Bắt Đầu Bị Quăng, Ta Quay Người Trở Thành Ức Vạn Phú Ông

Bắt Đầu Bị Quăng, Ta Quay Người Trở Thành Ức Vạn Phú Ông - Chương 570: Hòa đàm? Nghĩ cùng đừng nghĩ (length: 7698)

Thị trường châu Âu hắn đã xây dựng bố cục nhiều năm, thậm chí đã ném vào gần 800 tỷ.
Hiện tại thật vất vả mới đứng vững chân tại thị trường nước ngoài, lại vào thời khắc mấu chốt này xảy ra chuyện như vậy.
"Mã đổng, hay là chúng ta thử nói chuyện đi, hiện tại hội đồng quản trị bên kia đã hết sức bất mãn với ngài, tiếp tục như vậy nữa, chúng ta cho dù có thể xử lý Rami, nhưng thị trường nước ngoài của chúng ta cũng sẽ bị đánh tan nát."
Do dự nửa ngày, Đinh Như Tùng vẫn là mở miệng khuyên giải nói.
Tựa như hắn nói vậy, cho dù hiện tại bọn họ cách xử lý Rami chỉ còn cách một bước, nhưng sau khi bọn họ xử lý Rami xong, sẽ phải hứng chịu cơn giận từ Lục Phong.
Rami không đáng sợ, đối với Đằng Phi mà nói chỉ là một con kiến nhỏ có thể tiện tay bóp chết.
Nhưng Lục Phong sau lưng nó lại là một nhân vật vô cùng khó đối phó, cho đến tận giờ, tất cả những công kích mà Đằng Phi phải hứng chịu đều do một tay Lục Phong bày kế.
Hoàn toàn không liên quan một xu nào đến Rami.
Nghe thấy hai chữ hòa đàm, trong mắt Mã Phi lập tức lóe lên một đạo tinh quang làm người kinh hồn.
"Ngươi nói cái gì? Hòa đàm?"
"Chỉ với một công ty có giá trị thị trường 500 tỷ?"
Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm Đinh Như Tùng, khiến người kia sợ đến lùi lại mấy bước.
"Mã đổng... Thì trước mắt... Hợp lý... Đúng là... lựa chọn tốt nhất của chúng ta."
Đinh Như Tùng cố nén nỗi sợ trong lòng, run rẩy nói.
Tuy hắn cũng là cao tầng của tập đoàn Đằng Phi, thậm chí địa vị còn cao hơn Hồ Hàng Vũ, nhưng lúc này đối mặt với áp lực tỏa ra từ vị chủ tịch Mã Phi, hắn chỉ có thể gắng gượng đứng thẳng.
Mặt Mã Phi âm trầm đến mức như sắp chảy ra nước, lửa giận trong mắt như ngọn núi lửa sắp phun trào. Hắn nhìn chằm chằm Đinh Như Tùng, ánh mắt như có thể xuyên thấu tâm hồn người.
"Hòa đàm? Ngươi lại dám đề xuất hòa đàm với ta? Đằng Phi là cái gì? Là một đế quốc kinh doanh có giá trị thị trường gần 6 nghìn tỷ! Một tập đoàn nhỏ chỉ có giá trị thị trường 500 tỷ, cũng xứng để chúng ta đi hòa đàm?"
Giọng Mã Phi trầm thấp mà áp lực, mỗi một chữ như một chiếc búa tạ nện vào lòng Đinh Như Tùng.
Ngực hắn phập phồng dữ dội, hiển nhiên là đang cố gắng đè nén ngọn lửa giận trong lòng.
Khí trường cường đại khiến không khí cả văn phòng như đông cứng lại.
Đinh Như Tùng đứng ở đó, thở mạnh cũng không dám, trán cũng lấm tấm mồ hôi.
Mã Phi chậm rãi bước đến trước cửa sổ, quay lưng về phía Đinh Như Tùng, hai tay siết chặt thành nắm đấm.
"Đằng Phi của chúng ta cùng nhau đi lên, khi nào lại phải cúi đầu trước loại nhân vật nhỏ bé này? Chúng ta có kỹ thuật hùng mạnh, có tài nguyên to lớn, có vô số nhân tài. Rami là cái gì? Chẳng qua chỉ là một con giun dế thôi."
Hắn hít sâu một hơi, cố gắng để tâm tình mình bình tĩnh lại. "Nhưng, tình hình hiện tại quả thật phức tạp. Tập đoàn Fiat tham gia khiến chúng ta không thể không cẩn thận."
Giọng Mã Phi lộ ra chút bất đắc dĩ, nhưng sự phẫn nộ vẫn còn rõ mồn một."Đi, cho ta chú ý chặt chẽ động tĩnh của Rami, còn có cả tập đoàn Fiat. Ta ngược lại muốn xem xem, bọn chúng có thể gây ra sóng gió gì. Còn hòa đàm, đừng có mà nghĩ tới."
Câu cuối Mã Phi nói ra dứt khoát như chém đinh chặt sắt, không thể nghi ngờ.
"Nhưng mà... Hội đồng quản trị bên kia đã có ý kiến với ngài, nếu như còn tổn thất nữa, e là sẽ xảy ra chuyện."
Đinh Như Tùng vẫn cố gắng thuyết phục dù đang chịu áp lực.
Mã Phi tuy là chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn Đằng Phi, là người có tiếng nói, nhưng tập đoàn Đằng Phi trải qua vô số lần đầu tư góp vốn sáp nhập, lớn nhỏ xuất hiện hơn chục cổ đông.
Những cổ đông này tuy lúc bình thường không có quyền hành gì, nhưng nếu họ một khi liên kết lại, thì cho dù là Mã Phi, vị chủ tịch này cũng phải dè chừng.
"Hội đồng quản trị?"
Mã Phi nhắm mắt lại, chậm rãi phun ra mấy chữ.
"Bây giờ Đằng Phi là ta làm chủ, nếu bọn chúng có ý kiến gì, thì cứ để bọn chúng nói với ta trong đại hội cổ đông!"
"Nhưng bây giờ, việc của Đằng Phi chưa đến lượt bọn chúng nhúng tay vào!"
Nói xong hai câu này, vẻ mặt âm trầm của Mã Phi dần dần dịu lại.
"Đi làm theo lời ta nói đi, ta ngược lại muốn xem Lục Phong này rốt cuộc có thể chống được đến bao giờ, ta không tin hắn chịu từ bỏ Rami!"
Nhìn thấy vẻ mặt không chấp nhận thương lượng của chủ tịch, Đinh Như Tùng đành phải lui ra ngoài.
Ở Đằng Phi, lời của Mã Phi như thánh chỉ, dù cổ đông có ý kiến cũng không thể làm gì...
"Thông báo một tin tức, theo nguồn tin đáng tin cậy, mỗi công ty con của Đằng Phi tại châu Âu đang bị các công ty đối thủ không rõ tấn công, dự kiến thiệt hại khoảng 200 tỷ."
Phần mềm Hán Tự Khiêu Động, bao gồm đài truyền hình Ma Đô đồng thời thông báo một tin tức.
Tin tức này vừa ra, trong nháy mắt đã đốt nóng toàn bộ Hoa quốc.
"Ta dựa vào, thật hay giả vậy, tập đoàn Đằng Phi hùng mạnh như thế cũng có thể bị người khác tấn công á."
Tại một quán cơm nhỏ, mấy người đàn ông đang ăn cơm, một người trong đó đang xem điện thoại di động đột nhiên kêu lên kinh ngạc.
"Ngươi đang làm ầm ĩ cái gì thế?"
Một người khác mặc áo phông màu đỏ tò mò hỏi.
Thấy có người hỏi, người đàn ông cầm điện thoại liền đưa điện thoại tới.
"Mấy người mau nhìn xem, Đằng Phi của Hoa quốc chúng ta đang bị tấn công kinh tế ở nước ngoài, thiệt hại 200 tỷ đó."
"Thật hay giả, không thể nào?"
Một người đàn ông đầu đinh đầy vẻ không tin.
"Đằng Phi công ty mạnh như thế, ai dám tấn công hắn, đây chẳng phải là ông già thắt cổ _ _ _ tự tìm đường chết sao?"
"Huynh đệ, không phải như ngươi nói đâu."
Người đàn ông mặc áo đỏ sau khi xem hết tin tức trên điện thoại liền đưa ra ý kiến khác.
"Đằng Phi thì rất mạnh, nhưng nó cũng không phải vô địch, không cần nói đâu xa, ngay tại quốc gia của chúng ta, Ali Cửu Cửu, Hán Tự Khiêu Động, những tập đoàn internet này cái nào mà không có thực lực khiêu chiến Đằng Phi."
"Ở nước ngoài thì càng không cần nói nhiều, ta không phải muốn làm mất mặt mình, làm to chuyện người ta đâu, nhưng những tập đoàn internet ở nước ngoài còn mạnh hơn, muốn làm gì đó Đằng Phi vẫn là chuyện rất đơn giản."
"Ta đoán chừng lần này Đằng Phi bị người ta đánh là vì xâm chiếm lợi ích của các tập đoàn khác."
"Mọi người nghĩ xem, miếng bánh của mỗi ngành nghề nó chỉ có lớn như vậy, ngươi ăn nhiều một chút, người khác phải ăn ít đi một chút, ngươi thì ăn vui vẻ, ai ăn ít đi lại vui được?"
"Người ta ăn không đủ no, nhất định phải làm cho ngươi đi."
Người áo đỏ phân tích rất rõ ràng, khiến người ở đó đều gật gù tán thành.
"Lời này không sai, Đằng Phi ở trong nước đã quen bá đạo rồi, cái này đi ra ngoài khẳng định là bị đánh."
"Ta dựa vào, các ngươi nhắc mới nhớ, trong tay ta còn một ít cổ phiếu của Đằng Phi đây, phải tranh thủ thời gian vứt ra ngoài mới được, bằng không đợi người ta phản ứng kịp, thì khó mà vứt ra."
Một người mặc áo jacket vỗ trán, vội lấy điện thoại di động ra thao tác.
"Đúng đúng đúng, ta tuy không chơi cổ phiếu, nhưng vợ ta có đứa cháu con trai của em chồng nó chơi, ta phải thông báo cho nó mới được."
Một người đàn ông khác cũng móc điện thoại di động ra, tìm số gọi đi.
Mà tình cảnh này chỉ là một trong vô số hình ảnh thu nhỏ tại Hoa quốc, nhờ có internet phổ biến, chuyện công ty con của Đằng Phi bị tấn công ở nước ngoài, thiệt hại 200 tỷ, chưa đầy hai tiếng đã leo lên hot search...
Bạn cần đăng nhập để bình luận