Bắt Đầu Bị Quăng, Ta Quay Người Trở Thành Ức Vạn Phú Ông

Bắt Đầu Bị Quăng, Ta Quay Người Trở Thành Ức Vạn Phú Ông - Chương 394: Công kích thủ đoạn tới (length: 7695)

Nghe phụ thân nói vậy, Tô Cẩn Nhu trong lòng vẫn có chút kinh ngạc.
Phải biết thực lực Tô gia bọn họ là đứng nhất Ma Đô, nếu xét cho cùng thì không hề kém Tứ đại gia tộc ở Đế Đô.
Vậy mà phụ thân nàng, người đứng đầu Tô gia lại nói vậy, đủ thấy Tô Thiên Thành coi trọng Lục Phong đến mức nào.
"Yên tâm đi cha, con biết."
"Nhưng con vừa nói chuyện với hắn, nghe được một tin, hắn chuẩn bị một thời gian ngắn nữa sẽ đến Trầm gia ở Đế Đô, Tiểu Vân không phải đang ở Đế Đô sao, tiện thể cho bọn chúng gặp mặt làm quen nhau luôn."
Tô Cẩn Nhu đột nhiên lên tiếng, Tiểu Vân mà nàng nhắc đến chính là em trai ruột của nàng, con trai duy nhất của Tô Thiên Thành, người sẽ thừa kế Tô gia trong tương lai.
Tô Thiên Thành nghe xong liền gật đầu: "Cũng được, lúc đó con báo cho Tiểu Vân một tiếng."
"Thằng nhãi này đến Đế Đô lần này không biết lại gây ra chuyện gì đây, theo ta biết thì hiện tại nó đã đắc tội thiếu gia Diệp gia rồi, mà đại thiếu gia Lý gia một mực để ý Trầm Túc Diên, rất có thể sẽ ra tay với nó."
"Cháu ruột đánh người nhà, ta ngược lại muốn xem Lý Chính Quốc xử lý thế nào."
Có lẽ nghĩ đến cảnh tượng thú vị gì đó, Tô Thiên Thành lộ ra một nụ cười trên nỗi đau của người khác.
...
Trên đường về, Lục Phong gọi cho Nhiếp Vân, kể hết mọi chuyện cho hắn nghe.
Nghe Lục Phong cần đến sự giúp đỡ của mình, Nhiếp Vân không hề do dự mà đồng ý ngay.
Dù sao, hắn có thể nói là được Lý Chính Quốc một tay nâng lên, là người của dòng chính Lý Chính Quốc ở Ma Đô.
Mức độ Lý Chính Quốc yêu quý đứa cháu này thế nào hắn hiểu rõ.
Hắn không ngu, không thể vì Lý Chính Quốc rời Ma Đô mà xa lánh Lục Phong, cho dù hiện tại Ma Đô là do Tô Thiên Thành quản lý.
Sau khi có được sự đồng ý của Nhiếp Vân, Lục Phong cũng gửi thông tin về những tội mà Lý Chí Hào đã gây ra ở Ma Đô.
Sau khi nhận được tài liệu, Nhiếp Vân liền biểu lộ rằng ngay sáng sớm mai sẽ phái thuộc hạ đi Kim Lăng bắt Lý Chí Hào về.
Sau khi thu xếp xong mọi chuyện, Lục Phong hài lòng chìm vào giấc mộng.
Nhưng vừa tờ mờ sáng ngày hôm sau, một cuộc điện thoại của Tô Lạc Hiên đã khiến tâm trạng vừa khá lên của hắn trực tiếp tan tành.
"Lục tổng, không ổn rồi, công ty có biến, hiện giờ đang bị một đám côn đồ ngoài xã hội phối hợp cùng gây sự ở trước cổng công ty, phóng viên cũng đến rồi."
Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói hốt hoảng của Tô Lạc Hiên.
"Đừng hoảng, cứ từ từ nói."
Lục Phong nheo mắt lại, trực giác nhạy bén mách bảo hắn rằng đằng sau chuyện này chắc chắn có bóng dáng Lý Chí Hào.
"Là như vầy Lục tổng..."
Tô Lạc Hiên lập tức kể đầu đuôi câu chuyện.
Thì ra, nguyên nhân bắt nguồn từ một hot girl có hợp đồng với Phong Ngữ, nói là hot girl chứ thực ra không hề nhỏ, cũng có mấy triệu fan trên Đẩu Thủ.
Phong Ngữ ký hợp đồng với cô ta mấy tháng trước, ban đầu mọi chuyện vẫn ổn thỏa, nhưng hôm nay không biết xảy ra chuyện gì mà cô ta đột nhiên dẫn một đám người đến công ty gây rối, nói hợp đồng mà công ty đã ký với cô ta là hợp đồng bẫy, là đang ức hiếp cô ta.
Cấp cao phụ trách mảng phát sóng trực tiếp lập tức đến gặp cô ta để tìm hiểu sự thật, nhưng đối mặt với sự chất vấn của cấp cao, hot girl không những không hợp tác mà còn làm ầm ĩ ở trong công ty.
Hơn nữa phía sau cô ta còn có mười tên đàn ông cường tráng có vẻ là người ngoài xã hội.
Cấp cao thấy chuyện vượt quá khả năng giải quyết của mình liền báo cho Tô Lạc Hiên, ai ngờ Tô Lạc Hiên còn chưa kịp gặp mặt cô gái hot girl này thì mười phóng viên đã đến dưới tầng công ty Phong Ngữ rồi.
Thấy chuyện càng lúc càng lớn, Tô Lạc Hiên cũng không thể che đậy được nữa, vội vàng báo cho Lục Phong, người là chủ tịch hội đồng quản trị, cho nên mới có một màn vừa nãy.
"Được rồi, ta biết rồi, anh cứ giữ chân đám phóng viên đó lại, ta sẽ đến ngay."
Nói xong, Lục Phong trực tiếp cúp điện thoại, khoác thêm áo rồi dẫn đội bảo vệ lái xe xuất phát.
Chưa đến 20 phút, đội xe đã đến dưới tầng công ty Phong Ngữ.
Từ xa, Lục Phong đã thấy cửa chính bị vây đến không còn kẽ hở.
Mười phóng viên đang dùng đủ loại máy quay hướng về phía Tô Lạc Hiên, tổng tài công ty mà phỏng vấn, còn có những người khác đến xem náo nhiệt.
"Chiêu này hay đấy, nếu thật là Lý Chí Hào làm, chứng tỏ hắn cũng có chút đầu óc."
Trong mắt Lục Phong lóe lên một tia sát ý, ngay sau đó ra hiệu Nhiếp Chiến cho xe dừng lại.
Chiếc Rolls-Royce dừng lại, mang theo khí tràng cường đại thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.
Tô Lạc Hiên còn dẫn theo một đám cấp cao xuyên qua đám đông chen chúc mà cung kính đứng trước Rolls-Royce.
Hành động này của anh ta khiến cho các phóng viên nhanh nhạy nhận ra rằng trong xe rất có thể là ông lớn của Phong Ngữ nên cũng lập tức chạy đến.
"Rắc"
Cửa xe mở ra, mười mấy tên đàn ông cao to mặc vest từ chiếc xe Đại G màu đen nhảy xuống.
Nhiếp Chiến cũng ở trong số đó, sau khi các bảo vệ xuống xe nhanh chóng đứng vào vị trí của mình, sau đó Nhiếp Chiến đến bên cửa sau xe, mở cửa xe ra.
Theo tiếng mở cửa, ánh mắt toàn bộ mọi người đều nhìn lại, những máy quay thì nháy đèn liên hồi.
Trong khung cảnh mọi người đều hướng sự chú ý về phía này, Lục Phong mặc bộ đồ kiểu Tôn Trung Sơn bước ra.
Tuy rằng đồ kiểu Tôn Trung Sơn thường được những người trung niên lớn tuổi ở Hoa Quốc mặc nhưng Lục Phong mặc vào thì lại không hề có cảm giác ông cụ non mà ngược lại mang theo một chút vị đạo trưởng thành.
Gương mặt anh tuấn, vóc dáng thẳng tắp, khí thế mạnh mẽ, không cái nào không chứng tỏ người trẻ tuổi này là một ông lớn.
"Lục tổng."
Tô Lạc Hiên và đám cấp cao như những đứa học sinh tiểu học làm sai chuyện, cúi đầu chào hỏi.
"Ừm, đi thôi, vào trong nói chuyện."
Lục Phong liếc mắt nhìn xung quanh các phóng viên, giọng nói lạnh nhạt.
Vừa rồi các phóng viên còn đang rất kích động, nhưng sau khi chạm mắt Lục Phong thì đều theo bản năng mà cúi đầu xuống.
Cô hot girl trong đám người, sau khi thấy Lục Phong thì hai chân như nhũn ra, mấy gã đàn ông cường tráng sau lưng cô ta cũng không tự chủ nuốt nước bọt.
Bảo vệ đi phía trước mở đường, Lục Phong dẫn theo Tô Lạc Hiên và đám cấp cao tiến vào bên trong công ty.
"Vị tiên sinh này, xin hỏi ngài nhìn nhận thế nào về việc Phong Ngữ dùng hợp đồng bẫy đối với nhân viên của mình?"
Thấy Lục Phong sắp đi khuất, một phóng viên lấy hết dũng khí lên tiếng.
Các phóng viên khác cũng lại hướng mắt nhìn về Lục Phong.
Nghe có người hỏi mình, Lục Phong xoay người nhìn bọn họ.
Ánh mắt của hắn mang theo chút lạnh nhạt, không có bất kỳ cảm xúc nào khác, cứ như đang nhìn một đám người không liên quan.
Tô Lạc Hiên để ý thấy hành động của ông chủ, trong lòng không khỏi căng thẳng.
Sợ Lục Phong còn trẻ tuổi, sẽ lỡ lời nói ra những điều bất lợi cho công ty.
Dù sao những phóng viên này là nhất định là cáo già đào hố.
Nhìn thấy Lục Phong quay lại, tất cả phóng viên một lần nữa nhìn xuống mặt đất.
"Ngươi hỏi ta nhìn nhận thế nào về việc Phong Ngữ dùng hợp đồng bẫy với nhân viên?"
"Ta cũng có một câu hỏi, ngươi đã thấy cái gọi là hợp đồng bẫy chưa? Hay là nói phóng viên các ngươi bây giờ chỉ cần một tin tức không rõ thật giả là có thể tùy tiện vu oan cho người khác rồi?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận