Trường Dạ Quân Chủ

Chương 84: Đáng tiếc chiến công của ta

Chương 84: Đáng tiếc chiến công của ta
Phía Hỏa Sơ Nhiên hận đến mức trong lòng như lửa đốt.
"Ta muốn để hắn mở to hai mắt nhìn cho rõ, chính là ta Hỏa Sơ Nhiên, sẽ giẫm hắn dưới chân, đồng thời, từng bước một phế bỏ tu vi của hắn, đạp nát tứ chi của hắn, cuối cùng, kết liễu tính mạng của hắn!"
"Nếu không thể tự tay giết hắn, thù này khó trả, hận này khó tiêu!"
Phía Hỏa Sơ Nhiên đang nghỉ ngơi dưỡng sức chuẩn bị động thủ.
Mà phía Tiền Tam Giang cũng đang chuẩn bị động thủ.
Nhưng đúng vào lúc buổi sáng.
Tiền Tam Giang bỗng nhiên phát hiện một vị cao thủ Tướng cấp của Thiên Thần giáo, mang theo bốn cao thủ cấp tiên thiên tông sư, xuất hiện trong tầm mắt.
Ngay khi vừa xuất hiện, bọn họ lập tức đi dạo một vòng bên ngoài Bạch Vân Võ Viện.
Trọng điểm là kiểm tra một lượt quảng trường của Phương Triệt.
"Ngọa Tào!"
Tiền Tam Giang tròn mắt nhìn.
Rất hiển nhiên, Thiên Thần giáo đến trả thù rồi.
Hơn nữa mục tiêu chính là Phương Triệt.
Năm người bên ngoài đó, Tiền Tam Giang dùng mông cũng nghĩ ra được, đây chỉ là nguỵ trang, còn sát chiêu thực sự, không biết giấu ở nơi nào.
Rõ ràng, đối tượng mà Thiên Thần giáo đề phòng chính là Trấn Thủ Đại Điện và Bạch Vân Võ Viện.
"Giáo chủ, người của Thiên Thần giáo cũng tới rồi! Bên ngoài là một Tướng cấp, mục tiêu dường như cũng là Dạ Ma."
Tiền Tam Giang báo cáo.
Ấn Thần Cung vẫn không hồi đáp.
Dường như căn bản không thấy được.
Thế là, Tiền Tam Giang lại hiểu ra: À, giáo chủ cái gì cũng không biết.
Lại đi tìm Phương Triệt lần nữa.
Phương Triệt nhíu mày hồi lâu: "Vậy ta phải tránh đi một chút, không thể đồng thời mở hai mặt trận chiến đấu được."
Tiền Tam Giang rất tán thành: "Chính ngươi cẩn thận."
Tiền Tam Giang rời đi.
Phương Triệt mặt mày ủ ê.
Việc Thiên Thần giáo xuất hiện lúc này là điều hắn không ngờ tới.
Sau khi thận trọng cân nhắc, Phương Triệt vẫn quyết định không thể độc chiếm. Nếu nuốt một mình, năng lượng có thể điều động bày ra là quá lớn.
*Ta phải khiêm tốn.* -- Phương Triệt tự khuyên lòng mình.
Dạ Mộng bưng một ly trà đi vào, liền thấy Phương Triệt đang cầm một tờ giấy mà thở dài thườn thượt, vẻ mặt buồn thiu.
"Công tử, sao thế?"
Dạ Mộng rất quan tâm hỏi.
"Không có việc gì."
Phương Triệt lật tờ giấy lại, úp xuống bàn, thản nhiên nói: "Nghi nan võ học thôi."
Dạ Mộng trong lòng khẽ động, cúi đầu cáo lui.
Ngay lập tức Phương Triệt liền thở dài, tâm trạng nặng nề đi ra ngoài.
Ngay cả cơm cũng chưa ăn.
Dạ Mộng tiễn Phương Triệt ra ngoài, ân cần hỏi buổi tối muốn ăn gì, Phương Triệt không để ý, vội vàng rời đi.
Dạ Mộng nhìn theo bóng lưng Phương Triệt biến mất, rồi đóng đại môn lại như thường.
Ngay sau đó tiến vào thư phòng của Phương Triệt.
...
Xế chiều hôm đó.
Trần Nhập Hải và Phạm Thiên Điều liền nhận được tin tức.
Thiên Thần giáo tới cá lớn?
Hai người cùng lúc mắt sáng lên, lập tức điều động cao thủ Trấn Thủ Đại Điện, sau đó đi liên hệ với Hoàng Nhất Phàm của Bạch Vân Võ Viện, Hoàng Nhất Phàm cũng lập tức bắt đầu bố trí.
Vào giờ Tý ban đêm.
Trời không trăng không sao.
Thiên địa đen như mực, như thể phủ lên một tấm màn đen khổng lồ. Đưa tay không thấy được năm ngón.
Trong đêm tối, theo một tiếng vang lớn.
Ánh lửa bỗng nhiên bùng lên.
Một tiếng nổ vang rung chuyển dữ dội.
Một trận chiến đấu thảm thiết lập tức bùng nổ.
Kể cả Trần Nhập Hải cũng không ngờ tới, lần này Thiên Thần giáo thế mà lại phái tới hai vị Vương giả dẫn đội!
Hơn nữa hai vị Vương giả này, chính là hai người đã diệt môn Tây Môn gia tộc mấy ngày trước!
Xà Vương!
Độc Vương!
Sau khi xông vào, đám giáo chúng của đối phương chém giết một trận như chém dưa thái rau, người của Trấn Thủ Đại Điện lại có mấy người trúng độc mà chết trong im lặng.
Lúc này mới biết bên trong lại có cá lớn như vậy.
"Xà Vương và Độc Vương!"
Trần Nhập Hải quyết đoán tức thì, lập tức hét lớn một tiếng: "Hoàng Sơn Trường, còn xin hỗ trợ!"
Hoàng Nhất Phàm vung tay lên, tám vị giáo tập của Bạch Vân Võ Viện đồng loạt ra tay.
Trong nháy mắt áp chế chiến trường.
Với thực lực của đám người Trần Nhập Hải và Phạm Thiên Điều, trên thực tế cũng đủ để ứng phó, nhưng thứ nhất, bản thân tất sẽ có thương vong. Thứ hai, hai tên ma đầu này cực kỳ trơn trượt, lại cực kỳ giỏi ngụy trang, một khi bị đào tẩu liền bỏ lỡ cơ hội.
Mà việc Bạch Vân Võ Viện nhúng tay trợ giúp, mặc dù sẽ chia bớt công huân, nhưng lại có thể đảm bảo vạn vô nhất thất.
Hai tên ma đầu dù có mọc cánh cũng không thể thoát thân.
Mà mục tiêu của Trần Nhập Hải rất rõ ràng: Phải bắt sống hai tên ma đầu cấp Vương!
Lần này đội hình cường đại đến mức độ này, hoàn toàn đã tạo thành thế nghiền ép, nếu còn không thể bắt sống được, không khỏi cũng quá vô năng.
Quả nhiên, sau một phen ác chiến, Xà Vương, Độc Vương thân chịu trọng thương, bị Phạm Thiên Điều tự mình xuất thủ trọng thương rồi bắt sống.
Tất cả cao thủ Thiên Thần giáo khác, trực tiếp bị giết chết!
Thân phận bài trở thành công huân của Trấn Thủ Giả.
Thời gian chiến đấu rất ngắn, nhưng mức độ thảm thiết, mức độ rung động, lại là hiếm có trong thành mấy năm gần đây.
Vô số người đang ngủ say bỗng giật mình tỉnh giấc.
Tiền Tam Giang bị dọa đến hồn phi phách tán.
Bởi vì đêm nay hắn đang bí mật thăm dò động tĩnh của Thiên Thần giáo, đột nhiên vô số cao thủ của Trấn Thủ Đại Điện và Bạch Vân Võ Viện liền lao đến.
Thiếu chút nữa cũng bao vây cả Tiền Tam Giang vào trong.
Chứng kiến một trận chém giết thảm thiết, Tiền Tam Giang ban đầu còn đang nghi ngờ: Những người Thiên Thần giáo này làm thế nào mà bại lộ?
Nhưng sau đó nhìn thấy Xà Vương và Độc Vương, liền lập tức hiểu ra: Hai tên khốn này gây ra vụ án lớn như vậy, thế mà còn dám đến Bạch Vân Châu lượn lờ.
Mục tiêu rõ ràng như vậy, lượn lờ cái gì?
Quả nhiên, bị Trấn Thủ Giả vây quét rồi.
Tiền Tam Giang đương nhiên sẽ không hiểu được thực ra Xà Vương và Độc Vương không phải tự bại lộ, mà là bị bán đứng.
Nhìn trận chiến đấu kịch liệt phía dưới, Tiền Tam Giang không dám động đậy chút nào.
Suy nghĩ một chút, vẫn là gửi một tin tức cho Dạ Ma: "Không cần trốn nữa, người của Thiên Thần Giáo bị Trấn Thủ Giả phát hiện, đã bị xử lý rồi."
Phương Triệt nhanh chóng hồi âm: "Quá tuyệt vời! Người của Tam Thánh Giáo thì sao?"
Tiền Tam Giang không nói nên lời: "Ngươi còn muốn người của Tam Thánh Giáo cũng bị xử lý à? Muốn cái gì thế! Người ta Tam Thánh Giáo cũng không có bại lộ!"
Phương Triệt hồi đáp, tràn đầy tiếc nuối: "Ai... Sao Trấn Thủ Đại Điện không thuận tay xử lý luôn người của Tam Thánh Giáo nhỉ! Ai nha, đám Trấn Thủ Giả này thật vô dụng."
Tiền Tam Giang thiếu chút nữa bật cười thành tiếng.
*Mẹ nó, tiểu tử ngươi đang mơ mộng chuyện tốt đẹp gì vậy.*
Thế là hồi âm: "Thiên Thần giáo sở dĩ bại lộ, là bởi vì Xà Vương và Độc Vương vừa mới gây ra đại án Tây Môn gia tộc, thân phận mẫn cảm, mục tiêu rõ ràng, cho nên Trấn Thủ Đại Điện mới nhắm vào hai người bọn họ một cách minh xác, mới có thể phát hiện ra bọn họ. Người ta Tam Thánh Giáo từ trước đến nay bí ẩn, lại không có bại lộ, làm sao lại bị tận diệt được? Về phần đám người Tam Thánh Giáo kia vẫn phải dựa vào chính chúng ta. Hơn nữa, nếu người của Tam Thánh Giáo bị Trấn Thủ Giả bắt, vậy ngươi lấy đâu ra công lao để lập?"
Phương Triệt lập tức tỉnh ngộ: "Đúng, ngài nói rất đúng, người của Tam Thánh Giáo không thể bị bắt! Ta phải lập công a. Ôi, nói như vậy, người của Thiên Thần giáo thật đáng tiếc, nếu cũng để cho ta lập công thì tốt rồi."
Tiền Tam Giang: "... Lăn!"
Phương Triệt cười hắc hắc, thu lại thông tin.
Sau một hồi thao tác như vậy của hắn, chẳng khác nào là tẩy thoát hiềm nghi của bản thân: *Nếu ta là nội gián, thì đã bán luôn cả Tam Thánh Giáo rồi.*
Bây giờ đúng là Thiên Thần giáo gặp xui, vậy thì không phải do ta làm.
Nhưng Tiền Tam Giang căn bản không nghĩ đến phương diện này: *Thiên Thần giáo vừa vào thành đã bại lộ, vậy khẳng định là bản thân bọn họ xảy ra vấn đề rồi, loại chuyện này còn cần phải suy nghĩ sao?*
Cùng lý đó: *Người ta Tam Thánh Giáo đâu có bại lộ.*
Nhưng Phương Triệt sau khi kết thúc liên lạc với Tiền Tam Giang, lập tức gửi tin tức cho Ấn Thần Cung.
"Khởi bẩm giáo chủ, thuộc hạ Dạ Ma bẩm báo, nghe Tiền Tam sư phụ nói, Thiên Thần giáo tới giết ta, thế mà bị người của Bạch Vân Võ Viện giết sạch, còn bắt được hai người."
Phương Triệt lại đang báo cáo, hơn nữa, nội dung rất là hả hê cười trên nỗi đau của người khác: "Bạch Vân Võ Viện hiện tại dường như rất xem trọng ta, bên cạnh ta có vẻ như đã được an bài cao thủ bảo vệ; Thiên Thần giáo lần này, gặp vận rủi lớn rồi. Chỉ là có chút đáng tiếc công huân."
"Chúng ta liên hệ với ta, cũng phải cẩn thận, tuyệt đối không nên bị cao thủ võ viện bắt được. Thuộc hạ bên này, hiện tại bên người có rất nhiều ánh mắt."
"Giáo chủ Vạn An, thuộc hạ Dạ Ma dâng lên."
"Mẹ nó, chuyện này gây ra thật rắc rối."
Phía Ấn Thần Cung, đầu đã muốn nổ tung.
Thiên Thần giáo lần này xảy ra sơ suất, tin tức này Ấn Thần Cung đã biết trước khi Phương Triệt báo cáo.
Nhưng là Thiên Thần giáo lần này, là vì Dạ Ma của Nhất Tâm Giáo phe mình mà xảy ra sơ suất.
Hơn nữa hai vị cao thủ cấp Vương lại bị bắt sống.
Cái này rất bị động.
Cao thủ cấp Vương, tại Thiên Thần giáo mặc dù cũng không tính là tầng lớp tuyệt đối cao tầng, nhưng địa vị cũng không hề tầm thường.
Hy sinh có thể chấp nhận, nhưng bị bắt sống thì không thể chấp nhận được.
Bởi vì cao thủ cấp Vương, đã đủ tư cách biết được rất nhiều cơ mật trong giáo.
Lại nói các giáo đấu đá nội bộ với nhau cũng được, nhưng cũng phải nắm giữ chừng mực; cao thủ cấp Vương, đã chạm đến ranh giới cuối cùng rồi.
Hơn nữa lần này quan hệ với Dạ Ma không đủ lớn: Là Tiền Tam Giang liên hệ, nói đối phương cử Tướng cấp tới giết Dạ Ma. Ấn Thần Cung vừa xem thấy chỉ là Tướng cấp, giết thì giết thôi.
Thế là giả câm giả điếc không trả lời.
Kết quả mẹ nó bên trong lại có Vương cấp! Thế này không phải kéo bè kéo cánh sao?
Lại nói, hai người này có phải là hai tên ngốc không? Bạch Vân Châu là nơi bọn họ có thể nghênh ngang tới sao?
Ấn Thần Cung đã mắng Tiền Tam Giang một trận thậm tệ: *Ngươi đặc biệt mẹ nó, tình báo thông tin thế mà cũng ấp a ấp úng, có Vương cấp không nói là Vương cấp, chỉ nói Tướng cấp, về sau có chuyện gì còn không bị ngươi hại chết sao?!*
Tiền Tam Giang cũng oan uổng nhưng không cách nào giải thích. *Lão tử chỉ thấy được một Tướng cấp, ta mẹ nó làm sao biết đằng sau lại đi theo Vương cấp?*
Nhưng lời này tự nói với mình thì được, nói với Ấn Thần Cung thì chính là tự tìm khó chịu.
Hiện tại, nhìn tin tức Dạ Ma gửi tới, cảm nhận được sự hả hê cười trên nỗi đau của người khác đậm đặc bên trong, Ấn Thần Cung từng cơn đau đầu.
*Tiểu vương bát đản này thế mà còn đang tiếc rẻ công huân, thật sự là mạch não không giống người thường.*
*Ngươi mẹ nó đang bị nhắm vào đấy, hiện tại điều động Vương cấp tới giết ngươi, sau này sẽ xuất động cái gì nữa?*
*Ngươi mẹ nó đang lượn lờ trước cửa Diêm Vương Điện mà còn đang suy nghĩ lập công cho Trấn Thủ Giả!*
Thật sự là không biết sống chết.
Lập tức Ấn Thần Cung liền nhức đầu.
Hiện tại thân phận Dạ Ma cố nhiên ẩn nấp, nhưng vấn đề nằm ở chỗ, về sau Thiên Thần và Tam Thánh đều sẽ ra tay.
Hơn nữa càng thất bại, cao thủ được phái ra sau này cấp bậc sẽ càng cao.
Lâu dài như vậy, hoặc là Dạ Ma sớm muộn gì cũng bị xử lý.
Hoặc là vì Dạ Ma mà chết càng ngày càng nhiều cao thủ.
Đây là một vòng luẩn quẩn ác tính!
Bởi vì hai giáo không thể nào cứ ngậm bồ hòn làm ngọt như vậy được, mà Dạ Ma càng không thể khoanh tay chịu chết.
"Vấn đề này cũng nhất định phải giải quyết."
Ấn Thần Cung xoa xoa lông mày: "Ai mẹ nó có thể nghĩ đến, Xà Vương và Độc Vương của Thiên Thần giáo sau khi giải quyết xong chuyện Tây Môn gia tộc, thế mà lại không đi.
Mà lại đi thẳng đến Bạch Vân Châu. Ngươi nói hai ngươi trực tiếp chạy đến đại bản doanh của người ta, đây không phải là đi tìm chết sao? Chuyện này không thể trách ta được!"
Ấn Thần Cung đang suy nghĩ về các bước tiếp theo...
Thông tin ngọc truyền đến ba động.
Lấy ra xem xét, Ấn Thần Cung đều kinh ngạc.
Lại là...
Tin tức từ một phó giáo chủ Thiên Thần giáo, Khấu Nhất Phương, gửi tới: "Ấn huynh, Xà Vương và Độc Vương của giáo ta bị bắt, Ấn huynh giúp ta một tay."
...
Bạn cần đăng nhập để bình luận