Bắt Đầu Bị Quăng, Ta Quay Người Trở Thành Ức Vạn Phú Ông

Bắt Đầu Bị Quăng, Ta Quay Người Trở Thành Ức Vạn Phú Ông - Chương 67: Lục Phong đến cùng lai lịch gì (length: 8643)

Tổng quản lý của khách sạn Đằng Long vừa nói vừa đi đến trước bàn ăn.
Đi theo sau tổng quản lý còn có mấy cô gái mặc sườn xám, trên tay các nàng bưng bộ đồ ăn làm bằng sứ trắng Đức chính tông.
Các thị nữ nhẹ nhàng tiến đến bàn ăn, cúi người thi lễ một cái rồi đặt bộ đồ ăn xuống, sau đó từ từ lui ra ngoài.
Tiếp đó, hai người trà nghệ sư tiến đến, một người tay nâng trà cụ, một người tay nâng lá trà.
"Lục tổng, ngài muốn dùng chút trà gì không ạ?" một trà nghệ sư hỏi.
"Ờ, ta uống gì cũng được." Lục Phong đáp.
Trà nghệ sư lại hỏi Diệp Phàm, kết quả Diệp Phàm nói người trẻ tuổi không uống trà, bảo nàng hỏi lão gia tử Lý.
Cuối cùng, lão gia tử Lý chọn trà Bạch.
Nghe được lựa chọn trà Bạch, trà nghệ sư liền bắt đầu pha trà.
Đợi trà nghệ sư pha trà xong, Lục Phong liền bảo các nàng lui ra.
Sau khi ba người đã gọi món xong, tổng quản lý cầm thực đơn cũng lui ra ngoài.
Lão gia tử và Diệp Phàm thì như nhìn quái vật nhìn Lục Phong.
Lục Phong bị hai người nhìn chằm chằm mà trong lòng thấy sợ, rồi mở miệng hỏi.
"Hai người các ngươi nhìn ta làm gì?"
"Ta dựa vào, tiểu tử ngươi thật sự là ông chủ của khách sạn Đằng Long à?" Diệp Phàm giật mình nói.
"Đúng vậy mà, vừa nãy không phải đã nói rồi sao?"
"Ờ, ta thì có chút không tin thôi."
Lão gia tử Lý nâng chén trà lên nhấp một ngụm, rồi cũng nói một câu: "Hậu sinh khả úy."
Ba người cứ thế uống trà trò chuyện, cuối cùng Diệp Phàm vẫn là không giữ được bình tĩnh, đem chuyện hắn và lão gia tử Lý muốn biết nhất ra hỏi.
"Lục đại thiếu, ngươi có quen người kia không?"
"Người nào cơ?" Lục Phong hỏi.
"Vị thư ký hôm nay đã tới đấy?" Diệp Phàm hỏi.
"À, ngươi nói là thư ký của Lý thúc à?"
"Cái gì! ! !"
"Cái gì! ! !"
Hai người nghe Lục Phong gọi tên trong nháy mắt kinh hô.
"Tiểu, Tiểu Phong, ngươi vừa nãy nói cái gì?" Lão gia tử Lý che ngực nói.
"Ta nói gì à?" Lục Phong bị hai người làm cho hồ đồ.
"Vừa nãy ngươi xưng hô người kia thế nào?" Diệp Phàm vội vàng nói bổ sung.
"Lý thúc à?" Lục Phong thành thật đáp.
"Không phải, quan hệ của các ngươi thế nào?" Diệp Phàm hiện tại rất nóng vội.
Cũng phải thôi, đổi người nào cũng phải hoảng hốt, đây chính là nhân vật đứng đầu Ma Đô đấy, một nhân vật vô cùng lớn.
Mà giờ Lục Phong lại xưng hô người ta là 'chú', điều này bảo sao hai người không kinh hãi.
"Ta thật là nhìn không thấu được ngươi, Tiểu Phong." lão gia tử Lý thổn thức nói.
Diệp Phàm cũng không nói gì thêm, hắn giờ đang đoán xem Lục Phong rốt cuộc có lai lịch gì.
Nếu là Trầm Túc Diên giới thiệu, vậy Lục Phong quen biết người ta cũng không có gì kỳ lạ.
Nhưng Lục Phong lại gọi người ta là 'Lý thúc', hơn nữa nhìn bộ dạng buồn bực của Lục Phong khi thấy thư ký của ông ta lúc cắt băng khánh thành hôm nay, rõ ràng là Lục Phong không có mời Lý Định Quốc tới.
Vậy điều đó cho thấy Lý Định Quốc là không mời mà đến, một người khiến cho một nhân vật lớn như Lý Định Quốc phải chủ động tặng lễ, địa vị của người đó đáng sợ đến mức nào.
Diệp Phàm nghĩ tới đây, cơm cũng không muốn ăn nữa, bây giờ hắn chỉ muốn nhanh về nhà nói lại với ông mình để ông phân tích thử địa vị của Lục Phong.
Ngay khi bầu không khí trở nên trầm xuống, cửa phòng lại mở ra.
Các tiểu tỷ tỷ mặc sườn xám bưng thức ăn vào, mà tổng quản lý thì mang theo một bình rượu ngon cũng đi theo sau.
"Lục tổng, hai vị tiên sinh, tôi rót rượu cho mọi người nhé?" Tổng quản lý vừa nói vừa muốn khui bình rượu.
"Ôi thôi thôi, ta tuổi cao rồi, ta không uống, cậu rót cho hai người bọn nó đi." Lão gia tử Lý khoát tay nói.
"Tôi cũng không uống, ăn cơm xong tôi còn có việc." Diệp Phàm cũng từ chối, trong đầu anh bây giờ chỉ muốn nhanh về nhà nói lại cho ông những gì mình đã biết.
Thấy hai người đều từ chối, Lục Phong nói một mình cậu uống cũng không có hứng, trực tiếp bảo tổng quản lý mang rượu đi.
"Đã không uống rượu thì chúng ta bắt đầu dùng bữa đi." Lục Phong lên tiếng nói.
Hai người cũng không khách sáo, cầm đũa lên bắt đầu ăn.
_ _ _ _ _ _ "Cảm ơn Lục thiếu đã chiêu đãi, vậy tôi xin phép đi trước." Diệp Phàm vừa nói vừa bắt xe đi.
Ngươi hỏi vì sao Diệp đại thiếu lại không lái xe? Anh cũng muốn lắm chứ, nhưng ai bảo trước đó anh lại muốn ngồi chiếc Ferrari J 50 của Lục Phong chứ, dẫn đến bây giờ chỉ có thể bắt xe về xưởng lấy xe.
"Tiểu Phong, vậy ta cũng đi đây." Lão gia tử Lý đợi Diệp Phàm đi xong cũng nói với Lục Phong.
"Vâng ạ, ngài đi cẩn thận ạ." Lục Phong đỡ lão gia tử lên xe rồi tiện tay đóng cửa xe lại giúp.
"Đi thôi, chúng ta còn phải về công ty." Lục Phong nói với An Phong.
Sau đó hai người mỗi người một chiếc xe lái về chi nhánh của Ferrari.
Sau khi đỗ xe xong, Lục Phong mang theo An Phong đến sảnh lớn của công ty.
Mà Trần Thiến cũng đã chờ ở đó từ trước.
"Lục đổng, tôi dẫn ngài đi xem văn phòng làm việc của ngài." Trần Thiến cung kính nói.
"Được, cô dẫn đường." Lục Phong cũng rất tò mò về văn phòng của mình.
Nói đúng ra, chi nhánh Ferrari này mới là công ty chính thức mà Lục Phong cần quản lý.
Tập đoàn Phàm Lực có Triệu Vân quản, tập đoàn Thiên Vũ cũng có Vương Dục quản.
Còn Ferrari chỉ có mỗi cậu là tổng tài, những người từ Ý đến thì trong giai đoạn thành lập chi nhánh này họ mới đến hỗ trợ, đợi khi công ty ổn định họ sẽ trở về.
Rất nhanh, Trần Thiến đã dẫn Lục Phong đến văn phòng làm việc của cậu.
Văn phòng rất lớn, gồm bốn khu vực, khu vực thứ nhất là khu làm việc của thư ký.
Giữa khu làm việc của tổng giám đốc và khu của thư ký có vách ngăn, điều này đảm bảo tính riêng tư cho khu làm việc của tổng giám đốc.
Khu vực thứ hai là khu làm việc của tổng giám đốc, thứ ba là một phòng họp nhỏ.
Đến lúc đó, Lục Phong có thể tổ chức các cuộc họp kín nhỏ tại phòng họp này.
Khu thứ tư là khu nghỉ ngơi dành riêng cho tổng tài, bên trong có phòng vệ sinh riêng, phòng thay đồ, và một phòng ngủ.
Dưới sự hướng dẫn của Trần Thiến, Lục Phong đã tham quan xong văn phòng làm việc của mình.
"Ai nha, mình đây cũng đã có một văn phòng làm việc riêng rồi." Lục Phong vừa ngồi xuống ghế vừa cảm thán.
"Ngài có hài lòng với văn phòng này không ạ?" Trần Thiến cười hỏi.
"Hài lòng, cực kỳ hài lòng." Nhất là cái khu nghỉ ngơi bên trong, khiến Lục Phong nghĩ đến một câu danh ngôn cực kỳ đúng.
"Có việc thì thư ký làm, không có việc gì thì... "
"Ngài hài lòng là tốt rồi."
"Đúng rồi, Lục đổng, những quản lý cấp trung đến từ Ý ngài cần sắp xếp chức vụ cho bọn họ." Trần Thiến nói.
"Được, vậy tranh thủ lúc ta còn ở công ty, cô bảo họ đến đây đi." Lục Phong thản nhiên nói.
Trần Thiến nghe lệnh rồi đi ra ngoài thông báo cho những người Ý kia.
"Bên khu thư ký, An Phong chọn một chỗ đi, sau này khi nào ta ở đây, thì ngươi cứ ở đó chờ ta." Lục Phong sắp xếp.
An Phong nghe Lục Phong, liền trực tiếp đi đến khu thư ký chọn vị trí cho mình.
Khu thư ký có tổng cộng bốn vị trí, An Phong chọn một vị trí gần khu tổng tài của Lục Phong nhất, như vậy khi Lục Phong có chuyện gì thì hắn có thể xông vào trước.
"Cộc cộc cộc"
"Lục đổng, người đã đến." Trần Thiến gõ cửa bên ngoài.
"Vào đi."
Được cho phép, Trần Thiến dẫn một đoàn người nước ngoài đi vào.
"Chào Lộ đợi ngài số"
Một đám người nước ngoài dùng tiếng Trung lơ lớ cúi đầu chào Lục Phong.
"Xin chào các vị." Lục Phong suýt chút nữa không nghe rõ bọn họ nói gì.
Sau khi chào hỏi xong, Lục Phong liền dẫn họ đến phòng họp bắt đầu bổ nhiệm các chức vụ trong công ty "Tell Me About Your Previous Positions" (nói cho ta nghe về các chức vụ trước đây của các vị). Lục Phong ngồi ở vị trí chủ tọa nói.
Một đám người Ý thấy Lục Phong biết tiếng Anh, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, dù sao tiếng Trung của họ cũng không tốt lắm.
"I Used To Work In The Sales Department" (tôi từng làm ở bộ phận kinh doanh). "I Belong To The Research And Development Department." (Tôi thuộc bộ phận nghiên cứu và phát triển). "I Belong To The Engineering Department." (tôi thuộc bộ phận kỹ thuật). Một đám người nước ngoài nhao nhao bắt đầu tự giới thiệu, cảnh tượng nhất thời vô cùng hỗn loạn.
"Keep Quiet" (im lặng) Lục Phong thấy bọn họ loạn thành như vậy, liền quát lớn...
Bạn cần đăng nhập để bình luận