Bắt Đầu Bị Quăng, Ta Quay Người Trở Thành Ức Vạn Phú Ông

Bắt Đầu Bị Quăng, Ta Quay Người Trở Thành Ức Vạn Phú Ông - Chương 682: Ta vẻ đẹp, chỉ vì ngươi một người (length: 7643)

Chỉ trong khoảnh khắc, đã bị hương thơm cơ thể đặc biệt của Trầm Túc Diên bao phủ.
Lục Phong đưa tay nhẹ nhàng ôm lấy, chạm vào làn da mịn màng như ngọc dương chi, lòng không khỏi rung động.
Hắn chậm rãi đưa môi đến cổ Trầm Túc Diên, hơi thở ấm áp phả lên da nàng, khiến khuôn mặt Trầm Túc Diên trong phút chốc đỏ bừng như muốn ứa nước.
Ngay khi Trầm Túc Diên còn đang xấu hổ, Lục Phong khẽ dùng lực ôm nàng vào lòng, rồi xoay người nàng lại.
Bốn mắt nhìn nhau, trong mắt nhau chỉ còn ánh nhìn đầy yêu thương.
Bàn tay nhỏ của Lục Phong khẽ nâng lên, nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt Trầm Túc Diên, khẽ nói:
"Tiểu Diên, nàng thật đẹp."
Đôi mắt Trầm Túc Diên lóe lên vẻ thâm tình, khẽ đáp:
"Vẻ đẹp của ta, chỉ dành cho một mình ngươi."
Nói xong, nàng vươn đôi tay trắng như tuyết, nhẹ nhàng ôm lấy cổ Lục Phong, hơi ngửa đầu, chủ động trao nụ hôn.
Tim Lục Phong chợt đập nhanh hơn, nhắm mắt lại, say sưa đáp lại nụ hôn này.
Một tay khác của hắn ôm chặt lấy eo Trầm Túc Diên, kéo nàng sát vào người, cảm nhận sự mềm mại của cơ thể nàng hòa vào mình.
Ngón tay Trầm Túc Diên luồn qua kẽ tay Lục Phong, hơi thở dồn dập hòa vào nhau.
Môi hai người dán chặt, Lục Phong khẽ mút nhẹ khóe môi Trầm Túc Diên, đầu lưỡi thăm dò phác họa hình dáng đôi môi nàng, Trầm Túc Diên run nhẹ, nhưng cũng từ từ mở miệng đáp lại.
Lục Phong thừa cơ tiến sâu vào, cùng chiếc lưỡi thơm của nàng quấn lấy nhau, hơi thở hòa quyện, hỗn loạn và nóng rực.
Nụ hôn của Lục Phong dần sâu thêm, từ dịu dàng biến thành cuồng nhiệt, mang theo khát vọng và tình cảm sâu sắc vô tận.
Tay hắn nhẹ nhàng di chuyển trên lưng Trầm Túc Diên, cảm nhận những đường cong thắt chặt và làn da ấm áp.
Trầm Túc Diên cũng ôm chặt hơn, thân thể vô thức tiến gần Lục Phong, như muốn hòa tan vào lồng ngực hắn.
Hai người khi thì hôn nhau nhẹ nhàng như lông vũ, khi thì nồng đậm như lửa, trong chăn ấm tĩnh lặng, thời gian như ngừng lại.
Lục Phong thỉnh thoảng dừng lại, nhìn sâu vào đôi mắt Trầm Túc Diên đang đắm chìm trong dục vọng, càng thêm mê người, rồi lại hôn xuống thật sâu, dùng hành động thể hiện tình yêu và sự quyến luyến từ tận đáy lòng.
Trầm Túc Diên trong nụ hôn của hắn, hoàn toàn buông bỏ ngượng ngùng và e dè, toàn tâm đắm mình trong sự giao hòa của tình yêu, nàng đáp lại càng lúc càng bạo dạn, cùng Lục Phong chìm đắm trong vòng xoáy ngọt ngào.
...
Sáng sớm, khi tia nắng đầu tiên chiếu qua cửa sổ dịu dàng lên khuôn mặt Trầm Túc Diên, cảm giác ấm áp ấy nhẹ nhàng đánh thức nàng từ giấc mơ ngọt ngào.
Nàng từ từ mở mắt, trong thoáng chốc có chút ngơ ngác, đến khi ý thức quay lại, ánh mắt liền vô thức rơi vào Lục Phong đang ngủ say bên cạnh.
Trong chốc lát, những hình ảnh kích tình và thân mật đêm qua như thủy triều ùa về trong đầu, khuôn mặt nàng trong nháy mắt đỏ bừng, giống như quả anh đào chín mọng.
"Đồ đáng ghét A Phong, lại để ta bày ra dáng vẻ xấu hổ như vậy..." Trầm Túc Diên khẽ lẩm bẩm, giọng nói dù mang theo một chút oán trách, nhưng trong mắt lại tràn đầy yêu thương và cưng chiều không giấu giếm.
Nàng hơi chống người dậy, lấy tay chống cằm, cứ như vậy lặng lẽ nhìn Lục Phong.
Có lẽ là ánh mắt nồng nhiệt và thâm tình của nàng quá đỗi đậm sâu, mí mắt Lục Phong khẽ run, từ từ mở mắt, hình ảnh đầu tiên lọt vào tầm mắt chính là dáng vẻ đầy yêu thương của Trầm Túc Diên.
"Chào buổi sáng, Tiểu Diên."
Lục Phong cười chào, rồi tiện tay ôm lấy vai Trầm Túc Diên, kéo nàng vào lòng.
"Chào buổi sáng, A Phong, đói bụng không, hay ta đi nấu chút gì cho ngươi ăn nhé."
Trầm Túc Diên tựa vào bờ vai rộng của Lục Phong, dịu dàng nói.
Lúc này nàng đâu còn vẻ Trầm gia thiên kim, đệ nhất mỹ nữ kinh đô, nữ cường nhân tuyệt thế, mà chỉ như một cô gái nhỏ đang yêu.
Lục Phong nghe vậy, cười véo mũi nàng.
"Ta có hơi đói bụng, nhưng ta không muốn ăn cơm, ta chỉ muốn ăn nàng."
Nói rồi, định xoay người, nhưng vừa muốn hành động liền bị Trầm Túc Diên ngăn lại.
"Ta mới không cho đâu, ta đêm qua đã mệt muốn chết rồi."
Nói rồi, nàng ngồi dậy định mặc quần áo.
"Chờ một chút."
Lục Phong thấy vậy, vội vàng tháo chiếc vòng tay hộ thuẫn năng lượng trên cổ tay mình, đeo vào tay Trầm Túc Diên.
Cũng ngầm ra lệnh cho hệ thống đổi người liên kết vòng tay năng lượng thành Trầm Túc Diên.
"A Phong, đây là cái gì vậy, đẹp quá đi."
Trầm Túc Diên tò mò nhìn chiếc vòng trên cổ tay, dưới ánh nắng mặt trời, năng lượng trong vòng tay chậm rãi lưu động, đẹp tựa dải ngân hà.
"Đây là bùa hộ mệnh của ta, hôm nay ta tặng cho nàng, nhớ kỹ, lúc nào cũng không được tháo nó ra, dù là tắm hay đi ngủ."
Lục Phong nắm lấy vai Trầm Túc Diên, vô cùng nghiêm túc nói.
Hắn không nói đây là vòng tay hộ thuẫn năng lượng, vì chuyện đó thực sự quá sức tưởng tượng.
Dù giờ mỗi quốc gia đều đang nghiên cứu về hộ thuẫn năng lượng, nhưng vũ khí có thể chống lại mọi công kích vật lý, công kích khí ga, công kích bức xạ, từ trước đến giờ vẫn chỉ tồn tại trong phim khoa học viễn tưởng, chưa thực sự xuất hiện trong đời thực.
Huống chi, vòng tay hộ thuẫn năng lượng này còn liên quan đến hệ thống, vì sự an toàn, hắn không thể nói.
Không phải hắn không tin Trầm Túc Diên, mà là những chuyện liên quan đến hệ thống đều không phải chuyện nhỏ, hắn phải cẩn thận.
Trầm Túc Diên nhìn dáng vẻ nghiêm túc của Lục Phong, tuy không biết chiếc vòng tay xinh đẹp trên tay mình rốt cuộc để làm gì, nhưng vẫn chăm chú gật đầu, ra vẻ đã hiểu.
Nàng tin Lục Phong sẽ không hại nàng.
Và chính vì chiếc vòng tay hộ thuẫn năng lượng này, mà sau này không lâu, Trầm Túc Diên mới bảo toàn được tính mạng.
Hai người lại vuốt ve, âu yếm một hồi trên giường, rồi mới rời giường rửa mặt.
Ngày mai là thời điểm bắt đầu lễ hội giải trí Hàng Châu, Lục Phong với tư cách là Thần Hi, nhất định phải đến.
Vì vậy hắn phải đến Hàng Châu vào buổi tối hôm nay.
Còn Trầm Túc Diên khi nghe ngày mai là lễ hội giải trí, lập tức muốn đi cùng, Lục Phong vui vẻ đồng ý.
Ăn xong bữa sáng, Lục Phong cùng đội bảo tiêu và Trầm Túc Diên đến sân bay Ma Đô.
Vì máy bay riêng của hắn hôm qua đã giao cho Tô Lạc Hiên.
Cho nên lần này đi Hàng Châu, hắn đi máy bay riêng của Trầm Túc Diên.
Hàng Châu.
Thành phố cổ có lịch sử mấy ngàn năm này, từ xưa đã vô cùng phồn hoa.
Đến thời đại ngày nay, thực sự trở thành một ngôi sao sáng.
Vô số công ty lớn đặt ở đây, trong đó có những gã khổng lồ internet như Dịch Võng, Ali Cửu Cửu.
Đặc biệt là Ali Cửu Cửu, đây là công ty internet đứng thứ hai Hoa Quốc, còn mạnh hơn cả Hán Tự Khiêu Động...
Bạn cần đăng nhập để bình luận