Bắt Đầu Bị Quăng, Ta Quay Người Trở Thành Ức Vạn Phú Ông

Bắt Đầu Bị Quăng, Ta Quay Người Trở Thành Ức Vạn Phú Ông - Chương 224: Bị liên tiếp khiếp sợ Vương Dục (length: 7939)

"Vương tổng, tên ta đương nhiên là có nghe qua, thay ta gửi lời chào hỏi đến vị chủ tịch hội đồng quản trị của các người."
Diệp Chấn Đường thản nhiên đáp một câu, không nói thêm gì nữa.
Vậy mà chỉ một câu nói đó thôi đã khiến Vương Dục mừng rỡ đến phát cuồng, phải biết trước đó hắn cầu cạnh biết bao nhiêu người cũng không được gặp Diệp Chấn Đường một lần, hiện tại không chỉ gặp được, hơn nữa còn được nghe một câu, sao có thể khiến hắn không vui cho được.
"Lời của ngài tôi nhất định sẽ chuyển đến lão gia."
Diệp Chấn Đường không đáp, chỉ đưa mắt nhìn Lục Phong.
Lục Phong hiểu ngay ý của Diệp Chấn Đường, lập tức lên tiếng: "Vương tổng, đi thôi, chúng ta đi xem địa điểm một chút, không nên đứng đây."
Nói rồi liền dẫn Diệp Chấn Đường đi tới một vùng đất hoang rộng lớn.
"Tiểu Phong à, thấy không, mảnh đất lớn này rộng đến 240 mẫu, lại rất bằng phẳng, không có hố hay bờ sông gì cả, có thể rút ngắn thời gian thi công của cháu đi nhiều đấy."
Diệp Chấn Đường chỉ vào một vùng đất hoang lớn trước mặt, nói.
Lục Phong nhìn vùng đất hoang rộng lớn, trong lòng rất đỗi kích động.
Vì có mảnh đất hoang này, thì có nghĩa công ty năng lượng mới của hắn có thể một bước vươn lên từ mặt đất.
"Thưa chú, cảm ơn chú, cháu nhất định sẽ cố gắng, sẽ không để chú thất vọng."
Diệp Chấn Đường nghe vậy, hài lòng gật đầu, hắn cùng cha mình cố gắng nhiều như vậy, chẳng phải vì chờ Lục Phong nói câu này sao.
"Tiểu Phong, chú phải nói trước điều này, vì giúp cháu lấy được mảnh đất này, chú đã tốn không ít tâm tư đấy, cho nên mảnh đất này chỉ có thể bán cho cháu theo giá gốc, không thể bớt một chút nào đâu."
Diệp Chấn Đường bỗng như nghĩ ra điều gì, mở lời nói.
"Không vấn đề gì đâu chú, cháu hiểu ạ."
Lục Phong tự nhiên hiểu rõ Diệp Chấn Đường đã bỏ ra những gì vì mảnh đất này, căn bản không hề nghĩ đến việc được mua rẻ.
Không thấy Vương Dục tốn biết bao nhiêu tâm tư mà vẫn không sờ được đến một mét vuông đất nào hay sao.
"Ừm, cháu hiểu là tốt rồi, hơn nữa cấp trên ra lệnh là nhất định phải trả hết một lần, toàn bộ 240 mẫu đất này tổng cộng cần 100 tỷ."
"Cháu đừng có nghĩ là chú đang đòi giá trên trời nhé, trước đó đã có tập đoàn trả đến 110 tỷ, chú còn không bán đó."
"Thế nào, có đủ sức nuốt trôi không, nếu cảm thấy khó khăn thì chú có thể giúp cháu trì hoãn một chút, trả tiền từng đợt."
Diệp Chấn Đường chậm rãi nói, và việc hắn đề nghị giúp Lục Phong trì hoãn một chút, đương nhiên là muốn Lục Phong mang nợ ân tình của mình.
Chớ thấy hắn giúp Lục Phong làm xong chuyện lớn này, kỳ thực đây chỉ là trao đổi lợi ích, thậm chí hắn còn đang nợ nhân tình của Lục Phong.
Vì nhà máy của Lục Phong nếu ở trong khu vực quản lý của hắn phát triển mạnh mẽ, vậy thành tích bên hắn cũng sẽ được ghi nhận thêm một khoản đậm đà, từ đó có thể thăng tiến.
Lục Phong đương nhiên hiểu rõ ý của Diệp Chấn Đường, nhưng hắn cũng không muốn mang nợ ân tình của Diệp Chấn Đường, phải biết với địa vị của hắn ngày càng thăng tiến, vô số người đều muốn có được một ân tình của hắn.
Giống như Ferrari Enzo, việc hắn để ý trợ giúp Lục Phong đối phó với Mercedes-Benz, giúp Lục Phong ký kết hợp đồng với minh tinh quốc tế, chẳng qua là vì muốn Lục Phong mang nợ ân tình.
Và Lục Phong bởi vì nợ ân tình của hắn, cho nên mới trong cuộc đàm phán với Snake mà giúp hắn đòi lại 5% cổ phần của Ferrari.
Mà 5% cổ phần của Ferrari tương đương 100 tỷ tệ, hơn nữa còn không phải thứ có tiền mua được, không thấy Enzo bỏ ra gấp ba giá cũng không thể đòi lại chút cổ phần nào từ tay Snake hay sao.
Vậy có thể thấy một ân tình của Lục Phong đáng giá thế nào, đây cũng là lý do những đại gia không muốn nợ ân tình.
"Thưa chú, không cần đâu, trong tài khoản của cháu vẫn có tiền, trong vòng hai ngày, chú chuẩn bị hợp đồng, chúng ta ký xong, cháu sẽ chuyển tiền cho chú."
Lục Phong lạnh nhạt từ chối ý tốt của Diệp Chấn Đường.
"Được thôi, không ngờ tiểu tử cháu lại có nhiều tiền như vậy, 100 tỷ mà nói ra như không, chú cũng tò mò không biết cháu rốt cuộc có bao nhiêu tiền nữa."
Trong ánh mắt của Diệp Chấn Đường thoáng hiện một tia kinh ngạc và chấn kinh, nửa đùa nửa thật nói.
Tuy không thể khiến Lục Phong mang nợ ân tình của mình, nhưng hắn cũng không quá thất vọng, dù sao công ty cũng đã nằm trong khu vực quản lý của hắn rồi, về sau còn rất nhiều cơ hội tăng tiến tình cảm.
Cùng với Vương Dục đứng phía sau nghe được mảnh đất này trị giá 100 tỷ, mà Lục Phong còn không hề chớp mắt mà đồng ý, kinh hãi trong lòng còn dữ dội hơn cả động đất cấp chín.
Bởi vì giá trị thị trường của tập đoàn Thiên Vũ của bọn hắn cũng chỉ khoảng 200 tỷ mà thôi, Lục Phong vừa ra tay đã trực tiếp chi ra nửa tập đoàn Thiên Vũ.
"Lục chủ tịch à, ngài rốt cuộc là có lai lịch gì vậy, 100 tỷ nói bỏ ra là bỏ ra, lại còn quen biết người đứng đầu tân khu nữa."
Vương Dục nhìn bóng lưng Lục Phong, rất lâu không thể hoàn hồn.
"Ha ha ha, chú à, đây chỉ là trùng hợp thôi, mấy hôm trước cháu vừa thu mua công ty game Rami, sau đó cổ đông ban đầu của họ lại bỏ ra 100 tỷ mua lại 10% cổ phần, cho nên cháu mới có nhiều tiền nhàn rỗi vậy thôi."
Lục Phong khiêm tốn nói.
Không biết rằng sự khiêm tốn của hắn đã khiến Diệp Chấn Đường và Vương Dục trực tiếp ngẩn người tại chỗ.
"Trời ạ, tôi vừa nghe thấy gì vậy? Lục chủ tịch nói anh ấy lại thu mua công ty game Rami sao, má ơi, đây chính là công ty niêm yết trị giá thị trường 500 tỷ đó!"
"Người có tiền đều chơi như vậy sao, mấy trăm tỷ mà tiêu như rác?"
Vương Dục điên cuồng nuốt nước bọt, cố gắng làm dịu cổ họng khô khốc vì quá mức chấn kinh.
Diệp Chấn Đường cũng chẳng khá hơn bao nhiêu, hắn không ngờ chỉ một thời gian không gặp, Lục Phong lại thu mua công ty có giá trị thị trường 500 tỷ.
Hơn nữa theo lời vừa rồi hắn nói, hắn lại bán 10% cổ phần cho chủ tịch hội đồng quản trị ban đầu, chỉ cần một tay xoay chuyển thì kiếm lời 50 tỷ, cái này còn nhanh hơn cướp tiền nữa chứ.
"Tiểu Phong à, tuy rằng hai chú cháu mới gặp mặt nhau lần thứ hai, nhưng những gì cháu mang đến cho chú kinh ngạc thật sự quá nhiều rồi."
"Sau này dù có tin cháu thu mua Đằng Phi hay Hằng Đại thì chú cũng tin."
Diệp Chấn Đường nói đùa để che giấu sự kinh hãi trong lòng.
"Ha ha ha, chú à, chú quá coi trọng cháu rồi, người ta toàn là những tập đoàn có giá trị thị trường hàng vạn tỷ, có bán cháu đi cũng không được nhiều tiền như thế đâu."
Lục Phong lắc đầu, cũng nửa đùa nửa thật trả lời.
Nhìn vẻ khiêm tốn của Lục Phong, ánh mắt thưởng thức và hài lòng của Diệp Chấn Đường dường như muốn tràn ra.
"Ôi, giá như ta có con gái thì tốt, thế nào cũng phải tác hợp hai đứa."
"Đáng tiếc, ta chỉ có một đứa con trai không nên nết, so với cháu thì nó chẳng khác nào đồ bỏ."
Diệp Chấn Đường tiếc rèn sắt không thành thép nói.
Lời này Lục Phong không dám tiếp lời, chỉ có thể vòng vo khen Diệp Phàm vài câu.
Mà Vương Dục đứng phía sau hắn thì hôm nay không biết đã kinh ngạc bao nhiêu lần nữa rồi.
Vào lúc Diệp Chấn Đường nói muốn tác hợp con gái cho Lục Phong, Vương Dục chỉ muốn hét lớn một tiếng "Tôi đồng ý, dù là nam tôi cũng được, nhận tôi làm con rể đi, tôi không muốn cố gắng nữa."
Chỉ tiếc ý nghĩ này hắn chỉ dám nghĩ trong lòng, nếu hắn dám nói ra, Diệp Chấn Đường có thể chém chết hắn.
Ngay khi Vương Dục đang suy nghĩ lung tung thì Lục Phong lại gọi hắn đến.
"Vương tổng, phiền anh dẫn người đi đo đạc đi, chuyện nên làm thế nào thì mọi người đều là người chuyên nghiệp, tôi tin mọi người."
"Tôi chỉ có một yêu cầu, nhanh chóng cho tôi kế hoạch cùng bản vẽ, tôi đang rất gấp."
Đối mặt với yêu cầu của Lục Phong, Vương Dục lập tức đáp ứng ngay.
"Vâng, ngài cứ yên tâm đi, Lục chủ tịch, tôi sẽ đi lên kế hoạch giúp ngài ngay."
Bạn cần đăng nhập để bình luận