Bắt Đầu Bị Quăng, Ta Quay Người Trở Thành Ức Vạn Phú Ông

Bắt Đầu Bị Quăng, Ta Quay Người Trở Thành Ức Vạn Phú Ông - Chương 181: Cường đại tăng phúc, bị đánh mộng An Phong (length: 8129)

Lục Phong đột nhiên trở nên nghiêm túc, chỉnh tề nói với An Phong.
An Phong tuy không hiểu chuyện gì xảy ra, nhưng vẫn ngoan ngoãn đi theo Lục Phong đến chiếc bàn nhỏ cạnh giường bệnh.
“Lại đây, ta dùng tay trái, ngươi dùng tay phải.” Lục Phong ngồi trên chiếc ghế nhỏ, chìa tay trái ra.
An Phong làm theo lời Lục Phong, chìa tay phải ra.
Việc Lục Phong làm như vậy là để thử xem dược chất có tác dụng hay không.
Vì vậy hắn mới dùng tay trái, một tay có lực yếu hơn.
Khi hai người nắm tay nhau, cùng với tiếng đếm cuối cùng của Lục Phong, hai người đồng thời dùng sức.
Thế nhưng khác với sự cân bằng sức mạnh trong tưởng tượng, dù Lục Phong chỉ dùng tay trái với lực tương đối yếu, An Phong cũng không thể cầm cự nổi quá hai giây, trực tiếp thảm bại.
An Phong còn chưa kịp hoàn hồn từ thất bại thì Lục Phong đã đứng lên.
“Quả nhiên trâu bò.”
Lục Phong nhìn hai tay của mình, không khỏi tán thưởng.
Giờ hắn chỉ muốn nhanh chóng xuất viện về để đấu một trận ra trò với An Phong.
“Tiên sinh, sức lực của ngươi… sao lại lớn đến vậy?”
An Phong nhìn Lục Phong như đang nhìn một con quái vật.
Bởi vì là người trong cuộc nên hắn cảm nhận rõ nhất sức lực trong cơ thể Lục Phong.
Ngay khi hai người nắm tay, An Phong đã cảm giác tay mình như bị kìm kẹp chặt.
Hắn không dám khinh thường, lập tức dốc toàn lực nhưng trước mặt Lục Phong dường như vô tác dụng, trực tiếp bị lực mạnh mẽ từ tay Lục Phong truyền tới đè ép chặt cứng.
Lục Phong nhìn vẻ mặt nghi ngờ của An Phong, bật cười.
“Ha ha ha, ăn nhiều cơm, đọc nhiều báo, buổi tối bớt học thêm chút, ngươi cũng sẽ được như vậy thôi.”
Nói xong liền đi ra ngoài, chuẩn bị làm thủ tục xuất viện.
Vì Lãnh Vũ đã tỉnh lại nên ở lại bệnh viện cũng chỉ lãng phí thời gian.
Sau khi thuận lợi làm thủ tục xuất viện, ngồi trên xe về trang viên, Lục Phong mới phát hiện vết thương trên đầu và vai mình đã hoàn toàn lành lặn.
“Ôi trời, thuốc này trâu bò thật, còn có thể chữa cả vết thương.” Lục Phong hết sờ trái lại sờ phải, kiểm tra khắp người.
Việc này khiến Lãnh Vũ ngồi bên cạnh ngơ ngác.
“Thiếu gia, ngươi ngứa người à, có muốn ta gãi giúp không?”
Lãnh Vũ ân cần hỏi.
Nghe vậy, Lục Phong lập tức ngừng hành động trên tay, trở lại vẻ nghiêm túc chỉnh tề.
“Không có gì, ta chỉ gãi cho vui thôi, bây giờ ổn rồi.”
Lãnh Vũ thấy vậy, đành thất vọng thu tay nhỏ lại.
Sau khi về đến nhà, An Uyển cùng hai chị em vào bếp, nói hôm nay phải chúc mừng thật lớn, muốn làm một bàn lớn thức ăn cho Lục Phong bồi bổ thật tốt.
Còn An Phong bị Lục Phong kéo ra bãi cỏ của trang viên để đấu tập.
“An Phong, ngươi phải chuẩn bị sẵn sàng đấy nhé, hôm nay ta không còn như trước đây nữa đâu, coi chừng bị ta đánh thành đầu heo.”
Lục Phong nhìn An Phong đang đứng đối diện, tốt bụng nhắc nhở.
Bởi lúc này Lục Phong vẫn chưa biết thực lực chiến đấu thật sự của mình, sợ lỡ tay đánh An Phong nằm bẹp trên giường cả tháng.
Nghe Lục Phong nhắc nhở, An Phong gật đầu ra hiệu mình biết: “Yên tâm đi tiên sinh, ta đã sẵn sàng, cứ việc xông lên đi.”
Thấy An Phong tự tin như vậy, Lục Phong cong môi cười một tiếng.
“Vèo!”
Lục Phong với tốc độ mà người bình thường không thể đạt tới, lao đến trước mặt An Phong, tung một quyền vào mặt An Phong.
Ánh mắt An Phong co lại, chỉ có thể miễn cưỡng nhấc tay lên đỡ.
“Rầm!”
An Phong trực tiếp bị một quyền này làm run cả hai tay, không kìm được lùi về sau mấy bước.
Nhưng không đợi An Phong tỉnh táo lại, Lục Phong lại tung một quyền khác, tốc độ quá nhanh, thậm chí còn xuất hiện quyền phong.
Thấy vậy, An Phong không dám lấy tay đỡ, tung một cú đá ngang vào nắm đấm đang lao tới của Lục Phong.
“Rầm!”
Lại một tiếng vang trầm, đó là tiếng hai người va chạm vào nhau.
Trong nháy mắt va chạm, An Phong chỉ cảm thấy chân mình như bị tê liệt.
Nhưng Lục Phong không cho hắn cơ hội phản ứng, chiêu này nối tiếp chiêu khác tấn công.
Trong thoáng chốc An Phong chỉ có thể gồng mình phòng thủ, bị Lục Phong đánh không còn chút sức phản kháng.
Qua mười mấy chiêu, An Phong chỉ thấy tứ chi muốn rụng rời.
“Dừng, tiên sinh, không thể đánh nữa, đánh nữa ta toi mất.”
An Phong thấy Lục Phong đá tới một cước, chỉ cảm thấy da gà nổi hết cả lên.
Nghe tiếng An Phong, Lục Phong kịp thời đổi hướng, đá vào bên cạnh An Phong.
Khác với vẻ chật vật không chịu nổi của An Phong, Lục Phong lúc này trông khí định thần nhàn.
“Sao rồi, An Phong, ta đã sớm bảo ngươi phải cẩn thận rồi, ngươi vẫn không để bụng.”
Lục Phong đến trước mặt An Phong, vỗ vai hắn, tươi cười nói.
“Tê ~”
An Phong bị Lục Phong đánh vài cú vừa nhanh vừa mạnh, cảm thấy thân thể sắp tan thành từng mảnh.
“Tiên sinh, ngươi nhẹ tay chút, ngươi đâu biết sức của ngươi bây giờ lớn đến mức nào.”
An Phong ôm vai, vẻ mặt đau khổ nói.
“Ha ha ha, ta cũng không biết đấy, dù sao ta vừa rồi mới dùng có bảy phần công lực.”
Lục Phong cười lớn nói.
Nghe vậy, An Phong như nghe thấy chuyện gì không thể tin nổi.
Hắn không ngờ đòn tấn công đáng sợ vừa rồi lại chỉ là bảy phần thực lực của Lục Phong.
“Tiên sinh, có gì đó sai sai, làm sao ngươi có thể trở nên lợi hại như vậy trong thời gian ngắn thế, cái này không khoa học.”
An Phong nghi hoặc hỏi, hắn thực sự không hiểu sao một người có thể trở nên lợi hại như vậy trong một thời gian ngắn.
“Ngươi thật muốn biết?” Lục Phong cười gian nói.
“Muốn!”
An Phong không hề nghĩ ngợi đã gật đầu đồng ý, là một lão binh trăm trận, hiện tại mỗi ngày hắn đều nghĩ cách tăng cường thực lực, làm sao bảo vệ Lục Phong tốt hơn.
“Được thôi, thấy ngươi thành tâm như vậy, ta sẽ dạy ngươi bí quyết để ta trở nên mạnh mẽ.”
Lục Phong cố nhịn cười, nghiêm túc nói.
“Là gì?” An Phong nghe vậy thì kích động.
“Bí quyết là ta sau khi trúng đạn thì hôn mê, trong mơ gặp được một lão thần tiên, ông ta nói ta là người có duyên, nên đã truyền cho ta một bộ công pháp tuyệt thế.”
“Mà ta sở dĩ lợi hại như vậy cũng là do luyện tập bộ võ công tuyệt thế này trong mơ.”
“Ách…”
“Tiên sinh, ngươi lừa ta, làm sao có thể có chuyện thần kỳ như vậy được?”
Nghe vậy, An Phong thất vọng nói, nghe xong lời Lục Phong, dù có ngốc đến đâu hắn cũng hiểu Lục Phong đang đùa.
“Ta không có đùa ngươi đâu, nếu không sao ta lại trở nên lợi hại như vậy trong vài ngày ngắn ngủi này, cho nên đợi ta học luyện bộ võ công tuyệt thế này triệt để, ta sẽ truyền cho ngươi.”
Nói xong Lục Phong cũng quay vào nhà, dù sao sau khi vận động mạnh như vậy, bụng của hắn cũng đã sớm đói cồn cào.
Còn An Phong vẫn ngơ ngác đứng bất động tại chỗ, trong đầu vẫn nhớ lời Lục Phong vừa nói.
Thật ra An Phong không hề tin vào chuyện công pháp tuyệt thế Lục Phong kể, nhưng nếu không tin, hắn lại chẳng có cách nào giải thích được tại sao Lục Phong lại trở nên lợi hại đến thế chỉ trong vài ngày ngắn ngủi.
Thậm chí còn có thể đánh hắn không còn chút sức chống trả.
“Thôi kệ, dù không có công pháp tuyệt thế, trong tay tiên sinh nhất định có phương pháp giúp người ta trở nên mạnh hơn.”
“Chỉ cần mình biểu hiện tốt một chút, tiên sinh nhất định sẽ nói cho mình biết.”
An Phong thầm nghĩ trong lòng, sau đó liền đuổi theo...
Bạn cần đăng nhập để bình luận