Bắt Đầu Bị Quăng, Ta Quay Người Trở Thành Ức Vạn Phú Ông

Bắt Đầu Bị Quăng, Ta Quay Người Trở Thành Ức Vạn Phú Ông - Chương 42: Nổi lên đả thương người (length: 8868)

"Tôn Chí Siêu, giữ chức phó tổng quản lý tập đoàn nghiên cứu, năm 2020 lợi dụng chức vụ tham ô công quỹ công ty 24.000 tệ."
"Chu Khiếu Thiên, năm 2021, dùng chức vụ ép buộc nhân viên giúp hắn 'Bính Tịch Tịch chặt một đao'."
"Vũ Khuê, giữ chức quản lý bộ phận tiêu thụ công ty, năm 2019, tham ô tiền thưởng thành tích của nhân viên, tổng cộng 42.000 tệ."
"Hiện tại, các ngươi những người này còn có thể cười được à? Không có đọc tên các ngươi, đừng tưởng rằng cái mông dưới đáy đám các ngươi sạch sẽ, ta chỉ là chưa chọn đến văn kiện của các ngươi thôi." Lục Phong đặt văn kiện xuống nói.
Chỉ trong khoảnh khắc, toàn bộ văn phòng tổng tài hoàn toàn im lặng, không một tiếng động, tất cả mọi người sợ hãi run rẩy, sợ những văn kiện kia bên trong còn có chuyện gì của mình.
Triệu Vân cũng vô cùng kinh ngạc, hắn nhìn vị tổng tài trước mắt, dường như đang nhìn một con quái vật không thể tin nổi, bởi vì Lục Phong nắm giữ tư liệu quá chi tiết, thậm chí chi tiết đến từng năm tháng ngày, muốn biết những chuyện này, có thể rất nhiều bản thân bọn họ cũng đã quên, nhưng Lục Phong lại có thể tìm ra.
Thảo nào khi mới vào công ty thì bình tĩnh như vậy, hóa ra hết thảy đều đã chuẩn bị xong.
Đầu tiên là thu hút những người muốn từ chức nhảy ra, sau đó lại cho bọn họ một đòn phủ đầu, đánh cho bọn họ không biết gì, loại tính toán và đầu óc này, thật sự là một người hai mươi tuổi có thể làm được sao?
Ngay khi Triệu Vân còn đang thán phục về cách bố trí của Lục Phong, thì Vương Cảnh Ngôn ngồi dưới đất cuối cùng cũng đã phản ứng.
Lúc này, hắn không còn vẻ ngông cuồng vừa nãy, chỉ còn sự đáng thương vô tận, hắn vội vàng bò đến bên chân Lục Phong, bắt đầu ra sức cầu xin.
"Lục đổng, Lục đổng, ta sai rồi, ta sai rồi, ta cầu xin ngài tha cho ta lần này."
"Không, sao ngươi lại sai được, ta là đại phó tổng mà." Lục Phong lại bật cười một tiếng.
"Lục đổng, ta thật sự biết sai, ta không nên từ chức, không nên tung tin đồn nhảm, ta van xin ngài tha cho ta lần này đi." Vương Cảnh Ngôn quỳ trên mặt đất, nước mắt nước mũi tèm lem nói.
"Nhưng mà vừa rồi ngươi còn nói, theo như lời ngươi nói không phải tin đồn, mà chính là sự thật, thậm chí còn ngược lại uy hiếp công ty." Lục Phong ngồi trên ghế nhìn hắn biểu diễn.
"Lục đổng, đó là lời nói vô ý, ta thật sự biết sai, ngài phạt ta thế nào cũng được, nhưng đừng giao ta cho cảnh sát."
Vương Cảnh Ngôn rất rõ, nếu việc này của hắn thật sự bị kiện lên tòa án, vậy điều chờ đợi hắn chính là đếm tội và bị phạt, ít nhất hắn phải ngồi tù 10 năm.
"Vương đại phó tổng, ta khá tò mò, trước kia ngươi có nghĩ tới chuyện này không, khi ngươi dẫn người ép từ chức, khi ngươi cầm lợi ích của Yadea, khi ngươi đào người, ngươi đã có vì tập đoàn cân nhắc dù chỉ một chút chưa?" Lục Phong liên tiếp hỏi khiến Vương Cảnh Ngôn á khẩu không trả lời được, không biết trả lời như thế nào.
"Ngươi không hề vì tập đoàn cân nhắc, dù chỉ một chút cũng không, tập đoàn gặp chuyện, ngươi là người đầu tiên chạy trốn, còn muốn đào người, còn tạo khủng hoảng, cho nên, ta cũng không cần thiết lo lắng cho ngươi." Lục Phong đứng dậy nói.
Vương Cảnh Ngôn vẫn không ngừng dập đầu, vừa dập đầu vừa tát vào mặt mình.
"Lục đổng, ta đem hết tất cả tiền tiết kiệm cho ngài, ta cầu van xin ngài, tuyệt đối đừng kiện ta." Vương Cảnh Ngôn thấy Lục Phong đứng lên, vội vàng ôm chân Lục Phong nói.
Triệu Vân nhìn Vương Cảnh Ngôn lúc này cũng không khỏi ngậm ngùi, sớm biết như vậy, sao lúc trước lại như thế chứ.
Lục Phong lại đạp một cước đá văng hắn ra, cúi đầu lạnh lùng nhìn Vương Cảnh Ngôn nói, "Vậy nữ nhân viên bị ngươi đe dọa dâm loạn thì sao, ta tha cho ngươi, nàng sẽ tha cho ngươi sao?".
Vương Cảnh Ngôn lập tức câm nín, Lục Phong quay người muốn đi.
"Lục đổng, có phải hay không nếu ta được nữ nhân viên tha thứ, ngài sẽ tha thứ cho ta không?" Vương Cảnh Ngôn đột nhiên nói.
Nghe vậy, Lục Phong đột nhiên cười, sau đó nói, "Ngươi dựa vào cái gì để được người khác tha thứ, cho dù nàng tha thứ cho ngươi, ta cũng sẽ đích thân đưa ngươi vào tù ăn cơm tù."
Nói xong, Lục Phong mang theo Triệu Vân đi ra cửa ban công, Triệu Vân thì gọi bảo vệ tới khiêng Vương Cảnh Ngôn đi.
Ngay khi Triệu Vân vừa mới đặt điện thoại xuống, Vương Cảnh Ngôn đột nhiên từ trong văn phòng tổng tài xông ra, tay cầm cái đồ rèn luyện lực cánh tay mà Triệu Vân để ở văn phòng.
"Ta không dễ chịu thì ngươi cũng đừng mong sống yên!" Vương Cảnh Ngôn vừa la lớn, vừa lao về phía Lục Phong.
"Lục đổng cẩn thận!" Triệu Vân hô, rồi muốn xông lên ngăn cản Vương Cảnh Ngôn, kết quả bị Vương Cảnh Ngôn vụt một gậy đánh gục.
Lúc này Lục Phong cũng phản ứng lại, xông lên một chiêu "Tảo Đường Thối", đá ngã Vương Cảnh Ngôn, sau đó thuận thế giẫm một chân vào ngực Vương Cảnh Ngôn, trực tiếp khiến hắn hộc cả bọt mép.
Sau đó Lục Phong vội vàng đỡ Triệu Vân lên, hỏi hắn có sao không.
"Không sao không sao, Lục đổng, chỉ là cánh tay chắc là gãy rồi, thật không ngờ ngài lại có thân thủ giỏi như vậy." Triệu Vân ôm cánh tay đau nhăn nhó.
"Cánh tay đều gãy rồi còn nói không sao, đi, ta đưa ngươi đi bệnh viện." Lục Phong nói xong thì muốn đưa Triệu Vân đến bệnh viện.
"Không sao không sao, Lục đổng, ta vẫn còn chịu được, trước tiên giải quyết Vương Cảnh Ngôn đi đã." Triệu Vân cố nén đau đớn nói.
Lúc này, bảo vệ cũng chạy tới, cùng nhau chạy đến còn có các nhân viên và giám đốc điều hành khác của công ty, sau khi biết Vương Cảnh Ngôn đánh bị thương tổng tài còn muốn đánh cả chủ tịch, bảo vệ nhanh chóng đè Vương Cảnh Ngôn nằm dưới đất.
Sau đó Lục Phong bấm điện thoại báo cảnh sát, cảnh sát nghe thấy có người dùng hung khí đánh người bị thương, vội vàng chạy tới.
Cảnh sát vào, sau khi hỏi thăm nhân viên tại chỗ và xem video theo dõi, xác định là Vương Cảnh Ngôn dùng hung khí đánh người, Lục Phong phòng vệ chính đáng, liền mang cả Vương Cảnh Ngôn, Triệu Vân và Lục Phong đi.
Cảnh sát trước tiên đưa Lục Phong và Triệu Vân đến bệnh viện, sau đó mới áp giải Vương Cảnh Ngôn đi kiểm tra, dù sao một cước của Lục Phong vẫn có chút nặng.
Sau đó lại sắp xếp bác sĩ kiểm tra và điều trị cho cánh tay của Triệu Vân, tốn khá nhiều thời gian, mới từ bệnh viện ra.
Sau khi ra, Lục Phong và Triệu Vân lại vội vàng đến sở cảnh sát làm ghi chép, vì bằng chứng vô cùng xác thực, Lục Phong và Triệu Vân rất nhanh đã xong việc thì đi ra, còn Vương Cảnh Ngôn thì bị tạm giam.
Ra khỏi sở cảnh sát, Lục Phong liền mang Triệu Vân lái xe về công ty, dù sao bây giờ công ty đang rối loạn.
"Cám ơn anh, Triệu tổng." Lục Phong lái xe nói với Triệu Vân ngồi ghế phụ.
"Ngài đây là làm tôi sợ hãi, tôi thì có giúp được gì đâu, còn làm chậm trễ việc ngài cùng tôi đến bệnh viện nữa." Triệu Vân nghe vậy cười khổ nói.
Sớm biết Lục Phong có thể đánh như vậy, hắn đã không xông lên, bây giờ thì tốt rồi, không những không giúp được gì mà còn làm trò cười cho thiên hạ.
"Không thể nói như thế được, nếu không phải anh làm chậm lại Vương Cảnh Ngôn, ta cũng không kịp phản ứng." Lục Phong nói. Sau đó, anh ngỏ ý lần này Triệu Vân bị thương vì cứu anh, muốn cho Triệu Vân nghỉ ngơi vài ngày hưởng lương, còn phải tặng anh ấy một món quà.
Triệu Vân nghe vậy vội vàng nói hiện tại tập đoàn đang ở thời điểm mấu chốt, anh không thể nghỉ ngơi, Lục Phong nghe vậy chỉ đành thôi, nhưng lại nói với Triệu Vân là quà thì không thể từ chối nữa, Triệu Vân nhìn vẻ mặt thành thật của Lục Phong, đành phải đồng ý.
Ngay khi Lục Phong vừa đến cổng công ty, liền thấy các giám đốc điều hành và nhân viên trước đó xin từ chức đứng ở đó chờ bọn họ.
Lục Phong và Triệu Vân vừa xuống xe, một đám người đã ùa tới vây quanh.
"Lục đổng, chúng tôi biết sai rồi."
"Đúng vậy ạ, Lục đổng, ngài người lớn không chấp, hãy tha cho chúng tôi lần này đi."
"Triệu tổng, anh giúp đỡ một chút đi, nói tốt giùm cho chúng tôi đi ạ."
"Lục đổng, công ty giờ thiếu mất nhiều người như vậy, quản lý sẽ có vấn đề, ngài hãy cho chúng tôi lập công chuộc tội đi."
Nhìn đám nhân viên và giám đốc điều hành xung quanh nói không ngớt, Lục Phong thì mặt lạnh, hoàn toàn không để ý đến bọn họ, dìu Triệu Vân đi vào cổng công ty.
"Bảo vệ, chặn bọn họ lại cho ta, không cho phép một ai vào, nếu có một người lọt vào, bộ phận bảo vệ của các người thì tất cả xéo hết cho ta." Lục Phong lạnh lùng lên tiếng.
Đội trưởng đội bảo vệ nghe Lục Phong nói, vội vàng mang theo thuộc hạ chặn đám người kia lại...
Bạn cần đăng nhập để bình luận