng đến ba bốn ngày, hiện tại là đầu tuần một ngày, giữa tuần một ngày, cuối tuần một ngày, cố định mỗi tháng ba lần, các ngươi không nghe thấy hả?" Góc bồn hoa chợt yên tĩnh. "Ha ha, cho các ngươi mất tinh thần! Hỏi rất hay, thể hiện tốt, có lẽ chúng ta cũng có cơ hội lọt vào mắt xanh của Dương sư, trở thành đệ tử thân truyền, học được công phu cao thâm hơn! Đúng là các ngươi xui xẻo." Một học trò chân đầy bùn đất trong lòng hối hận, trên mặt thì lại cười nhạo: "Nằm mơ giữa ban ngày, sớm có bản lĩnh đó thì ngươi đã không ngồi ở đây rồi." Học trò ném cành cây, không vui: "Ngươi cười cái rắm! Dương sư có Cửu đệ tử là Lương Cừ, chẳng phải thế sao? Hiện giờ đến Hà Bạc sở làm quan lớn, đủ thất phẩm rồi! Giống với Huyện lệnh! Huyện lệnh đó! Cao lắm rồi! Hơn nữa ta nghe nói trước đó lại còn lập được công lớn, còn muốn lên cao nữa!" "Còn muốn thăng nữa hả? Vậy chẳng phải còn lớn hơn Huyện lệnh sao? Lương sư huynh có thực lực gì vậy?" "Lang yên! Đại cao thủ!" Mấy học trò lạ mặt không hiểu: "Lang yên, đó là cảnh giới gì?" "Cảnh giới rất cao rất cao." Học trò kia lại nhặt cành cây lên múa, "Lý sư huynh từng nói với ta, chúng ta luyện võ, trước phải luyện da thịt xương máu, cơ bản có bốn quan. Sau đó muốn đột phá phủ tạng quan thì có thể mượn một hơi thổi ra khiếu huyệt, vào chân đạo! Trở thành một võ sư kéo được vài chục con ngựa lớn đang chạy! Bất quá trong giai đoạn kéo ngựa có đến chín khiếu huyệt muốn mở, mỗi cái đều khó hơn so với mở phủ quan! Khó hơn nhiều! Sau khi vượt qua được hết thì mới tới lang yên! Đại cao thủ! Cái đám lông tơ mỏng manh trước ngực chúng ta người ta có thể luyện đến mức trùng thiên giống như lang yên!" Đám học trò áo vải im lặng, Bốn quan, kéo ngựa, lang yên, chỉ nghe thôi đã cảm thấy con đường thật dài dằng dặc, xa xôi khó với. Người cao tiếng trầm: "Lang yên ở sau kéo ngựa, vậy chẳng phải Lương sư huynh còn lợi hại hơn Hồ sư huynh và Hướng sư huynh sao?" "Còn không phải thế sao! Lương sư huynh đúng là thiên tài! Thấy đống thiết bị luyện tập kia không, hắn bỏ ra nửa năm, nộp hai vòng học phí, bây giờ vừa vặn mới vào một quan, đánh mười mấy người chẳng là gì, đứng đầu đám này! Nhưng ngay cả hắn cũng không xứng xách giày cho Lương sư huynh!" "Hồ sư huynh và Hướng sư huynh chẳng phải cũng là thiên tài sao? Vẫn là sư huynh của Lương sư huynh, vì sao lại kém nhiều như vậy?" "Bởi vì thiên tài với nhau cũng có khoảng cách!" Người cầm cành cây khẳng định chắc chắn, "So với Lương sư huynh, thì Hồ sư huynh và Hướng sư huynh chỉ là người bình thường như chúng ta." Hồ Kỳ, Hướng Trường Tùng tai thính mắt tinh, nghe thấy mấy học trò xì xào bàn tán về mình thì mặt tối sầm. Suy nghĩ xem có nên tăng thêm gánh nặng cho mấy thằng nhãi con kia, khỏi mơ tưởng lung tung thì nghe thấy tiếng hô: "Long Huyết Mã! Long Huyết Mã Ngự tứ!""Lương sư huynh!""Lương sư huynh đến rồi!" Đám học trò bỗng đứng bật dậy, một người truyền mười, mười người truyền trăm, cả diễn võ trường một mảnh ồ lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận