Từ Thủy Hầu Tử Bắt Đầu Thành Thần

Chương 122: Thuyền mô hình

Chương 122: Thuyền mô hình của Đại Thuận buôn bán trên biển vô cùng phát đạt. Đến mức Hoàng đế Đại Thuận thích vô cùng, dùng hương liệu để trả lương. Trước đây không làm quan, không ăn lương thì không có cảm giác gì, hiện tại Lương Cừ đã cảm thấy thứ này đúng là mẹ nó thất đức. Tức là giống như ngươi đang nhận lương, đột nhiên ông chủ nói cho ngươi biết, từ hôm nay trở đi không phát tiền lương nữa, mọi người cứ ra kho nhận chút hàng tồn kho về nhà. Mà người làm chuyện này lại là Hoàng đế, ngươi không đáp ứng cũng phải đáp ứng, điển hình của ép mua ép bán. Ví như, hồ tiêu một trăm cân hai mươi lượng, mà lương tháng của ngươi là hai mươi lượng, liền cho ngươi mười lượng bạc thêm năm mươi cân hồ tiêu. Nếu là như vậy còn chưa tính, cùng lắm thì tốn nhiều công sức chút, đổi lại thành tiền. Nhưng điều tệ hại nhất là, lúc phát thì đích thị là dựa theo giá thị trường quy ra, nhưng khi mang số hồ tiêu gán nợ kia ra ngoài bán thì sẽ phát hiện hương liệu không còn cái giá đó nữa! Hương liệu giá nhập một trăm cân một lượng, chuyển tay gán nợ cho quan viên đã lật kèo gấp hai mươi lần chênh lệch giá. Buôn bán trên biển càng làm cho cung cấp hương liệu trên thị trường tăng lên đột ngột, giá thị trường sụt giảm. Buôn bán trên biển vốn dĩ nên là việc tốt lợi nước lợi dân, thúc đẩy phát triển. Thế nhưng, chi phí buôn bán trên biển mọi người phải gánh, còn tiền thì đều chảy vào túi hoàng thất, dù nghe nói vị Hoàng đế này cũng không tệ lắm, tiền đều dùng vào chính sự, nhưng thật khó chấp nhận. Nghe nói hiện tại từ triều đình trở xuống, tiếng kháng nghị đối với việc buôn bán trên biển rất lớn. Lương Cừ chỉ mong lúc mình nhận lương, sẽ không bị nhận về một đống lớn hương liệu không mấy đáng tiền. Một con nhóc mười tuổi, cái gì cũng không biết mà đã muốn bốn năm lượng. Người có kỹ thuật, dáng dấp trắng trẻo thì ít cũng một hai chục lượng, nhiều thì trên trăm lượng đều có, căn bản không phải thứ hắn hiện tại có khả năng cân nhắc. Vẫn là nên đi thuê bà tử sai bảo, nuôi cơm một ngày cũng chỉ mất mấy đồng tiền, dù thêm cả tiền cơm cũng chỉ mười mấy đồng là được, vừa tiện vừa dùng tốt. Lương Cừ trên giấy nguệch ngoạc vẽ tranh, tính toán chi tiêu và thu nhập, tính toán xong thì cất kỹ, rồi cầm gân rồng, thịt cá tầm vương đến Giang Hoài trạch dã tìm ba thú. Thời tiết không tính nóng, ước chừng khoảng mười độ, hơn nữa thịt yêu thú cũng chậm thối rữa đi nhiều, một đêm trôi qua vẫn cực kỳ tươi mới. Chờ khi chèo thuyền tới chỗ đầm sen, Lương Cừ đánh mái chèo, Bất Động và nắm đấm ngoi lên mặt nước, Thiên Thủy Ngô Công A Uy từ trên cổ tay bò xuống, tự do tự tại nổi trên mặt nước. Không biết có phải do tuổi dậy thì hay không, nắm đấm bây giờ đã dài đến một mét bốn năm, phi thường hung mãnh, cộng thêm một thân giáp xác còn cứng rắn hơn cả thép tinh, hoàn toàn có thể tham gia vào những trận chiến tinh quái. Chỗ dở là nắm đấm không cách nào lên thuyền được, đứng ở mũi thuyền đi lên thì nó quá to, quá nặng, dễ dàng khiến mũi thuyền chìm xuống. Lương Cừ chia thịt cá tầm ra làm bốn phần, một phần nhỏ, một phần vừa, hai phần lớn, dựa theo hình thể phân cho A Uy, nắm đấm và Bất Động. Khi hắn lấy ra miếng thịt cá cuối cùng, ngó quanh bốn phía cũng không thấy bóng dáng cá heo mập đâu cả. "Kỳ lạ, sao không thấy A Phì nhỉ?" Lương Cừ gãi gãi đầu, chủ động cảm giác vị trí của cá heo mập trong đầu, sau đó bàng hoàng phát hiện cá heo mập đang ở cách chỗ này vô cùng xa. Vị trí này là... Vị trí trung tâm của khu vực nước sâu? A Phì đã làm cách nào vượt qua được? Vượt qua rất nhiều tinh quái, đại tinh quái, lãnh địa yêu, một đường đi vào khu vực hạch tâm của nước sâu? Quan trọng nhất là, triệu chứng sinh mệnh vô cùng tốt! Lương Cừ thực sự không nghĩ ra, đang định liên hệ với cá heo mập, thì sau đó hắn phát hiện, cá heo mập đang phi tốc rời khỏi khu nước sâu, cấp tốc hướng khu nước nông tới gần, tốc độ di chuyển cực kỳ khủng bố! Lương Cừ: "????" Bay đâu ra vậy? Khoảng hơn một phút sau, nhận được sự triệu hoán của Lương Cừ, cá heo mập từ biệt cóc đại ca một lần nữa xuyên qua lối đi mạch nước ngầm, đầu óc choáng váng cắm vào trong bùn đất. Rút đầu ra khỏi nước, cá heo mập loạng choạng trái phải một trận, tỉnh táo lại rồi nhanh chóng tiến về phía vị trí của Lương Cừ. Chờ khi cá heo mập tới gần thuyền, đã gần nửa canh giờ trôi qua. Mặt nước nhô lên một đường vòng cung, lượng lớn nước chảy theo sống lưng đen của cá heo mập trượt xuống, hóa thành bọt nước trắng xóa. Nó vừa ngoi lên, không đợi Lương Cừ hỏi câu gì, liền vội vã thăm dò lên thuyền, vứt xuống một cây lông vũ màu đỏ rực, sau đó điên cuồng vung vây, dùng tinh thần liên kết truyền đến một đống lời nói hỗn độn. "Mạch nước ngầm. . . . .""Cóc đại ca...""Giao dịch. . . . ." Cóc đại ca xưng hô quá trừu tượng, Lương Cừ nhất thời không kịp phản ứng, nhất là khi nhìn cây Hỏa Vũ có vẻ quen mắt kia. Đây không phải là Xích Hỏa điệu vũ sao? Tại sao lại có thêm một cây? Lương Cừ nhíu chặt mày lại, đại não điên cuồng vận chuyển, cố gắng thông qua số lượng từ ngữ ít ỏi của cá heo mập để suy đoán ra toàn bộ chuyện đã xảy ra. "Ngươi phát hiện một chỗ mạch nước ngầm, là một cái thông đạo, đi ra sẽ bị truyền đến gần một con cóc lớn?" Cá heo mập gật đầu. "Ngươi nhận cóc làm đại ca, hứa sẽ mang thuyền hoàn chỉnh đi qua cho nó, nó sẽ cho ngươi một chút đồ vật trao đổi?" Cá heo mập dùng sức gật đầu. Lương Cừ một mình đứng ở đầu thuyền xoay quanh, lại cầm lấy cây Xích Hỏa điệu vũ kia xem xét. Nhiệt lượng kém xa cây đã thấy lần trước, khí tức cũng không mạnh, rất yếu. Nhìn là biết đây không phải Xích Hỏa điệu vũ được rót vào tinh hoa của Xích Hỏa điểu, chỉ là một cây lông của Xích Hỏa Điểu bình thường, chất liệu không tệ, có thể dùng để bện quần áo, bán cho các phu nhân nhà giàu, nhưng không thể dùng để rèn Linh Khí. Thật không thể tưởng tượng được, đúng là không thể tưởng tượng. Trận chiến đánh giết bóng đen hình cầu của Xích Hỏa Điểu, Lương Cừ nhớ rõ mồn một, hắn còn suýt nữa bị dư ba đánh ngã, đúng là kinh động như gặp thiên nhân. Lúc đó hắn liền đoán là có một con cóc, không ngờ lại đúng thật. Nghe qua sức mạnh của cá tầm vương, hắn có thể khẳng định, sức mạnh con cóc kia tuyệt không phải loại yêu bình thường, mà là đại yêu, thậm chí là loại mạnh nhất trong đại yêu! Từ vài câu ngắn gọn của A Phì có thể thấy, cóc có trí tuệ rất cao, thậm chí có cả sở thích và gu thẩm mỹ riêng, thích sưu tầm thuyền đẹp. Chỉ là... Chỉ một buổi tối, một con đại yêu và một con tiểu tinh quái làm sao lại xưng huynh gọi đệ được? Thậm chí còn đưa ra một cọng lông vũ Xích Hỏa Điểu làm quà gặp mặt? Dường như nhìn ra sự nghi hoặc của Lương Cừ. Cá heo mập vỗ vỗ bụng, biểu thị vị trí của đại ca mới nhận ở trong lòng nó còn kém xa thiên thần cao thượng. Lương Cừ: "... . . " Hắn lấy thịt cá tầm ra, để cá heo mập ăn trước, mình thì ngồi ở mạn thuyền suy nghĩ. Theo góc nhìn của hắn, cái gọi là trao đổi, chính là đưa mô hình thuyền cho cóc, đổi lại một chút đồ mà nó không cần. Đó chính là đại yêu chân chính đấy! Đồ đại yêu không dùng, vậy cũng là bảo vật! Lần này cá heo mập không phân biệt được cái nào là lông vũ bình thường, cái nào là Xích Hỏa điệu vũ, nên mới cầm nhầm lông vũ thôi, nếu nó nhận ra thì chẳng phải đã mang về một cái lông vũ đáng giá mấy trăm kim rồi sao? Một chiếc thuyền đổi lấy mấy cây lông vũ, chính là ngàn vàng, hơn vạn lượng bạc! Chỉ là, muốn đi đâu tìm thuyền hoàn hảo đây. . . Lương Cừ đại khái đoán được thuyền hiện tại của cóc có được từ đâu ra, khả năng lớn chính là ở trong chiến trường cổ lúc trước. Cũng có nghĩa là chiến trường cổ cũng ở trong khu vực nước sâu, việc tìm thuyền đắm cũng không được ổn thỏa lắm. Mà việc đóng một chiếc thuyền lớn cũng không rẻ chút nào, nếu như đóng một chiếc thuyền lớn hai cột buồm, vậy cũng phải mất mấy nghìn lượng, mua bán không lãi cũng không lỗ... Hay là làm nhỏ lại, đóng thuyền mô hình thì sao? Một chiếc thuyền hai cột buồm mấy chục mét, hắn cứ dựa theo tỷ lệ phỏng chế cái sáu bảy mét, tốn trăm lượng bạc, cũng không thành vấn đề nhỉ? Dù sao cóc cũng không phải dùng để chở người, mà là để ngắm, rút nhỏ lại còn có thể làm cho tinh xảo hơn, chạm khắc hoa lên cột buồm. Hơn nữa, ngoài thuyền ra, cóc hình như không có hứng thú với thứ gì khác đúng không? Ví dụ như khóa Lỗ Ban chẳng hạn...
Bạn cần đăng nhập để bình luận