Người Tại Nhà Trẻ, Ly Hôn Nghịch Tập Hệ Thống Cái Quỷ Gì

Chương 83: Ai bảo ngươi dạng này câu cá?

"Chương 83: Ai bảo ngươi câu cá kiểu đó?"
"Các bạn nhỏ, nhiệm vụ tiếp theo là chuẩn bị một bữa tối thịnh soạn." Hà Cửu chỉ vào một mảnh vườn rau cách đó không xa: "Ở đó có đủ các loại rau, muốn ăn loại nào thì hái loại đó, tận hưởng niềm vui thu hoạch đi!"
"Bên trong có động vật nhỏ nào không?" Bạch Dã liếc nhìn vườn rau, nghi hoặc hỏi. Bên kia yên tĩnh, không có vẻ gì có vật sống.
"Ngươi thích động vật nhỏ sao?" Hà Cửu lắc đầu: "Ngươi muốn nuôi thú cưng thì chỉ có thể tự mình kiếm tiền mua thôi."
"Nhà dân trong thôn có chó con, mèo con."
"Thích lắm!" Bạch Dã vẻ mặt nghiêm túc gật gật đầu: "Thỏ con, heo con, nghé con trâu, dê con, gà con, ta đều thích, không thể thiếu."
Không có thịt à? Con mẹ nó ngươi đang đùa ta sao? Keo kiệt vậy tổ tiết mục, bắt ăn mà không có thịt, ngươi dứt khoát bắt ta đào rau dại đi thì hơn. Đúng là cái đồ bóp mồm! Không thấy ta đang lớn sao? Không được! Không có thịt ăn là ta không có sức lực. Đã tổ tiết mục không trông cậy được, vậy chỉ có thể tự mình nghĩ cách kiếm chút thịt mà thôi. Bạch Dã cầm theo giỏ trúc thẳng đến vườn rau, bỏ lại đám người trợn mắt há mồm.
Còn tưởng Bạch Dã là một bạn nhỏ rất yêu động vật, hóa ra, con mẹ nó ngươi chỉ thích ăn thôi à! Hà Cửu kinh ngạc đến mức hoàn toàn rối bời. Hắn âm thầm quyết định. Về sau ít nói chuyện với Bạch Dã thôi, nếu không sẽ lộ ra vẻ mình ngu ngốc mất!
Thấy Bạch Dã đến vườn rau, hắn không đi vào mà lại tiếp tục đi lên phía trước, đến một con sông nhỏ ở xa nhất.
"Đại gia, câu cá đấy ạ?" Bên bờ sông nhỏ có một ông lão đang câu cá, Bạch Dã tiến tới chào hỏi.
"Ừm!" Ông lão quay đầu nhìn Bạch Dã, thấy là một đứa trẻ con, còn có thợ quay phim đi theo, biết cậu nhóc là đến đây quay chương trình. "Manh em bé tinh" quay ở đây đã hơn một năm rồi, ông không thấy lạ nữa.
Bạch Dã liếc mắt nhìn vào thùng đựng cá. A... Đúng là tay mơ rồi! Bên trong trống không, lập tức sinh lòng tôn kính: "Đại gia chắc là có mấy chục năm quân tuổi rồi nhỉ?"
"Hả?" Ông lão khoát tay: "Ta không có đi lính."
"Ông có dụng cụ câu cá không? Cho ta mượn một bộ được không? Câu được cá ta chia ông một nửa." Ăn rau mãi thì sao mà chịu được? Bạch Dã muốn câu vài con cá về ăn. Vừa hay thử xem kỹ năng tinh thông câu cá có gì thần kỳ không.
"Không có, chỉ có một bộ."
"Ngươi đừng nhìn ở đây có nhiều cá, con nào con nấy đều như thành tinh hết rồi, không cắn câu đâu."
"Ta còn không câu được, huống hồ là một đứa bé như ngươi." Ông lão liếc nhìn Bạch Dã, đúng là một đứa trẻ con, trẻ con thành phố thì biết gì câu cá? Chẳng qua chỉ là hiếu kỳ muốn chơi thôi. Dĩ nhiên không muốn đưa cần câu trong tay cho cậu nhóc.
Sông nhỏ trong vắt thấy đáy, có thể nhìn thấy từng đàn cá bơi lội dưới nước. Chất nước thế này, thịt cá chắc chắn là ngon hết ý. Giết cá sạch sẽ, xoa muối, rải gừng hành, cho vào nồi hấp lửa lớn mười phút, rưới dầu nóng và nước tương lên... Bạch Dã cả ngày đói bụng nhìn mà thèm, nghĩ thôi đã thấy chảy nước miếng.
"Nguồn tài nguyên tốt như vậy mà ông câu chẳng được con nào, nếu tung lên Douyin thì mấy ông già câu cá chắc phải tức tốc lôi cả giấy ly hôn đến để dằn mặt ông cho xem." Bạch Dã trong lòng thầm nhủ. Không câu được cá thì ngâm chân xuống thư giãn cũng không tệ. Mệt mỏi cả ngày rồi, thư thả một chút vậy. Bạch Dã cởi giày tất ra, xắn ống quần lên rồi nhúng đôi chân ngắn vào làn nước mát lạnh.
"Ôi... Thư giãn thật đấy..." Đúng lúc hắn đang thư thả hưởng thụ khoảnh khắc dễ chịu này thì, một giây sau. Một con cá đột nhiên cắn vào ngón chân Bạch Dã, dọa cho cậu nhóc bản năng rụt chân lại. Một con cá bống to bằng bàn tay bị nhấc lên không trung, rơi xuống bãi cỏ.
Quá trình vừa rồi diễn ra trong chớp nhoáng chỉ vài giây ngắn ngủi. Khi thấy con cá bống toàn thân trắng nõn đang nhảy nhót trên cỏ, tất cả mọi người đều ngơ ngác. Ông lão thì kinh hãi, hai con mắt suýt nữa thì rơi ra ngoài. Ta câu ở đây hơn nửa ngày, một con rắm cũng không có, còn ngươi đến đây bày trò "Khương Thái Công câu cá - kẻ nguyện mắc câu" à? Không đúng! Tiểu tử này ngay cả cần câu cũng không có, câu cá bằng ngón chân? Ai cho ngươi câu cá kiểu này! ! ! Thật tức điên lên được! ! ! Ông lão huyết áp lập tức tăng vọt.
Mọi chuyện xảy đến quá nhanh, miệng ông lắp bắp: "À... à..." Trong chốc lát không biết nên nói gì. Quá xấu hổ!
Những người xem trực tiếp cũng kinh ngạc không kém, đều là những người câu cá chuyên nghiệp mà ai cũng ghen tị đến tím người. Câu cá bằng ngón chân, chuyện này xưa nay chưa từng có.
【Vừa rồi ai cãi là không câu được cá vậy?】
【Ông lão: Có ai không! Có ai không! Giết người rồi!】
【Cha ơi cuối cùng con cũng tìm thấy người rồi, người ở đâu? Con là con trai thất lạc ba mươi năm của người đây!】
【Tôi nhớ ra chỗ này rồi, năm đó tôi bị lạc ở đây, làm ơn cho đứa trẻ một định vị đi, tôi muốn về nhà.】
【Ông anh cho xin cái định vị, Mao Đài và thuốc lá của ông rơi ở trên xe tôi rồi, bây giờ tôi mang đến trả cho ông.】
【Tôi đây người không biết câu cá còn phải câm nín.】
【Trời ạ! Cá tự nhảy lên bờ cắn người kìa!】
【…】
Phòng trực tiếp toàn những lời cầu xin định vị. Câu cá chuyên nghiệp thấy cảnh này thì ai mà không điên lên được chứ.
"Ha ha, thằng nhóc này giẫm phải cứt chó rồi!" Ông lão sắc mặt rất khó coi: "Lần sau không có may mắn như vậy đâu."
"Con cá này láu lỉnh quá!" Ông ta không tin là Bạch Dã có kỹ thuật gì, chỉ nghĩ là trùng hợp mà thôi.
Bạch Dã đắc ý nhặt cá bỏ vào giỏ trúc, mặc kệ ông lão nhìn với ánh mắt phức tạp, lại lần nữa đưa chân xuống nước, nhẹ nhàng vỗ xuống mặt nước.
Đột nhiên. Bên dưới mặt nước trào lên từng đợt sóng lớn. Trong chớp mắt, một con cá chép lớn màu vàng óng hiện lên mặt nước, cắn mạnh vào ngón chân cái của Bạch Dã. Mắc câu rồi! ! !
Bạch Dã gồng ngón chân, kẹp chặt lấy miệng con cá chép, cả người ngả ra phía sau. Con cá chép bay lên một đường vòng cung trên không rồi rơi xuống đất.
Cá: "Chuyện gì đang xảy ra thế này? Ta sắp thăng thiên tại chỗ rồi sao??"
"..."
"..."
Con cá chép lớn khoảng bốn, năm cân toàn thân vàng óng, đập xuống đất một tiếng "bịch".
Ông lão như rớt xuống vực sâu. Một lần thì còn có thể nói là trùng hợp. Đến hai lần thì sao giải thích được? Vẻ mặt ông không thể nhịn được nữa, ông lập tức đứng dậy khỏi ghế, tức giận nói: "Chân của ngươi chắc chắn có vấn đề, có phải ngươi bôi thuốc nước gì không?"
Bạch Dã ôm cá chép ném vào giỏ trúc, trong nháy mắt cái giỏ đã đầy ắp. Được rồi. Lần này có thịt ăn rồi. Đi ra ngoài mà vẫn phải dựa vào bản thân, con rùa Sầm Khả Khả thì không trông cậy được gì. Cá bống nấu canh, lại có thêm món cá chép chua ngọt. Bạch Dã nghĩ hết cả rồi.
"Ông nghe xem?" Bạch Dã rất vui, đưa chân đến gần ông lão.
Ông lão đột ngột lùi đầu về: "Chắc chắn là do lũ cá có vấn đề thôi!"
"Mấy con cá đó đều bị ngốc hết rồi, còn ông già, ăn vào thì não sẽ càng ngu thêm đó."
"Hay là ông nhường hết cá cho tôi đi, tôi già cả rồi, ăn bao nhiêu cũng được." Câu không được cá nên xấu hổ, ông lão giả vờ giở trò để đòi cá của Bạch Dã.
Ngay lập tức, người xem trực tiếp bất bình, nhao nhao chỉ trích ông lão.
【Cái đồ "ăn bao nhiêu cũng được" của ông ý, con nít sáu tuổi mà ông còn lừa gạt, ông không biết xấu hổ sao?】
【Ông lão ơi, tôi vẫn thích dáng vẻ ngông nghênh bất cần đời của ông lúc nãy hơn đó.】
【À đúng đúng đúng, cá ngu ngốc thế kia thì đừng ăn, cho tôi đi!】
【Trên lầu đang có một sự tính toán, tôi nghe ở Bắc Cực cũng thấy rõ rồi.】
【Tuyệt đối không được tin lời ông ta, lão già gian xảo lắm, ông ta sẽ lừa mất cá của con đấy!】
【Lần đầu tiên thấy có người câu cá bằng ngón chân, quá phi lý, não tôi không tiếp thu nổi nữa rồi.】
【Cũng đâu phải không thể, tôi có xem mấy video nước ngoài, họ câu cá bằng ngón tay đấy.】
【Mọi người không thấy là hành động của nhóc Bạch nó cứ kiểu ảo ảo thế nào ấy?】
【Tôi cũng cảm thấy là lạ...】
Tên tiểu quỷ còn muốn gạt cá của ta? Không phải là đang múa rìu qua mắt thợ sao? Từ trước đến nay chưa ai chiếm được lợi của ta đâu. Bạch Dã nghĩ rồi nói: "Tôi ra một câu hỏi đơn giản, trả lời đúng thì tôi cho ông cá, trả lời sai thì ông phải đưa tôi hai cân thịt."
Có chuyện tốt như vậy ư? Mắt ông lão sáng lên, thầm nghĩ: "Một đứa nhóc thôi mà, mình sống mấy chục năm, câu hỏi gì mà trả lời không được?"
"Cứ hỏi đi, đại gia đây trên thông thiên văn dưới tường địa lý."
Bạch Dã mỉm cười: "Xin hỏi lý thuyết cơ bản và công thức của năng lượng giải phóng từ bom nguyên tử là gì?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận