Say Rượu Mất Khống Chế, Bị Ép Cưới Gấp Kinh Vòng Đại Tiểu Thư

Say Rượu Mất Khống Chế, Bị Ép Cưới Gấp Kinh Vòng Đại Tiểu Thư - Chương 32: Tin tức (length: 8036)

Tinh Quang giải trí cách đoàn làm phim không xa, Đoạn Dã cùng Lạc Thanh Diên đến nơi, hiện trường đã khói đặc cuồn cuộn, xe cứu hỏa cùng xe cứu thương cũng đã đến, rào chắn cũng kéo lên, xung quanh loạn thành một đoàn.
Lạc Thanh Diên cau mày gọi điện thoại cho Lưu Nghiêm, Lưu Nghiêm vội vã chạy tới: "Lạc tiểu thư, phòng cháy đã tiến vào cứu người."
Lạc Thanh Diên trong lòng vô cùng sốt ruột: "Bên trong nhốt bao nhiêu người?"
Lưu Nghiêm: "Trước mắt vẫn không thể ước tính, nhưng hôm nay hai đoàn làm phim đều ở."
Lạc Thanh Diên: "Đoàn làm phim nào, cụ thể nhân số là bao nhiêu?"
Lưu Nghiêm: "Nhân viên cứu hỏa bạn trai ta nói là hai đoàn làm phim Nam Châm Truyền, nhân số cụ thể còn đang thống kê..."
Nam Châm Truyền...
Đoạn Dã đột nhiên nhớ tới, bạn của Nam Tinh trong vòng bạn bè đã đăng hình khởi động máy nghi thức, chính là Nam Châm Truyền!
Đoạn Dã nhìn về phía Lạc Thanh Diên: "Thanh Diên, bạn thân của ta Nam Tinh ở bên trong, ta nhất định phải vào tìm xem sao!"
Lạc Thanh Diên gật đầu: "Ngươi đi đi, phải chú ý an toàn!"
Đoạn Dã gật đầu, trong nháy mắt liền chạy về phía hiện trường, tay vẫn không ngừng gọi điện thoại cho Nam Tinh.
Lạc Thanh Diên thì nhìn về phía Lưu Nghiêm: "Ngây ra làm gì? Nhanh chóng tổ chức người cứu người đi!"
Lưu Nghiêm: "Vâng vâng vâng! Ta đi sắp xếp ngay!"
Lạc Thanh Diên cũng đuổi theo.
Giờ khắc này, Đoạn Dã rốt cục gọi được điện thoại cho Nam Tinh.
Đoạn Dã: "Nam Tinh, ngươi ở đâu?"
Nam Tinh giờ phút này bị nhốt trong phòng, khói đặc đã từ bốn phương tám hướng tràn vào, mắt bị che khuất, không ngừng ho khan: "Ta... khụ khụ... Phòng hóa trang... 1201..."
Đoạn Dã: "Có mấy người? Các ngươi có mấy người?"
Nam Tinh: "Ba người... khụ khụ..."
Đoạn Dã ép mình tỉnh táo: "Nam Tinh, ngươi nghe ta nói, bây giờ ngươi tìm khăn mặt, tìm nước nhúng ướt khăn bịt mũi lại miệng rồi chờ chúng ta tới! Có nghe thấy không?!"
Đoạn Dã không nghe thấy trả lời, nhìn kỹ điện thoại, điện thoại đã tắt.
Đoạn Dã chỉ có thể thăm dò giơ tay cơ, lao thẳng về phía nhân viên cứu hỏa: "Đồng chí, ở phòng hóa trang 1201 còn có ba người bị nhốt!"
Nhân viên cứu hỏa: "Ở đâu? Ngươi biết vị trí không?"
Đoạn Dã: "Ta biết ta biết, ta dẫn các anh đi!"
Đội trưởng đội cứu hỏa: "Nhanh, hai người đi theo cậu ta đi cứu người!"
Đoạn Dã lập tức dẫn nhân viên cứu hỏa hướng phòng hóa trang tiến đến.
Lúc này, Nam Tinh đã cảm thấy khó thở, tiếp tục như vậy nữa, mấy người các nàng không bị chết ngạt ở chỗ này thì thôi!
Nàng không thể ngồi chờ chết!
Nam Tinh nằm rạp bò đến chỗ rèm cửa, trực tiếp xé mấy mảnh vải, sau đó lại bò về bàn trang điểm tìm nước, nhưng không có nước...
Nam Tinh chỉ có thể vừa ho kịch liệt, vừa tìm nước tẩy trang, mặc kệ là nước gì, nàng đều đổ lên, thấm ướt vải xong, liền cầm những mảnh còn lại đi tìm các đồng nghiệp đã nằm dưới đất.
Nhưng các đồng nghiệp đã hôn mê, Nam Tinh gắng sức đắp vải lên mặt các nàng.
Làm xong những việc này, Nam Tinh cũng hết sức lực, trực tiếp ngã xuống đất, toàn thân đã ướt đẫm mồ hôi, nàng cũng sắp không gắng được nữa.
Ngay tại một khắc nàng sắp nhắm mắt.
"Ầm---" một tiếng, cửa phòng hóa trang bị đạp tung.
Nhân viên cứu hỏa dẫn đầu xông vào.
"Cô, cô ơi, còn nghe chúng tôi nói chuyện không?"
Sau đó, Nam Tinh cảm giác mình được đỡ dậy.
Đoạn Dã: "Nam Tinh, Nam Tinh, ngươi không sao chứ?"
Nam Tinh cố gắng mở mắt, nước mắt chảy dài, nàng túm lấy cổ áo Đoạn Dã: "Cứu... trước... các nàng..."
Sau đó, Nam Tinh trực tiếp lâm vào hôn mê.
Hai nhân viên cứu hỏa mỗi người ôm một người đi, Đoạn Dã cũng ôm Nam Tinh chạy theo.
Lửa không lan đến đây, nhưng khói ở đây đủ để làm người chết ngạt.
Đường bên ngoài phòng hóa trang bị thiết bị đổ xuống chặn chết, nên bọn họ không ra được.
Nam Tinh rất nhanh được đưa lên xe cứu thương.
Đến đây, tất cả mọi người đều được giải cứu.
Đoạn Dã thở hồng hộc ngồi bên đường gọi điện cho bố Nam Tinh.
Đoạn Dã: "Bác Nam, đoàn làm phim của Nam Tinh xảy ra hỏa hoạn, Nam Tinh đã được cứu ra, nhưng bây giờ đã đưa lên xe cứu thương rồi, nhờ bác cùng dì nhanh chóng tới chăm sóc con bé đi ạ."
Bên kia truyền đến giọng bác Nam lo lắng: "Ôi chao, sao lại xảy ra chuyện lớn vậy? ! Tiểu Dã, cảm ơn cháu nhé, bác Nam đi bệnh viện ngay đây!"
Điện thoại bị cúp nhanh chóng, Đoạn Dã sờ soạng đầu tóc dính đầy tro bụi.
Nghỉ ngơi một lát, Đoạn Dã vừa chuẩn bị đứng dậy đi tìm Lạc Thanh Diên, thì một chai nước khoáng đưa đến trước mặt.
Đoạn Dã ngẩng đầu nhìn lên, là Lạc Thanh Diên.
Đoạn Dã nhận lấy, liền ừng ực ừng ực uống hết nguyên một chai nước.
Lạc Thanh Diên: "Người cứu được rồi chứ?"
Đoạn Dã: "Cứu được rồi, đưa lên xe cứu thương rồi."
Lạc Thanh Diên: "Không có gì chứ?"
Đoạn Dã: "Còn chưa rõ."
Lạc Thanh Diên: "Vậy sao ngươi không đi cùng?"
Đoạn Dã: "Ta đã gọi cho ba mẹ cô ấy rồi, mà, không phải ngươi phải ở đây sao? Ta đi đâu được?"
Lạc Thanh Diên hiếm khi tim đập nhanh mấy giây, rồi lại nhanh chóng bình tĩnh lại.
Lạc Thanh Diên: "Hôm nay ta không thể về được, phải ở lại hiện trường hỗ trợ điều tra nguồn gây cháy."
Đoạn Dã: "Sự việc nghiêm trọng không?"
Lạc Thanh Diên: "Trước mắt chưa nghe nói có người tử vong, phần lớn mọi người đều đã được đưa đến bệnh viện."
Đoạn Dã: "Hiện tại thì vẫn xem như tin tốt."
Lạc Thanh Diên gật đầu, lại nói: "Ngươi đi thăm Nam Tinh đi, cha mẹ cô ấy tới chắc cũng cần một lúc, nhỡ muốn làm xét nghiệm gì đó, bên cạnh không có ai cũng không được."
Đoạn Dã nghĩ ngợi, hỏi: "Một mình ngươi không có vấn đề gì chứ?"
Lạc Thanh Diên: "Ta không sao, ngươi cứ yên tâm."
Đoạn Dã nhìn đồng hồ: "Chờ ba mẹ cô ấy đến, ta sẽ quay lại đón ngươi."
Lạc Thanh Diên gật đầu: "Biết rồi, ngươi mau đi đi."
Trước đại sự sống còn, những chuyện nhỏ khác đều có thể tạm thời gác lại, nên Lạc Thanh Diên hoàn toàn không cảm thấy Đoạn Dã làm như vậy là không đúng.
Thế là, Đoạn Dã vội vã lái xe đi bệnh viện.
Còn Lạc Thanh Diên cũng bắt đầu bận rộn.
Tin đoàn làm phim bị cháy rất nhanh đã lên top tìm kiếm nóng, video hiện trường cũng bị lan truyền trên mạng.
Diệp Noãn vừa tắm xong ra, Lưu Lâm Lâm đã bảo nàng: "Noãn Noãn, mau đến đây xem, bạn trai cũ của ngươi lên tin tức này!"
Diệp Noãn mặt mày ngơ ngác đi tới, liền thấy video, Đoạn Dã ôm Nam Tinh từ đám cháy lao ra...
Dù chỉ là mấy giây ngắn ngủi, nhưng người quen đều nhận ra, là Đoạn Dã và Nam Tinh.
Lưu Lâm Lâm: "Anh hùng cứu mỹ nhân ha, đây là... Còn nói không có gì đâu, nhìn bộ dạng sốt ruột này xem..."
Dương Nhạc Nhạc: "Đoàn làm phim bị cháy, Đoạn Dã sao lại ở đó? Còn vừa khéo cứu được học tỷ nữa..."
Lưu Lâm Lâm: "Noãn Noãn à, tao thấy con học tỷ Nam Tinh này đúng là trà xanh, một mặt nói lời tốt đẹp với mày, một mặt lại mập mờ với Đoạn Dã, cao tay ghê..."
Dương Nhạc Nhạc: "Đúng vậy, nếu không thì sao giải thích được, đoàn làm phim bị cháy, Đoạn Dã lại xuất hiện ở hiện trường? Còn vừa lúc cứu được Nam Tinh nữa, quả thực... quá hoang đường... Cũng chỉ có mày, ngốc nghếch tin bọn cặn bã tiện nhân này, đây chẳng phải là kẻ xướng người hoạ à... Coi mày như kẻ ngốc để chơi thôi đúng không?"
Sắc mặt Diệp Noãn có chút tái nhợt, cuối cùng không nói một lời cầm túi, thu dọn đồ đạc rồi rời khỏi phòng ngủ.
Lưu Lâm Lâm: "Hả? Mày đi đâu vậy?"
Diệp Noãn: "Bệnh viện!"
Lưu Lâm Lâm và Dương Nhạc Nhạc liếc nhìn nhau, đồng thời lắc đầu, đồng thanh nói: "Hết thuốc chữa rồi..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận