Bắt Đầu Bị Quăng, Ta Quay Người Trở Thành Ức Vạn Phú Ông

Bắt Đầu Bị Quăng, Ta Quay Người Trở Thành Ức Vạn Phú Ông - Chương 257: Hào hoa máy bay, khiếp sợ hai người (length: 7658)

Dưới sự hướng dẫn của nhân viên chỉ huy, Trầm Túc Diên thuận lợi đến được bãi đáp.
Chỉ là lúc này, ở bãi đáp có rất nhiều máy bay, nàng lại không biết chiếc nào là của Lục Phong đưa, vì vậy, nàng lấy điện thoại di động gọi vào số vừa mới liên lạc.
"Alo, xin chào, tôi là Trầm Túc Diên, tôi đã đến bãi đáp rồi, anh đang ở đâu?"
"Cô đến rồi phải không? Tôi đang ở bên cạnh một chiếc Boeing 747-8 VIP màu hồng, rất dễ thấy, cô cứ đến là được."
Nghe thấy giọng nói trong điện thoại, Trầm Túc Diên hơi nhíu đôi mày thanh tú.
"Màu hồng?"
Mặc dù trong lòng thầm nghĩ vậy, nhưng nàng vẫn nhìn quanh một lượt, quả nhiên thấy một chiếc máy bay màu hồng chuyển sắc ở đằng xa.
Không phải do mắt nàng tốt, mà là do chiếc máy bay màu hồng chuyển sắc này ở giữa một đám máy bay màu trắng thật sự quá nổi bật.
"Trời ơi, chiếc máy bay này chẳng lẽ là A Phong tặng cho ta sao?"
Trong mắt Trầm Túc Diên ánh lên một tia vui mừng, nàng bước nhanh chạy tới.
"Tổng tài, xin chờ tôi một chút."
Cô thư ký kêu lên một tiếng rồi vội vàng theo sau.
Đến cạnh máy bay, Trầm Túc Diên liếc mắt liền thấy một đám người đứng ở đó.
Người đàn ông mặc vest cầm đầu thấy Trầm Túc Diên thì lập tức bước tới.
"Cô là Trầm Túc Diên đúng không, rất hân hạnh được gặp cô, tôi là nhân viên phụ trách việc vận chuyển máy bay, cô cứ gọi tôi là Tiểu Triệu."
"Chào anh, anh Triệu, vất vả rồi."
Trầm Túc Diên mỉm cười đáp lại.
"Cô Trầm, chiếc Boeing 747-8 VIP phiên bản đặt riêng này cũng là quà của Lục tiên sinh tặng cô, chúng ta xem qua một chút ở đây đi, sau đó tôi sẽ giới thiệu kỹ hơn cho cô."
Người phụ trách chỉ vào chiếc máy bay đồ sộ bên cạnh, khách sáo nói.
Trầm Túc Diên nhìn chiếc máy bay to lớn trước mặt, khẽ nhếch miệng, rõ ràng là rất kinh ngạc.
Ngay cả Trầm Túc Diên, thiên kim của Trầm gia mà cũng kinh ngạc, đừng nói là cô thư ký đi sau lưng nàng.
"Má ơi, tôi nghe cái gì vậy, chiếc máy bay này là có người tặng cho tổng tài."
Cô thư ký đi sát phía sau Trầm Túc Diên, khi cô nghe thấy chiếc máy bay hùng vĩ này lại là quà tặng của người khác dành cho Trầm Túc Diên thì sự kinh ngạc trong lòng thực sự không thể dùng lời nào để diễn tả.
Cô há hốc mồm, mắt trợn tròn, vẻ mặt không thể tin được. Trong nhận thức của cô, máy bay là loại phương tiện đi lại thông thường chỉ để đi chứ không phải dùng làm quà tặng.
"Thật sao? Chiếc máy bay này lại là đồ tặng?"
"Thế giới của người có tiền đều phô trương vậy sao, chiếc máy bay giá mấy trăm triệu nói tặng là tặng sao?"
Người phụ trách chú ý đến phản ứng của Trầm Túc Diên và cô thư ký, nhẹ nhàng mỉm cười rồi bắt đầu giới thiệu: "Cô Trầm, chiếc Boeing 747-8 VIP phiên bản đặt riêng này là Lục tiên sinh đặc biệt thiết kế cho cô. Từ thiết kế bên ngoài đến trang trí bên trong, mỗi một chi tiết đều thể hiện cá tính và sự thoải mái."
"Cô nhìn lớp sơn chuyển sắc màu hồng này, là dùng vật liệu và công nghệ mới nhất, không chỉ đẹp mắt mà còn rất bền. Trong máy bay được trang bị thiết bị điện tử hàng không tiên tiến nhất, đảm bảo an toàn và thoải mái cho chuyến bay."
Tiếp đó, Tiểu Triệu chỉ vào đám nhân viên phi hành mặc đồng phục đang đứng ở một bên: "Cô Trầm, để tôi giới thiệu phi hành đoàn của chiếc máy bay này cho cô. Họ đều đã trải qua tuyển chọn và huấn luyện nghiêm ngặt, có kinh nghiệm bay phong phú và trình độ phục vụ tuyệt vời."
Mà Trầm Túc Diên và cô thư ký khi nghe đám người đang đứng một bên kia lại là phi hành đoàn của chiếc máy bay này, thì lại bị chấn kinh một phen nữa.
Đặc biệt là Trầm Túc Diên, nàng vốn tưởng rằng Lục Phong chỉ chuẩn bị một chiếc máy bay, không ngờ anh lại chu đáo chuẩn bị cả phi hành đoàn.
Phải biết, một đội phi hành đoàn chuyên nghiệp rất khó đào tạo, đặc biệt là cơ trưởng và cơ phó, mỗi người đều là những "của ngon" của các công ty hàng không.
Còn cô thư ký sau khi nghe tin này thì lại không quá ngạc nhiên, vì cô căn bản không hiểu.
Phi hành đoàn khi phát hiện Trầm Túc Diên nhìn về phía mình, liền đồng loạt cúi chào Trầm Túc Diên.
Đối diện với cái cúi đầu của phi hành đoàn, Trầm Túc Diên mỉm cười đáp lại: "Mọi người khỏe, sau này xin chiếu cố nhiều."
Sau khi giới thiệu xong phi hành đoàn, người phụ trách lại dẫn Trầm Túc Diên và cô thư ký đi vào bên trong máy bay.
Vừa vào trong máy bay, Trầm Túc Diên liền bị thiết kế ở lối vào thu hút. Nơi này được trải thảm mềm mại, tường được trang trí bằng đèn ấm và tranh nghệ thuật, tạo nên một không khí ấm cúng như ở nhà.
Nhìn vẻ mặt bị thu hút của Trầm Túc Diên, người phụ trách khẽ cười nói: "Cô Trầm, Lục tiên sinh đặc biệt nhấn mạnh rằng, thiết kế nội thất của máy bay phải thể hiện được sự ấm áp của gia đình. Vì vậy, từ việc chọn vật liệu đến phối màu sắc, mỗi một chỗ đều do chúng tôi thiết kế tỉ mỉ."
Nghe người phụ trách nói, một luồng ấm áp tràn ngập trong lòng Trầm Túc Diên, từ những chi tiết này nàng cảm nhận được sự quan tâm và yêu thương mà Lục Phong dành cho nàng.
Đi vào khu vực phòng khách, không gian rộng rãi khiến người ta sáng mắt. Nơi này bày ghế sofa da cao cấp, vây quanh một chiếc bàn trà tinh xảo. Trên tường có gắn TV LCD lớn, còn ở một bên tủ rượu trưng bày các loại rượu nổi tiếng.
"Lục tiên sinh biết cô Trầm thích thư giãn trong khi bay, vì vậy nơi này được trang bị hệ thống giải trí tiên tiến, dù là xem phim hay nghe nhạc, đều có thể đáp ứng nhu cầu của cô."
Người phụ trách mở miệng, giải thích rất chuyên nghiệp.
Đi qua phòng khách, bọn họ đến khu vực phòng ngủ. Nơi này được bố trí như phòng tổng thống của một khách sạn năm sao, trên chiếc giường lớn trải chăn lông mềm mại, còn trên tường phía đầu giường treo bức tranh mà Trầm Túc Diên yêu thích.
"Cô Trầm, phòng ngủ này được thiết kế theo sở thích của cô. Đồ dùng trên giường đều là được lựa chọn từ vật liệu cao cấp nhất, đảm bảo cô có thể tận hưởng giấc ngủ ngon nhất trong những chuyến bay dài."
Người phụ trách chỉ vào bố cục của căn phòng, giới thiệu từng thứ một.
Trong khoảng thời gian tiếp theo, bọn họ đã đi dạo hết tất cả mọi nơi, trước một chiếc máy bay tư nhân sang trọng như thế, cho dù là Trầm Túc Diên, thiên kim của Trầm gia, cũng phải kinh ngạc đến mức không nói nên lời.
Mà điều khiến nàng cảm động nhất không phải là mức độ xa hoa của chiếc máy bay này, mà chính là những chi tiết nhỏ trên máy bay, tất cả những chi tiết đó đều thể hiện sự quan tâm và coi trọng của Lục Phong dành cho nàng.
Bởi vì những thứ thuộc về chi tiết đó nàng chỉ nói vu vơ, vốn dĩ không nghĩ rằng Lục Phong lại nhớ rõ ràng như vậy, còn trực tiếp bố trí hết lên máy bay.
Ngay lúc Trầm Túc Diên đứng trên máy bay tưởng nhớ Lục Phong, người phụ trách lại lên tiếng:
"Cô Trầm, mỗi một chi tiết của chiếc máy bay này đều được làm theo yêu cầu của Lục tiên sinh, thiết kế riêng cho cô. Hy vọng cô thích."
Nghe vậy, khóe miệng Trầm Túc Diên nở một nụ cười nhẹ nhàng, làm bừng sáng cả không gian, đến cô thư ký cũng bị nụ cười của Trầm Túc Diên mê hoặc.
"Tôi rất thích, cảm ơn các anh."
Bạn cần đăng nhập để bình luận