Say Rượu Mất Khống Chế, Bị Ép Cưới Gấp Kinh Vòng Đại Tiểu Thư

Say Rượu Mất Khống Chế, Bị Ép Cưới Gấp Kinh Vòng Đại Tiểu Thư - Chương 413: Âm thầm tra Hằng Luân cao tầng (length: 8034)

Nam Tinh vừa thấy tin hotsearch thì thợ trang điểm cũng vừa trang điểm xong cho nàng.
"Nam tỷ, sắp quay phim rồi, hôm nay có rất nhiều fan đến xem đó, nhất định phải giữ trạng thái tốt nha."
Nam Tinh hoàn hồn, gật đầu, nhếch khóe miệng cười: "Được."
"Vậy các ngươi đi trước đi, ta giải quyết chút việc rồi tới."
Thợ trang điểm cùng trợ lý đi ra, không bao lâu thì Tề Duyệt đi đến.
"Nam tỷ, bên đạo diễn đã chuẩn bị xong cả rồi, đi thôi."
Nam Tinh: "Đưa điện thoại của ta cho ta."
Tề Duyệt ngẩn người, biết Nam Tinh nói là một cái điện thoại khác.
Tề Duyệt nhanh tay lẹ mắt đưa cái túi xách kia cho Nam Tinh, Nam Tinh vừa lục túi, vừa nói: "Ngươi ra ngoài trước đi."
Tề Duyệt khó xử: "Nhưng mà cả đoàn phim đều đang đợi đó, còn có cả fan ở bên ngoài nữa..."
Nam Tinh đột nhiên quay đầu, ánh mắt cực kỳ lạnh lẽo, khiến Tề Duyệt lập tức im bặt, vội vàng gật nhẹ đầu, xoay người đi ra ngoài.
Tề Duyệt vừa đi, Nam Tinh liền vội mở camera giám sát lên xem, phát hiện cả đêm Đoạn Dã đều không về.
Thần sắc Nam Tinh trở nên vô cùng méo mó, tay cầm điện thoại cũng hơi run rẩy.
Hôm qua khi ý thức được Đoạn Dã có thể đi tìm Lạc Thanh Diên, nàng đã muốn kiểm tra, nhưng lại sợ đánh rắn động cỏ, cho nên đã rút người mình phái đi về, không ngờ...
Trong đoàn phim mọi người đều đang đợi Nam Tinh khai máy, bên ngoài trời nắng như đổ lửa, mọi người đều nhao nhao đổ mồ hôi.
Một tay máy ảnh bất mãn hỏi: "Đạo diễn, Nam tỷ này rốt cuộc có đến không vậy? Cứ thế này thì chúng ta thành thịt nướng hết mất."
"Đúng vậy đó, Nam tỷ bộ dáng này chẳng phải là quá kênh kiệu sao..."
"Đây là lần thứ mấy rồi?"
"Ta thật sự là bái phục luôn..."
"Người làm công chẳng phải là người à..."
Đạo diễn cũng rất khó xử, bây giờ Nam Tinh không còn là tiểu hoa đán lưu lượng của năm nào, bây giờ quay phim, còn phải dỗ dành chút.
Đạo diễn liếc mắt nhìn quản lý Hứa, Hứa cũng bất đắc dĩ, chỉ có thể nhanh chóng đi tìm Nam Tinh.
Bên ngoài lều, Tề Duyệt đang nóng nảy bất an đi tới đi lui, vừa thấy Hứa đến thì như thấy cứu tinh.
"Hứa tỷ, chị mau đi khuyên Nam tỷ đi."
Hứa biết, mấy năm nay, tính tình Nam Tinh ngày càng thay đổi thất thường, Tề Duyệt cẩn thận từng li từng tí cũng chẳng dễ dàng gì, cho nên không làm khó Tề Duyệt, chỉ gật đầu với nàng, rồi đi vào.
Vừa vén rèm lên, Hứa đã kinh ngạc thốt lên, bởi vì toàn bộ phòng trang điểm dựng tạm cơ hồ bị hủy sạch, tất cả đồ đạc đều bị ngã lung tung, cả trang phục trong đoàn phim cũng bị vứt trên đất, không tìm thấy chỗ đặt chân.
Sắc mặt Hứa cũng không tốt, bây giờ đang gấp rút quay chụp tiến độ, phía trên thì hối thúc, Nam Tinh xin nghỉ không nói, còn chậm trễ quá trình quay phim, không chỉ thế, còn thường xuyên tăng thêm khó khăn cho họ.
Hứa cảm thấy rất kỳ quái, trước kia Nam Tinh dù thế nào đi nữa cũng rất ôn nhu, sao gần hai năm này lại càng ngày càng khiến người ta khó mà chịu đựng nổi.
Hứa: "Nam Tinh, nếu cô thật sự không muốn đóng thì thôi, dù sao bây giờ cô cũng không thiếu tiền, cũng không thiếu fan, chỉ là mấy trăm vạn tiền bồi thường hợp đồng thôi, đưa là được, cô đừng đem cái cách làm như thế này để làm khó cả đoàn phim."
Nói xong, Hứa liền xoay người muốn đi.
Những năm này, có lãnh đạo cấp cao bảo đảm cho Nam Tinh, cô ta cũng đã chịu đủ rồi.
Hứa vừa muốn đi thì Nam Tinh lên tiếng: "Tôi đi ngay bây giờ đây."
Hứa đứng lại, Nam Tinh chỉnh trang lại mình, liền trực tiếp ra ngoài.
Tề Duyệt bám sát theo sau, còn giơ ngón tay cái với Hứa, vẫn là chỉ có Hứa tỷ mới có thể nắm chắc được Nam Tinh tỷ mà.
Còn tâm trạng của Hứa thì cực kỳ kém, quay đầu nhìn căn phòng bừa bộn, không khỏi đau từng cơn ở huyệt thái dương.
Cuối cùng, Hứa cũng chỉ có thể cười trừ đi tìm nhân viên đến dọn dẹp.
Khoảng hai giờ chiều.
Lạc Thư Dương và đoàn người đã ở trên đường cao tốc, mà thế lực ở kinh đô cũng đã rục rịch muốn động.
Lương Mặc khi bọn họ cách kinh đô hai ba trăm cây số thì nhận được tin tức.
Đó là một bức ảnh chụp của người H quốc.
Lương Mặc không quen người này, nhưng trên tư liệu cho thấy đó là tài phiệt nước đó.
Lương Mặc liền xem tư liệu, phát hiện đã tra được tài khoản của Tề Duyệt, Tề Duyệt là tay sai của Nam Tinh, chuyện này cô biết, trong tài khoản riêng của Tề Duyệt, mỗi năm đều có một khoản tiền lớn chảy vào, sau đó lại lập tức được chuyển đi.
Cô xem qua giao dịch của ngân hàng, thì thấy những khoản tiền đó bắt đầu từ sáu năm trước.
Mà điểm thời gian sáu năm trước, vừa hay là lúc Đoạn Dã và Lạc Thanh Diên kết hôn chưa bao lâu...
Vậy thì khi đó Nam Tinh còn chưa nổi tiếng, chỉ là một tiểu hoa đán chẳng có mấy lưu lượng.
Lương Mặc không hiểu, Nam Tinh rốt cuộc là quen Thôi Nhân Trí từ khi nào? Còn có cả khoản giao dịch tiền tệ lớn như vậy.
Tề Duyệt?
Lương Mặc nghĩ tới nghĩ lui, cảm thấy nhất định phải ra tay tạm thời tách Tề Duyệt khỏi Nam Tinh, để làm rõ chân tướng chuyện này.
Lương Mặc lập tức cho người đi điều tra tung tích Thôi Nhân Trí.
Mà phần tư liệu này rất nhanh cũng được chuyển cho Lạc Thư Dương và Đoạn Kiến Thành.
Hai người càng xem sắc mặt càng khó coi.
Đoạn Kiến Thành không hiểu nổi, Nam Tinh chuyển cho người kia nhiều tiền như vậy, là muốn làm gì?
Còn Lạc Thư Dương làm thương nhân thì cực kỳ mẫn cảm với tiền bạc.
Đúng vậy, những năm này Lạc gia đầu tư không ít tài nguyên để lăng xê cho Nam Tinh, nhưng số tiền này ít nhiều gì anh cũng đã xem qua, trước kia không cảm thấy gì, giờ nhìn giao dịch này thì luôn cảm thấy không ổn.
Tại sao Nam Tinh phải cho Thôi Nhân Trí tiền?
Tiền của Nam Tinh đều cho Thôi Nhân Trí rồi, vậy thì tiền Nam Tinh có được ở kinh đô để mua bất động sản riêng là từ đâu ra?
Nam Tinh và Thôi Nhân Trí có quan hệ gì?
Anh nhớ rõ, Thôi Nhân Trí từng đến kinh đô, nhưng không phải anh tiếp đón mà hình như là lãnh đạo cấp cao của Hằng Luân...
Trong lòng Lạc Thư Dương hơi căng thẳng, lãnh đạo cấp cao của Hằng Luân?
Xem ra trong ban hội đồng quản trị của Hằng Luân có người không cùng một lòng với bọn họ rồi.
Lạc Thư Dương vội vàng gọi điện thoại cho Trình Tuế Tuế.
Lúc này Trình Tuế Tuế đang bận rộn giám sát mọi người tìm kiếm thông tin hot trên mạng.
Chuyện chụp lén Lạc tổng, cô Trình Tuế Tuế không dám làm, nhưng Trần Mạn Hoa dám mà.
Cô chỉ cần nghe mệnh lệnh là được, dù sao có đại nhân vật ở trên gánh rồi.
Trình Tuế Tuế đang ăn táo thì nghe Lạc Thư Dương dặn dò, ăn táo cũng không thấy ngon nữa.
"Trình đặc trợ, hiện tại tôi nghi ngờ trong ban giám đốc có người thông đồng với doanh nghiệp nước ngoài, chuyện này đã xâm phạm đến lợi ích của Hằng Luân, bây giờ cô phải tìm cách lôi kẻ này ra cho tôi."
Trình Tuế Tuế kinh ngạc không thôi: "Sao có thể được?"
"Chút nữa tôi chuyển tư liệu cho cô vào hộp thư, cô âm thầm điều tra tình hình tài chính bên ngoài của Hằng Luân."
Trình Tuế Tuế liền đồng ý.
Tư liệu rất nhanh đã gửi đến hộp thư của cô, nhìn thấy chi tiết tư liệu của Thôi Nhân Trí, Trình Tuế Tuế biết, mọi chuyện có vẻ còn phức tạp hơn bọn họ tưởng tượng.
Nam Tinh không phải luôn dưới trướng của Đoạn Trạch sao? Thế mà lại có thể vươn tay đến những giao dịch bên ngoài của Hằng Luân?
Trình Tuế Tuế thực sự cạn lời.
Nam Tinh đây là đang âm thầm lợi dụng tất cả mọi người.
Đoạn Trạch vô tình trở thành ô dù của cô ta tại Hằng Luân...
Bạn cần đăng nhập để bình luận