Bắt Đầu Bị Quăng, Ta Quay Người Trở Thành Ức Vạn Phú Ông

Bắt Đầu Bị Quăng, Ta Quay Người Trở Thành Ức Vạn Phú Ông - Chương 395: Ta họ Lục, là Phong Ngữ đổng sự trưởng (length: 7812)

Mười nhà báo vốn đã sợ hãi trước khí thế của Lục Phong, giờ lại bị hắn hỏi vậy, càng không thốt nên lời.
Bọn họ không hề có cái gọi là chứng cứ, lý do hôm nay đến đây chỉ đơn giản là có người gọi điện thoại, nói rằng Phong Ngữ hôm nay có tin giật gân có thể lan truyền.
Thấy đám phóng viên bị hỏi khó, nữ MC đứng sau mấy gã lực lưỡng bồn chồn, rút ra một túi tài liệu rồi đứng dậy.
"Hợp đồng gài bẫy ở đây, ai nói không có?"
Theo gã lực lưỡng đứng ra, đám phóng viên trong nháy mắt tỉnh táo.
Nếu thật sự moi được tin xấu của tập đoàn Phong Ngữ trị giá 100 tỷ này, vậy sẽ là một nét đậm trong sự nghiệp của họ.
"Thưa ông, xin hỏi tài liệu trong tay ông có phải là hợp đồng gài bẫy không?"
Một nữ phóng viên lập tức đưa micro đến sát miệng gã lực lưỡng.
Nhìn cái micro trước mặt, gã lực lưỡng thoáng hoảng hốt nhưng cố ra vẻ bình tĩnh nói: "Đúng, đây chính là cái hợp đồng gài bẫy đó, nếu mà thực hiện đúng theo điều khoản trên này, chúng tôi phải bồi thường cho Phong Ngữ hơn 10 triệu tệ."
Số tiền 10 triệu vừa thốt ra càng khiến đám phóng viên tại chỗ thêm phấn khích, cả bọn như cá mập ngửi thấy mùi máu tươi, ồ ạt xông tới.
"Thưa ông, xin cho chúng tôi xem bản hợp đồng được không?"
"Đúng vậy thưa ông, mở ra cho xem đi."
"Thưa ông, xin hỏi ông và cô này có quan hệ thế nào, vì sao lại rõ mọi chuyện như vậy?"
Một loạt câu hỏi của phóng viên dồn dập khiến gã lực lưỡng choáng váng.
"Ta... ta là anh trai nàng... Cho nên mới biết rõ vậy."
"Cái hợp đồng này đương nhiên có thể mở ra xem, ta sẽ mở ra cho các ngươi xem."
Gã lực lưỡng vội vàng định xé túi tài liệu, đúng lúc này giọng nói lạnh lùng của Lục Phong vang lên từ bên cạnh.
"Ngươi chắc chắn muốn mở ra sao? Mở ra rồi, sẽ không có cơ hội đổi ý đâu, nếu cái hợp đồng này là giả, trước mặt nhiều phóng viên như vậy, một khi ta khởi tố thì điều chờ đợi các ngươi sẽ là lao ngục vô tận."
Gã lực lưỡng nghe vậy, thoáng run rẩy vì sợ.
Nhưng hắn vẫn cắn răng mở túi tài liệu ra.
Thấy tình cảnh này, trong mắt Lục Phong lóe lên sát khí.
"Soạt soạt"
Một âm thanh vang lên, tài liệu bên trong túi được lôi ra công khai.
Hơn mười máy quay lập tức xúm lại, muốn quay rõ chi tiết.
Tô Lạc Hiên thấy vậy thì sốt ruột, muốn tiến lên ngăn cản nhưng bị Lục Phong chặn lại.
"Đừng nhúc nhích, cứ để bọn họ quay."
"Nhưng mà Lục đổng, làm vậy sẽ ảnh hưởng rất lớn đến tập đoàn chúng ta."
Tô Lạc Hiên lo lắng nói.
"Sao, ngươi chột dạ à, cái gọi là hợp đồng gài bẫy là thật sao?"
Lục Phong liếc hắn, dù không hề có chút cảm xúc nào nhưng vẫn khiến Tô Lạc Hiên sợ đến run rẩy.
"Không không, tuyệt đối không có, Lục đổng, ta không thể làm ra chuyện như vậy."
Tô Lạc Hiên liên tục xua tay, minh oan cho mình.
"Đã không có thì ngươi cũng không cần hoảng, yên tâm, những người này ta sẽ không bỏ qua một ai, bao gồm cả đám phóng viên này."
Lục Phong nhìn đám phóng viên chen nhau xem hợp đồng, khóe miệng nhếch lên nụ cười khinh miệt.
Còn đám phóng viên thì xem hết hợp đồng rất nhanh, cả đám đều la hét kinh ngạc.
"Trời ạ, cái này quá đáng."
"Đúng đó, theo điều khoản thế này, không chỉ phải làm công miễn phí mà khi nghỉ việc còn phải bồi thường hơn 10 triệu tiền vi phạm hợp đồng."
"Đây là quy định của công ty lớn sao? Ở Hoa Quốc lại có công ty ác độc đến vậy à?"
"Là một người làm công, tôi thấy bản hợp đồng này thật tuyệt vọng."
Hơn chục phóng viên nhao nhao lên tiếng chỉ trích, trong đó có hai nữ phóng viên còn công kích Phong Ngữ.
Thời cơ tốt thế này, đám gã lực lưỡng làm sao bỏ qua được.
Lập tức ra hiệu cho nữ MC tiến lên khóc lóc kể lể.
"Ô ô, mọi người bây giờ hiểu tôi khó khăn thế nào rồi chứ, bọn họ bắt nạt một cô gái nhỏ không hiểu pháp luật như tôi, dụ dỗ tôi ký vào bản hợp đồng như vậy, sau đó tôi mới biết."
"Sau đó tôi muốn nghỉ việc nhưng bọn họ lại nói với tôi rằng theo hợp đồng, khi nghỉ việc giữa chừng phải bồi thường hơn 10 triệu tiền vi phạm hợp đồng, tôi thật không còn cách nào."
Nữ MC vừa khóc vừa gào, cảnh tượng ấy thật khiến người nghe đau lòng, người thấy rơi lệ.
Nếu không biết đám người này đến gây chuyện, Lục Phong cũng suýt tin.
"Nháo đi, cứ nháo tiếp đi, ta ngược lại muốn xem các ngươi có thể bày trò gì nữa, bây giờ càng vui mừng thì lát nữa té càng đau."
Thấy nữ MC khóc lóc thành công, mấy gã lực lưỡng tự nhiên cũng không chịu lép vế.
"Mọi người thấy rồi chứ? Đây chính là Phong Ngữ đấy, ức hiếp người ta như vậy."
"Chúng ta đều là người bình thường, nhất định phải đoàn kết lại, không thể để tư bản bắt nạt."
"Đúng đó, người trẻ tuổi này khiến tổng tài Phong Ngữ phải cung kính như vậy, hơn nữa còn phô trương lớn thế kia, hắn chắc chắn có lai lịch lớn, các ngươi tranh thủ hỏi hắn xem hắn rốt cuộc là ai."
Câu nói cuối cùng vang lên, mười phóng viên như bừng tỉnh, lập tức xông đến trước mặt Lục Phong.
"Thưa ông, ông xuất hiện ở Phong Ngữ vào thời khắc quan trọng này, xin hỏi quan hệ của ông với Phong Ngữ là như thế nào?"
Nữ phóng viên vừa nãy hô lớn nhất nở một nụ cười nham hiểm, mở miệng hỏi.
"Ta là chủ tịch hội đồng quản trị của Phong Ngữ, ta họ Lục."
Lục Phong nhìn nữ phóng viên, trong lòng lạnh lùng hừ một tiếng, nhưng không giấu giếm thân phận.
Lời hắn vừa nói ra, lập tức gây nên sóng to gió lớn.
Những người này không sao ngờ được chủ tịch hội đồng quản trị của một tập đoàn trị giá 100 tỷ mà lại trẻ như vậy.
Có phóng viên đã nhận ra điều bất thường, dần dần rút lui về phía rìa đám đông.
Còn một số phóng viên chưa nhận ra điều gì, vẫn điên cuồng xông về phía Lục Phong.
"Lục đổng, xin hỏi ông có ý kiến gì về việc công ty mình sử dụng hợp đồng gài bẫy đối với nhân viên, hiện tại bằng chứng đã quá rõ ràng, ông cũng không thể chối cãi chứ?"
Nữ phóng viên kia tiếp tục đặt câu hỏi, căn bản không định buông tha Lục Phong.
Những người khác cũng đưa micro đến trước mặt Lục Phong.
Hiện tại chứng cứ đã quá rõ ràng, họ rất muốn xem vị chủ tịch trẻ tuổi này trả lời vấn đề đó như thế nào.
Lúc này đám phóng viên đã bắt đầu tưởng tượng cảnh mình đưa tin này ra, thăng chức tăng lương, bước lên đỉnh cao nhân sinh.
Còn chân tướng sự việc, họ không hề quan tâm.
Lục Phong liếc nhìn đám phóng viên, lòng khinh thường đạt đến đỉnh điểm.
Không biết từ khi nào, ký giả - một nhóm người cung cấp thông tin cho đại chúng, không sợ cường quyền đã biến thành một đám chỉ biết thu hút sự chú ý, không có giới hạn cuối cùng.
Hồi còn học trung học, Lục Phong rất kính nể những người làm báo, từ bão lũ, lũ lụt đến động đất, mỗi khi những thiên tai đó xảy ra, luôn luôn có ký giả xuất hiện, đưa tin cho mọi người, bất chấp sự nguy hiểm đến tính mạng của mình.
Ngoài những trường hợp trên, còn vô số ký giả vì lật tẩy những xưởng sản xuất gian dối, quyết tâm thâm nhập vào trong xưởng, thu thập thông tin chân thật nhất...
Bạn cần đăng nhập để bình luận