Trường Dạ Quân Chủ

Chương 347: (2)

Nhạn Nam nói.
"Gia gia ~~~ "
Nhạn Bắc Hàn nũng nịu: "Ta đối với Dạ Ma rất hứng thú. Ta cũng muốn nghe một chút..."
"Ra ngoài đi."
Nhạn Nam chau mày, trừng mắt.
"Ra thì ra! Ai thèm nghe chứ!"
Nhạn Bắc Hàn giậm mạnh chân đi ra, dẫm sàn nhà thùng thùng vang, thể hiện sự bất mãn mãnh liệt của mình. Trước đây mỗi khi mình làm vậy, gia gia liền sẽ gọi mình quay lại, Nhạn Bắc Hàn đang mong đợi.
Nhưng lần này cho đến khi nàng đi ra ngoài, Nhạn Nam cũng không gọi nàng quay lại.
...
Trong phòng đột nhiên yên tĩnh.
Nhạn Nam vung tay lên, một đạo cách âm kết giới che giấu tất cả.
Ấn Thần Cung vẫn quỳ trên mặt đất, không dám thở mạnh.
Hắn vạn lần không ngờ, Nhạn Bắc Hàn mời mình ăn cơm, thế mà lại mời cả Nhạn Phó Tổng Giáo Chủ tới tiếp khách.
Vinh hạnh bỗng nhiên biến thành kinh hãi!
Thiếu chút nữa là hồn bay phách lạc.
"Đứng lên đi."
Nhạn Nam thản nhiên nói.
"Thuộc hạ không dám." Ấn Thần Cung hô hấp cũng không thông, có chút hỗn loạn.
Nhạn Nam cười nhạt, vậy mà lại ân cần hỏi han: "Ngươi ăn no chưa?"
Ấn Thần Cung thiếu chút nữa không trả lời được, vội vàng dập đầu: "Thuộc hạ ăn no rồi."
"Vậy chúng ta qua bên kia nói chuyện."
Nhạn Nam nhẹ nhàng đứng dậy đi qua.
Ấn Thần Cung có chút mơ hồ.
Ý gì đây?
Cũng không thể là vì Nhạn Bắc Hàn chưa ăn xong nên muốn giữ lại đồ ăn chứ? Dù là ta, Ấn Thần Cung, gặp phải tình huống này, nói chuyện xong quay về cũng sẽ cho làm một bàn mới.
Nhạn Phó Tổng Giáo Chủ không thể tiết kiệm như vậy chứ?
Đi theo Nhạn Nam đến một bên.
Chỉ thấy Nhạn Nam tiện tay mò ra một khối tử tinh ngọc từ sau rèm cửa, dùng lòng bàn tay bóp nát, hóa thành bột mịn.
Ngay lập tức, một luồng linh khí tinh thuần bỗng nhiên tỏa ra.
"Nha đầu này, giờ tâm nhãn nhiều, thủ đoạn cũng nhiều, vẫn phải phòng nàng một tay."
Nhạn Nam cưng chiều cười cười.
Ấn Thần Cung hiện tại đối với Nhạn Bắc Hàn vô cùng bội phục!
Nha đầu này lợi hại thật!
Ngay cả Nhạn Nam nói chuyện mà cũng muốn nghe trộm.
Không tầm thường.
Bên ngoài.
Nhạn Bắc Hàn cầm trong tay một khối tử tinh, đột nhiên sắc mặt biến đổi, ảo não vô cùng: "Gia gia đúng là lão hồ ly! Quá đáng ghét."
Hận hận dậm chân.
Hồng Di ho khan một tiếng. Không nói gì.
Thầm nghĩ đây chẳng phải là cách hai ông cháu các người dỗ dành nhau sao?
Đối với Nhạn Bắc Hàn, Hồng Di hiểu rõ hơn bất kỳ ai khác; thậm chí còn hiểu nha đầu này hơn cả mẫu thân ruột của nàng.
Nhạn Bắc Hàn bề ngoài trước nay luôn tỏ ra tùy tiện, tính tình nóng nảy, thẳng thắn, nói là làm, hồn nhiên đáng yêu, xinh đẹp như thiên tiên, phong hoa tuyệt đại, không có tâm cơ gì, càng không có dã tâm.
Mặc dù cao cao tại thượng, nhưng khi thực sự tiếp xúc thì lại không hề cảm thấy mệt mỏi chút nào.
Nhưng chỉ có Hồng Di và Nhạn Nam biết, nha đầu này tuyệt đối không phải như vẻ bề ngoài.
Nếu thật sự có tính tình như vậy, Nhạn Nam cũng sẽ không sủng ái đến thế.
Con người thật của Nhạn Bắc Hàn, cực ít người nhìn thấy.
...
"Hiện tại không còn ai quấy rầy nữa."
Lúc riêng tư, Nhạn Nam không hề có cái uy thế cao cao tại thượng nắm giữ thiên hạ kia, ngược lại rất ôn hòa, rất hòa ái.
Nhưng Ấn Thần Cung căn bản không dám nghĩ như vậy.
Nhạn Nam dù có hòa ái đến đâu, đó cũng là đại ma đầu ở vị trí cao mà Ấn Thần Cung nằm mơ cũng không với tới!
Nhạn Nam ngồi trên ghế, Ấn Thần Cung lại định quỳ lạy xuống.
"Đừng quỳ, đứng nói chuyện đi."
Nhạn Nam cười nhạt, nói: "Lần này gọi ngươi tới, chính là muốn tìm hiểu một chút về Dạ Ma, quán quân của kế hoạch nuôi cổ thành thần."
Tim Ấn Thần Cung khẽ nhảy lên một cái.
Chuyện gì xảy ra vậy?
Dạ Ma trở nên quan trọng như vậy từ lúc nào?
"Ngươi có lẽ còn chưa biết, Dạ Ma đã bị Đông Phương Tam Tam chú ý tới."
Nhạn Nam thản nhiên nói.
"Đúng vậy, Đông Phương quân sư đã hạ Thủ Hộ Giả Tuyệt Sát Lệnh, muốn tuyệt sát Dạ Ma." Ấn Thần Cung nói.
"Đó là chướng nhãn pháp."
Nhạn Nam thản nhiên nói: "Bởi vì thân phận Dạ Ma được giữ bí mật, cho nên đám Thủ Hộ Giả bên kia căn bản không biết tin tức gì về Dạ Ma, vì vậy cái Thủ Hộ Giả Tuyệt Sát Lệnh kia chẳng có tác dụng gì. Hắn thực ra là mượn cái danh nghĩa Tuyệt Sát Lệnh nhắm vào Dạ Ma này để giết đám đệ tử Tổng giáo chúng ta đang đi rèn luyện mà thôi."
"..."
Ấn Thần Cung ngẩn người.
Điểm này, thật sự không nghĩ tới.
Nhưng nghĩ kỹ lại, làm như vậy quả thực rất phù hợp với tính tình và phong cách làm việc của vị Đông Phương quân sư kia.
"Ngay cả Đông Phương Tam Tam cũng không tìm được người, ta rất hứng thú. Rốt cuộc là làm thế nào vậy?"
Nhạn Nam quả thực rất hứng thú.
Hắn không thể tưởng tượng nổi, một ma đầu mà ngay cả Đông Phương Tam Tam cũng không có cách nào tìm ra, rốt cuộc là loại tồn tại gì. Hơn nữa, càng lợi hại hơn là, nhiều thế gia và tai mắt ngầm của Duy Ngã Chính Giáo như vậy mà cũng không tra ra được!
Thần bí đến mức này quả thực không thể tưởng tượng nổi.
Nghe câu này, Ấn Thần Cung cũng lộ vẻ mặt chó ngáp phải ruồi, thậm chí còn có chút cảm giác kỳ diệu dở khóc dở cười.
Đó là một loại cảm giác xoắn xuýt 'Cố ý trồng hoa hoa không phát, vô tâm cắm liễu liễu xanh um'.
"Khởi bẩm Phó Tổng Giáo chủ, việc này nói ra rất dài dòng, hơn nữa trong đó có rất nhiều chỗ trùng hợp. Mới tạo thành tình huống kỳ diệu hiện tại."
Ấn Thần Cung nói.
"Vậy cứ nói từ đầu đi."
Nhạn Nam nửa nằm trên ghế, nhắm mắt lại.
Ấn Thần Cung kính cẩn đứng, nói: "Kỳ thực lúc bắt đầu, thân phận Dạ Ma đúng là một giáo chúng tầng dưới chót nhất, do một vị cung phụng trong giáo ra ngoài đảm nhiệm chức Bố Linh sứ giả, tìm kiếm thiếu niên tư chất tốt... Bởi vì, những Ngũ Linh cổ chưa qua xử lý và ưu hóa của giáo phái chúng ta, nếu người bên ngoài dùng, không phải thiếu niên có tư chất tuyệt đỉnh thì căn bản không chịu nổi, sẽ chết ngay tại chỗ."
Nhạn Nam nhắm mắt, không nói một lời, hơi thở kéo dài, dường như đã ngủ thiếp đi.
Nhưng Ấn Thần Cung biết Nhạn Nam tuyệt đối không ngủ.
Mỗi một chữ, hắn đều đang nghe.
Ngoan ngoãn đứng tiếp tục báo cáo: "... Vị cung phụng tên Tôn Nguyên này phát hiện... thu đồ đệ... phát hiện... Trở lại trong giáo khoe khoang mình tìm được thiên tài, còn bị đánh cho một trận."
"Bởi vì khi đó Nhất Tâm Giáo chúng ta muốn có hành động đối với Thiết Huyết bảo bên kia, nên ta mang theo mấy vị cung phụng cùng đi... phát hiện tư chất... Quan trọng nhất là, lúc tiến hành nghi lễ nhập giáo tẩy lễ, thần niệm dẫn dắt của Thiên Ngô Thần vậy mà lại tỏ rõ vẻ tán thưởng."
"Sau đó ta liền truyền thụ một bộ Huyết Linh Thất kiếm để khảo thí..."
"Đợi chút!"
Nhạn Nam đột nhiên mở mắt, mày nhíu lại, trong mắt tinh quang bắn ra bốn phía, trong nháy mắt một luồng khí thế ngập trời cuồn cuộn ầm vang giáng xuống: "Ngươi vừa nói cái gì? Thiên Ngô Thần tán thưởng?"
Ấn Thần Cung bị luồng khí thế này trực tiếp áp đảo trên mặt đất, trán chạm đất: "... Là, là lúc làm nghi lễ nhập giáo tẩy lễ, thần niệm dẫn dắt của Thiên Ngô Thần đã biểu hiện rõ vẻ tán thưởng."
Nhạn Nam hít sâu một hơi, thu hồi khí thế, lại nhắm mắt lại, nói: "Ngươi nói tiếp đi."
"Khi đó tiểu tử kia mới có tu vi Võ Sĩ, xem Huyết Linh Thất kiếm một lần mà lại có thể nhớ kỹ, hơn nữa tư thế bộ pháp đều răm rắp đúng quy tắc. Lúc đó thuộc hạ thấy hắn là kẻ có thể đào tạo, liền ban cho danh hiệu Dạ Ma..."
"Về sau..."
"Mãi cho đến Bạch Vân Võ Viện... Sau đó..."
"Sau đó nữa là kế hoạch nuôi cổ thành thần, bởi vì Nhất Tâm Giáo lúc đó xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Phó Giáo chủ... Cho nên dẫn đến thuộc hạ không còn ai để dùng..."
Ấn Thần Cung kể lại từ đầu đến cuối, không hề nói một lời gian dối nào.
Bao gồm cả những sai lầm mà bản thân đã phạm phải, cũng tuyệt không bỏ sót.
"Khi đó Dạ Ma mới là Võ Đạo Đại Tông Sư, còn chưa đạt tới Tướng cấp. Nhưng thuộc hạ đã không còn lựa chọn nào khác... Chỉ có thể cố hết sức nhắc nhở, về sau Dạ Ma..."
"Rốt cục đột phá đến Tướng Cấp... Trong kế hoạch nuôi cổ thành thần..."
"Sau đó, bởi vì bản thân hắn vẫn bị nghi ngờ, nên luôn bị nhắm vào, về sau được vào Trấn Thủ Đại Điện nhậm chức Chấp sự. Mãi cho đến hiện tại, đã là Tổng Chấp sự của Trấn Thủ Đại Điện Bạch Vân Châu."
"Mà bởi vì những vụ giết chóc Dạ Ma gây ra trong kế hoạch nuôi cổ thành thần, khiến cho thân phận Dạ Ma này không cách nào lộ ra ánh sáng, đường cùng, chúng ta đã nghĩ cách để hắn dùng tên giả Tinh Mang một lần nữa, làm Đà chủ Phân đà Bạch Vân Châu... Chính cái Phân đà lần này, thực ra là do một tay Dạ Ma tạo dựng nên."
Nhạn Nam cũng không khỏi kinh ngạc: "Cái Phân đà này, vậy mà cũng là do Dạ Ma lập ra?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận