Người Tại Nhà Trẻ, Ly Hôn Nghịch Tập Hệ Thống Cái Quỷ Gì

Chương 56: Tôn nghiêm chỉ ở trên mũi kiếm, chân lý chỉ ở đại pháo tầm bắn phạm vi bên trong

Chương 56: Tôn nghiêm chỉ ở trên mũi kiếm, chân lý chỉ ở trong tầm bắn của đại pháo o(* ̄︶ ̄*)o Nữ nhân à! Thiên nhiên không thể cự tuyệt vật lớn. Đại hoàng kim, căn phòng lớn, xe ngựa con, tiền tiết kiệm lớn, lớn... Tóm lại, hết thảy những điều này bắt nguồn từ việc nữ nhân thiếu cảm giác an toàn về vật chất, cùng với cái tâm ganh đua đáng ghét. Để xảy ra hiện tượng này, đầu tiên nhất phải phê bình chính là nam giới, không có họ ở phía sau thì làm sao có cơ hội cho các nàng đòi hỏi ba điều bốn chuyện? Cho nên à! Các anh em nam giới rộng rãi ơi, hãy giác ngộ đi! 38 vạn tám tiền sính lễ vừa diệt đối thủ đồng thời, cũng đồng dạng giết chết chính mình. Nam nhân sao phải làm khó nhau. Mau đem sính lễ kéo về mức bình quân của tỉnh Việt, một vạn chín ngàn tám, cưới hiền thê về nhà."Oa! Lớn thật..."Phàn Khả Hinh ngẩng đầu nhìn chiến hạm trước mắt, mắt mở trừng trừng, không kìm được mà kinh ngạc thốt lên.Không phải ngươi nói là nói được hay sao, xin đừng phát ra cái ngữ điệu đó, rất dễ khiến người ta hiểu lầm đấy được không?Đây là tàu khu trục sao?Bạch Dã ngẩng đầu lên, nội tâm bị con quái vật sắt thép khổng lồ này chấn kinh đến, dù trong mơ từng thấy trên tin tức, nhưng cái loại rung động khi thân lâm kỳ cảnh thì video không thể nào so được.Người đứng ở trên bến tàu nhìn chiến hạm, nhìn trước ngó sau mà chẳng thấy điểm cuối, dường như trước mắt không phải một chiếc thuyền, mà là một bức tường thành kín mít sừng sững trên mặt biển.Không hổ là thứ được dân mạng gọi là khiên chắn của Đông Đại.Má má má!Thảo nào bọn quỷ nước ngoài dễ bị cục diện chiến lược lừa.Hắn cũng bị video lừa luôn a!Cục diện chiến lược thực sự quá trâu bò!Không những lừa được bọn quỷ mà ngay cả người mình cũng bị lừa, hết sức đề nghị sau này truyền thông chính thức phải trưng dụng tay máy quay của pháp Tâm xã, để toàn thế giới cảm nhận sự áp bức từ "Đế quốc".Giờ phút này, cái cảm giác rung động kia không sao dùng ngôn ngữ để miêu tả, kiêu ngạo, tự hào, kích động, đủ loại cảm xúc lẫn lộn cùng một chỗ.Dưới đáy lòng không nhịn được mà sinh ra một cỗ càn rỡ Vương Giả trở về, coi khinh hết thảy.Đồ con mẹ nó!Thật muốn làm một phát! "Quốc chi trọng khí, tốt tốt tốt!"Dù là người kiến thức rộng như Phàn Minh Chí cũng không khỏi khẽ giọng cảm thán, liên tục vỗ tay khen hay."Phàn lão, mời đi bên này."Hai viên sĩ quan trẻ tuổi dẫn đường thấy thế thì mỉm cười, cảm giác tự hào tràn ngập, đây cũng chính là lý do muốn lựa chọn mở cửa tham quan vui cùng dân vào thời điểm có ý nghĩa đặc biệt này.Tổ quốc cường đại, là sức mạnh của quốc dân.Lúc cần khoe cơ bắp thì cứ thoải mái thể hiện thôi, không cần giấu giếm, lo sợ thế lực đối địch nhòm ngó, đây chẳng phải là một biểu hiện cho sự tự tin của quốc gia sao."Được.""Tiểu Dã, chúng ta đi thôi!"Phàn Minh Chí nắm tay Bạch Dã, một già một trẻ đi lên cầu thang, Phàn Khả Hinh lẽo đẽo theo sau, trong lòng ỉu xìu.Trước đây, ba đi đâu cũng đều nắm tay bé nhỏ của ta.Bây giờ thì ba đã thay đổi rồi.Hừ...Quả nhiên đàn ông đều là lũ heo móng lớn."Phàn lão, ta giới thiệu với ngài một chút."Vừa lên tới boong tàu liền đâm đầu tới một cô gái, một trong số các sĩ quan tùy tùng hướng Phàn Minh Chí giới thiệu nói: "Vị này là Đô Linh, phóng viên của kênh quân sự, tiếp theo sẽ do cô ấy dẫn ngài tham quan giới thiệu." "Vất vả rồi."Phàn Minh Chí mỉm cười."Phàn lão, chào ngài."Đô Linh cười tươi, chỉ vào máy quay phim sau lưng hỏi: "Chúng tôi đang trực tiếp, ngài có tiện lên hình không?""Không thành vấn đề."Phàn Minh Chí cố ý mang Bạch Dã tới những trường hợp như thế này để lộ mặt, có thể lên hình thì không thể nghi ngờ là càng tốt hơn, cớ sao mà không làm. "Tàu khu trục của chúng ta, hạm trưởng 183 mét, rộng 22 mét, mớn nước 8 mét, lượng choán nước tiêu chuẩn 9000 tấn, đầy tải 12300 tấn, tốc độ tối đa 32 hải lý, tầm hoạt động liên tục 7000 hải lý, đầy tải vượt quá 10000 tấn..." "Mũi tàu và boong tàu trang bị hệ thống pháo chính, hệ thống phóng thẳng đứng, đạn đạo bao gồm phòng không, chống ngầm, đạn đạo chống hạm, cùng đạn đạo hành trình đối đất..." "...Dù kích thước của chúng ta lớn, nhưng đồng thời có khả năng tàng hình tốt.""Phàn Minh Chí không phải là chuyên gia quân sự về lĩnh vực vũ khí, một bên nghe một bên không ngừng gật đầu, hôm nay nói thẳng ra, ông ta là mang Bạch Dã đến mở mang kiến thức. "Có đạn hạt nhân không?"Bạch Dã tay chỉ vào thiết bị phóng tên lửa thẳng đứng hỏi. "Cái gì?"Đô Linh ngẩn ra, còn tưởng mình nghe nhầm."Ta hỏi là có thể phóng đạn hạt nhân không?""Đạn hạt nhân? Ngươi xác nhận là đạn hạt nhân chứ?"Bạch Dã gật gật đầu.Đô Linh á khẩu.Tàu khu trục mà trang bị đạn hạt nhân ư? Có cần tàn bạo đến vậy không! "Không có... Không có..."Bạch Dã bĩu môi: "Giếng phóng to thế này, mà không trang bị đạn hạt nhân thì thật là đáng tiếc." "..."Câu hỏi chất vấn đến từ linh hồn.Đô Linh không thể phản bác, mồ hôi lạnh túa ra.Lúc này, phòng phát sóng trực tiếp của cô ta lập tức nổ tung.【Dù khổ cũng không thể làm khổ con trẻ, đã là con trẻ muốn thì nhất định phải thực hiện, ta cũng đâu phải là không có điều kiện đó.】【Tiểu hài tử muốn thì cho nó trang bị luôn đi, nó cũng có đòi sao muốn trăng đâu, chúng ta liều mạng cả đời có phải cũng vì đời sau mà!】【Búp măng của tổ quốc đã kiểm duyệt, các quân nhân cố lên a!】【Thế hệ chúng ta vẫn quá bảo thủ.】【Hội chứng sợ hỏa lực không đủ là có tính di truyền, thật nặng đó.】【Mấy ông quân sự mê nay có đổ mồ hôi không? Ngày nào cũng lên mạng hò hét, kết quả lại là phái bảo thủ, nay đầu óc ong ong rồi chứ gì?】【Tôi cứ nghĩ mình là phái cấp tiến rồi, nhưng nhìn thấy thằng bé này mới ý thức được mình chỉ là phái bảo thủ.】【...】Hôm nay tới tham quan phần lớn đều là quân sự mê, bọn họ ngày nào cũng bàn tán trên mạng, hôm nay đóng tàu sân bay đặt tên gì, ngày mai chế tạo máy bay chiến đấu có phạm vi công kích bao nhiêu.Không ngờ tiểu thí hài trong màn hình đã hỏi tàu khu trục có chứa đạn hạt nhân không.Nhóc con, ngươi muốn làm gì thế hả?Biết tàu khu trục còn có một biệt danh không? Nó đi được khắp nơi đó nha!Lắp đạn hạt nhân chạy vòng quanh thế giới, khung cảnh quá đẹp, ta không dám nghĩ.Tốt tốt tốt, tuổi nhỏ đã thế rồi.Lớn lên mẹ nó còn chịu nổi không?Hậu sinh khả úy, một đời càng mạnh hơn một đời!"Nhóc con, sao con lại nghĩ đến chuyện trang bị đạn hạt nhân trên chiến hạm?"Đô Linh ngồi xổm người xuống hỏi. "Tôn nghiêm chỉ ở trên mũi kiếm, chân lý chỉ ở trong tầm bắn của đại pháo.""Bởi vì ta là người yêu chuộng hòa bình, thích hòa bình."Bạch Dã vẻ mặt nghiêm túc nói.Oanh...Phòng phát sóng trực tiếp một lần nữa vỡ tổ.【Tôn nghiêm chỉ ở trên mũi kiếm...Câu này ta sẽ quay lại dán lên đầu giường, mỗi ngày sáng sớm dậy đọc.】【Quả là khiến người tỉnh ngộ, nhiệt huyết sôi trào!】【Tốt một câu thích hòa bình, tiên sinh, ta hiểu, ý ngươi nói đến cái hạt nhân này đúng không?】【Thần mẹ nó yêu thích hòa bình, thì ra ngươi thích hòa bình theo kiểu hạt nhân.】【Giác ngộ tư tưởng của nhóc con này trâu bò vậy!】【Thôi đừng nói nữa, tôi đốt hết thuốc còn được không?】【...】Phàn Minh Chí bị câu nói của Bạch Dã làm cho chấn kinh, ông vạn vạn không ngờ Bạch Dã vậy mà có thể nói ra những lời như vậy.Vinh quang tột đỉnh!Tốt tốt tốt!Rất hợp ý ta, Phàn Minh Chí cười đến không khép miệng lại được.Đô Linh vẻ mặt đờ đẫn ngây người ra nửa ngày, nghĩ ngợi rồi chân thành nói: "Thứ nhất, nhất định có thể chứa, chiến hạm tiên tiến của chúng ta có thể chứa đạn hạt nhân.""Thứ hai, hiện tại chúng ta không cần chứa, đạn hạt nhân của chúng ta thông thường không chứa ở đây, mà chứa ở tàu ngầm, máy bay ném bom, trên các bệ phóng tên lửa di động trên mặt đất.""Đương nhiên, nếu thực sự cần thì trên này cũng có thể chứa.""Tổ quốc cần, chúng ta liền có thể chế tạo!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận