Bắt Đầu Bị Quăng, Ta Quay Người Trở Thành Ức Vạn Phú Ông

Bắt Đầu Bị Quăng, Ta Quay Người Trở Thành Ức Vạn Phú Ông - Chương 123: Hai cái người nghiện thuốc (length: 7912)

Sofia nói xong cũng đi vào phòng tắm.
Mà Lục Phong thấy cảnh này liền muốn đứng dậy rời đi.
Lại bị tiếng gõ cửa đột ngột vang lên làm gián đoạn.
Enzo đi ra phía trước mở cửa.
"Ông Enzo, làm phiền ngài, đây là chai Lafite 86 năm chuẩn bị cho ngài, dù không phải loại kinh điển 82 năm, nhưng cảm giác không hề thua kém Lafite 82 năm."
Enzo vừa mở cửa, Triệu Hiên đã cầm một chai Lafite mở miệng nói.
Đồng thời còn chu đáo chuẩn bị sẵn cả bình gạn rượu, dụng cụ mở nút chai và ly.
"Cám ơn, nhưng ta vừa mới uống rượu vang đỏ rồi, không cần." Enzo lạnh nhạt nói.
"À, vậy được, đây là hầu gái và thư ký chuyên biệt sắp xếp cho ngài." Triệu Hiên vừa nói vừa chỉ hai cô hầu gái và cô thư ký xinh đẹp đứng sau lưng.
"Không cần, ta không cần, ngươi còn chuyện gì nữa không?"
"Không có, ông Enzo, vậy tôi xin phép cáo từ trước." Triệu Hiên lúng túng dẫn theo hầu gái và thư ký rời đi.
Enzo đóng cửa lại ngay, với những tâm tư của Triệu Hiên, lão đại đã từng trải vô số việc như Enzo chỉ cần liếc mắt là có thể nhìn thấu.
Chẳng qua là muốn lấy lòng mình, nhỡ đâu lúc mình vui lại giúp hắn một tay, nên biết Enzo có quan hệ cá nhân cực tốt với cổ đông của Bvlgari.
Một câu nói của Enzo, là có thể giúp những nhân vật nhỏ như Triệu Hiên thăng liền mấy cấp.
Đúng vậy, không sai, đối với Enzo mà nói, tổng quản lý của Bvlgari tại Ma Đô cũng chỉ là nhân vật nhỏ.
Cho dù Triệu Hiên có chỗ dựa là Bvlgari, tại Ma Đô cũng coi như có chút danh tiếng và thực lực, đối với Enzo, hắn cũng chỉ là người bình thường.
Đừng thấy Enzo có thái độ rất tốt với Lục Phong thì cho rằng Enzo dễ nói chuyện.
Hoàn toàn ngược lại, với Enzo, hắn chỉ nói chuyện với những người ngang hàng với mình, mà Lục Phong cũng là người ngang hàng trong mắt Enzo.
Những nhân vật như vậy ngoài Lục Phong ra còn có những người cầm quyền của các hãng xe, lãnh đạo của một số ngành nghề, đương nhiên, trong đó bao gồm cả cổ đông của Bvlgari.
"Lục, chuyện rắc rối của Mercedes-Benz, ngươi cần phải đưa ra một phương án sơ bộ, ta phải đưa cho các cổ đông của tập đoàn Fiat xem."
"Dù sao hiện tại tập đoàn Fiat đang là cổ đông lớn thứ hai của Ferrari, họ có quyền được biết."
Enzo ngồi trên ghế sofa vừa mân mê điếu xì gà vừa nói.
"Cái này không thành vấn đề, ta đã chuẩn bị phương án xong rồi, ngày mai ngươi lấy được kỹ thuật năng lượng mới, ta sẽ dẫn ngươi đến phân bộ của Ferrari để nhận." Lục Phong thản nhiên nói.
Về chuyện dùng Ferrari đối phó Mercedes-Benz, Lục Phong đã sớm chuẩn bị phương án xong xuôi, còn cân nhắc rất kỹ lưỡng các tiêu chuẩn.
Vừa không làm Ferrari tốn kém, lại vừa có thể khiến Mercedes-Benz phải ngã nhào, theo dự tính của Lục Phong, trận chiến thương mại này kết thúc, Phùng Ngưng sẽ phải rời khỏi Mercedes-Benz.
"Ừm, ngươi liệu mà làm cho tốt, dù sao đây cũng là một trận chiến thương mại liên quan đến nhiều tập đoàn lớn và quốc gia, nếu không thể cân nhắc kỹ các tiêu chuẩn, chính phủ cũng sẽ không để chúng ta yên."
Enzo nói xong, đưa cho Lục Phong một điếu xì gà đã chuẩn bị sẵn.
Lục Phong tò mò nhận lấy xì gà, quan sát.
Một điếu xì gà màu nâu, to bằng ngón tay của Lục Phong, nghe kỹ có thể ngửi thấy mùi thuốc lá rất nồng.
"Lục, ngươi chưa từng hút xì gà sao?" Enzo nhìn thấy Lục Phong tò mò vuốt điếu xì gà trên tay liền hỏi.
"Ha ha ha, ông Enzo, đây là lần đầu ta tiếp xúc với xì gà, ta bình thường đều hút loại này." Lục Phong nói rồi móc ra một bao Jet đen từ trong túi.
"Ồ? Cho ta nếm thử một điếu được không?" Enzo tỏ ra rất hứng thú với điếu thuốc trong tay Lục Phong.
Cả điếu xì gà vừa chuẩn bị xong cũng không thèm dùng nữa.
"Đương nhiên được." Lục Phong đưa thuốc lá cho Enzo.
Enzo không kịp chờ đợi rút một điếu thuốc trong bao ra xem xét kỹ.
Cứ như vậy, hai người vốn định bàn bạc cách đối phó Mercedes-Benz, lại bắt đầu nghiên cứu tỉ mỉ về khói của đối phương.
Biểu hiện quả thật là nghiêm túc, hết sức nghiêm túc, người ngoài nhìn vào còn tưởng hai vị lão đại, chỉ cần dậm chân một cái là có thể gây ra phong ba bão táp đang nghiên cứu chuyện gì hệ trọng lắm vậy.
Lục Phong là người đầu tiên bỏ xì gà vào miệng, sau đó móc bật lửa ra đốt.
"Lục, ngươi phải mồi kỹ một chút, xì gà không giống thuốc lá, nó cần cháy hoàn toàn."
Enzo nói, đưa bật lửa chuyên dùng để mồi xì gà đến.
Lục Phong nhận lấy bật lửa, mồi đầu còn lại của xì gà trong 6-7 giây, lúc này mới làm cho điếu xì gà cháy hoàn toàn.
Sau khi mồi xong, Lục Phong thuận tay bỏ bật lửa vào trong túi áo của mình.
Động tác này khiến Enzo hơi ngẩn người, không ngờ cái bật lửa của mình đã “bánh bao nhân thịt đánh chó” đi không trở lại.
"Ha ha ha ha, Lục, không ngờ ngươi cũng thích lấy bật lửa của người khác." Enzo cười lớn nói.
Lục Phong nghe Enzo nói vậy mới phản ứng lại, vội vàng lấy bật lửa ra định trả lại cho Enzo.
"Không cần đâu Lục, cái bật lửa này tặng cho ngươi đấy, cái này là ta lấy của phó tổng của ta mà."
Enzo nói thẳng.
Lục Phong nghe vậy cũng không khách sáo nữa, bỏ luôn nó vào túi áo.
Cuối cùng, vẫn là phó tổng gánh hết.
"Nếm thử xem mùi vị thế nào, đây là xì gà Romeo and Juliet chính tông đấy, rất khó mua được."
"Xì gà Romeo and Juliet? Đây không phải tên phim sao?" Lục Phong tò mò hỏi.
"Ha ha ha, Lục, nó đương nhiên là xì gà, đây là nhãn hiệu rất nổi tiếng, vị thủ tướng nổi tiếng của Anh cũng rất thích hút loại xì gà này." Enzo cười giải thích.
"Ha ha ha, xem ra ta thật là thiếu kiến thức." Lục Phong nói.
Sau đó Lục Phong hít một hơi, trực tiếp hít vào phổi.
"Khụ khụ khụ."
"Cay quá, cái quỷ gì thế này." Lục Phong bị vị nồng nặc của xì gà xộc thẳng vào cổ, ho sặc sụa.
"Lục, ngươi lại hít vào phổi rồi, xì gà không được hít vào phổi." Enzo nhìn dáng vẻ của Lục Phong thì biết chắc là anh chàng đã hít vào phổi rồi.
"Thành thói quen nên mới hít vào phổi, hô, khó chịu chết mất." Lục Phong vỗ ngực nói.
"Xì gà cứ hút rồi nhả ra thôi, thưởng thức hương vị thuần hậu nó mang lại."
Enzo vừa nói vừa bỏ điếu Jet trong tay vào miệng hút lên.
"Tê~"
Enzo rít một hơi dài rồi cho đi qua phổi, ánh mắt nhất thời sáng lên.
Sau khi nhả khói, Enzo lại không đợi được mà hút một hơi nữa, Lục Phong thấy Enzo hút say mê như vậy, cũng bắt đầu từ từ thưởng thức điếu xì gà trên tay.
Hai tên nghiện thuốc cứ vậy ngồi trong phòng tổng thống sang trọng mà nhả khói phì phèo.
"Lục, ngươi thật sự quá biết hưởng thụ." Enzo hút xong điếu thuốc lại cầm một điếu khác đặt lên miệng.
"Điếu thuốc lá này ngon quá, ta thích vô cùng, ngươi mua ở đâu thế?" Enzo vừa mồi điếu thứ hai vừa nhả khói, đầy vẻ mãn nguyện nói.
"Ha ha ha, nếu ngươi thích, ngày mai ta mang cho ngươi mấy cây." Lục Phong sảng khoái nói.
"Ha ha ha, Lục, ngươi đúng là người sảng khoái."
"Vậy ta đưa hết chỗ xì gà ta mang đến cho ngươi nhé, cái này trong tiếng Hoa của các ngươi gọi là gì ấy nhỉ, hình như là đến mà không hướng thì vô lễ ta đúng không."
"Khụ khụ." Lục Phong nghe Enzo nói vậy bị khói xì gà làm sặc một trận. "Ha ha ha ha."
Lục Phong không nhịn được cười lớn.
"Lục, ngươi sao thế, lẽ nào ta nói không đúng à?"
Enzo vẻ mặt khó hiểu hỏi.
"Ông Enzo, câu đó là đến mà không trả lễ thì không hay, chứ không phải vô lễ ta." Lục Phong cố nén cười nói.
"Tiếng Hoa của các ngươi khó học quá." Enzo lắc đầu nói, sau đó lại tiếp tục hút thuốc.
Lúc này, Sofia tắm xong mặc áo choàng tắm bước ra.
"Trời ạ, các anh đang làm gì thế, trong phòng cháy rồi à?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận