Từ Thủy Hầu Tử Bắt Đầu Thành Thần

Chương 178: Hơi co lại mô hình

Trương 178: Mô hình thu nhỏ.
Trần Đồng Dân cầm tế văn rời đi.
Lương Cừ tin rằng Trần Triệu An sẽ không cự tuyệt yêu cầu của hắn.
Thứ nhất là không ảnh hưởng toàn cục, vô số dân tục trong truyền thuyết, Giang Hoài thần sông vốn là hóa thân của sông Giang Hoài, đối với ngư dân mà nói, cả hai là một thể.
Thứ hai, tế tự thần sông thành tế tự sông Giang Hoài là một sự thay đổi cực nhỏ, đối với phần lớn hương dân không đọc sách, càng không biết chữ mà nói, nghe qua một lần ở dưới tế đàn, có lẽ đều không phát hiện ra sự thay đổi trong đó.
Mọi người chỉ cầu mưa thuận gió hòa, cá đánh bắt được bội thu, không quan tâm những việc nhỏ không đáng kể kia, có ý là đủ rồi.
Không biết bỏ qua "Trung gian thương nhân" này, lại nói trong tháng sáu ngày đặc biệt bách lưu quy về biển của sông lớn này, cuối cùng nhận được phản hồi, có thể tăng thêm một đợt không.
Lương Cừ ôm lòng mong chờ vào việc này.
Bởi vậy, quá trình tế tự bình thường, chủ tế và quy mô tế tự đều được tăng cường, chỉ còn thiếu tế phẩm cuối cùng.
Lương Cừ đã sớm chuẩn bị, hắn đã bảo lũ cá trê mập tìm kiếm những tinh quái tương ứng trong nước, không gϊếŧ, chỉ tiếp cận, đến lúc đó bắt sống lấy mάu.
Tế phẩm không thể tùy tiện tìm ba con tinh quái để đối phó qua loa, nó cũng có ý tứ góp cặp như chơi mạt chược.
Hoặc là ba đại loại: phi cầm, tẩu thú, lân giáp.
Nói lớn là Phượng Hoàng, Kỳ Lân, Rồng, ba thần thú; nói nhỏ là gà, vịt, cá, ba nhà chim.
Hoặc là ba ngụ ý: Chăm chỉ, tường hòa, giàu có.
Ba biểu tượng ngụ ý thường thấy chính là trâu, dê, hσặc hσ̣.
Tương truyền hàng năm Đại Thuận tế thiên, đều dùng ba đại loại yêu cấp bậc, Võ Thánh cầm đao gϊếŧ thú vào ngày đó, khí thế ngút trời, sάt khí quá nặng người bình thường tới gần cũng dễ chết bất đắc kỳ tử, cho dù là người mệṅh cἁṅg rắn thì cũng sẽ bị bệṅh ba ngày, mất đi nửa cái mạng.
Triều thần có tu vi yếu một chút chỉ có thể đứng từ xa quan sát.
Sau khi tế xong, những đống hoa tươi sẽ nở rộ ngay tức khắc trên đại địa nơi chia cắt xong thι тнể ba yêu.
Tìm ba thứ tương tự trong nước so với trên cạn khá khó, chủ yếu là phi cầm, tẩu thú không dễ làm, đây không phải là sân nhà của Lương Cừ và đám thủy thú.
Nhưng tìm loại có hình dạng phù hợp với ba ngụ ý thì dễ dàng hơn, đơn giản là cường tráng, đáng yêu và căng tròn.
Lần trước tế tự không biết có thể gia tăng được chiếu cố, làm chủ tế chỉ vì muốn gia tăng uy vọng ở Nghĩa Hưng thị, từ đầu tới cuối đều không có nhiều chuẩn bị.
Lần này Lương Cừ đã chuẩn bị đầy đủ, thề sẽ làm sông Giang Hoài cảm thấy vừa lòng!. . . .
Sáng sớm, trời tờ mờ sáng.
Thợ đá thủ công khoét ra những lỗ mới trên mặt đất, dọn sạch bùn đất dưới những phiến đá, xác nhận độ sâu, kéo cái chốt ngựa thạch từ từ nhắm vào, cắm vào hố hình vuông, ép chặt lại.
"Tay nghề của A Toàn ngày càng giỏi, y hệt khỉ vậy."
Lưu Toàn Phúc từ trên đường tới, sờ vào con khỉ đá núp trên đầu cọc, tán thưởng một tiếng.
Cọc ngựa thạch đương nhiên là dùng cho khách đến chơi buộc ngựa, ngựa thuộc hỏa, nhà gỗ sợ nhất lửa, mà khỉ thuộc thủy, nên trên cột buộc ngựa phần lớn sẽ khắc một con khỉ đá để dọa lửa.
Khỉ đá sinh động như thế cũng không thấy nhiều.
Thợ đá A Toàn nghe tiếng ngẩng đầu.
"Hại, là Lưu thúc! Đều là tay nghề tổ tiên truyền lại, nếu nói khắc khỉ trên đá thì cha ta khắc vẫn giỏi hơn, Lưu thúc sáng sớm tới đây làm gì?"
"Lương đại nhân trước đó nhờ ta làm một món đồ, bận rộn một hồi lâu cuối cùng cũng làm xong, đến hỏi khi nào muốn lấy."
"Đồ gì mà làm khó cả ngài, người thợ mộc khéo léo, mà bận rộn lâu vậy?"
"Nhóc con nhà ngươi, cắm ngựa của ngươi vào đá đi, chuyện của đại nhân vật đâu phải chuyện ngươi có thể hóng hớt?"
"Chỉ là hiếu kỳ mà thôi."
Mô hình thuyền lớn bằng gỗ hình con cóc đã làm xong rồi ư?
Trong sân, Lương Cừ cởi trần, tay cầm theo Phục Ba, thở hồng hộc.
Tai võ giả rất thính, mắt cũng tinh, hắn đương nhiên nghe thấy hai người ngoài cổng nói chuyện, lập tức cắm Phục Ba xuống ao nước, khoác áo mở cửa lớn.
"Lương đại nhân!*2"
"Phúc thúc, vào nói chuyện. A Toàn, vất vả ngươi, đợi khi sắp xếp xong cọc ngựa thạch thì tới tìm ta lấy tiền công."
"Vâng Lương đại nhân."
Lương Cừ cười cười, quay người dẫn Lưu Toàn Phúc vào nhà.
"Phúc thúc, ta nghe thấy ngươi nói trong sân là thuyền đã đóng xong rồi sao?"
Mặt Lưu Toàn Phúc vui mừng: "Cũng may là không làm nhục mệnh, buổi sáng nay vừa trét dầu trẩu, xuống nước thì có lẽ hơn phân nửa là không được, ta không giỏi bịt khe hở, nhưng làm theo lời ngài, chỉ nhìn thì giống hệt hai chiếc lầu thuyền neo đậu ở bến Bình Dương huyện.
Nói thì hơi khoe khoang, chính ta cảm thấy do không lớn bằng, nên so với hai chiếc ở bến kia còn dễ nhìn hơn một chút."
Lương Cừ vô cùng vui mừng, giao dịch lần đầu với con cóc lớn cuối cùng cũng sắp thành sao?
Hắn không đợi được nữa, muốn mau chóng xem thuyền mới: "Đi, mau dẫn ta đi xem một chút."
"Được! Lương đại nhân đi theo ta."
Lưu Toàn Phúc dẫn đầu đi trước.
Đóng một chiếc thuyền lớn như vậy khiến ông quá sức mệt mỏi, mang theo bảy tám đồ đệ mà không biết ngày đêm, mới có thể hoàn thành vào hôm nay.
Cũng may Lương Cừ trả thù lao hậu hĩnh, mọi chuyện đều thuận lợi, hôm nay là có thể cầm được tiền rồi!
"A Toàn, ta và Lưu thúc ra ngoài một chuyến, tiền ta trả trước cho ngươi, sắp xếp xong thì không cần đến thông báo, nếu có vấn đề gì ta sẽ phái người đi tìm ngươi."
"Lương đại nhân yên tâm đi, đừng thấy ta còn trẻ, chín tuổi ta đã theo cha đi gánh đá, làm chuyện này đã có mười năm kinh nghiệm, đảm bảo làm cho ngài sạch sẽ, không tìm ra được một chút lỗi nào."
"Được rồi, Lưu thúc, chúng ta đi."
"Đi bên này."
Lương Cừ theo Lưu Toàn Phúc dẫn đường, đi qua một con đường, hai cái hẻm nhỏ, đến một đại viện.
Trong đại viện đứng rất nhiều người, toàn là đồ đệ của Lưu Toàn Phúc, cả chỗ này rất rộng, những mảnh vụn gỗ đào cắt ra chất đầy ở một góc.
Nhưng đây không phải những thứ Lương Cừ phải chú ý, ngay giữa sân, một chiếc "lâu thuyền thu nhỏ" dài tám mét, không kể cột buồm, riêng thân thuyền cũng đã cao hơn hai mét, đang yên tĩnh đậu trên giá gỗ.
Mùi dầu trẩu nồng đậm tràn ngập trong không khí.
Khung thuyền, xương rồng, gân rồng, xương sườn, đòn ngang, trụ đầu đuôi, thân thuyền, ván thuyền, đáy thuyền, boong thuyền, cột buồm, có gì thì có đầy đủ, không thiếu thứ gì.
Lâu thuyền không giống như thuyền Lương Cừ từng đóng, kết cấu tổng thể phức tạp hơn nhiều.
Giữa thân thuyền là những "tòa nhà cao tầng" xếp lớp chồng lên nhau, cao tổng cộng bốn tầng, hoàn toàn không làm phẳng, có vậy mới được gọi là lâu thuyền.
Lương Cừ dán mắt vào thân thuyền nhìn nghiêng, kết cấu boong thuyền rất chắc chắn.
Toàn bộ thân thuyền đều được làm từ gỗ tếch, đặc điểm sáng sủa nhất của loại gỗ này là vân gỗ rất đẹp, trét thêm một lớp dầu trẩu thì lại càng nổi bật.
Những đường cong màu mực uốn lượn, phối hợp với màu vàng kim của gỗ tếch, tựa như lửa ấm vào mùa đông.
Lưu Toàn Phúc không nói sai, nhờ vào sự điêu khắc tỉ mỉ, chiếc "lâu thuyền thu nhỏ" này chỉ xét về vẻ ngoài thôi, còn đẹp mắt hơn hai chiếc lâu thuyền lớn dài hơn trăm mét ở bến tàu.
"Đại nhân qua bên này xem."
Một tên đồ đệ đầu óc nhanh nhạy đứng ra, chủ động dẫn Lương Cừ leo lên thang lầu, mở cửa sổ khắc hoa hai bên lầu thuyền.
Ánh mắt xuyên qua những cửa sổ lớn bằng đầu người, nhìn vào trong gian phòng nhỏ, bàn tủ giường, chậu đựng đồ dùng, có gì thì đều có nấy, trong ngăn tủ thậm chí còn có họa tiết chim sẻ.
Các gian phòng tương tự, mỗi hai cửa sổ lại có một phòng, mỗi phòng một kiểu.
Có người tinh xảo nói Vương Thúc Viễn, có thể dùng một tấc gỗ mà tạo ra được cung điện, chậu khí, nhân vật, cả chim muông, gỗ đá, đồ vật trong thiên hạ, mỗi thứ đều có thần thái riêng.
Lương Cừ chợt nhớ đến câu nói này.
"Đại nhân không biết, sư phụ ta để đóng chiếc lầu nhỏ này đã tốn không ít công sức, mỗi ngày trời còn chưa sáng đã đi ra bến tàu nhìn thuyền, vẽ lại, đảm bảo không sai một li.
Cấu tạo bên trong thuyền thì ta không biết, không dám vào nhìn, nhưng sư phụ đi qua những chiếc thuyền khác nhìn ngó rồi theo tưởng tượng mà tạo thành.
Ngài xem thử xem, có vừa lòng không, có thể làm vui vị đại nhân kia hay không, mấy thợ mộc như chúng ta có kiếm được tiền không là một chuyện, nhỡ đâu vị đại nhân kia trách tội thì, hỏng bét Lương đại nhân, vậy chẳng phải có mất nhiều hơn được không."
Bạn cần đăng nhập để bình luận