Bắt Đầu Bị Quăng, Ta Quay Người Trở Thành Ức Vạn Phú Ông

Bắt Đầu Bị Quăng, Ta Quay Người Trở Thành Ức Vạn Phú Ông - Chương 631: Đến Thâm Thành (length: 7839)

Vừa rạng sáng ngày thứ hai, Lục Phong liền dẫn Nhiếp Chiến cùng những người khác, còn có Tô Lạc Hiên ngồi lên máy bay tư nhân, chuẩn bị đến Thâm Thành.
Thời gian diễn ra lễ hội giải trí ngày càng cận kề, thời gian hắn có không còn nhiều, nếu lần này muốn giành thứ hạng cao tại lễ hội giải trí, nhất định phải hoàn thành việc sát nhập với Tinh Quang trước khi bắt đầu.
Trên máy bay tư nhân, Lục Phong nhìn tòa nhà Song Tử Tinh ngày càng nhỏ dần, từ từ nhắm mắt.
Theo những xí nghiệp dưới trướng từng cái đi vào quỹ đạo, hắn cũng có thể thoải mái hơn một chút.
Thật ra ban đầu theo kế hoạch của hắn, chuyến đi Thâm Thành này chỉ cần giao cho Tô Lạc Hiên phụ trách việc sáp nhập là được, nhưng nghĩ đến tin đồn Tinh Quang có liên quan đến Chu gia ở Thâm Thành, sợ Tô Lạc Hiên bị thiệt, nên cuối cùng hắn vẫn quyết định đi cùng.
Dù sao Chu gia cũng là một đại gia tộc siêu cấp, không hề thua kém gì Lý gia ở tỉnh Tô, hay Tô gia ở Ma Đô, nếu lỡ xảy ra chuyện gì, hối hận cũng không kịp.
Hơn nữa hiện tại ở Ma Đô, hắn cũng không có chuyện lớn nào cần đích thân xử lý.
Tuy bà nội đang điều trị ở bệnh viện, nhưng chuyện này không cần đến hắn, đã có Tô Lâm, lão nhân có thể được hưởng sự chăm sóc y tế tốt nhất, huống hồ còn có bác cả và thím đang trông nom.
Máy bay tư nhân sau một thời gian bay lượn, đã hạ cánh xuống sân bay Thâm Thành.
Lần này đi Thâm Thành cùng Lục Phong tổng cộng có năm người, Tô Lạc Hiên một người, còn lại bốn người là Nhiếp Chiến và đội bảo tiêu của hắn.
Nhiếp Chiến vốn muốn kéo cả đội bảo tiêu đến, dù sao đây là Thâm Thành, địa bàn của Đằng Phi, mà bọn họ trước đó không lâu vừa giao chiến với Đằng Phi, mạo muội tới đây có thể sẽ gặp nguy hiểm.
Nhưng Lục Phong không cần nghĩ đã cự tuyệt đề nghị này, nguyên nhân rất đơn giản, nếu Mã Phi dám dùng thủ đoạn hèn hạ, hắn đã sớm làm, chứ không đợi đến khi chiến tranh kết thúc.
Hơn nữa nơi này là đại bản doanh của Đằng Phi, nếu bọn chúng thật sự muốn giở trò, không phải chỉ thêm vài người là có thể giải quyết.
Sau khi ra khỏi sân bay, Lục Phong gặp người đến đón.
Có người sẽ thắc mắc, Lục Phong không có bất kỳ cơ sở nào ở Thâm Thành, sao lại có người ra đón?
Đúng là bản thân Lục Phong không có cơ sở nào ở Thâm Thành, thậm chí đây là lần đầu hắn đến đây, nhưng việc hắn không có cơ sở không có nghĩa các công ty dưới trướng của hắn không có.
"Lục tổng, tôi là người phụ trách công ty con của tập đoàn Xiaomi tại Thâm Thành, tôi tên Quách Cường."
Một người đàn ông mặc vest da giày, trông có vẻ lịch thiệp, thấy bóng dáng Lục Phong lập tức đưa tay ra.
"Chào anh, Quách tổng, làm phiền anh rồi."
Lục Phong nhàn nhạt đáp một tiếng.
"Không có gì không có gì, được gặp ngài là vinh hạnh của tôi."
Quách Cường kích động nói.
Nhìn vị chủ tịch trẻ tuổi trước mắt, Quách Cường lúc này trong lòng cực kỳ phấn khích.
Nguyên nhân anh ta kích động như vậy là do trước đó không lâu bá chủ Thâm Thành tập đoàn Đằng Phi đã bại dưới tay người thanh niên này.
Tuy Rami cũng đăng bài xin lỗi, nhưng những công ty trong giới đều biết rõ, trận chiến thương mại này là do Đằng Phi bại dưới tay Rami.
Khi biết vị chủ tịch mới của tập đoàn Xiaomi đánh bại Đằng Phi, toàn thể nhân viên Xiaomi, bao gồm cả Lôi Chính đều kinh hãi.
Bọn họ không ngờ Đằng Phi - người ngang dọc thương giới Hoa quốc lâu nay chưa từng bại, lại thua một người trẻ vừa mới nổi.
Nếu nói Đằng Phi thua những đế chế thương mại như Hán Tự Khiêu Động hay Ali Cửu Cửu thì không nói làm gì, nhưng vấn đề là, người chiến thắng lại là một công ty nhỏ với giá trị thị trường chỉ khoảng 50 tỷ.
Đặc biệt là bản thân Quách Cường, anh ta đến Thâm Thành đã nhiều năm, hiểu rõ thực lực của thế lực bá chủ Đằng Phi này.
Không hề khoa trương khi nói rằng Đằng Phi có thể một tay che trời.
Chính vì anh ta hiểu rõ sức mạnh của Đằng Phi, nên mới khiếp sợ khi gặp Lục Phong.
Trước đó khi biết Xiaomi bị một người trẻ tuổi bí ẩn thu mua, anh ta còn cố tình gọi điện cho Lôi Chính, nghi ngờ cái người gọi là người trẻ tuổi kia có thực sự đủ năng lực điều hành tập đoàn Xiaomi hay không.
Giờ ngẫm lại, quả thực là "tầm nhìn hạn hẹp".
"Lục tổng, chúng ta lên xe trước đi."
Quách Cường cung kính nói, sau đó tự mình chạy đến bên cửa xe mở cửa ra.
Lục Phong gật đầu, không nói gì, trực tiếp lên xe.
Tô Lạc Hiên theo sát phía sau, còn Nhiếp Chiến cùng bốn bảo tiêu thì lên xe khác.
Đoàn xe rời sân bay, chạy trên đường phố Thâm Thành.
Nhìn khung cảnh phồn hoa bên ngoài cửa sổ, Lục Phong không khỏi gật đầu.
Quả không hổ là thành phố có thể sánh ngang với Ma Đô và Đế Đô, khó trách Đằng Phi chọn nơi này làm đại bản doanh.
"Lục tổng, trước khi đến đây Lôi tổng có nói, để chúng tôi nghe theo mọi mệnh lệnh của ngài, nếu ngài có gì cần cứ nói trực tiếp với tôi."
"Công ty con của Xiaomi ở đây tuy không mạnh như Đằng Phi, nhưng những người khác vẫn sẽ nể mặt vài phần."
Quách Cường vừa lái xe, vừa nói, giọng điệu có vẻ khiêm tốn, nhưng bên trong vẫn có sự kiêu ngạo.
Anh ta cũng có lý do để kiêu ngạo, đây là Thâm Thành, không phải một huyện nhỏ, trong thành phố này ẩn chứa vô số nhân vật lớn.
Trong tình huống này, ai dám nói rằng có chút tiếng tăm ở Thâm Thành, người đó thật không tầm thường.
Nghe vậy, Lục Phong khẽ mỉm cười, đối với lời Quách Cường nói, hắn tin tưởng.
Có cả tập đoàn Xiaomi đứng sau làm chỗ dựa, lời này cũng không tính là ngông cuồng, huống chi sau lưng tập đoàn Xiaomi bây giờ lại là hắn, càng không có gì là không thể.
Dù sao Mã Phi còn chủ động muốn kết bạn với hắn cơ mà.
Xe một đường chạy nhanh, chẳng mấy chốc đã tới khách sạn Hoàng Đình Thâm Thành.
Khách sạn này có thể nói là nổi tiếng ở Thâm Thành, tuy không phải là chuỗi khách sạn, nhưng độ xa hoa thì vượt xa những khách sạn chuỗi khác.
Trong khách sạn, phòng rẻ nhất cũng phải vài ngàn tệ một đêm, đắt hơn thì lên đến hàng trăm triệu.
Lần này Quách Cường đặt cho Lục Phong không phải loại phòng cao cấp nhất, nhưng cũng rất quy cách, chi phí đến 8 vạn một đêm.
Lúc Lục Phong đến khách sạn còn xảy ra chuyện thú vị, khi nhân viên quản lý khách sạn biết Lục Phong là chủ tịch của tập đoàn Xiaomi, đã miễn phí nâng cấp phòng cho hắn.
Từ 8 vạn lên 12 vạn, còn phòng của Tô Lạc Hiên và Nhiếp Chiến thì lại không tốn một xu nào.
Đối với chuyện này, Lục Phong từ chối ngay, dù sao hắn cũng không quen biết ông chủ khách sạn này, tự dưng nhận của người ta thứ gì cũng là điều tối kỵ.
Hiện tại chưa thấy gì, nhưng nói không chừng sau này một ngày nào đó lại phải gánh chịu tổn thất lớn vì chuyện nhỏ nhặt này...
Bạn cần đăng nhập để bình luận