Trường Dạ Quân Chủ

Chương 1060: Mười năm! (2)

bên dưới có thể kiềm chế lẫn nhau hai phe phái lớn."
"Nhưng trong tay của ta lại nhất định phải tồn tại chí cao lực lượng, nếu không những người của ta sẽ không có chỗ dựa. Nói cách khác, có một người ta không thể buông tay, đó chính là Dạ Ma."
"Chỉ có Dạ Ma đạt được chí cao lực lượng, cùng với vị trí giám sát của ta hỗ trợ lẫn nhau, mới có thể tạo thành sự chấn nhiếp như sấm sét đối với Phong Vân. Như thế, trên phương diện lực lượng mới đạt được sự kiềm chế hoàn mỹ."
Nhạn Bắc Hàn nói khẽ: "Tôn nữ quả thực ưa thích Dạ Ma, nhất là sau khi biết thân phận chân thật của hắn, tôn nữ cả gan nói một câu: Coi như không cân nhắc vì giáo phái, tôn nữ cũng sẽ không lựa chọn người khác. Đã có Thiên Ý của tam phương thiên địa làm mai mối... Hơn nữa, nếu không thể dung hợp được lực lượng, tu vi sẽ trì trệ không tiến ở cấp bậc Thánh Hoàng... Mà trong trăm năm tương lai, trăm vạn người tiến vào đều là Thánh Quân... Cảnh ngộ này, thật khó có thể tưởng tượng."
Nhạn Bắc Hàn không nói tiếp nữa.
Bởi vì những lời còn lại, nàng đã không cần phải nói.
Cô gái thông minh này, sau khi tỉnh táo lại từ sự bối rối ban đầu, lập tức lựa chọn con đường có khả năng lay động Nhạn Nam nhất.
Đầu tiên, thừa nhận sai lầm.
Sau đó, tỏ ra bất đắc dĩ.
Thứ ba, nói ra nỗi ủy khuất của tôn nữ, sự sắp đặt của ngài. Gây nên sự áy náy trong tình thân của Nhạn Nam.
Thứ tư, làm rõ đại thế của giáo phái và tác dụng tương lai của Dạ Ma.
Thứ năm, về mặt tình thân lại thêm một vòng: Tôn nữ không hận, không oán, việc tiếp nhận là cam tâm tình nguyện. Để Nhạn Nam từ trong sự áy náy mà tự mình diễn giải thêm.
Thứ sáu, dùng Thiên Ý để ép ngài, càng chỉ ra hậu quả của việc lúc trước không Thông Mạch.
Vòng vòng đan xen, cuối cùng hình thành thế công hoàn mỹ, công hãm tâm phòng của Nhạn Nam.
Đây là một quá trình, nhưng tất cả các bước trong đó đều không thể lược bỏ, mà lại không thể làm rối loạn trình tự.
Từng lớp từng lớp, biến toàn bộ sự kiện từ không thể thành có thể.
Nhạn Nam cau mày, chậm rãi đi tới đi lui một lúc lâu, mới nhẹ nhàng thở dài: "Không sai, mặc dù là cam tâm tình nguyện, lưỡng tình tương duyệt, nhưng cũng đúng là bất đắc dĩ."
Nhạn Bắc Hàn cắn môi nói: "Tôn nữ cũng biết sẽ phải đối mặt với áp lực gì, nhưng tôn nữ biết gia gia khẳng định là ủng hộ tôn nữ, nhưng nếu nói với ngài, sẽ gây cho ngài phiền não quá lớn..."
Nhạn Nam hừ một tiếng: "Ngươi thế mà còn biết việc này sẽ gây cho ta áp lực rất lớn, phiền não rất nhiều. Ngươi thật là hiếu thuận!"
Nhạn Bắc Hàn nói: "Nhưng gia gia luôn có biện pháp giúp tôn nữ."
Nhạn Nam cau mày, lẩm bẩm nói: "Dạ Ma thành tựu chí cao chiến lực... Dạ Ma thành tựu chí cao chiến lực..."
Hắn thì thào câu nói này, lặp đi lặp lại nhiều lần, chậm rãi đi tới đi lui: "Nếu như thật sự có thể thành tựu chí cao chiến lực... Cũng là... không phải không thể được..."
Hắn trầm mặt, nhíu mày suy tư tỉ mỉ.
"Gia gia có biện pháp rồi sao?" Nhạn Bắc Hàn nhảy cẫng lên.
"Không có cách nào."
Nhạn Nam thở dài. Nói: "Biện pháp duy nhất, chính là biện pháp ban đầu của ngươi: Giấu đi, kéo dài thời gian. Công khai là không thể nào."
Nhạn Bắc Hàn nói khẽ: "Vậy, gia gia có thể cho tôn nữ bao nhiêu thời gian?"
Ý Nhạn Nam buông lỏng, Nhạn Bắc Hàn lập tức thẳng thừng chuyển chủ đề từ "giết hay không" sang một hướng hoàn toàn khác.
Dựa trên tất cả lý do trước đó đã định hình lối suy nghĩ quen thuộc cho Nhạn Nam, nàng hoàn toàn xoay chuyển phương hướng câu chuyện.
Khiến mạch suy nghĩ của Nhạn Nam tiếp tục tập trung vào việc "Cho bao nhiêu thời gian" mà không thể quay lại vấn đề cũ.
Đây là cố gắng lớn nhất của nàng.
Mặc dù nàng biết rõ gia gia có khả năng đã tự mình chuyển biến, nhưng nàng cũng sẽ không mạo hiểm dù chỉ một chút.
"Bao lâu thời gian à..."
Nhạn Nam nhíu mày, suy tư tỉ mỉ, một lúc lâu sau, nói khẽ: "Ta chỉ có thể giúp ngươi kéo dài... thời gian mười năm."
"Mười năm..."
Nhạn Bắc Hàn lẩm bẩm.
Nhạn Nam nói: "Ngươi cũng biết vì sao là mười năm chứ?"
Nhạn Bắc Hàn cắn môi gật gật đầu.
Mười năm, Nhạn Bắc Hàn hơn ba mươi tuổi.
Đối với loại võ giả cao giai này mà nói, về cơ bản tiền đồ cả đời cũng hoàn toàn sáng tỏ.
Tiềm lực tương lai cũng thể hiện ra một cách hoàn mỹ.
Đó cũng là độ tuổi mà đại sự hôn nhân không thể kéo dài thêm nữa. Đến lúc đó cũng nhất định phải giải quyết!
Lại không giải quyết thì không thể nào nói được nữa. Dù sao cho dù là võ giả, kéo qua ba mươi tuổi mới thành thân cũng có chút muộn.
Mà những gia tộc đang chờ đợi Nhạn Bắc Hàn kia cũng sẽ sốt ruột. Áp lực hôn nhân tất nhiên sẽ ngày càng lớn hơn.
"Mười năm, là thời gian cực hạn của ngươi và Dạ Ma. Trong mười năm này, hoặc là Dạ Ma trưởng thành đến cấp bậc quái vật khổng lồ vô địch."
"Hoặc là, Dạ Ma có thể hình thành thế lực khổng lồ, có thực lực áp đảo tất cả."
Nhạn Nam nặng nề nói: "Nếu không, cho đến lúc đó, Dạ Ma vẫn chỉ là một vật hy sinh."
"Hơn nữa còn phải đảm bảo, chính ngươi trong mười năm này sẽ không bị tụt lại. Từ đầu đến cuối bận rộn ở trung tâm quyền lực dưới trướng Phó Tổng giáo chủ, để người khác không dám ngấp nghé ngươi."
Nhạn Nam thở dài, nói: "Ta sau khi suy nghĩ cẩn thận, cũng không tức giận lắm. Thứ nhất là bởi vì, hiện tại ở Duy Ngã Chính Giáo không ai xứng với ngươi, chỉ có một Phong Vân nhưng lại càng không có khả năng, bởi vì hai ngươi kết hợp sẽ càng thêm `nhất gia độc đại`, cho nên trở ngại ngược lại còn lớn hơn."
"Thứ hai là bởi vì Dạ Ma ta cũng rất xem trọng. Nhưng nói ngược lại, gia gia cũng không gạt ngươi, nếu không có thành tựu hắn hoành ép tất cả ở tam phương thiên địa, thì hôm nay hắn đã chết rồi."
Nhạn Nam nặng nề nói: "Cho nên vừa rồi ngươi công tâm, là có tác dụng."
Nhạn Bắc Hàn lập tức ôm cánh tay Nhạn Nam, mặt đỏ bừng nũng nịu: "Gia gia ngài thật không nói lý lẽ, tôn nữ dùng tâm cơ với ngài không phải cũng là vì nhà chúng ta tốt sao? Hơn nữa cũng vì ngài là gia gia của tôn nữ, nên dùng tâm cơ với ngài, ngài mới không giận tôn nữ đúng không"
"Bớt nũng nịu đi! Lão phu không chịu bộ này của ngươi đâu!"
Nhạn Nam khóe miệng lộ ra ý cười, nhưng lại lập tức thu lại.
Nhẹ giọng nói:
"Nhưng nếu Dạ Ma đã có thành tựu như vậy ở tam phương thiên địa, điều đó liền đại biểu cho tương lai vô hạn. Một cao thủ mạnh hơn Đoạn Tịch Dương rất nhiều, chính là nguyên nhân chủ yếu gia gia nhượng bộ với ngươi. Chứ không đơn thuần là vì sủng ái tôn nữ."
Nhạn Nam hôm nay nói chuyện với tôn nữ, tất cả đều nói rất thẳng thắn.
"Đa tạ gia gia."
Nhạn Bắc Hàn ôm lấy cánh tay Nhạn Nam, tựa đầu vào vai gia gia, lẩm bẩm nói: "Mười năm, mặc dù hơi ngắn một chút, nhưng ta nghĩ, hẳn là đủ rồi."
"Ngươi tuyệt đối không nên coi thường nội tình của cửu đại gia tộc. Quan trọng nhất là không nên coi thường tử sĩ của cửu đại gia tộc."
Nhạn Nam nói khẽ: "Gia gia nhượng bộ với ngươi còn có một nguyên nhân khác chính là... Lời ngươi nói, về cấu tứ tương lai, cũng có đạo lý. Mà lại... nhà họ Nhạn, thực tế là nhân khẩu đơn bạc. Gia gia cũng không muốn sau khi ngươi xuất giá thì hoàn toàn trở thành người nhà người khác. Bởi vì như vậy nhà họ Nhạn liền không còn nữa."
"Nhưng Dạ Ma thì khác, hắn không có căn cơ. Tương lai coi như thành thân với ngươi, đối với Duy Ngã Chính Giáo mà nói, cũng tương đương với việc nhà họ Nhạn có người kế tục. Bởi vì trên người hắn đã khắc sâu dấu ấn Nhạn Bắc Hàn."
"Nếu như ngươi gả cho Phong Vân, như vậy về sau sẽ không còn Nhạn Bắc Hàn nữa, chỉ có nàng dâu nhà họ Phong."
"Ngươi gả cho Dạ Ma, Nhạn Bắc Hàn mặc dù cũng là nàng dâu nhà họ Phương, nhưng nhà họ Phương... Dù sao cũng không có trưởng bối cao tầng, nhà họ Phương ở Bích Ba Thành chính là gia tộc bên mẹ, cũng không phải là bên cha. Cha hắn xem như nửa ở rể, cũng coi như là người khai sinh ra một dòng dõi mới..."
Nhạn Nam đối với tư liệu gia tộc của Phương Triệt tự nhiên là rõ như lòng bàn tay.
"Mà về lâu dài, ngươi và Dạ Ma chính là Thủy Tổ. Cho nên, các ngươi có thể có vô số tử tôn họ Phương, nhưng có được một hai người họ Nhạn, cũng là đủ rồi. Mà nếu ngươi gả cho người của cửu đại gia tộc, thì tuyệt đối không thể sinh ra con cháu họ Nhạn."
Nhạn Nam cười cười: "Mà đây lại là lựa chọn của chính tôn nữ ta, là lựa chọn hạnh phúc nhất của nàng."
"Đây chính là toàn bộ nguyên nhân."
Nhạn Nam xúc động thở dài: "Nha đầu, ngươi thắng rồi."
Nhạn Bắc Hàn đôi mắt rưng rưng, nói: "Gia gia đối xử với ta thật tốt, Tiểu Hàn nhất định sẽ hiếu thuận gia gia một đời một thế."
"Thiên định nhân duyên, không có cách nào. Ai có thể ngờ tới trái tinh không kia chứ..."
Nhạn Nam thở dài một hơi: "Lại nói ngươi động tâm với Dạ Ma, cũng không phải một ngày hai ngày. Trước cả Âm Dương giới, đã có rồi phải không? Ở trước mặt ta không ngừng..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận