Từ Thủy Hầu Tử Bắt Đầu Thành Thần

Chương 452: Phạm vi nhỏ giao chiến!

Chương 452: Giao chiến quy mô nhỏ! Long Bỉnh Lân tiến đến bên tai Long Tông Ngân nói nhỏ. Long Tông Ngân con ngươi co rút lại, một phát bắt lấy cổ tay Long Bỉnh Lân, đốt ngón tay bóp đến trắng bệch. “Chính xác trăm phần trăm?” Long Bỉnh Lân trịnh trọng gật đầu. “Không sai! Nga Anh phát hiện ra trước, trải qua nhắc nhở, ta cũng có cảm giác tương tự, đối phương là người mang chiếu cố!” Long Tông Ngân đi đi lại lại. Giang Hoài chiếu cố! Một quan viên thủy sư nhân tộc mà lại được Giang Hoài chiếu cố? “Không thể tưởng tượng nổi, thật không thể tưởng tượng nổi…” Long Bỉnh Lân do dự một chút: “Trưởng lão, Long Quân chuyển thế…” Long Tông Ngân muốn nói lại thôi, một hồi lâu, cúi đầu trầm tư hồi tưởng. Không thừa nhận. Không phản bác. Long Nga Anh, Long Bỉnh Lân liếc nhau. Hành động lần này của trưởng lão không khác gì đang nói khả năng đó là thật! Toàn bộ đầm Giang Hoài, có thể có được Giang Hoài chiếu cố, cũng chỉ có ba loại! Long Quân! Long Quân huyết mạch một đời bên trong dị chủng long tộc! Giao Long! Nhưng nếu xét từ căn nguyên, thứ thực sự được Giang Hoài chiếu cố, thật ra chỉ có Long Quân! Một đời bên trong, tức dị chủng long tộc do chính Long Quân tạo ra, thuộc huyết mạch ban cho, gián tiếp nhận ân. Giao Long được chiếu cố là nhờ chiếm được di tích Chân Long, ngày đêm phun hút long châu thu được. Đều là người được chiếu cố, khi chạm mặt nhau sẽ tự sinh ra cảm ứng mơ hồ. Long Bỉnh Lân, Long Nga Anh không thuộc loại long đời đầu, nhưng lại thuộc cùng một loại hình gần đời thứ ba. Bản thân không được chiếu cố, nhưng được nhờ thiên phú huyết mạch, có cảm giác yếu ớt với người được chiếu cố. Đụng đến chuyện trọng đại này, hai người sẽ không ăn nói lung tung. Long Tông Ngân vô cùng tiếc nuối. Lúc đó mình đang cùng Từ đề lĩnh tranh luận về lý lẽ, có thể chặt một đồng là một đồng, chiếm thêm một chỗ là một chỗ, chưa quá để ý đám người phía sau. Cá heo đưa tin cũng sẽ bị người cố ý ngăn cản, chưa tận mắt nhìn thấy... Long Bỉnh Lân chắp tay: "Vóc người đối phương so với người thường thì rất cân đối, nhưng so với Long tộc lại chỉ ngang Long Nữ, bản thân không hề có khí tức long tộc, không nghi ngờ gì là nhân tộc!" "Hà Bạc sở dưới nước năng lực thu thập tình báo mạnh hơn chúng ta, có chút kỳ lạ, đối tượng mà cá heo đưa tin cũng vậy…" "Điểm đáng ngờ duy nhất, đối phương nếu thật là Long Quân chuyển thế, sao không đến tìm chúng ta?" Ý nghĩ đến đây, tinh thần Long Bỉnh Lân sa sút. Chẳng lẽ Long Quân không tin vệ binh của mình? “Có lẽ chưa khám phá bí ẩn trong bào thai?” “Chưa khám phá bí ẩn trong bào thai?” Long Bỉnh Lân mừng rỡ, “Thì ra là như vậy, chưa khám phá bí ẩn trong bào thai, nhưng đã thức tỉnh được một phần thiên phú của Long Quân? Cho nên mới có huyền diệu dưới nước? Vậy thì giải thích được…” Long Bỉnh Lân, Long Nga Anh luân phiên đặt câu hỏi, giải đáp, thảo luận, nói năng đâu ra đấy, rất có lý có cứ. Khiến Long Tông Ngân vốn còn do dự càng thêm mơ hồ, đủ loại suy đoán trong lòng không khỏi nghiêng về một hướng duy nhất, rất có thể bị chính mình ám thị, vội vàng kêu hai người dừng lại. "Dừng! Dừng! Đừng có kết luận vội! Có hay không, giờ bàn còn quá sớm!" Hai người ngậm miệng. Long Tông Ngân suy nghĩ: “Việc cấp bách là đi thông báo cho đại trưởng lão và nhị trưởng lão, xử lý ổn thỏa việc hợp tác với Hà Bạc sở, đem đồ vật có được bỏ vào tay, rồi sau đó tiếp tục tìm hiểu thảo luận, quyết định có nên tiếp xúc hay không.” Ba vị trưởng lão của Long tộc. Đại trưởng lão, nhị trưởng lão có thực lực mạnh nhất, tam trưởng lão chủ yếu xử lý việc vặt, nếu có chuyện lớn liên quan Long Quân chuyển thế, chắc chắn phải bàn bạc với hai vị còn lại. Nhất là khi hai người tiểu bối cứ người một câu, mình một câu, lại còn ám thị, Long Tông Ngân cảm thấy ý nghĩ của mình đã bị sai lệch, có thể sẽ đi vào vết xe đổ, đưa ra quyết định sai lầm. Người đang trong cảnh khốn khó, ý nghĩ thường dễ mất đi sự chuẩn xác, khó mà không suy đoán sự việc theo hướng mà mình mong muốn. Long Tông Ngân tập hợp các long nhân xung quanh. Lúc lên thuyền. Long Tông Ngân đột nhiên hỏi: "Hà Bạc sở bờ Nam ở đâu?" "Huyện Bình Dương, ngô, theo như lời của các long nhân về mấy ngày trước, Hoài Âm phủ bờ Nam đã đổi thành Bình Dương phủ rồi." "Chúng ta có phái người đến đó chưa?" "Có, mỗi huyện ven bờ hai người, còn dọc theo mấy con sông đổ vào Đại Thuận và các phủ xung quanh để tìm Long Quân." "Long nhân đi huyện Bình Dương là ai?" "Hình như là…" Trong thung lũng. Hai huynh đệ Long Bình Giang, Long Bình Hà tay cầm dài hao, ra sức khai phá vách đá, đá vỡ ném vào thung lũng. Hai anh em Long Tử Kiến, Long Tử Hòa quan sát một lúc, rồi cùng nhau khiêng cuốc tới. Long Bình Giang ngẩng lên thấy hai người, liền bỏ công cụ xuống. “Tử Kiến, Tử Hòa? Khi nào về vậy? Mấy ngày không thấy các ngươi.” Long Bình Hà đoán hỏi: "Không phải mới đến đấy chứ?" "Hại, khỏi phải nhắc." Long Tử Kiến mặt mày xám xịt, ngồi xổm xuống trên tảng đá, "Địa bàn của ta dạo này có nhiều yêu xà đến lắm, cứ như mở hội ấy, nguy hiểm quá trời, định bụng sang đây tìm hai huynh đệ trú nhờ. Ai ngờ lúc trong tộc triệu hồi thì hai chúng ta đang trên đường, căn bản không gặp mặt! Sứ giả đến đồng bằng chỉ tìm hai huynh đệ các ngươi rồi đi, ta cùng Tử Hòa về đến địa phận, mấy ngày liền không tìm được người, đi sang hai huyện bên cạnh xem, cũng không thấy ai. Lúc này mới cảm thấy có gì đó không đúng, đoán có phải trong tộc có chuyện triệu hồi không, vội vàng quay về, suýt chút bỏ lỡ dị tượng tẩy lễ, thiệt là năm xưa xui xẻo!” Long Bình Giang ngẩn người: “Huyện Hương Ấp lại có yêu xà?” "Có, ít nhất bốn con yêu xà, còn mấy con tinh quái lớn nữa!" Long Tử Hòa kể lại sinh động như thật, "Có hai con dài hơn cả con lần trước đấy!" Long Tử Kiến nói: “Nói đến ta cũng muốn hỏi hai người đấy, nhiều yêu xà vậy, kỳ quái ghê, chẳng lẽ các ngươi biết gì sao? Hồi Tết đã thấy hai ngươi có tâm sự rồi.” “Không có, không có.” “Sao lại không, ha ha ha.” “Ừm…” Long Tử Kiến cau mày, vừa muốn lên tiếng, ngoài thung lũng, sóng gợn vô hình lướt qua, kèm theo những tiếng động. Đám long nhân lần lượt rời khỏi thung lũng, bơi trong nước. Một đám ếch lớn ếch nhỏ mặt sưng mày sỉa từ xa bơi tới, trên người đều có vết thương, tay cầm neo lớn, có cái đầu neo còn gãy mất. Cảnh này khiến cả đám Oa tộc và long nhân nhốn nháo lại quan tâm. Con ếch lớn đi đầu cầm một nửa chiếc neo sắt đẫm máu, ngã ngồi xuống đất, mệt mỏi không chịu nổi, ồn ào nói lớn. “Cá đầu sắt đến rồi!” Tin tức vừa tung ra, cả đám ồ lên. Thấy ếch tộc bị thương, cả đám ếch lớn lòng đầy căm phẫn. Ếch da vàng tức giận nói: “Cá đầu sắt to gan thật, dám đến phạm vào đất ếch Nam Vực, nhất định phải khiến nó đi không trở về!” "Oa oa oa!" "Oa, oa oa!" Các loại ếch lớn nhốn nháo nhảy lên nhảy xuống, mỗi người cầm neo, muốn đi tìm cá đầu sắt báo thù. Long nhân nhất tộc ngẩng đầu nhìn Long Diên Thụy. Long Diên Thụy đang do dự, mấy bạch tầm trên trời cấp tốc bay tới, vui mừng nói: "Ếch du kích an tâm chớ vội, đợi trưởng lão tộc ta trở về, chúng ta bàn bạc kỹ hơn!" ... Sau khi đạt thành ý định hợp tác với Long tộc, đội thuyền của Hà Bạc sở đã lên đường với tốc độ nhanh nhất. Không còn là tiến chậm mà tạo áp lực nữa, mà là muốn một hơi tới đích. Trong khoang. Từ Nhạc Long đặt thư Lương Cừ đưa đến lên, nhìn quanh một lượt. "Về việc chia lợi nhuận, tạm thời chờ khi nào có tiền trong tay sẽ nhắc lại, mọi người có ai có ý kiến gì không?" "Không có." "Đúng vậy, đợi khi nào có tiền rồi hẵng chia." "Vậy thì tốt, đã như vậy, ta sẽ sắp xếp công việc tiếp theo. Khải Vân, Nghị Bằng, Dần Tân, ba người các ngươi chia ra một đội đi về hướng tây 210 dặm, ở gần đó có một hòn đảo nhỏ. Ta hẹn với người của Thiên Bạc thương hội ở đó để giao hàng, tính toán thời gian, chắc cũng khoảng hai ngày này thôi, bây giờ có thể xuất phát được rồi.” Trong khoang ba người nhận lệnh rời đi. “Trọng Thức, lập tức chuẩn bị vật liệu, để mọi người vẽ trận đồ, đội tuần tra Oa tộc đã giao chiến với đội trinh sát cá phương Bắc, dự đoán hôm nay sẽ có giao tranh quy mô nhỏ trên phạm vi lớn. Chúng ta cũng nên đến tham gia một chút, nhưng nhớ phải tự bảo toàn là chính, cố gắng đừng để xảy ra tình huống một đấu một hoặc một đấu hai. Vẽ trận đồ ưu tiên đại võ sư, rồi đến người của chúng ta, tiếp đó đến Tập Yêu ti và Tam pháp ti, những người trong gia tộc để đến sau, vẽ được bao nhiêu thì vẽ bấy nhiêu." "Vâng." Lệnh này vừa ban ra thì lệnh khác đã tiếp tục được đưa ra. Đến lúc mặt trời lặn. Những long nhân nổi trên mặt nước thấy đội tàu, bèn quay về báo tin.
Bạn cần đăng nhập để bình luận