Bắt Đầu Bị Quăng, Ta Quay Người Trở Thành Ức Vạn Phú Ông

Bắt Đầu Bị Quăng, Ta Quay Người Trở Thành Ức Vạn Phú Ông - Chương 79: Mang theo hoa tỷ muội mua quần áo (length: 9601)

Một cảnh tượng bất ngờ, khiến Lục Phong giật mình.
"Ngươi tranh thủ thả xuống, ta chỉ hỏi một chút thôi mà" Lục Phong vội vàng nói.
Lãnh Vũ nghe Lục Phong, ngoan ngoãn thu độc châm lại.
"Sau này không được làm vậy nữa, phải sống cho đàng hoàng, có nghe không" Lục Phong nghiêm túc nói "Dạ"
"Dạ" hai chị em đồng thanh đáp.
"Tuổi còn trẻ như hoa, đừng có suốt ngày muốn chết sống, các ngươi phải sống khỏe vào, có thế mới bảo vệ ta được tốt" Lục Phong vừa cười vừa nói.
Lãnh Vũ và Lãnh Tuyết nghe Lục Phong, không hiểu sao trái tim vốn đã lạnh lẽo, đột nhiên lóe lên chút khác lạ.
Xe rất nhanh đã tới trung tâm thương mại, lần này Lục Phong đưa các nàng đến, chính là cơ ngơi của Lục Phong, quảng trường Thời Đại.
Sau khi Lục Phong chỉ Lãnh Tuyết đỗ xe xong, Lục Phong liền dẫn hai người vào quảng trường.
Lục Phong cũng không báo cho Vương Tuyết bên bất động sản, lần này hắn đến chỉ để mua sắm quần áo và đồ dùng hàng ngày cho hai chị em.
Lục Phong đi phía trước, hai mỹ nữ song sinh xinh đẹp đến không tưởng tượng nổi theo sau.
Điều này khiến đám đàn ông đang mua sắm xung quanh phải ghen tị đến phát hờn.
Nhiều cặp tình nhân trẻ đi dạo phố thấy Lục Phong có mỹ nữ đi theo, mắt cứ nhìn chằm chằm.
Ngay cả bạn gái cấu vào eo cũng không hay biết.
Đến khi Lục Phong đi xa rồi mới hoàn hồn, định giải thích đôi chút, nhưng bạn gái không nghe, quay người đi thẳng, mấy chàng trai đành phải mặt dày theo đuôi.
Lục Phong dẫn Lãnh Vũ và Lãnh Tuyết đến một cửa hàng thời trang nữ, vừa vào đã bảo với nhân viên tư vấn:
"Chọn cho hai cô gái này mấy bộ đồ mặc thường ngày, rồi thêm mấy bộ kiểu dáng đi làm nữa".
Nhân viên tư vấn vừa thấy Lục Phong đã biết là người có tiền, vội chạy tới:
"Dạ được, mời hai cô đi theo tôi ạ" nhân viên tư vấn cúi đầu nói.
Hai chị em nhìn nhau một chút, rồi lại nhìn Lục Phong, rồi đi theo.
Các nhân viên tư vấn khác trong cửa hàng thấy người kia đã nhanh tay giành được vị khách hàng lớn như Lục Phong thì tức không chịu được.
Người sáng mắt đều nhận ra, Lục Phong không hề thiếu tiền, mà lại còn mua đồ cho hai mỹ nữ, chắc chắn sẽ càng phóng tay chi.
Ai cướp được Lục Phong, người đó xem như chắc suất có một khoản hoa hồng lớn.
"Thưa anh, mời anh dùng trà ạ"
Lúc Lục Phong đang chán nản ngồi đợi ở khu vực nghỉ ngơi thì.
Một nhân viên tư vấn khác bưng một tách trà đến cho Lục Phong.
"Cảm ơn" Lục Phong nhận tách trà nói lời cảm ơn.
Đúng lúc này, một công tử bột ăn mặc bảnh bao bước vào cửa hàng.
Một mình hắn đi cùng hai cô gái ăn mặc hở hang, vừa vào đã ngạo mạn lớn tiếng nói:
"Thích bộ nào cứ lấy, bọn anh không thiếu tiền, cái quảng trường này có cả chục cửa hàng của bố anh đấy?"
Lục Phong ngước mắt liếc một cái rồi bỏ qua.
Dù sao toàn bộ quảng trường này đều là của hắn, nói đúng hơn thì Lục Phong mới là chủ trọ của bọn chúng.
"Cảm ơn anh yêu" Hai cô gái nghe vậy thì vui vẻ mỗi người hôn công tử bột một cái rồi bắt đầu chọn đồ.
Công tử bột cũng nhân tiện ngồi xuống bên cạnh Lục Phong, chờ hai cô bạn gái bé bỏng.
Lúc này, Lãnh Vũ thay đồ xong đi ra trước, đi đến chỗ Lục Phong.
Trong nháy mắt, tất cả ánh mắt trong cửa hàng đều bị vẻ đẹp của Lãnh Vũ thu hút.
Chỉ thấy Lãnh Vũ mặc một bộ váy công sở đúng chuẩn, đôi chân dài thon thả kết hợp với tất đen, trông vô cùng quyến rũ.
Vốn dĩ vóc dáng đã rất cân đối, dưới bộ đồ công sở lại càng thêm gợi cảm.
"Đẹp không, thiếu gia" Lãnh Vũ mang theo chút ngượng ngùng nhẹ giọng hỏi.
Dù sao đây cũng là lần đầu nàng mặc kiểu trang phục này, có chút ngại ngùng cũng là điều dễ hiểu.
"Đẹp, còn đẹp hơn cả siêu mẫu" Lục Phong khen ngợi.
Lãnh Vũ nghe Lục Phong khen thì khóe miệng nở nụ cười.
"Không thể toàn mua đồ công sở, đồ thường ngày đâu" Lục Phong không để ý đến ánh mắt ngưỡng mộ của người xung quanh, lại hỏi.
"Đã chuẩn bị xong rồi, nhưng hôm nay là ngày đầu đi làm với anh, đương nhiên phải mặc lịch sự một chút" Lãnh Vũ trả lời.
Lãnh Vũ vừa dứt lời, Lãnh Tuyết mặc một bộ vest vừa người đi ra.
Trong bộ vest này, Lục Phong cảm thấy Lãnh Tuyết còn giống tổng tài hơn cả mình.
Những khách hàng khác trong cửa hàng lại thấy thêm một mỹ nữ nữa bước ra, mà lại giống hệt cô gái vừa rồi.
Rồi nhìn Lục Phong, trong lòng ai nấy đều hậm hực muốn khóc.
"Thiếu gia, anh thấy sao?" Lãnh Tuyết mở miệng hỏi.
"Được, ha ha ha ha, cô thế này trông còn giống tổng tài hơn cả tôi" Lục Phong cười nói.
"Vậy tôi đi thay ra" Lãnh Tuyết nghe vậy nói.
"Không cần thay, cứ để bộ này cũng được" Lục Phong khoát tay nói.
Rồi từ trong túi móc thẻ ngân hàng đưa cho hai người họ, bảo hai người đi tính tiền.
Lãnh Tuyết nhận thẻ, cùng em gái đi đến quầy thu ngân tính tiền.
Nhìn hai mỹ nữ đi rồi, công tử bột kia không nhịn được nữa, hỏi Lục Phong quan hệ giữa hắn và hai cô gái.
Thực ra ngay lúc Lãnh Vũ bước ra, gã phú nhị đại đã muốn hỏi rồi, nhưng chưa kịp mở miệng thì Lãnh Tuyết đã bước ra.
Thấy cả hai là sinh đôi, phú nhị đại liền nổi máu sắc dục.
So với Lãnh Tuyết và Lãnh Vũ, hai cô nàng bên cạnh hắn quả thực không đáng nhắc tới.
Lục Phong nghe phú nhị đại hỏi, trong lòng liền hiểu rõ ý của hắn.
"Ngươi không nghe thấy các nàng gọi ta là thiếu gia sao?" Lục Phong lên tiếng nói.
"Ôi trời!" "Vậy mà là hai cô hầu gái, anh chàng này số hưởng quá" phú nhị đại thầm nghĩ.
"Này anh bạn, tôi không vòng vo nữa, anh ra giá đi, để hai cô song sinh này đi với tôi một tháng được không" phú nhị đại nói thẳng.
"Ngươi nói gì?" Dù Lục Phong sớm biết phú nhị đại không có ý tốt, nhưng hắn không ngờ rằng gã lại trơ tráo đến vậy.
"Tôi nói, để hai con hầu gái này đi với tôi một tháng, tôi cho anh 50 vạn thế nào" phú nhị đại ngạo mạn nói.
"Xin lỗi, ta không nghe thấy ngươi nói gì cả" Lục Phong cố nén lửa giận nói.
"Anh bị điếc hả, thôi tôi thêm cho anh 10 vạn nữa, 60 vạn, anh cầm tiền đi khám tai đi, còn hai cô song sinh này tôi muốn đi cùng một tháng" phú nhị đại nói tiếp.
"Sao được chứ, cái giá này quá hợp lý rồi, anh cũng có phúc mới vớ được hai em song sinh cực phẩm thế này"
Lục Phong nghe xong không muốn đôi co với hắn nữa, giơ thẳng tay tát vào mặt phú nhị đại.
"Ngươi là cái thá gì, mà dám ăn nói như thế với ta, còn dám giở trò với ta" Lục Phong lạnh lùng nói.
Phú nhị đại bị tát một cái còn chưa kịp hoàn hồn, một hồi lâu mới định trả đòn.
Nhưng còn chưa kịp vung tay lên đã bị một cước đạp bay ra ngoài.
Thì ra Lãnh Tuyết luôn để ý đến tình hình bên Lục Phong, lúc Lục Phong tát phú nhị đại thì Lãnh Tuyết đã chuẩn bị sẵn sàng rồi.
Phú nhị đại bị Lãnh Tuyết đạp một cước bay ra xa bốn, năm mét, nằm thở dốc dưới đất.
Khách hàng khác trong cửa hàng bao gồm cả nhân viên tư vấn đều giật mình kinh hãi trước cảnh tượng bất ngờ này.
"Thiếu gia, anh không sao chứ" Lãnh Tuyết ân cần hỏi.
"Không sao, mua đồ xong chưa" Lục Phong bình tĩnh hỏi.
"Mua xong rồi, thiếu gia có sao không ạ" Lãnh Vũ cầm thẻ ngân hàng đi tới.
"Ừm, vậy chúng ta đi" Lục Phong nói thẳng.
Rồi hắn gọi một nhân viên tư vấn còn đang ngơ ngác lại, bảo cô giúp cầm đồ.
Phú nhị đại thấy Lục Phong muốn đi, liền cố lồm cồm bò dậy.
"Các ngươi đừng hòng đi, đánh ta rồi còn muốn đi à, không có cửa đâu" nói xong liền móc điện thoại ra.
"Alo, anh Trương, em ở trong quảng trường bị người đánh, anh nhanh chóng đưa mấy anh bảo vệ tới đây, em phải dạy dỗ cái tên không biết trời cao đất dày này một bài học" Phú nhị đại nói xong liền cúp máy.
Rồi một bộ mặt ngạo mạn nhìn Lục Phong nói:
"Bây giờ quỳ xuống trước mặt ta, dập đầu cho ta 100 cái, rồi giao hai cô nàng này cho ta, ta còn tha cho ngươi, bằng không lát nữa ngươi cứ liệu hồn đấy".
Lục Phong chỉ lườm nhẹ tên phú nhị đại đang vênh váo kia, rồi nói một câu:
"Ta tò mò, ngươi gọi cho ai thế, là nhân viên nội bộ của quảng trường sao?"
"Ha ha, nói cho ngươi biết luôn, cuộc gọi vừa rồi ta gọi cho quản lý bộ phận bảo vệ của quảng trường, hắn sẽ đến ngay đây thôi" Phú nhị đại vênh váo nói.
"Ngươi có biết ta là ai không, trong cái quảng trường Thời Đại này, nhà ta có mười mấy cái cửa hàng, ta với anh Trương quan hệ tốt lắm đấy nhé"
"Ngay cả Vương tổng bên bất động sản của quảng trường cũng phải nể mặt bố ta vài phần"
Lục Phong nghe gã nói, bất đắc dĩ cười trừ.
Sao luôn có những loại người này vậy?
"Vậy ngươi có biết ta là ai không?" Lục Phong thản nhiên nói...
Bạn cần đăng nhập để bình luận