Say Rượu Mất Khống Chế, Bị Ép Cưới Gấp Kinh Vòng Đại Tiểu Thư

Say Rượu Mất Khống Chế, Bị Ép Cưới Gấp Kinh Vòng Đại Tiểu Thư - Chương 178: Triệt để hắc hóa (length: 7899)

Giang Cảnh Văn vừa về đến nhà, liền nhận được một tin nhắn lạ.
"Ta đáp ứng ngươi."
Giang Cảnh Văn mỉm cười, sau đó gọi điện thoại cho Giang Cảnh Xuyên: "Có thể bắt đầu chuẩn bị."
Đêm đó, Kinh Đô có rất nhiều kênh truyền thông cùng tòa báo đều nhận được tin tức, tập đoàn Hằng Luân có tư ẩn nội tình, vào khoảng sáng sớm ngày mai tại Hằng Luân sẽ để lộ, có liên quan đến tin tức ngầm giữa nữ tổng giám đốc của tập đoàn Hằng Luân cùng tình nhân.
Tập đoàn Hằng Luân là doanh nghiệp lớn nhất toàn Kinh Đô, số lượng công ty trực thuộc danh nghĩa không đếm xuể.
Ngành giải trí càng có không ít minh tinh hàng đầu là dưới trướng của Hằng Luân, mà lại mỗi năm đều có thể mang về những Ảnh hậu, Ảnh đế.
Nếu có thể giành được tin độc quyền, vậy đơn giản chính là có vô số nhân dân tệ a.
Cho nên, dưới lầu công ty tập đoàn Hằng Luân, dần dần tụ tập rất nhiều người.
Đến hừng đông, khoảng bảy giờ sáng, dưới lầu công ty tập đoàn Hằng Luân đã chật kín người.
Nhưng không ai chú ý đến một tòa nhà khác của tập đoàn Hằng Luân.
Lúc này, Diệp Noãn đang ôm đầu gối lẳng lặng chờ thời cơ.
Nàng biết mình một chiêu này, rất tổn hại, rất biến thái, thế nhưng ghen ghét một khi đã bén rễ trong lòng, sẽ rất khó loại trừ.
Nàng chán ghét mình như vậy, nhưng lại rất muốn dùng cách này để thử xem Đoạn Dã, sinh mạng của nàng, đối với Đoạn Dã mà nói, có phải thật sự không quan trọng chút nào không?
Nếu hôm nay nàng chết trước mặt Đoạn Dã, liệu Đoạn Dã trong lòng có chút áy náy với nàng không?
Sớm hơn bảy giờ rưỡi.
Lạc Thanh Diên vừa tắm rửa xong, thay quần áo chuẩn bị ra ngoài thì nhận được điện thoại của Trình Tuế Tuế.
"Lão bản, công ty xảy ra chuyện rồi."
Lạc Thanh Diên nghe Trình Tuế Tuế báo cáo, ánh mắt không khỏi lạnh đi.
"Ta biết rồi, bây giờ ngươi dẫn bảo an đi sơ tán đám người, ngoài ra để Lưu Nghiêm đi thăm dò xem tin này từ đâu mà lan truyền ra."
Trình Tuế Tuế đáp ứng, rất nhanh liền cúp điện thoại.
Đoạn Dã cũng thay đồ xong đi ra từ phòng tắm phòng ngủ: "Sao thế? Công ty xảy ra vấn đề à?"
Hôm nay, hai người họ đều phải đi làm.
Lạc Thanh Diên cũng không muốn vì chuyện nhỏ này mà chậm trễ công việc của Đoạn Dã, nên Lạc Thanh Diên nói: "Có chút phiền toái nhỏ, nhưng không sao, ta có thể giải quyết."
Nói xong, Lạc Thanh Diên liền nhón chân nhẹ nhàng hôn lên khóe môi Đoạn Dã một chút, cười nói: "Ta đi trước đây, chờ tối tan làm ta đi đón ngươi."
Đoạn Dã tâm tình rất tốt, cười đáp: "Được."
Lạc Thanh Diên mang túi xách rồi đi, còn Đoạn Dã cũng nhanh chóng thu dọn rồi đi ra, hai vợ chồng xe trước xe sau nhanh chóng rời khỏi khu dân cư.
Đoạn Dã vừa đi được nửa đường, đang chờ đèn đỏ thì cảm thấy trong lòng hoảng loạn, có chút không được tự nhiên.
Ngay lúc hắn định hỏi Lạc Thanh Diên thì điện thoại đột nhiên có tin nhắn, Đoạn Dã theo bản năng mở điện thoại ra xem.
Là một tin nhắn lạ.
Hình ảnh trong tin nhắn làm Đoạn Dã lập tức có chút rùng mình.
Bởi vì đây là ảnh chụp từ trên cao, mà còn chụp rõ bảng hiệu của tập đoàn Hằng Luân.
Ngay sau đó, một tấm hình khác cũng gửi đến, là Diệp Noãn tự chụp, tay đầy máu, đang chỉ vào mấy chữ lớn Hằng Luân tập đoàn, cười đến quyến rũ, nhưng khiến Đoạn Dã toát cả mồ hôi lạnh.
Tiếng còi xe phía sau không ngừng, Đoạn Dã bị ép hoàn hồn, vừa lái xe vừa gọi điện thoại cho Lạc Thanh Diên.
Nhưng lúc này, Lạc Thanh Diên đang ở trong thang máy, sóng yếu, không nhận được điện thoại.
Đoạn Dã hung hăng chửi một tiếng, sau đó nhanh chóng gọi điện thoại cho Dương Phàm.
Điện thoại vừa kết nối, Dương Phàm đã nghe thấy giọng nói vừa bối rối lại vừa vô cùng nóng nảy của Đoạn Dã: "Ta muốn báo cảnh!"
"Mẹ nó ta muốn báo cảnh!!!” Dương Phàm ngơ ngác, vừa mặc cảnh phục vừa hỏi: "Sao vậy? Ngươi từ từ nói."
Nghe Đoạn Dã nói xong, cả người Dương Phàm cũng không được tốt, đây là chuyện lớn.
"Ngươi đừng vội, ta bây giờ liền dẫn người đến."
Dương Phàm cúp điện thoại liền trực tiếp xông ra ngoài: "Nhanh nhanh nhanh, thông báo cho phòng cháy chữa cháy, lập tức tập hợp dưới lầu tập đoàn Hằng Luân, có người muốn nhảy lầu tự sát, mau lên!"
Toàn bộ cục cảnh sát đều nháo nhào lên, mọi người đều vội vàng.
Dương Phàm không quên gọi điện cho Đoạn Trạch.
Đoạn Trạch đang chuẩn bị đi ra ngoài, nghe chuyện này, cả người đều sững sờ: "Cái gì? Diệp Noãn điên rồi?"
Dương Phàm rất tỉnh táo: "Ngươi đi theo ra hiện trường một chuyến, lúc cuối cùng quan trọng có thể phải nghĩ cách che tín hiệu ở khu vực gần đó."
Dương Phàm biết rõ thân phận của Diệp Noãn.
Dương Phàm cảm thấy, Diệp Noãn chắc chắn không chỉ đơn thuần là nhảy lầu thôi, nếu không sẽ không biết Đoạn Dã, dưới lầu tập đoàn Hằng Luân cũng sẽ không có nhiều phóng viên truyền thông như vậy.
Xem ra, có chuyện lớn xảy ra rồi.
Đoạn Trạch không dám chậm trễ, nhanh chóng thu dọn rồi đi ra: "Được, ta rất nhanh sẽ đến."
Đoạn Trạch vội vã đi ra ngoài, Thẩm Niệm Niệm từ trong chăn chui ra, dụi đôi mắt còn đang buồn ngủ hỏi hắn: "Sao thế? Đã xảy ra chuyện gì?"
Đoạn Trạch: "Diệp Noãn cái con điên kia lại làm chuyện rồi, ta phải đi ra ngoài, em ngoan ngoãn ngủ tiếp đi."
Nói xong, Đoạn Trạch đi giày xách máy tính cầm điện thoại di động rồi xông ra cửa.
Thẩm Niệm Niệm đang ngủ gật cũng bị đánh thức, tim đập loạn xạ.
Đoạn Trạch dù làm gì cũng đều rất thành thục, đây là lần đầu tiên cô thấy Đoạn Trạch hoảng loạn như vậy.
Thẩm Niệm Niệm cũng không ngủ, vội vàng xuống giường đi gọi điện thoại, cô phải làm rõ xem đã xảy ra chuyện gì.
Cùng lúc đó, Nam Tinh cũng nhận được tin tức.
Lúc đầu đang trên xe đến trường quay, nàng đột nhiên hoảng sợ giận dữ hét lên: "Quay đầu xe!!!” Tài xế giật mình, dù không biết nguyên do nhưng vẫn làm theo: "Vâng."
"Đến tập đoàn Hằng Luân, phải nhanh lên."
Tài xế lên tiếng, trong nháy mắt tăng tốc xe.
Tề Duyệt nghi hoặc không thôi: "Nam tỷ, sao thế?"
Nam Tinh trực tiếp đưa điện thoại di động cho cô, ngoài hai tấm hình kia ra, còn có thêm một câu: Nam Tinh tỷ, là chị hại tôi thành ra thế này, chị không đến tiễn tôi đoạn đường cuối sao?
Tề Duyệt lập tức kinh ngạc đến ngây người.
Nhìn thấy vẻ mặt vô cùng khó coi của Nam Tinh, Tề Duyệt chỉ nói một câu: "Diệp Noãn… Điên rồi sao?"
Nam Tinh gắt gao nắm chặt tay, giờ khắc này nàng vô cùng hối hận, sao mình lại muốn trêu chọc Diệp Noãn cái con điên này?
Rất nhanh, Tề Duyệt nhận được điện thoại từ người đại diện: "Nam Tinh không thể đi, hiện giờ dưới lầu tập đoàn Hằng Luân đang vây đầy phóng viên cùng truyền thông, Nam Tinh không thể bị cuốn vào vòng xoáy này."
Tề Duyệt: "Tôi biết rồi, tôi sẽ khuyên cô ấy."
Người đại diện còn muốn nói gì đó, Tề Duyệt đã cúp máy.
Trong điện thoại di động của Nam Tinh lại hiện ra một tin nhắn khác.
--- Nam Tinh tỷ, nếu chị không đến, tôi sẽ cho tất cả mọi người biết, chị đã từng bắt nạt tôi như thế nào, làm sao mà khi người ta có bạn trai lại đi quyến rũ bạn trai của người ta.
Mặt Nam Tinh trắng bệch, tay cầm điện thoại run rẩy không ngừng.
Tề Duyệt thấy thế, liền giật lấy điện thoại của Nam Tinh, nhìn thấy nội dung bên trong thì lập tức nổi trận lôi đình.
"Diệp Noãn con thần kinh này! Đúng là con điên chính hiệu, khi nào thì cô bắt nạt nó? Còn khi nào quyến rũ bạn trai của nó? Cái tài lật ngược trắng đen này cũng quá giỏi đi!!!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận