Bắt Đầu Bị Quăng, Ta Quay Người Trở Thành Ức Vạn Phú Ông

Bắt Đầu Bị Quăng, Ta Quay Người Trở Thành Ức Vạn Phú Ông - Chương 235: Thiết kế sư Jack (length: 7448)

Dù sao hắn cũng không có kể chuyện này cho Lý Chính Quốc, vì chuyện vẫn chưa chắc chắn, hắn cũng không phải kiểu người chưa làm xong chuyện đã thích khoe khoang khắp nơi.
Nằm trên giường một lát, hắn liền đi rửa mặt qua loa, sau đó ngủ một giấc ngon lành.
Sáng sớm hôm sau, hắn đã thức dậy sớm, vì Trầm Túc Diên đã nói ngày mai sẽ về nên hắn muốn hôm nay chơi cùng nàng một ngày thật vui vẻ.
Nhưng khi hắn vừa mới lái xe chuẩn bị ra ngoài thì một cuộc điện thoại bất ngờ cắt ngang.
Nhìn số lạ từ nước ngoài hiển thị trên màn hình, Lục Phong bực bội vô cùng vì vốn dĩ hắn không hề quen biết người nước ngoài nào cả.
Dù vậy, hắn vẫn nhấn nút nghe máy, bởi vì số điện thoại cá nhân này của hắn hiện tại rất ít người biết, người gọi được chắc chắn phải quen biết hắn.
"Alo, xin chào, ai vậy?"
"Chào anh, có phải anh Lục không?"
Một giọng tiếng Anh trôi chảy vang lên trong điện thoại.
"Đúng vậy, tôi đây, xin hỏi ai vậy ạ?" Lục Phong trả lời.
"Tôi là người mà ông Smoker giới thiệu, tôi tên Jack, Rhys, một nhà thiết kế xe hơi."
Đầu dây bên kia, một chàng trai trẻ có vẻ chỉ khoảng 20 tuổi đang tự giới thiệu, xung quanh hắn là căn phòng ngập tràn các bản phác thảo thiết kế.
Lục Phong vừa nghe là người do nhà thiết kế của Pagani - Smoker giới thiệu, lập tức nhớ ra chuyện hắn đã từng nói với Smoker trước đó.
"Xem ra gã Jack này chính là thiên tài thiết kế mà Smoker nhắc tới."
Lục Phong trong lòng đoán được thân phận của Jack, lập tức trở nên nhiệt tình, ai bảo tập đoàn Phàm Lực của hắn lại thiếu một nhà thiết kế hàng đầu chứ.
"Chào anh Jack, oa nga, anh gọi điện cho tôi thật sự khiến tôi vui quá, anh không biết mấy ngày nay tôi vẫn luôn chờ đợi tin của anh đó."
Jack ở đầu dây bên kia giật mình vì sự nhiệt tình của Lục Phong, nhất thời không biết nên mở lời như thế nào.
"Anh Jack? Anh có nghe tôi nói không?"
"Có, anh Lục, lúc nãy tôi đang suy nghĩ vài việc, xin lỗi vì sự vô lễ của tôi."
Jack điều chỉnh lại tâm trạng, mang theo giọng xin lỗi nói.
"Không sao, lần này anh gọi điện cho tôi có việc gì không?"
Lục Phong cố ý hỏi, tuy rằng hắn biết ý đồ của Jack, nhưng hắn không thể hỏi thẳng, hắn muốn nắm chắc nhịp điệu, để Jack đi theo sắp xếp của mình.
Quả nhiên, khi nghe hắn hỏi thăm xong, Jack thành thật trả lời ý định của mình.
"Anh Lục, ông Smoker gọi cho tôi, ông ấy nói tập đoàn xe hơi của anh đang thiếu một nhà thiết kế, nên bảo tôi qua thử xem."
"Không tệ, ông Smoker đã giới thiệu anh cho tôi, hơn nữa còn rất coi trọng anh, không biết anh Jack nghĩ sao về chuyện này?"
Lục Phong tiếp tục hỏi.
"Anh Lục, tất nhiên tôi muốn thử xem rồi, dù sao tôi cũng cần phải có cơm ăn chứ, nhưng có vài lời tôi nhất định phải nói với anh."
"Đó là hầu hết các thiết kế xe của tôi đều quá khác biệt, không thích hợp với tình hình xe hơi hiện tại, đây cũng là lý do các hãng xe không muốn dùng tôi."
Giọng của Jack tràn đầy sự chân thành, không hề giấu giếm chuyện từng bị các hãng xe từ chối, điều này khiến Lục Phong có thêm nhiều thiện cảm với hắn.
"Vấn đề này tôi đã biết, thật ra mà nói, tôi rất hứng thú với những bản vẽ thiết kế của anh, vì theo tôi, xe hơi cần có những sáng tạo táo bạo."
"Nếu chỉ biết làm theo lối mòn thì tập đoàn sẽ phát triển rất chậm, cuối cùng sẽ bị người khác đạp đổ."
Lục Phong nói rất nghiêm túc, đây không phải là lời nịnh bợ Jack mà chính là suy nghĩ thật của hắn.
Bởi vì trong kế hoạch của hắn, tập đoàn Phàm Lực lần tới nhất định phải tạo tiếng vang lớn, bằng không sẽ có lỗi với những công nghệ năng lượng mới mà hắn đã chuẩn bị cho Phàm Lực.
Mà nếu muốn gây tiếng vang lớn thì không chỉ dựa vào công nghệ năng lượng mới, mà còn phải có những điểm đặc sắc khác, một mẫu xe hoàn toàn mới chính là một điểm bán hàng rất tốt.
Thêm vào đó là công nghệ lái tự động cấp độ hoàn hảo, nếu Phàm Lực vẫn không thể “nhất phi trùng thiên” thì Triệu Vân có thể đi đường khác.
Hiện giờ, công nghệ năng lượng mới hắn có, công nghệ lái tự động cấp độ hoàn hảo cũng có, cái còn thiếu chính là một bản thiết kế đỉnh cao, sự xuất hiện của Jack vừa vặn giúp hắn giải quyết được vấn đề này.
Nghe Lục Phong nói, Jack trực tiếp coi Lục Phong là bạn tri kỷ.
"Anh Lục, được biết anh đúng là may mắn lớn nhất đời tôi, tôi không ngờ ý tưởng của anh lại giống với tôi như vậy."
Jack vô cùng kích động, một thiên tài đúng nghĩa như hắn cần nhất là sự tán thành của người khác.
Trước kia hắn từng nghi ngờ bản thân vì bị nhiều hãng xe từ chối, nay sự xuất hiện của Lục Phong giống như một ánh bình minh trong đêm tối, khiến hắn sao không kích động được.
Nghe thấy giọng nói đầy kích động của Jack, Lục Phong lộ ra nụ cười nhạt trên mặt.
"Vậy anh Jack, anh có nguyện ý mang theo tác phẩm của mình đến Trung Quốc một chuyến không, tôi nghĩ chúng ta sẽ trở thành những người bạn tốt không có gì phải giấu giếm."
Lúc này giọng điệu của Lục Phong như đang dụ dỗ con thỏ trắng nhỏ, còn Jack lại chính là chú thỏ trắng ngây thơ đó.
Từ khi biết Jack qua lời Smoker, hắn đã nảy sinh ý định với Jack.
Người được trưởng ban thiết kế của Pagani kính trọng như vậy nhất định phải là một thiên tài có một không hai, với thiên tài như thế, nếu không thu về thì chính là lãng phí của trời.
Nghe được lời mời của Lục Phong, Jack không chút do dự nhận lời ngay.
"Anh Lục, tôi đặt vé máy bay ngay, trong vòng ba ngày nữa tôi sẽ đến Trung Quốc."
Jack cố kìm nén sự kích động trong lòng nói.
Bây giờ hắn đã không thể chờ đợi thêm được nữa mà muốn gặp Lục Phong ngay.
Nhưng sau khi Jack đồng ý, Lục Phong lại lắc đầu.
"Anh Jack, hai ngày nữa tôi phải ra nước ngoài một chuyến, không có ở Trung Quốc, anh có thể đợi tôi về rồi hãy đến."
Tuy rằng Lục Phong rất muốn Jack đến ngay, nhưng so với mỏ dầu kia thì anh ta vẫn còn kém một chút.
"Không sao đâu anh Lục, tôi có thể đến trước...đợi anh, tiện thể tôi cũng rất thích đến Trung Quốc, trong lúc anh không có ở đây, tôi có thể tranh thủ đi du lịch vài ngày."
"Tốt, đến lúc đó tôi sẽ bảo giám đốc tập đoàn chiêu đãi anh thật chu đáo, anh cứ liên lạc với cậu ấy sau khi xuống máy bay nhé."
Lục Phong suy nghĩ rồi nói.
"Được, vậy quyết định thế nhé anh Lục, tôi xin phép không làm phiền anh nữa, chúng ta gặp ở Trung Quốc nhé."
"Gặp ở Trung Quốc."
Nói xong, Lục Phong liền cúp điện thoại.
"Haizz, chuyện nhà thiết kế đã giải quyết xong, tiếp theo thì phải xem lão Triệu thế nào."
Hắn ngồi trong xe cảm khái một câu rồi lái xe đi về phía Đàn Cung.
Hôm nay là ngày cuối cùng Trầm Túc Diên ở Ma Đô nên hắn phải chơi thật vui vẻ với nàng.
Sau khi xe vào biệt thự, hắn liếc mắt liền thấy Trầm Túc Diên đang đứng chờ hắn ở cửa...
Bạn cần đăng nhập để bình luận