Bắt Đầu Bị Quăng, Ta Quay Người Trở Thành Ức Vạn Phú Ông

Bắt Đầu Bị Quăng, Ta Quay Người Trở Thành Ức Vạn Phú Ông - Chương 183: Thiết bị công nghệ cao (length: 8553)

"Được, ta không vào, đợi lát nữa tổng giám đốc của các ngươi tới, ta để hắn dẫn ta vào."
Lục Phong nói xong liền đi qua một bên, lấy thuốc lá ra hút.
Bảo vệ đứng gác ở đó nhìn chằm chằm hắn, tuy nhiên Lục Phong đã nói vậy, nhưng bảo vệ vẫn không tin cái người trẻ tuổi gần bằng tuổi hắn lại là chủ tịch hội đồng quản trị của bọn họ.
Hút xong một điếu thuốc, Triệu Vân dẫn theo mấy người cấp cao chạy tới.
Từ xa, Triệu Vân đã thấy Lục Phong đang ngồi xổm ở cổng hút thuốc.
"Hỏng rồi, đây chắc chắn là bảo vệ mới tới không biết Lục chủ tịch, nên không cho anh ấy vào."
Triệu Vân trong lòng hơi lo lắng, lúc xe chưa dừng hẳn đã mở cửa xe chạy xuống.
"Lục chủ tịch... sao ngài lại ngồi xổm ở đây?" Triệu Vân chạy đến trước mặt Lục Phong nói.
Lục Phong thấy Triệu Vân đến, ngẩng đầu nhìn hắn một cái.
"Còn không phải do ngươi tìm bảo vệ quá chuyên nghiệp, không cho ta vào."
Triệu Vân nghe Lục Phong nói vậy, mặt tối sầm lại, định đi tìm bảo vệ gây phiền phức, nhưng bị Lục Phong ngăn lại.
"Hắn cũng là tận chức tận trách thôi, có nhân viên như vậy ta còn lo không kịp, ngươi muốn làm gì?"
"À, nhưng mà dù sao hắn cũng đã ngăn cản ngài..."
"Ngăn tốt, ai bảo ta không hay xuất hiện ở công ty, cũng không thể chứng minh thân phận của ta được."
"Được rồi, lát nữa tăng lương cho bảo vệ này, chúng ta vào đi, thời gian của ta rất quý giá."
Lục Phong nói xong cũng mở cửa xe lại ngồi vào.
Triệu Vân thấy thế, vội vàng chạy tới trước mặt bảo vệ.
"Tổng tài... Ngài... khỏe."
Lúc này bảo vệ nói chuyện có hơi run rẩy, anh ta vừa rồi đã thấy hết dáng vẻ cung kính của Triệu Vân đối với Lục Phong.
Tuy không nghe thấy hai người nói chuyện, nhưng bảo vệ vẫn xác định được Lục Phong nhất định là chủ tịch hội đồng quản trị của công ty thông qua thái độ cung kính của Triệu Vân đối với Lục Phong.
Vừa nghĩ tới chuyện mình vừa ngăn xe của chủ tịch công ty, bảo vệ cảm thấy cả người như trời đất quay cuồng.
"Tổng tài, tôi không cố ý, thật đó, tôi thật không biết anh ấy là chủ tịch hội đồng quản trị."
Bảo vệ một mặt cầu khẩn nhìn Triệu Vân, hy vọng anh ta sẽ không sa thải mình.
Nhưng lời tiếp theo của Triệu Vân lại khiến anh ta có cảm giác như từ Địa Ngục lên Thiên Đàng.
"Không cần lo lắng, Lục chủ tịch vừa mới khen cậu đấy, nói cậu tận chức tận trách, là nhân viên tốt, còn bảo tôi tăng lương cho cậu đấy?"
"Thật á? Chủ tịch hội đồng quản trị thật sự không trách tôi?"
"Thật."
"Hì hì, vậy thì quá tốt rồi, tăng lương coi như xong, chỉ cần chủ tịch hội đồng quản trị không giận tôi là được."
Bảo vệ gãi đầu, vừa cười vừa nói.
Triệu Vân cũng bị bảo vệ chất phác chính trực này làm cho bật cười.
"Ha ha ha, cái này tôi nói không tính đâu, là Lục chủ tịch muốn tăng lương cho cậu, nếu cậu không muốn, thì đi nói với Lục chủ tịch đi."
"A? Vậy thôi vậy, tôi không có can đảm đó."
"Được rồi, mau mở cửa đi, làm việc cho tốt, tập đoàn sẽ không bạc đãi các cậu."
"Vâng."
Bảo vệ lập tức chào Triệu Vân, lại chạy đến chào Lục Phong.
"Xin lỗi, chủ tịch hội đồng quản trị, vừa rồi là tôi có mắt như mù, xin ngài tha thứ."
Nhìn vẻ mặt thành thật của bảo vệ đang nói lời xin lỗi với mình, Lục Phong mỉm cười.
"Không sao, sau này cố gắng làm việc nhé, ta rất xem trọng ngươi."
Lục Phong vừa nói vừa lấy trong xe ra hai hộp thuốc Cửu Ngũ Chí Tôn đưa cho bảo vệ.
"Không được, tôi không thể nhận, cái này..." bảo vệ nhìn thuốc Lục Phong đưa, vội vàng xua tay.
"Ta bảo ngươi cầm thì ngươi cứ cầm lấy đi, đại trượng phu đừng có lằng bà lằng nhằng."
Lục Phong không nói nhiều nhét hai hộp thuốc vào trong ngực bảo vệ.
"Mở cửa đi."
Bảo vệ nghe vậy vội vàng bấm nút điều khiển từ xa trong tay.
Thấy cổng lớn mở ra, Lục Phong từ từ lái xe vào công xưởng.
Triệu Vân cùng các cấp cao cũng lái xe theo sát phía sau.
Bảo vệ trở về trạm gác, nhìn hai hộp thuốc đắt tiền trong tay, cảm động nước mắt lưng tròng.
"Chủ tịch hội đồng quản trị tốt quá, có nhiều tiền như vậy mà vẫn đối xử với những thành viên bình thường như chúng ta rất hòa ái, ta nhất định sẽ cố gắng làm việc thật tốt, không để chủ tịch hội đồng quản trị thất vọng về mình."
Lục Phong không hề hay biết một hành động của mình đã khiến bảo vệ ghi nhớ trong lòng, thậm chí sau này còn giúp công ty một ân lớn, bảo vệ bí mật công ty.
Sau khi xuống xe, Triệu Vân vội vàng chạy đến bên cạnh Lục Phong.
"Lục chủ tịch, ngài nói khi nào thiết bị sẽ đến, tôi không nhịn được muốn xem thiết bị thông minh tự động hóa trông như thế nào."
Lục Phong giơ cổ tay lên, liếc qua chiếc Patek Philippe trên tay rồi nói: "Đợi chút nữa thôi, không sai biệt lắm còn mười phút nữa, xe vận chuyển thiết bị sẽ đến."
Triệu Vân nghe vậy đành nhẫn nại chờ Lục Phong đứng ở khu xưởng.
Có trời mới biết trong lòng anh ta đang sốt ruột và kích động thế nào, hận không thể lập tức sử dụng những thiết bị này để tiến hành sản xuất, từ đó bắn phát pháo đầu tiên của Phàm Lực tại Ma Đô.
Rất nhanh, trong sự chờ đợi lo lắng của Triệu Vân, một chiếc xe tải siêu dài xuất hiện ở cổng nhà máy.
"Tới rồi."
Lục Phong chỉ vào chiếc xe tải lớn, nói với Triệu Vân.
Triệu Vân nghe vậy, lập tức chạy ra ngoài, bảo bảo vệ mở cổng.
Kết quả vừa ra tới cửa, Triệu Vân đã ngây người trước cảnh tượng trước mắt.
Chỉ thấy phía sau chiếc xe tải lớn còn có gần 20 chiếc xe tải lớn đang xếp hàng, san sát nhau trông không thấy điểm cuối, phía sau vẫn còn tiếp tục chạy tới.
"Mẹ nó, Lục chủ tịch mua bao nhiêu thiết bị thế này?" Triệu Vân kích động hô lên.
"Mau mở cửa, cho bọn họ vào."
Bảo vệ nghe vậy, vội vàng mở cổng lớn.
Những chiếc xe tải lớn vang lên tiếng động cơ ầm ĩ, từ từ lái vào công xưởng.
Phía sau những chiếc xe tải lớn, ngoài các xe tải còn có một số xe nâng và xe cẩu để hỗ trợ xe tải lớn bốc dỡ hàng hóa.
Dù công xưởng Lục Phong chuẩn bị cho Phàm Lực đã đủ lớn, nhưng vẫn không thể chứa hết toàn bộ số xe nhiều như vậy cùng một lúc.
Triệu Vân thấy vậy, đành làm chỉ huy, cho một số xe tải lớn và xe cẩu vào trước, số còn lại xếp hàng chờ.
Sau khi xe tải lớn dừng hẳn, có hai người từ trên xe nhảy xuống, đi thẳng tới chỗ Lục Phong.
"Thưa Lục tiên sinh, thiết bị ngài mua, hiện tại đã đưa tới hết rồi, có cần tiến hành lắp ráp không?" Một người đàn ông mặc âu phục giày da cung kính nói với Lục Phong.
Mà Lục Phong thì đã nhận ra được khí tức hệ thống trên người người đàn ông, tự nhiên hiểu rõ mọi chuyện.
"Trong số này chứa những gì, anh cứ nói với hắn là được, hắn sẽ nói cho các anh biết nên đặt ở đâu để lắp ráp."
Lục Phong chỉ người đang hưng phấn vây quanh chiếc xe, chính là Triệu Vân.
Lúc này, Triệu Vân không còn dáng vẻ uy nghiêm của một vị tổng tài, hiển nhiên giống như một đứa trẻ đang rất muốn có đồ chơi.
Người đàn ông đi đến bên cạnh Triệu Vân, nói chuyện đơn giản với Triệu Vân, Triệu Vân liền dẫn người đàn ông đến một cái kho lớn bên trong nhà xưởng.
"Dây chuyền sản xuất thông minh hóa của các anh đặt ở xưởng số 1 đến số 6."
"Máy móc dập khuôn đặt ở xưởng số 7 đến số 9."
"Thiết bị điều chỉnh thông minh đặt ở xưởng số 10 đến số 12."
"Thiết bị lắp ráp máy móc đặt ở xưởng số 12 đến 14."
"Những thứ khác thì cứ để ở kho số 15 đến số 18 là được."
Triệu Vân cẩn thận dặn dò người đàn ông.
"Được, vậy chúng tôi bắt đầu." Người đàn ông nghe vậy gật đầu, liền chỉ huy nhân viên khác bắt đầu dỡ hàng lắp ráp.
Không giống với tâm trạng kích động của Triệu Vân, Lục Phong chỉ đơn giản đếm số xe xuống hàng, biết là chưa đủ, liền quay về xe.
Còn Triệu Vân thì dẫn theo mấy người cấp cao đứng nhìn chăm chăm vào hiện trường, sợ những người này làm không cẩn thận, làm hỏng những máy móc quý giá này.
Quay lại trong xe Lục Phong cũng không hề rảnh rỗi, mà chính là lấy điện thoại di động gọi cho Ngô Di.
"Giáo sư Ngô, thiết bị phòng thí nghiệm của các vị đã đến rồi, muốn qua xem một chút không, chỗ của các vị đặt ở đâu?"
Trong biệt thự, Ngô Di nghe Lục Phong nói, vội vàng thông báo cho hai nhân viên nghiên cứu khoa học khác...
Bạn cần đăng nhập để bình luận