Bắt Đầu Bị Quăng, Ta Quay Người Trở Thành Ức Vạn Phú Ông

Bắt Đầu Bị Quăng, Ta Quay Người Trở Thành Ức Vạn Phú Ông - Chương 5: Ferrari phân bộ tuyển chỉ (length: 8017)

"Chuyện gì vậy?" Lục Phong hỏi.
"Là như vầy, tiên sinh Enzo nói đã giao chi nhánh cho ngài, liền để ngài phụ trách toàn bộ sự vụ của chi nhánh, hắn để ngài xem thử chi nhánh đặt ở vị trí nào tại Ma Đô là tốt" Trần Thiến đáp.
"Cái gì? Chọn địa điểm còn muốn để ta phụ trách à, bọn hắn bên kia không phải phụ trách chọn địa điểm sao?" Lục Phong nghi vấn hỏi.
"Đúng vậy" Trần Thiến vừa cười vừa nói.
"Vậy bên họ tiền bạc các thứ đã chuẩn bị xong chưa, sẽ không định để ta bỏ tiền ra chứ?"
"Tiên sinh Enzo đã chuyển tiền vốn khởi động đến rồi, ban đầu tổng cộng là 500 triệu NDT, về sau sẽ còn tiếp tục rót tiền vào"
Trần Thiến trả lời, dính đến chuyện công việc, nàng vẫn là nhanh chóng vào trạng thái, dù sao nàng chuyên nghiệp.
"À, vậy là tốt rồi, vậy ta cứ sắp xếp chút đi, xem chọn chỗ nào thì phù hợp" Lục Phong bình tĩnh nói.
"Được rồi, vậy đến lúc đó ngài chọn được rồi thì trực tiếp thông báo cho ta là được"
Trần Thiến nhìn vẻ mặt bình tĩnh đáp ứng của Lục Phong, trong lòng cũng đang suy nghĩ "Xem ra thật sự là sau lưng có đại lão chống lưng rồi, bằng không chuyện lớn như vậy là chọn địa điểm, Lục tổng xem ra đều không để trong lòng, nhất định là đã tính trước rồi".
Phải biết thành lập chi nhánh tại Ma Đô cũng không phải chuyện dễ dàng, dù là ngươi là Ferrari cũng không được, dính đến quá nhiều người cùng quá nhiều chuyện, thậm chí còn cần chính phủ cho phép.
Trần Thiến bên này đang suy nghĩ lung tung, Lục Phong bên này kỳ thực trong lòng cũng rất hoảng.
Hắn chỉ mới là sinh viên vừa tốt nghiệp đại học, hắn chỗ nào biết cái gì chọn địa điểm, có kinh nghiệm gì? Cũng không có quan hệ, nhưng trước mặt nhân viên hắn chỉ có thể cố tỏ vẻ trấn định.
"Vậy Lục tổng tôi về trước, quấy rầy ngài lâu như vậy, còn để ngài mời tôi ăn cơm, thật sự là rất ngại, lần sau tôi xin lại ngài" Trần Thiến một bên nói một bên đứng dậy.
"Được rồi, chân của cô bây giờ có thể lái xe chưa, nếu không tôi đưa cô về?" Lục Phong cũng đứng lên.
"Không cần, cảm ơn Lục tổng, tôi đã đỡ hơn nhiều, thật sự làm phiền ngài quá" Trần Thiến nói.
"Cái bình dầu hồng hoa này cô cầm về đi, bôi thêm mấy lần là được"
"Vậy cảm ơn ngài, tôi xin phép về trước, ngài không cần tiễn" theo tiếng đóng cửa răng rắc, Trần Thiến rời đi.
Mà lúc này Lục Phong cũng trở lại phòng ngủ chuẩn bị ngủ lại một giấc, dù sao đêm qua ngủ không được ngon giấc.
Vừa nằm xuống giường, hắn đã ngửi thấy một mùi hương dễ chịu, nguyên lai là mùi trên người của Trần Thiến, cứ như vậy Lục Phong nghe mùi thơm cơ thể của Trần Thiến rồi ngủ thiếp đi.
Tháng sáu chạng vạng, ánh chiều tà trên trời đỏ rực chiếu xuống, tuy không còn cái nóng gay gắt của buổi trưa, nhưng trải qua một ngày nắng nóng, không khí vẫn còn hơi hầm, lá cây cũng đã héo quăn lại.
Theo tiếng duỗi mình vang lên, Lục Phong cũng tỉnh dậy.
"Ai, cái chi nhánh này nên chọn ở đâu tốt, khu vực 'vàng tam giác' đã hết chỗ, những nơi khác thì không tiện, cũng không thể chọn ở vùng ngoại thành được" Lục Phong khổ não nói.
"Thôi, đi ăn cơm trước đi, đừng nghĩ nữa, không được thì mai đi tìm thử xem, còn phải mua một chiếc xe, bằng không đường đường tổng tài Ferrari của ta không thể cứ đạp xe đạp công cộng đi lại mãi được".
Nghĩ tới nghĩ lui, Lục Phong lại buồn rầu, hắn tuy bây giờ là tổng tài của Ferrari, còn ở biệt thự lớn, nhưng hắn không có tiền, hiện tại trong thẻ ngân hàng của hắn còn chưa tới 2000 tệ.
Ra khỏi nhà, Lục Phong cứ mãi nghĩ đến mấy chuyện này, bất giác liền đi đến một quán đồ nướng, sau đó đi vào định bụng ăn chút gì.
"Lão bản, nướng năm xiên cật, mười xiên thịt dê, hai cái cánh gà" Lục Phong gọi.
"Được rồi, anh cứ tìm chỗ ngồi trước đi, lát nữa sẽ có ngay" lão bản đáp.
Qua khoảng mười mấy phút, theo một tiếng hô lớn của lão bản, đồ nướng nóng hổi đã được mang lên.
Lục Phong một bên uống bia, một bên ăn đồ nướng, đang uống ngon trớn thì đột nhiên nghe thấy có người gọi mình.
"Lục Phong?"
Hai tên thanh niên sóng vai đi tới, nguyên lai là bạn cùng phòng đại học của hắn, Trương Khải và Lưu Lợi, hai người là đồng hương nên sau khi tốt nghiệp vẫn ở cùng nhau.
"Là các cậu à, vào uống chút nào"
Lục Phong chào hỏi, quan hệ của bọn hắn cũng không tệ, dù sao cũng từng ngủ cùng một ký túc xá.
"Thằng nhóc này, một mình trốn ở đây ăn ngon vậy, cũng không gọi tụi tao"
Trương Khải cười ha hả nói, sau đó cùng Lưu Lợi cùng ngồi xuống bên cạnh Lục Phong.
"Tao chỉ ra đây giải sầu chút, uống chút cho thoải mái thôi" Lục Phong cũng cười đáp lại.
"Mày sẽ không vẫn còn vương vấn vụ kia chứ, tao nói cho mày biết Từ Lệ Lệ căn bản không đáng để mày như vậy đâu, nó đúng là một con cặn bã" Trương Khải một bên nói một bên xen vào.
"Không có, tao không phải vì chuyện đó, chỉ là đơn thuần muốn uống chút thôi" Lục Phong bất đắc dĩ trả lời.
"Thôi đi, mày nghĩ tao tin à?" Lưu Lợi cũng hùa theo.
"Thật đó, tao chỉ nghĩ đi ra ngoài uống thôi, tao thật đã sớm thoát ra khỏi bóng tối của chuyện thất tình rồi mà".
Nhìn vẻ mặt thành thật của Lục Phong, Lưu Lợi và Trương Khải cũng yên tâm hơn.
"Vậy hôm nay anh em mình uống cho đã đi"
Trương Khải vừa nói vừa bật một chai bia, phía bên kia Lưu Lợi cũng không chịu thua kém mở một chai.
"Được"
Sau đó ba người cụng một chén.
"Công việc của mày kiếm được thế nào rồi?" Lưu Lợi vừa ăn xiên nướng vừa lầm bầm hỏi.
"Cũng sắp tìm được rồi"
Lục Phong trả lời, hắn cũng không thể nói ta hiện tại đã là tổng tài, sắp lên hương rồi, người ta sẽ cho hắn là kẻ ngốc mất.
"Ừm ừm, cứ kiếm việc gì làm trước đi đã, rồi vừa làm vừa tìm công việc tốt"
"Nếu không được thì đến công ty bọn tao đi, thực tập sinh 4500, đóng bảo hiểm năm thứ và các chế độ đầy đủ, mỗi tháng nghỉ 8 ngày" Trương Khải cũng lên tiếng nói.
"Không cần đâu, tao bên này sắp trúng tuyển rồi, chờ đến khi nào tao thực sự không sống nổi nữa, nhất định sẽ đến nương nhờ tụi mày" Lục Phong vừa cười vừa nói.
"Được, vậy thì không nói nhiều nữa, thằng nhóc mày đẹp trai như vậy, lại có năng lực nữa, chắc chắn sẽ thành công thôi."
"Ở Ma Đô này nhiều phú bà như vậy, vạn nhất ngày nào đó mày được người ta để ý, thăng chức nhanh chóng thì hai anh em tao còn phải nhờ cậy mày giúp đỡ đó" Lưu Lợi cũng đùa.
"À phải rồi Lão Lục, hai ngày nữa họp lớp, thằng nhóc mày nhất định không được đến trễ đâu nhé" Trương Khải đột nhiên nói.
"Họp lớp à? Được thôi, tao biết rồi, đến lúc đó nói địa chỉ cho tao biết, tao sẽ đến" Lục Phong đáp.
"Tao báo trước với mày, Từ Lệ Lệ cũng sẽ đi, thậm chí còn có khả năng mang theo tên bạn trai hơn cô ta những 20 tuổi nữa"
"Mày đừng kích động nha, nghe nói bạn trai già của cô ta là một nhà cung cấp cho một công ty bất động sản nào đó, cũng coi như là thuộc hàng có máu mặt đấy" Lưu Lợi xen vào nói.
"Yên tâm đi, sẽ không có đâu, tao không phải con nít ba tuổi nữa rồi, mà cô ta cũng thực sự không đáng để tao làm vậy" Lục Phong nhìn bọn họ, cho họ một ánh mắt yên tâm.
"Được được, uống rượu thôi" Lục Phong nâng ly rượu lên nói.
Mãi cho đến khuya, mấy người mới tan cuộc.
"Đi đây"
"Trên đường cẩn thận nhé"
"Biết rồi"
"Đừng quên họp lớp nha Lão Lục"
"Biết rồi, yên tâm đi, tao nhất định sẽ đến" Lục Phong chỉ có thể lần nữa đáp ứng.
Bọn họ đã uống rượu bốn, năm tiếng đồng hồ, cho đến tận gần rạng sáng mới tan.
Sau đó Lục Phong một mình lảo đảo đi đến khu chung cư, được quản gia trong khu đỡ về nhà.
Tình cảm ba năm trời, làm sao có thể dễ dàng mà buông xuống được.
Nghĩ đến bạn gái vì hắn không có tiền mà từ bỏ hắn, quay người ngả vào lòng người khác, Lục Phong cảm thấy mình đúng là bị mù, không thể sớm nhìn thấu sự giả tạo của bạn gái cũ.
*Đinh* "Hệ thống miểu sát có giới hạn thời gian mỗi ngày đã đổi mới vật phẩm"
"Vật phẩm lần này đổi mới như sau" ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận