Bắt Đầu Bị Quăng, Ta Quay Người Trở Thành Ức Vạn Phú Ông

Bắt Đầu Bị Quăng, Ta Quay Người Trở Thành Ức Vạn Phú Ông - Chương 68: Đánh Trần Thiến (length: 7989)

Mọi người nghe Lục Phong lên tiếng, trong nháy mắt không dám nói tiếp nữa.
"Rất tốt, vậy để ta sắp xếp một chút chức vụ cho các ngươi." Lục Phong nói.
Sau đó Lục Phong căn cứ chức vụ trước đó của bọn hắn mà sắp xếp.
Nói là sắp xếp chức vụ, kỳ thật cũng là để bọn hắn trước kia làm gì, hiện tại vẫn làm cái đó.
Cuối cùng lại là mỗi lão bản trổ tài kỹ năng "vẽ bánh".
Hội nghị rất nhanh kết thúc, Lục Phong bảo người khác rời đi trước, để Trần Thiến ở lại một mình.
"Còn có chuyện gì à, Lục đổng?" Trần Thiến tò mò hỏi.
"Là như vậy, đa số nhân viên trong công ty đều do chính ngươi phỏng vấn, năng lực của ngươi trong khoảng thời gian này ta đều nhìn thấy cả."
"Nếu không phải ngươi, chi nhánh Ferrari này cũng không thể nhanh chóng đi vào hoạt động như vậy."
"Hiện tại ta giao cho ngươi một nhiệm vụ, nếu ngươi có thể hoàn thành, vị trí phó tổng công ty con sẽ là của ngươi." Lục Phong lấy ra một điếu thuốc từ trong bao nói.
Trần Thiến rất lanh mắt, giúp Lục Phong châm thuốc.
"Ngài có dặn dò gì, tôi nhất định làm theo." Trần Thiến cố kìm nén sự kích động trong lòng nói.
Từ thư ký tổng tài lập tức trở thành phó tổng, ai mà không kích động chứ.
Nhưng cũng giống như Lục Phong nói, Trần Thiến thực sự có năng lực.
"Ngươi rất quen thuộc nhân viên trong công ty, cho nên ta yêu cầu ngươi chọn ra một nhóm người có năng lực, để đám người Ý kia đến lúc đó kèm cặp một đối một bọn họ."
"Để bọn họ nhanh chóng học được chế độ quản lý của Ferrari, ta hy vọng nửa năm sau, đám người nước ngoài này có thể trở về nước." Lục Phong nhả khói nói.
Trần Thiến nghe Lục Phong nói, trong nháy mắt hiểu ý của Lục Phong.
"Xem ra Lục đổng không muốn có người ngoài ở bên cạnh mình sắp xếp vào, dù đám người này không phải người ngoài." Trần Thiến thầm nghĩ.
"Vâng, Lục tổng, tôi hiểu rồi, mấy ngày nay tôi sẽ bắt tay sắp xếp." Trần Thiến cung kính nói.
"Ừ, nửa năm này là kỳ khảo sát của cô, thể hiện tốt vào, phó tổng của ta." Lục Phong tiếp lời.
"Vâng, vậy tôi xin phép xuống sắp xếp." Trần Thiến đã nóng lòng muốn thể hiện bản thân.
"Ừ, đi đi."
Trần Thiến quay người muốn đi, nhưng khi vừa đến cửa, lời nói của Lục Phong từ phía sau vọng lại: "Trần thư ký, hãy xác định rõ vị trí của mình, đừng làm ta thất vọng."
Trần Thiến nghe xong, cơ thể hơi run, nàng hiểu ý trong lời của Lục Phong, vội vàng gật đầu rồi bước ra.
Vừa ra đến cửa, Trần Thiến dựa lưng vào tường hít sâu một hơi.
"Lục đổng thật đáng sợ, ở cùng hắn áp lực quá lớn."
"Lục đổng, tôi sẽ dùng hành động để chứng minh."
Lục Phong thấy Trần Thiến đi ra, hút nốt điếu thuốc rồi cũng rơi vào trầm tư.
Câu nói vừa rồi của hắn thực ra có hai ý nghĩa, ý nghĩa thứ nhất chính là ý mà Trần Thiến hiểu.
Đó là muốn Trần Thiến dốc lòng về phía Lục Phong, vì Trần Thiến dù sao cũng do Ferrari trước đó tuyển, Lục Phong lo cô ta sẽ hướng về tổng bộ.
Ý nghĩa thứ hai là để Trần Thiến xác định rõ vị trí của mình, vì phần lớn nhân viên của chi nhánh Ferrari này đều do Trần Thiến tuyển vào, Lục Phong sợ cô ta sẽ tạo bè kết phái, giống như Phạm Lực Vương Cảnh Ngôn.
Thêm vào đó, Lục Phong còn hứa hẹn chức phó tổng, về sau Trần Thiến sẽ thực sự là người dưới một người trên vạn người tại chi nhánh này.
Tiêm phòng ngừa vẫn nên sớm thì tốt hơn, chứ để Lục Phong đi quản lý cái công ty này thì còn nói làm gì nữa.
Lục Phong nói đùa thôi, với cơ ngơi của hắn hiện tại, không thể tự mình làm hết mọi việc được, cho nên hắn cần thu phục một đám người thực lòng làm việc cho mình.
Đây cũng là phương châm mà Lục Phong tự đặt ra cho mình.
Cứ như vậy, Lục Phong ngồi trong văn phòng lên kế hoạch cho mục tiêu tương lai cả một buổi chiều.
Trong thời gian đó, Trần Thiến cũng đã đến rất nhiều lần, dù sao cô hiện tại vẫn là thư ký của Lục Phong, bưng trà rót nước đưa văn kiện cũng là công việc hiện tại của cô.
Cuối cùng, Lục Phong làm việc đến hết giờ, hắn duỗi lưng một cái rồi đứng dậy, cùng An Phong xuống lầu.
"Lục đổng tốt."
"Lục đổng hẹn gặp lại."
Trên đường đi toàn là nhân viên chào hỏi Lục Phong, Lục Phong cũng đáp lại từng người.
Vào đến gara, Lục Phong mở chiếc Ferrari của mình, An Phong thì lái chiếc Rolls-Royce, hai người phóng nhanh về trang viên.
Vừa đỗ xe xong, An Uyển đã tiến lên đón.
"Lục tiên sinh, cơm đã làm xong rồi." An Uyển nói.
"Ha ha ha, An Phong, cậu đúng là có phúc đấy, tan làm đã có đồ ăn nóng hổi để ăn." Lục Phong vừa cười vừa nói.
An Phong nghe Lục Phong nói chỉ biết cười trừ.
Mấy người nhanh chóng ngồi vào bàn ăn, nhìn món ăn sắc hương vị đầy đủ, Lục Phong không khách sáo mà bắt đầu ăn.
"À đúng rồi, An Uyển cô làm sao đi mua thức ăn thế?" Lục Phong đột nhiên hỏi.
Hắn chợt nhớ ra hôm nay trong trang viên không có xe, đường xa như vậy An Uyển đã đi mua đồ ăn thế nào.
"Tôi đi bộ thôi, dù sao cũng không có việc gì, coi như đi dạo." An Uyển nhẹ giọng đáp.
"Như vậy sao được, đi về còn xách cả túi rau lớn thế kia, mệt lắm, ngày mai tôi mua cho cô một chiếc ô tô." Lục Phong nói.
"Không cần không cần, Lục tiên sinh thật không cần đâu." An Uyển vội từ chối.
An Phong nghe Lục Phong nói cũng vội từ chối.
Bọn họ hiện tại nợ Lục Phong đã quá nhiều rồi, sao có thể để Lục Phong tốn tiền nữa chứ.
"Ôi dào, cũng không phải mua xe sang gì, chỉ mua xe bình thường thôi."
"Thời tiết bây giờ nóng như vậy, còn hay mưa, cô đi ra ngoài bằng cách nào chứ, quyết định vậy đi." Lục Phong mặt mày thành thật nói.
"Vậy cũng không cần ngài bỏ tiền ra mua, chúng tôi giờ cũng có tiền rồi, đến lúc đó chúng tôi tự mua là được." An Phong nói tiếp.
"Đúng vậy đúng vậy, dù sao chúng ta không thể tiêu tiền của ngài thêm được." An Uyển cũng nghiêm túc nói.
Lục Phong thấy hai người chân thành như vậy, đành thỏa hiệp.
Ăn uống xong, Lục Phong liền trở về biệt thự của mình.
"Đánh hai ván game, lâu rồi cũng chưa chơi." Lục Phong vừa nói vừa nằm trên giường chơi game.
"A a a, mấy người đúng là siêu gà."
"Đừng có đụng vào quái rừng của ta."
"Xạ thủ! Cung tên của ngươi gãy rồi hả, bắn đi chứ."
"Tank mau lên bảo kê ta với, ngươi ở sau lưng ta núp làm gì đấy."
Theo tiếng báo thất bại vang lên, Lục Phong kết thúc quá trình chơi game đầy đau khổ.
"Một lũ hố, không chơi nữa, gỡ." Lục Phong hùng hổ đi về phía phòng tắm.
Dù sao ngày mai còn phải đi làm, hôm nay nghỉ ngơi sớm một chút.
_ _ _ _ _ _ Ngày hôm sau, Lục Phong vừa mở cửa đã thấy An Phong đang chờ ở ngoài.
"Tiên sinh, buổi sáng tốt lành, mời ngài dùng điểm tâm." An Phong cung kính nói.
"An Phong à, cậu không cần mỗi sáng sớm chờ tôi thế đâu, tôi tự biết xuống ăn cơm." Lục Phong bất đắc dĩ nói.
An Phong thì cho rằng đó là trách nhiệm của một vệ sĩ.
Lục Phong không lay chuyển được An Phong, đành đi.
Sau khi ăn điểm tâm xong, Lục Phong lái xe đi làm.
"Mình rõ ràng có nhiều tiền thế này, sao vẫn phải đi làm nhỉ?" Lái chiếc Ferrari, Lục Phong thầm lẩm bẩm.
Hôm nay hắn cũng không mang An Phong đi làm, mà là tự mình lái xe.
Còn nhiệm vụ hôm nay của An Phong là lái tất cả xe của Quan Lan quốc tế về trang viên, sau đó lại đưa lão bà đi mua sắm quần áo mua xe.
"Lục đổng tốt."
"Lục đổng tốt."
Giữa những tiếng chào hỏi, Lục Phong đi đến phòng làm việc của mình.
Trần Thiến đã đến sớm chờ ở khu thư ký.
"Lục đổng, buổi sáng tốt lành."
Bạn cần đăng nhập để bình luận