Trường Dạ Quân Chủ

Chương 602:, đối sách có [ là trắng bạc minh đại biểu ca tăng thêm 23 24] (1)

Chương 602: Đã có đối sách (1)
Triệu Sơn Hà thở dài.
Việc Phương Triệt đồ sát, mặc dù hắn không tự tay làm, nhưng bảy người kia bây giờ giết chóc còn đáng sợ hơn cả vụ đồ sát đó.
Nghĩ đến bảy sát thần này lại là thủ hạ của Phương Triệt, như vậy Phương Triệt nên tàn bạo đến mức nào liền có thể tưởng tượng được?
Cái gọi là nước lên thì thuyền lên chính là như thế.
Phương Triệt hiện tại thuộc về loại tình huống này.
Ta không ở trên giang hồ.
Nhưng ta trấn áp toàn bộ giang hồ!
"Nổi danh thật mệt mỏi a."
Phương Triệt cảm thán một câu: "Ta nói gần đây ngay cả người của tổng bộ đông nam chúng ta đều nhìn ta bằng ánh mắt không giống..."
"Ha ha..."
Triệu Sơn Hà cùng An Nhược Tinh cũng không muốn nói.
Tên Phương Triệt này trong lòng đơn giản là không có chút tự biết nào cả.
Hiện tại ở đông nam mười bảy châu, ít nhất có một trăm triệu mạng người, vì vụ đồ sát của ngươi mà chết. Không nói đến vấn đề người chết là tốt hay xấu.
Chỉ nói riêng rất nhiều đại ma đầu của Duy Ngã Chính Giáo, số vong hồn dưới tay cũng không nhiều bằng ngươi.
Uổng cho ngươi còn có thể giả vờ một bộ dạng 'vô tội lại lương thiện'.
Phương Triệt trước đó đã thông báo chuyện này cho đám người Vũ Trung Ca, mấy huynh đệ đó đều chẳng có khái niệm gì về tiền bạc.
Nhao nhao sảng khoái trả lời: "Dùng cho chính đạo đương nhiên là nên dùng thì cứ dùng."
"Coi như tạm thời không có gì có thể cấp cho chúng ta cũng không quan trọng, để Triệu tổng trưởng quan viết cái giấy nợ là được mà. Dù sao chúng ta cũng tạm thời nghĩ không ra muốn cái gì, ghi rõ lợi tức, đợi khi nào nghĩ ra thì đi tìm Triệu tổng trưởng quan lấy là được."
Câu này vô cùng láo toét, là Mạc Cảm Vân nói ra.
Triệu Sơn Hà trực tiếp tức đến mặt đen sì cũng hoá trắng: "Mẹ nó chứ, lão tử thế mà còn phải viết giấy nợ cho các ngươi! Còn có lợi tức!"
An Nhược Tinh ở một bên khuyên giải: "Đây chứng minh chữ của ngươi đáng tiền mà."
Triệu Sơn Hà: "? ? Ngươi nói đây là tiếng người à?"
An Nhược Tinh nói: "Ngươi tùy tiện viết mấy chữ, là trên trăm ức vật tư tới tay... Hời biết bao."
Triệu Sơn Hà cười lạnh liếc mắt: "Hời như thế, cái giấy nợ này ngươi đến viết đi?"
"Ta không phải người đứng đầu."
An Nhược Tinh có đủ lý do: "Hiện tại là chế độ trách nhiệm người đứng đầu."
Cuối cùng vẫn là Phương Triệt yêu cầu đan dược chữa thương luyện công, Triệu tổng trưởng quan cuối cùng vẫn viết cái giấy nợ giao cho Dạ Mộng.
Mặt đen sì, đem tất cả mọi thứ dưới Cực phẩm Linh Tinh đều mang đi hết.
Cực phẩm Linh Tinh thì Phương Triệt sẽ không cho.
Lại viết mười cái giấy nợ cũng không cho. Chút này, các huynh đệ luyện công đều cần dùng đến.
Về sau đám huynh đệ chúng ta luyện công, ngay cả Thượng phẩm Linh Tinh cũng không cần, chỉ dùng Cực phẩm.
Cũng ví như uống rượu.
Ừm, uống cái bàn, uống cái khác đau đầu.
"Gần đây ta xin phép nghỉ."
Phương Triệt thừa cơ nói ra: "Chuẩn bị đi vùng núi nam bộ tìm một ít thuốc, cho chín tiểu gia hỏa dùng."
"Cút đi cút đi."
Triệu Sơn Hà trực tiếp phê duyệt: "Xin bao lâu cũng được... Dù sao ngươi có cấp dưới làm việc."
An Nhược Tinh ngược lại thì hỏi: "Có thuốc gì mà Đông Hồ Châu chúng ta không có? Nhất định phải ra ngoài hái sao?"
"Huyết Linh chi cùng Huyết Hồn thiện."
Về việc này, Phương Triệt sớm đã chuẩn bị kỹ càng, nói: "Lũ tiểu gia hỏa đều thuộc dạng tiên thiên không đủ, mà hai thứ này có thể bổ túc tiên thiên cho bọn hắn, quay lại hít thở tiên thiên khí của thánh thai."
"Cái này không dễ tìm."
An Nhược Tinh nhíu mày, nói: "Ngươi muốn đi Vạn Linh Chi Sâm? Huyết Hồn thiện này, thường thường đều là sinh trưởng bên trong tiên thiên linh tuyền. Mà tiên thiên linh tuyền lại thường chỉ có trên linh mạch mới có, với lại đều ở trong lòng núi hoặc dưới lòng đất, cực kỳ khó tìm, ngươi có manh mối gì không?"
"Ta nghe Tuyết đại nhân nhắc tới có một nơi có khả năng có."
Phương Triệt nói.
"Vậy thì tốt rồi."
Đã Phương Triệt đem cả Tuyết Phù Tiêu ra làm viện dẫn, vậy thì Triệu Sơn Hà cùng An Nhược Tinh đương nhiên sẽ không nói gì thêm.
"Trước khi đi hãy chỉnh lý Niết Bàn Võ Viện một chút, trấn áp một phen."
Triệu Sơn Hà căn dặn.
"Luôn mở thông tin ngọc, có tin tức gì thì lập tức báo cho biết, gặp nguy hiểm mau trốn, tuyệt đối không được cậy mạnh."
An Nhược Tinh ân cần nhắc nhở nói: "Ngươi hiện tại đúng là danh tiếng lớn, nhưng thực lực của ngươi lại rất bình thường."
"Yên tâm đi, ta không ngốc."
Phương Triệt liên tục gật đầu: "Với lại ta cũng sẽ không dùng diện mạo thật ra ngoài, người chờ giết ta nhiều lắm... Điểm này, ta biết rõ."
"Coi như ngươi tinh ranh!"
Hai người Triệu Sơn Hà nở nụ cười.
"Cho ngươi thêm bảo y hộ thân, đừng quên mặc thêm hai cái." Triệu Sơn Hà nói: "Vào loại địa phương đó, mắt cá chân là phải chú ý nhất."
"Hiểu rồi."
Bảo y hộ thân Thần Dận đưa cho Phương Triệt đã bị Thiên Vương Tiêu cắt thành mảnh vụn trong vụ ám sát, đã bị hủy rồi.
Mà hiện tại đây là hàng trân tàng của tổng bộ đông nam.
Triệu Sơn Hà e sợ cục cưng quý báu này bị người ta làm thịt, dứt khoát lấy ngay ra hai kiện Thượng phẩm.
...
Đông Phương Tam Tam nhìn xem tin tức Tuyết Phù Tiêu gửi tới.
Đối với việc Huyết Ma chết, hắn đích thực rất hưng phấn.
Vô cùng cao hứng.
Nhưng mà cao hứng chỉ được một lúc, tiếp tục nhìn xuống dưới, mới rốt cuộc thở dài.
"Cái tên Tuyết ngốc này, đây là trước cho ta quả táo ngọt, sau lại đánh ta một gậy mà."
Đông Phương Tam Tam nhíu mày.
Bởi vì hắn thấy được nan đề của Phương Triệt.
Điều này khiến tâm trạng vui vẻ mà Đông Phương Tam Tam vừa mới khó khăn lắm mới có được, trong nháy mắt lại bị suy tư chiếm cứ.
Suy nghĩ một chút tình cảnh của Phương Triệt, cũng thật sự là có chút khó khăn.
Sắp xếp khoảng thời gian này cho Phương Triệt, đối với Đông Phương Tam Tam mà nói, không khó chút nào.
Nhưng cái khó là ở chỗ, làm thế nào để Nhạn Nam tin phục?
Tin rằng chuyện này xảy ra một cách tự nhiên?
Điểm này mới là vấn đề lớn.
Ví dụ, đến lúc đó, Dạ Mộng cùng Triệu Ảnh Nhi ở lại Đông Hồ Châu, còn để Phương Vân Chính thay thế Phương Triệt, cải trang thành dáng vẻ của Phương Triệt đi đến một châu bất kỳ ở đông nam để chỉnh đốn là được.
Dù sao một chuyến đi chỉnh đốn ít nhất một tháng không về được.
Nói như vậy, thời gian đó là đủ rồi.
Nhưng làm thế nào để Nhạn Nam tin tưởng, chuyện Phương Vân Chính cải trang thành Phương Triệt này? Dạ Ma đang ở trong kế hoạch nuôi cổ thành thần, vậy Phương Triệt bên ngoài này là ai? Nhạn Nam hẳn cũng sẽ điều tra chứ?
Chẳng lẽ Phương Triệt khi trả lời Tổng Giáo chủ cũng có thể mập mờ một câu: Một người quen của ta...
Cứ như vậy qua loa cho xong chuyện sao?
Cho nên chuyện này nhìn qua đơn giản, trên thực tế, rất khó.
Mà Đông Phương Tam Tam lần này lại tuyệt đối không dám nói những lời như 'Để Nhạn Nam giải quyết, đây là chuyện của hắn'.
Bởi vì... Đông Phương Tam Tam căn bản không tin tưởng đầu óc của Nhạn Nam.
Vạn nhất lão già kia làm ra chuyện ngu xuẩn gì đó, loại mà đến cả mình cũng không phát hiện ra được, thì phải làm sao?
Cho nên nói chuyện này quả thực là nhức đầu.
Đông Phương Tam Tam ngồi trên ghế, trầm tư.
Nếu như là một lần, còn đỡ. Nhưng hết lần này tới lần khác lại là hai lần.
Nếu như không sắp xếp tốt, vạn nhất Nhạn Nam thay đổi chủ ý, vì để tránh phiền phức, dứt khoát hủy bỏ tư cách tham gia của Dạ Ma, tổn thất đó sẽ rất lớn.
Cho nên nhất định phải đi.
"Nhạn Nam hiện tại lo lắng nhất chính là ta phát hiện Phương Triệt là gian tế. Cho nên về điểm này hắn sẽ vô cùng cẩn thận."
"Nếu ta sắp xếp người khác tạm thời thay thế, để thân phận Phương Triệt này tiếp tục xuất hiện, như vậy, thân phận người mà ta sắp xếp, Phương Triệt cũng nhất định phải bẩm báo cho Nhạn Nam biết, hơn nữa phải làm cho Nhạn Nam cho rằng người thay thế Phương Triệt này là hợp lý. Để hắn cho là Phương Triệt tìm người thay thế này có thể giấu giếm được ta."
"Bất kể thế nào, Phương Triệt hoàn toàn biến mất, là không thể được. Nếu hoàn toàn biến mất, thời gian lại trùng hợp như vậy, mà ta còn không có nửa điểm phản ứng, Nhạn Nam lập tức sẽ biết Phương Triệt thật ra là người của ta."
"Mấu chốt còn nằm ở thông tin ngọc."
"Thông tin ngọc ràng buộc linh hồn, người khác không dùng được. Nhưng Phương Triệt ra ngoài chấp hành nhiệm vụ lại cần phải thường xuyên thông báo tin tức..."
"Nếu như để người giả mạo này cùng với một trong số đám Mạc Cảm Vân, Vũ Trung Ca bọn hắn ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, vậy thì càng không thể được. Bởi vì quá gần gũi, đám tiểu tử này đứa nào cũng là thiên tài, bao gồm cả Mạc Cảm Vân nhìn có vẻ khờ khạo cũng có đầu óc linh hoạt như vậy, lại có cảm giác rất bén nhạy, không thể nào không phát hiện ra người bên cạnh là giả."
Đông Phương Tam Tam trong đầu trong nháy mắt lướt qua tất cả khả năng.
Sau đó tự mình lần lượt bác bỏ.
"Phương Vân Chính không được!"
"Bên phía Thủ Hộ Giả bất kỳ người nào giả mạo cũng đều không được!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận