Bắt Đầu Bị Quăng, Ta Quay Người Trở Thành Ức Vạn Phú Ông

Bắt Đầu Bị Quăng, Ta Quay Người Trở Thành Ức Vạn Phú Ông - Chương 182: Bị bảo an ngăn lại (length: 8537)

Đi vào cạnh bàn ăn, An Uyển cùng hai tỷ muội đã chuẩn bị xong một bàn lớn thức ăn phong phú.
Bởi vì mỗi ngày cùng An Uyển đợi cùng một chỗ, Lãnh Tuyết cùng Lãnh Vũ tay nghề nấu ăn nhanh chóng tăng lên, lúc này trên bàn thức ăn có đến một nửa là do hai người họ làm.
"Oa, xem ra ta hôm nay có lộc ăn rồi" Lục Phong nhìn bàn đầy ắp thức ăn, nuốt một ngụm nước bọt.
"Hì hì, thiếu gia, ngài mau ngồi xuống nếm thử" Lãnh Vũ thân mật kéo ghế, để Lục Phong ngồi xuống.
"Vất vả các ngươi, làm nhiều đồ ăn như vậy"
"Không khổ cực không khổ cực, tiên sinh, ngài ăn trước đi, canh của ta cái này còn chút nữa là xong"
An Uyển vừa nói vừa bưng lên một đĩa thịt dê xào hành.
Nghe An Uyển nói vậy, Lục Phong cũng không khách sáo nữa, trực tiếp gắp một miếng thịt bò nạm lớn bỏ vào miệng.
"Ngon, cái này là ai làm vậy?" Lục Phong thưởng thức miếng thịt bò nạm trong miệng rồi hỏi.
"Là ta làm, thiếu gia, ngài thích không?" Lãnh Tuyết nhỏ nhẹ đáp.
"Thích, đặc biệt thích, xem ra hôm nay ta phải ăn thêm một chén cơm nữa"
Lời Lục Phong còn chưa dứt, Lãnh Vũ đã thân mật giúp Lục Phong xới một bát cơm.
Bữa cơm kết thúc, bụng Lục Phong phồng lên có thể thấy bằng mắt thường.
Sau khi ăn xong, Lục Phong liền đi tản bộ trong trang viên.
Nhìn trang viên tráng lệ, trước kia khi chưa có hệ thống, Lục Phong đánh chết cũng không nghĩ mình có một ngày ở Ma Đô sở hữu một trang viên lớn như vậy, lớn đến nỗi không cần ra ngoài vẫn có thể tản bộ.
Tiêu hóa một chút, Lục Phong trở về phòng, nhưng trước khi ngủ, hắn gọi điện cho Vương Dục, báo ngày mai sẽ đi tìm hắn.
Nguyên nhân tìm Vương Dục thực ra rất đơn giản, cũng là để tập đoàn Thiên Vũ giúp hắn xây một nhà máy nữa, dù sao Phàm Lực đã từng bước chuyển đến đây, theo báo cáo tiến độ của Triệu Vân thì trong một hai ngày nữa nhân viên sẽ hoàn thành chuyển dời.
Vì vậy công ty năng lượng mới của hắn cũng phải tăng tốc, ít nhất phải xây xong nhà máy trước, bằng không đến lúc đó Phàm Lực lấy gì sản xuất ô tô.
Cúp điện thoại xong, Lục Phong liền nằm trên giường ngủ một giấc ngon lành, phải biết mấy ngày nay hắn chưa ngủ ngon giấc.
Vừa rạng sáng ngày thứ hai, Lục Phong đã dẫn An Phong cùng Lãnh Tuyết ra ngoài.
Đến tập đoàn Thiên Vũ, Lục Phong trực tiếp đến văn phòng Vương Dục.
"Vương tổng, đã lâu không gặp"
Vừa vào cửa, Lục Phong đã nhiệt tình chào hỏi.
Đang làm việc, Vương Dục thấy Lục Phong, vội đứng dậy.
"Lục đổng, ngài đã đến, mau mời ngồi" Vương Dục vội mời Lục Phong đến chỗ ngồi đối diện.
Lục Phong thấy thế không khách sáo, trực tiếp ngồi xuống.
"Lục đổng, hôm qua ngài điện thoại nói muốn công ty giúp xây nhà máy, tiện thể xây văn phòng đúng không?"
Vương Dục vào thẳng vấn đề, không lòng vòng hỏi.
Lục Phong gật đầu. "Đúng vậy, ta cần thành lập một công ty năng lượng mới, cho nên việc cấp bách hiện giờ là xây nhà máy trước"
"Ngươi cũng biết đấy, ta còn có một tập đoàn sản xuất ô tô, hiện tại đang chuẩn bị tiến quân vào lĩnh vực năng lượng mới, ta là chủ tịch của bọn họ nên phải ủng hộ mạnh mẽ"
Lục Phong thản nhiên nói.
Mặc dù Lục Phong rất bình thản nói ra việc này, nhưng khóe miệng Vương Dục vẫn không nhịn được giật giật vài cái.
"Ngài nói nhẹ nhàng vậy thôi, công ty nói xây là xây, nói mua là mua, trong mắt người khác thì là thế lực bá chủ, sao đến miệng ngài lại giống như rau cải ngoài chợ, rẻ rúng vậy?"
Vương Dục trong lòng thầm nghĩ, tuy nghĩ vậy nhưng Vương Dục không dám nói ra miệng.
Bởi vì hắn hiểu rất rõ con người trẻ tuổi đến không thể trẻ hơn kia là cổ đông lớn đại diện cho điều gì.
Hắn đại diện cho sự giàu có và địa vị vô song, đừng nói là một tổng tài nhỏ như hắn, mà đến cả chủ tịch hội đồng quản trị đằng sau hắn cũng không thể đắc tội Lục Phong.
"Lục đổng, chuyện nhà máy không thành vấn đề, nhưng mà ngài đã chọn vị trí chưa, hiện tại trong tay tập đoàn không còn nhiều đất trống lắm"
Vương Dục suy tư một lát rồi nói.
Đừng thấy tập đoàn Thiên Vũ giá trị thị trường hai trăm tỷ, nhưng bất động sản khan hiếm lắm, đặc biệt là ở Ma Đô tấc đất tấc vàng, Thiên Vũ không có nhiều đất trống dự trữ.
"Lão Vương, chuyện này ngươi không cần lo, ta đã tìm ngươi ắt có cách giải quyết chuyện đất trống"
Lục Phong châm một điếu thuốc thơm, thản nhiên nói.
"Lục đổng, theo ta biết, các ngành nghề dưới trướng ngài dường như ngoài công ty giải trí ra thì không có công ty nào về bất động sản cả, vậy ngài kiếm đất ở đâu ra?"
Vương Dục nghi ngờ hỏi, không phải hắn không tin Lục Phong, mà là đất trống Ma Đô quá phức tạp, đến cả tập đoàn Hằng Thái hay Bích Quế Viên cũng không dám chắc sẽ kiếm được đất thích hợp.
"Cái này ngươi không cần để ý, chiều nay ta đi giải quyết chuyện đất trống, ngày mai ta báo cho ngươi, ngươi dẫn nhân viên chuyên nghiệp đến đo vẽ là được"
Lục Phong nhả một hơi thuốc, từ tốn nói.
Thấy Lục Phong tự tin như vậy, Vương Dục dù vẫn nghi hoặc nhưng cũng thức thời không hỏi nữa.
"Được rồi, Lục đổng, vậy ta chờ tin tốt của ngài"
"Ừ, vậy ta đi trước, còn nhiều chuyện phải xử lý lắm" Lục Phong dụi tắt tàn thuốc, đứng dậy khỏi ghế ông chủ.
"Vậy để tôi tiễn ngài" Vương Dục vội nói.
Vương Dục một mực đưa Lục Phong ra đến cửa chính tập đoàn, cho đến khi bóng xe biến mất.
"Khí thế của Lục đổng ngày càng khó lường, nói chuyện với hắn còn hồi hộp hơn cả với chủ tịch"
Vương Dục đứng ở cửa chính lẩm bẩm.
Còn Lục Phong sau khi rời khỏi tập đoàn Thiên Vũ thì trực tiếp lên xe đến nhà máy của tập đoàn Phàm Lực, đồng thời đã sớm gọi điện cho Triệu Vân.
"Lão Triệu, cậu lập tức đến nhà máy chờ ta, thiết bị sản xuất ta làm xong sẽ đến ngay" Lục Phong thông báo cho Triệu Vân rồi cúp điện thoại.
Tùy tiện tinh thần tiến vào thương thành hệ thống, mua thiết bị sản xuất xe theo yêu cầu.
Triệu Vân vừa nghe điện Lục Phong thông báo liền vội dẫn theo mấy lãnh đạo cấp cao đến nhà máy.
Mấy ngày nay anh ta bận tối mặt tối mũi, không những phải sắp xếp nhân sự, còn phải lo mua sắm thiết bị văn phòng, tuyển quân mãi mã.
Tuy thể xác mệt mỏi, nhưng tinh thần Triệu Vân luôn hăng hái, đặc biệt khi thấy văn phòng dần đi vào nề nếp, nhân viên ngày càng đông thì Triệu Vân cảm giác như tâm hồn mình sắp thăng hoa.
Chỉ lát sau, Lục Phong đến nhà máy tập đoàn Phàm Lực, định bảo An Phong lái xe vào, nhưng lại bị bảo vệ chặn lại.
"Xin lỗi, tiên sinh, theo quy định của công ty, xe lạ cấm vào" Bảo vệ cửa chính kiên quyết nói.
Lục Phong nghe xong hết nói nổi, hắn không ngờ lãnh đạo cao nhất của công ty lại bị chặn lại khi vào công ty mình.
"Tôi nói cậu mới đến đúng không, tôi là chủ tịch hội đồng quản trị của các cậu"
Lục Phong mở cửa xe bước xuống.
Thế nhưng bảo vệ như không nghe thấy hắn nói, vẫn một mực chặn lại không cho vào.
"Xin lỗi tiên sinh, tôi mới làm hai ngày, chưa biết mặt chủ tịch, nên tôi không thể để anh vào" bảo vệ vẫn cứng rắn nói.
"Hả?"
"Tôi nói với cậu rồi, tôi là chủ tịch của các cậu, cậu không sợ tôi đuổi việc à?"
"Không sợ, dù sao giữ cửa là trách nhiệm của tôi, tôi không thể nghe lời anh nói mà để anh vào, lỡ anh không phải chủ tịch thì tôi lại phạm sai lầm lớn"
Lục Phong nhìn tên bảo vệ đứng thẳng tắp mà nhất thời không biết làm gì.
Ai bảo hồi Phàm Lực vừa chuyển đến hắn mới chỉ lộ mặt một lần, người ta là bảo vệ mới đến, không biết mặt hắn cũng là chuyện thường...
Bạn cần đăng nhập để bình luận