Bắt Đầu Bị Quăng, Ta Quay Người Trở Thành Ức Vạn Phú Ông

Bắt Đầu Bị Quăng, Ta Quay Người Trở Thành Ức Vạn Phú Ông - Chương 96: Lần nữa miểu sát (length: 8299)

Lãnh Vũ lập tức đáp lời.
“A Phong, ngươi gạt ta đúng không, ngươi không phải người như vậy” Từ Lệ Lệ suy sụp nói.
“Thiếu gia, nàng là ai vậy?” Lãnh Vũ tò mò hỏi.
“Không có gì, một kẻ không liên quan” Lục Phong lạnh lùng nói.
“A Phong, em biết sai rồi, anh tha thứ cho em đi, em cầu xin anh” Từ Lệ Lệ vẫn đang khổ sở van xin.
Giờ đây nàng càng lúc càng hối hận, nếu như lúc trước nàng không bỏ rơi Lục Phong, vậy thì bây giờ người được ngồi trong xe sang trọng, được người khác tôn kính chính là nàng.
Nhưng trên đời này không có thuốc hối hận, cho nên nàng hối hận cũng vô ích.
"Ha ha, Từ Lệ Lệ, cô nói cô hối hận, cô biết sai rồi à?"
“Vậy ta muốn hỏi cô một chút, nếu như ta vẫn là một kẻ nghèo khó như trước kia, cũng không thay đổi thành giàu có, cô có còn chọn ta không?” Lục Phong hừ lạnh nói.
“Có, A Phong, em biết, em sẽ mãi mãi ở bên anh, anh lại cho em một cơ hội được không?” Từ Lệ Lệ như vớ được cọc, vội vàng nói.
Ai ngờ Lục Phong nghe vậy, đột nhiên cười phá lên.
“Ha ha ha ha ha ha...”
Thấy Lục Phong cười không ngừng, Từ Lệ Lệ còn tưởng rằng Lục Phong tha thứ cho mình, vội chạy tới muốn ôm Lục Phong.
Nhưng nàng chưa kịp dang tay ra thì đã bị Lãnh Vũ, Lãnh Tuyết ngăn cản.
“Xin lỗi, cô không được lại gần thiếu gia” Lãnh Tuyết giọng lạnh băng nói.
“Mấy người tránh ra nhanh đi, thiếu gia của mấy người đã tha thứ cho ta rồi, coi chừng ta bảo anh ấy đuổi việc các ngươi” Từ Lệ Lệ lập tức làm ra vẻ đanh đá.
“Từ Lệ Lệ, ai nói với cô ta tha thứ cho cô?”
“A Phong, em...”
“Đừng gọi ta là A Phong, cô không xứng, ta nói thẳng cho cô biết, giữa chúng ta vĩnh viễn không thể nào, cô bỏ cái ý nghĩ đó đi.”
“Về sau tốt nhất nên ít xuất hiện trước mặt ta, nếu không đừng trách ta không khách khí.” Lục Phong nói xong liền quay đầu bước đi.
Từ Lệ Lệ còn muốn đuổi theo, lại bị Lãnh Tuyết chặn lại.
“Cút ngay cho ta” Từ Lệ Lệ vừa nói vừa muốn đánh Lãnh Tuyết.
"Bốp!" Kết quả không đánh trúng Lãnh Tuyết, mà chính mình còn bị ăn một bạt tai.
“A a a, ta muốn giết ngươi” Từ Lệ Lệ bị tát cho một cái, cảm thấy mất mặt, lập tức muốn liều mạng với Lãnh Tuyết.
Khí thế của Lãnh Tuyết lập tức chuyển biến, cái khí thế âm lãnh đó trực tiếp khiến Từ Lệ Lệ sợ đến không dám nhúc nhích.
“Nếu như cô còn dám dây dưa với thiếu gia, ta đảm bảo cô sẽ chết rất thảm” Lãnh Tuyết nói xong mang theo em gái cũng lên xe.
“Oành!” Theo tiếng động cơ gầm rú, chiếc xe tốt như tên bắn rời cung liền lao đi.
Chỉ còn Từ Lệ Lệ một mình ngây ngốc đứng tại chỗ.
Một lúc rất lâu sau, Từ Lệ Lệ mới phản ứng được.
Sau đó lấy điện thoại di động ra gọi đi.
“Alo, kế hoạch cô nói tôi đồng ý, giờ tôi đi tìm cô” Từ Lệ Lệ nói xong liền cúp điện thoại.
“Lục Phong, nếu anh tuyệt tình như vậy, thì đừng trách tôi bất nghĩa”
Từ Lệ Lệ nói xong bắt một chiếc taxi liền đi.
Lục Phong bên này còn không biết Từ Lệ Lệ vì yêu sinh hận, có thể sẽ gây bất lợi cho hắn.
Về đến nhà nằm trên giường, Lục Phong lại tiến vào hệ thống.
“Hệ thống, hiện tại ta có mấy lần rút thưởng?”
“Trước mắt kí chủ đã tích lũy ba lần rút thưởng”
“Vậy hôm nay cơ hội miểu sát có phải vẫn chưa đổi thành rút thưởng không?”
“Đúng vậy”
“Vậy hôm nay cơ hội đừng đổi thành rút thưởng cho ta, đổi mới một cái đi, ta lâu lắm rồi chưa đổi mới”
“Hôm nay nhất định có thể ra được thứ tốt” Lục Phong tràn đầy tự tin nói.
“Được thôi, đồ miểu sát hôm nay đã được đổi mới, kết quả đổi mới như sau:”
“Pagani Aoelus, giá trị 1,2 tỷ”
“100% cổ phần công ty giải trí Phong Ngữ, giá trị 100 tỷ”
“Máy bay trống tư nhân Gulfstream G550, giá trị 420 triệu”
“Ta đi, ta đã bảo rồi mà, ta lâu lắm không đổi mới, nhất định có thể đổi mới ra thứ tốt” Lục Phong hưng phấn nói.
“Lập tức tài sản lại có thêm 100 tỷ, như vậy giá trị con người hiện tại của ta chắc là rất nhiều tỷ rồi nhỉ” Lục Phong nghĩ thầm.
“Hệ thống, ta hiện tại có bao nhiêu tài sản?”
“Đinh, kết quả thẩm tra như sau:”
“Tài sản của kí chủ: 21% cổ phần Ferrari giá trị 6,3 tỷ đô la Mỹ, tương đương 44,1 tỷ NDT, một căn hộ lớn quốc tế Quan Lan giá trị 75 triệu NDT, 10% cổ phần tập đoàn Thiên Vũ giá trị 20 tỷ NDT.”
“Một tòa Thời Đại quảng trường giá trị 15 tỷ NDT, khách sạn lớn Đằng Long giá trị 1,9 tỷ NDT, bản vẽ kỹ thuật pin siêu cấp giá trị 5 tỷ NDT, 100% cổ phần tập đoàn Phàm Lực giá trị 60 tỷ NDT, Nhàn Vân sơn trang giá trị...”
“Tổng hợp lại, tài sản hiện tại của kí chủ đã vượt quá 600 tỷ, còn thiếu 400 tỷ nữa là đạt điều kiện thăng cấp lần hai.”
Giọng nói lạnh lùng của hệ thống vang lên, Lục Phong lại không để ý chút nào.
“ε=(´ο`*))) ai, vất vả lâu như vậy, vẫn chưa đạt đến 1000 tỷ, thật là khó a” Lục Phong giả vờ nói.
“Đinh!”
“Mời kí chủ đưa ra lựa chọn về đồ miểu sát hôm nay” hệ thống không để ý Lục Phong giả vờ, trực tiếp thúc giục nói.
“Ta chọn cái thứ hai” Lục Phong vội vàng nói.
“Đinh!”
“Chúc mừng kí chủ đưa ra lựa chọn, mời đến công ty giải trí Phong Ngữ ký nhận” hệ thống nhắc nhở.
“Mà nói đi cũng phải nói lại, sao cái tên công ty này nghe quen tai thế nhỉ?” Lục Phong mới phát hiện hình như mình đã nghe thấy cái tên này ở đâu đó rồi.
“Ta nhớ ra rồi, đây không phải công ty giải trí bản địa Ma Đô sao, mà hình như Sở Phàm ba của hắn cũng là cổ đông của công ty này” Lục Phong vỗ đầu một cái nói.
Nghĩ đến đây, hắn vội vàng thoát khỏi hệ thống, sau đó mở máy tính tra cứu thông tin.
Sau đó hắn phát hiện mình đoán không sai, cái công ty giải trí Phong Ngữ này đúng là của ba Sở Phàm.
“Cái này thú vị rồi, trực tiếp một chút thì toàn bộ công ty này đã mua xuống, vậy sau này Sở Phàm phải làm sao đây” Lục Phong nhìn mà hả hê nói.
“Kệ đi, vẫn là ngủ quan trọng hơn, dù sao ngày mai còn phải đi tiếp nhận tập đoàn của ba hắn nữa chứ” Lục Phong nói xong liền nằm xuống giường ngủ thiếp đi.
Ngay lúc Lục Phong mơ đẹp, ba của Sở Phàm vẫn còn đang gọi điện thoại.
“Sao rồi, lão Dương, bán cổ phần chưa?”
“Bán rồi, ông cứ yên tâm đi.”
“Bán rồi là tốt rồi, ai bảo chúng ta đắc tội không nổi vị kia làm gì?”
“Đúng vậy, dù sao người ta cũng là người từ đế đô tới, chúng ta chỉ là cái tay bé chân yếu căn bản không bì được với người ta.”
“Nhưng như vậy cũng quá đáng rồi, lại muốn bỏ ra có 50 tỷ mà mua lại cả tập đoàn của chúng ta” ba của Sở Phàm tức giận nói.
“Ai, biết sao được, ai bảo người ta là từ tứ đại gia tộc ở đế đô tới chứ, chúng ta lại không thể đụng vào người ta” giọng nói bên trong điện thoại vang lên.
“Hừ, chúng ta không thể đụng vào, chúng ta còn không thể trốn sao, cũng chỉ là đem cổ phần bán cho người khác, chúng ta cũng không có khả năng để hắn dễ dàng chiếm lợi” Sở Phàm nói tiếp.
“Đúng rồi lão Dương, ông bán cổ phần cho ai vậy?”
“Tôi cũng không biết, người mua thân phận thập phần thần bí” lão Dương nói từ đầu bên kia điện thoại.
“Được rồi, mặc kệ là ai mua, dù sao chỉ cần cái củ khoai nóng bỏng tay này không nằm trong tay chúng ta là được, tôi chuẩn bị sau này sẽ an tâm dưỡng lão” ba Sở Phàm tiếp tục nói.
“Đúng vậy, hôm qua tôi còn mua thêm mấy căn cửa hàng đấy, sau này thì sống cuộc sống của một ông chủ nhà” lão Dương đầu dây bên kia điện thoại dường như đã nghĩ thoáng rồi.
“Ha ha ha, lão Dương, tôi mà có được tâm tính này của ông thì tốt rồi”
“Lão Sở, nghĩ thoáng chút đi, bây giờ cái thời buổi này sắp loạn rồi, hôm qua tôi tham gia đấu giá, có một thanh niên ném ra hơn 60 tỷ, mua lại nhà máy do tập đoàn Thiên Hành trước đó để lại đấy”
“Còn có tòa cao ốc của tập đoàn Hồng Phong nữa, nói không chừng lại là thiếu gia nhà nào ra rèn luyện thôi” lão Dương cảm khái nói.
“Đúng vậy, đừng nhìn bọn ta toàn là người được gọi là có mấy chục tỷ, thậm chí hơn 100 tỷ tài sản, nhưng so với những gia tộc lớn kia, chẳng là cái thá gì, người ta chỉ cần động ngón tay một cái là có thể đè chết chúng ta” ba của Sở Phàm cũng chấp nhận số phận.
“Thôi được rồi, lão Sở, nghỉ sớm chút đi, ngày mai cái người mua thần bí đó sẽ đến ký hợp đồng đấy.”
“Ừm, biết rồi, ta sẽ đến đúng giờ”
Bạn cần đăng nhập để bình luận