Trường Dạ Quân Chủ

Chương 721: Đông Nam đưa tin

Chương 721: Đông Nam đưa tin
Câu nói này của Chu Mị Nhi vừa thốt ra, trong mắt Nhạn Bắc Hàn lập tức lộ vẻ tức giận, còn Tất Vân Yên, Thần Tuyết, Phong Tuyết bên cạnh nàng, càng là lửa giận đằng đằng!
Con thứ, thông gia!
Đối với những thiên chi kiêu nữ như các nàng mà nói, chuyện đáng ghét nhất chính là lợi dụng con gái để thông gia nhằm thu lợi ích!
Câu nói kia của Chu Mị Nhi, đã chạm vào vảy ngược của tất cả nữ nhi.
"Chẳng lẽ Chu gia các ngươi không hề để ý đến hạnh phúc cả đời của ngươi sao?" Thần Tuyết tức giận nói.
"Ti chức chỉ là con thứ mà thôi, đối với gia tộc mà nói, công dụng lớn nhất của ti chức chính là tìm một gia tộc có địa vị tương đương để cho con em thông gia, dùng hôn nhân để thu về cho gia tộc một ít tài nguyên và địa vị, đây chính là giá trị của ti chức."
Trên mặt Chu Mị Nhi lộ ra nụ cười thê lương: "Về phần hạnh phúc hay không... điều đó căn bản không nằm trong sự cân nhắc của gia tộc, dù sao... Mị Nhi cũng không phải đại tiểu thư dòng chính. Có tư cách gì mà đi mưu cầu hạnh phúc cho riêng mình?"
"Thật sự là làm càn!"
Nhạn Bắc Hàn đập bàn một cái, giận dữ nói: "Chu gia lại có thể không có chút nhân tính nào như vậy! Ngay cả con gái máu mủ của mình mà cũng nỡ lòng hãm hại như thế!"
"Lại nói, Mị Nhi bây giờ rất quan trọng đối với ta, Chu gia lại muốn chặt đứt một cánh tay của ta sao?"
Nhạn Bắc Hàn tìm được lý do để nổi giận.
"Hồng Di!!"
"Ta đây."
"Ngươi đến Chu gia, nói với bọn hắn, chuyện hôn sự của Chu Mị Nhi, bảo bọn hắn không cần bận tâm! Về phần vấn đề ăn nói thế nào với Lý gia kia, để bọn hắn tự nghĩ cách, hôn ước trực tiếp hủy bỏ! Nói cho Chu gia chủ biết, đây là lời của ta, Nhạn Bắc Hàn!"
"Nếu Chu gia lần sau còn có hành vi kéo chân sau đội ngũ của ta, cả nhà đều đi đến hàn băng khổ lò đào quáng đi, tất cả xéo ngay cho ta!"
Nhạn Bắc Hàn trực tiếp bùng nổ.
Ngay cả cơn tức phải chịu từ phía Tất Vân Yên, cũng đều trút hết lên nhà họ Chu đáng thương.
Nếu không phải nể mặt đó vẫn là nhà mẹ đẻ của Chu Mị Nhi, đoán chừng hiện tại người Chu gia đã tập thể đi khổ lò đào quáng rồi.
Mà lại bị Nhạn Đại Tiểu Thư tự mình đày đi đào quáng... hậu quả có thể tưởng tượng được, chỉ sợ không qua mấy ngày là đều chết sạch...
"Ta đi ngay đây."
Hồng Di nói, là phụ nữ, Hồng Di cũng căm thù cách làm của gia tộc kiểu này đến tận xương tủy.
"Đúng là làm càn! Ngay cả người của ta cũng dám động!"
Trong mắt Nhạn Bắc Hàn lóe lên hàn quang, liếc nhìn Tất Vân Yên một cái.
Tất Vân Yên: "? ? ? ?"
Ta làm sao?
"Tan họp!"
Chu Mị Nhi hưng phấn quỳ xuống: "Đa tạ Nhạn Đại Nhân đã thành toàn! Thuộc hạ đời này khắc cốt ghi tâm đại đức! Nguyện vì Nhạn Đại Nhân đi theo làm tùy tùng, trung thành cả đời!"
Nàng do dự một chút, nói: "Thuộc hạ mạo phạm khi đưa ra vào thời điểm này, gây đại nhân không vui, nhưng thuộc hạ ngoại trừ đại nhân có thể dựa vào, thì không còn bất luận kẻ nào có thể giúp thuộc hạ xoay chuyển vận mệnh, kính mong đại nhân thông cảm."
"Người một nhà cả, tỷ muội không cần khách khí."
Nhạn Bắc Hàn ấm áp nói: "Ngươi rất không tệ."
Lập tức ngưng mắt nhìn nàng một cái, nói khẽ: "Ngươi đưa ra chuyện này trước đại chiến, ta liền biết ngươi đang lợi dụng cơ hội này, nhưng ngươi có năng lực và tư cách đó để ta phải vì ngươi ra mặt. Cho nên, ngươi không cần để ý. Vận mệnh của ngươi thay đổi rồi, cần dùng thời gian sau này để báo đáp ta, mà tài năng của ngươi cũng chính là thu hoạch của ta khi giữ ngươi lại."
Nàng lần nữa vỗ vỗ bả vai Chu Mị Nhi, nói: "Tỷ muội!"
Quay người rời đi.
Chu Mị Nhi đứng dậy, trong mắt ngấn lệ vì kích động.
Nhạn Đại Nhân quả nhiên là người sáng suốt.
Nhạn Đại Nhân quả nhiên xứng đáng để ta làm tất cả!
Nàng bước nhanh ra ngoài, bắt đầu truyền lệnh. Giọng nói trong trẻo, chém đinh chặt sắt.
Tất cả mọi người đều có cảm giác rõ ràng, trên người nàng dường như đã có được sự tái sinh, trở nên tích cực chưa từng thấy.
Dường như nàng đã tìm thấy ý nghĩa lớn nhất cho sinh mệnh của mình.
Phương xa.
Tất Vân Yên nhìn Chu Mị Nhi đang truyền đạt mệnh lệnh, tán thưởng nói: "Chu Mị Nhi, đích thật là một nhân tài."
"Rất không tệ."
Nhạn Bắc Hàn mỉm cười nói: "Chuyện thông gia của nàng, ta đã sớm biết, lại còn sớm đã bắt đầu sắp xếp, chỉ là đợi chính nàng nói ra mà thôi. Nhưng ta không ngờ nàng chọn thời cơ lại khéo léo diệu kỳ đến thế. Khiến cho ta dù đã chuẩn bị trước tình huống, vẫn nổi cơn thịnh nộ với Chu gia."
"Về sau có thể để Chu Mị Nhi phụ trách nhiều hơn một chút."
"Đúng thế."
Nhạn Đại Nhân ra lệnh một tiếng, mấy trăm cao thủ, mấy vạn nhân thủ của Duy Ngã Chính Giáo bắt đầu khua chiêng gõ trống hành động.
Mục tiêu, Huyễn Mộng Sơn Môn.
Tinh nhuệ dốc hết ra!
. . .
Bên này Phương Triệt sau khi nhanh chóng hồi phục thương thế, lập tức liên hệ với Phong Vân, biết được phương vị tổng bộ Đông Nam liền lên đường trong đêm.
Trên đường đi, hắn đang suy nghĩ về vấn đề cốt linh, không thể không nói, đây là một sơ hở mà trước đó mình chưa từng phát giác.
Trên đường, hắn nhận được danh sách do Phương Vân Chính gửi tới. Danh sách này là do Đông Phương Tam Tam lập ra. Giao cho Dạ Ma Giáo làm tư liệu.
Trước đó Phương Triệt từng yêu cầu danh sách, nhưng khi đó Dạ Ma chỉ là người của Nhất Tâm Giáo, muốn loại danh sách này căn bản vô dụng. Cho nên Đông Phương Tam Tam vẫn luôn ém lại.
Nhưng bây giờ hắn đã trở thành Giáo chủ Dạ Ma Giáo, một tiểu chư hầu một phương. Vậy thì đã đến lúc cần lấy ra để lập thành tích.
Trong lòng Đông Phương Tam Tam: Trước đó để Dạ Ma giết thì lãng phí.
Nhưng bây giờ để Giáo chủ Dạ Ma Giáo sát phạt mới thật sự là đúng lúc, lợi ích được tối đa hóa.
Trên danh sách có chín gia tộc, mười hai thế lực giang hồ.
Chín gia tộc này đều là gia tộc thuộc phe thủ hộ giả, không phải người của Duy Ngã Chính Giáo.
Nhưng chín gia tộc và mười hai thế lực giang hồ này lại phân bố tại bảy châu ở Đông Nam.
Tương đối phân tán.
Phương Triệt nhìn kỹ một chút, phía trên giới thiệu rất kỹ càng: Không phải người của Duy Ngã Chính Giáo, nhưng từ trước đến nay chưa từng chiến đấu vì phe thủ hộ giả.
Hơn nữa đã từng có dấu hiệu tiếp xúc với người của Duy Ngã Chính Giáo.
Mà những thế lực này, về cơ bản đều từng liên hệ chính là Dạ Ma Giáo, Thiên Thần giáo, Quang Minh giáo trước kia.
Nói cách khác... ba giáo phái này còn chưa thu phục thành công những gia tộc này thì đã không còn tồn tại.
Cho nên hiện tại bên ngoài, mấy thế lực giang hồ này chính là dân lành đúng nghĩa.
Đây chính là những mục tiêu Đông Phương Tam Tam sàng lọc ra, thực lực không tính là quá yếu, nhưng cũng không quá mạnh, đều thuộc loại mà Dạ Ma Giáo hiện tại có thể xử lý được, nhưng phải tốn chút sức lực.
Loại phân tấc này, đã được nắm bắt đến cực kỳ tinh vi.
Phương Triệt xem xong, liền lập tức hiểu rõ đây là muốn làm gì.
Đây là muốn Dạ Ma Giáo đánh tứ phía, tạo thành tiết tấu nở hoa bốn mặt.
Ở các phương hướng, giết chóc vô hạn, tạo thành một loại tình thế "ma diễm ngày càng bốc cao"!
Sau đó thông qua loại giết chóc, tàn bạo này, tạo thành hiệu quả 'thần hồn nát thần tính, thảo mộc giai binh' cho phe Thủ Hộ Giả.
Sau khi thanh trừ hoàn tất những thế lực này, chỉ sợ Dạ Ma Giáo đã hoàn toàn uy danh chấn động Đông Nam thậm chí toàn bộ thiên hạ!
Mà Đông Phương Tam Tam quen thuộc vấn đề này, chỉ sợ loại người cố chấp như Dạ Ma một khi giết đến hứng lên sẽ làm loạn trình tự.
Thế mà còn tri kỷ liệt kê ra cả trình tự. Trước hết giết cái này, rồi giết cái kia... thứ tự ngay ngắn.
Trong đó, trước khi Phương Triệt đi tham dự chiến đấu bí cảnh, cần xử lý hai cái. Tạo nên uy danh lừng lẫy!
Sau đó Phương Triệt đi tham gia chiến đấu bí cảnh của thủ hộ giả, sẽ điều khiển, chỉ huy người của Dạ Ma Giáo, lần lượt hoàn thành tất cả mục tiêu còn lại.
Tạo nên truyền thuyết Giáo chủ Dạ Ma Giáo vẫn còn trên giang hồ.
Như thế, có thể tạo ra một sự tách biệt hoàn mỹ với thân phận thủ hộ giả của Phương Triệt.
Mà vào thời điểm Phương Triệt không có mặt, sẽ do Đinh Kiết Nhiên mặc áo đen che mặt, giả trang thành dáng vẻ Dạ Ma để hành động.
Ma Vương suất lĩnh ngũ phương thần sát, cụ thể phụ trách thực hiện.
Kế hoạch từng bước một, thậm chí những chỗ phức tạp còn sắp xếp sẵn phương hướng đường lui, cùng với việc đến lúc đó sẽ tránh né sự truy sát của thủ hộ giả như thế nào...
Bản kế hoạch này của Đông Phương Tam Tam, khiến Phương Triệt xem mà tê cả da đầu, toát mồ hôi lạnh.
Khó trách người khác đều nói Cửu Gia âm tàn.
Bây giờ nhìn lại, đánh giá đó quả thật không hề oan uổng chút nào.
Bất quá, kế hoạch này rất tốt để chấp hành.
Phương Triệt sau khi xem xong, trong lòng cũng đã hình thành kế hoạch hoàn chỉnh của riêng mình.
"Ngưu bức!"
Phương Triệt không có văn hóa gì, sau khi xem xong, tất cả lời tán dương cũng liền hóa thành hai chữ như thế.
Về phần vấn đề cốt linh, Phương Vân
Bạn cần đăng nhập để bình luận