Người Tại Nhà Trẻ, Ly Hôn Nghịch Tập Hệ Thống Cái Quỷ Gì

Chương 69: Miệng lưỡi dẻo quẹo kinh khủng như vậy

"Ta?" Phàn Khả Hinh có chút ngơ ngác.
Nàng có thể đánh rank Vương Giả thật đấy, nhưng nàng chỉ là một kẻ "gà mờ" hạng Kim Cương muôn năm. Bảo nàng lên đài đấu với đội tuyển chuyên nghiệp á? Đùa gì vậy! Tự tìm rắc rối à? Mặc dù là đánh giao hữu thôi, hai bên đều có ba tuyển thủ chuyên nghiệp, nhưng theo bản năng Phàn Khả Hinh muốn từ chối. Nàng chỉ biết mỗi con Angela, nếu bị đối phương cấm chọn, nàng lấy gì mà chơi?
Phàn Khả Hinh xấu hổ muốn chết, liên tục xua tay từ chối. Thế nhưng, cả phim trường hôm nay quay phim tìm mãi mới thấy mỗi mình nàng là xinh đẹp nhất, người dẫn chương trình vừa nhìn thấy Phàn Khả Hinh cũng lập tức sáng mắt lên, vì hiệu ứng chương trình, sao hắn có thể bỏ qua cơ hội này?
"Không sao, đánh giao hữu mà, cứ thoải mái lên chơi thôi, chủ yếu là cho vui."
"Nếu cô không biết chơi thì chúng tôi sẽ hướng dẫn trực tiếp trên sân khấu luôn."
"Dạy! Chắc chắn sẽ dạy!"
Khán giả khó khăn lắm mới thấy một cô gái xinh đẹp như vậy, ai nấy cũng kích động ồ ồ reo hò, hùa theo lời người dẫn chương trình.
"Tôi chơi dở lắm." Phàn Khả Hinh cũng bị không khí náo nhiệt làm cho buồn cười.
"Cứ dở đi! Chúng tôi thích người chơi dở, nếu cô không dở, chúng tôi đã chẳng chọn cô!" Người dẫn chương trình ứng biến rất tài, rõ ràng là "dìm" mà lại như là đang "nâng", khiến người nghe rất dễ chịu, mang đầy tính hài hước, đúng là một nhân tài.
"Có điều bạn tôi còn 'gà' hơn nữa, cũng không sao chứ?" Nói đến đây Phàn Khả Hinh cũng có chút dao động, kích động, dù sao có thể cùng đội tuyển chuyên nghiệp chơi game, là điều mà bao nhiêu người chơi ao ước.
"Không sao, coi như bạn cô là một đứa bé bên cạnh cũng chẳng thành vấn đề." Người dẫn chương trình đùa.
Hắn cứ ngỡ Phàn Khả Hinh đi cùng cô bạn gái ngồi bên trái. Dù sao hai cô gái ngồi cạnh nhau nhìn cũng rất giống bạn thân.
"Vậy các anh chờ một lát, để tôi hỏi bạn tôi xem có muốn chơi không đã!"
Lúc này, tất cả mọi người đều đang nhìn Phàn Khả Hinh, mong chờ cô gái xinh đẹp trước mắt sẽ lên đài chơi game. Mặc dù cô gái bên cạnh nàng có hơi bình thường. Nhưng không sao cả. Tự động bỏ qua người đó là được rồi.
Trước mắt bao người, Phàn Khả Hinh quay sang hỏi Bạch Dã: "Em có muốn lên đài chơi thử không? Chơi không giỏi cũng không sao nha!"
Không phải chứ! Chị nói thật á?
Thấy Phàn Khả Hinh đang ghé đầu nói chuyện với Bạch Dã, tất cả mọi người trên khán đài và dưới khán đài đều tròn mắt ngạc nhiên. Đứa bé kia là bạn cô á! Hắn không phải là em trai của cô sao? Nếu cô nói hắn là con trai của cô, tôi còn chấp nhận được, đằng này cô nói hắn là bạn của cô!!!
Có phải là hơi quá đáng một chút không vậy!
"Thắng có thưởng gì không?" Bạch Dã không bao giờ đánh một trận không có lợi.
"Thắng sẽ được chọn tùy ý mười trang phục..." Nói đến trang phục, mắt Phàn Khả Hinh sáng lên, tuy nàng cũng có thu nhập, nhưng trang phục trong game Vương Giả đắt thật sự, chủ yếu là nàng không nỡ bỏ tiền ra mua. Mười bộ trang phục đối với nàng mà nói là quá hấp dẫn.
"Em muốn không?"
"Ưm ư..."
Phàn Khả Hinh đột nhiên gật đầu, nhưng vừa nghĩ đến đồng đội là Bạch Dã, nàng lại xấu hổ cười trừ, an ủi Bạch Dã: "Thua cũng không sao, có tham gia là có quà."
Được thôi! Đã hiểu rồi. Vừa gà vừa tham. Lại còn muốn "ăn chùa" phần thưởng của ban tổ chức nữa. Quả nhiên nhan sắc là ưu thế trong cái xã hội này, người đẹp là có khác.
"Vậy thì em chiều theo chị chơi một ván."
"Tuyệt quá!" Phàn Khả Hinh đột ngột đứng dậy, kéo Bạch Dã chạy thẳng lên sân khấu, lần này làm cho người dẫn chương trình đứng hình luôn.
Tê. Vừa nãy là hắn quá tự tin. Nhìn Bạch Dã đang đứng bên cạnh mình, hắn vừa muốn khóc vừa muốn cười, lẽ nào bây giờ đổi ý đuổi hắn xuống thì mình quá "mất mặt" hay sao?
"Cậu bé, em đã chơi game này chưa?" Người dẫn chương trình lâm nguy không sợ, mặc kệ tất cả, trước hết tìm cách hâm nóng không khí đã rồi tính.
"Cũng không nhiều, biết một chút thôi." Bạch Dã cả đời này chưa từng chơi game, chỉ là trong mơ thì hắn lại là "thần đồng" đánh Vương Giả hạng 50 sao đồ ăn "chó". 50 sao nghe thì cao nhưng thực tế đều do đối thủ nhường, chỉ những người có mặt ở đầu mùa giải mới là cao thủ. Nhưng hôm nay khác xưa, hắn có kỹ năng tinh thông game, cộng thêm tốc độ tay "không người" có thể sánh bằng, có lẽ tới "thần khóc nhè" cũng phải ngước nhìn hắn mà thôi.
"Oa..."
"Em còn nhỏ như vậy đã chơi game, có ảnh hưởng đến việc học không? Mẹ em có biết chuyện này không?" Người dẫn chương trình tự cho là hài hước hỏi.
"Vậy anh có biết vì sao ông nội của tôi sống được đến trăm tuổi không?" Bạch Dã hỏi ngược lại.
Người dẫn chương trình lắc đầu.
"Vì ông ấy không lo chuyện bao đồng."
"Phụt..."
"Ha ha ha ha... Cậu bé thú vị quá!"
"Cười chết mất, câu đó cậu nói có lợi gì đâu? Cậu định thừa kế khoản 'cho vay kiến' của tôi hả?"
"Nhóc con này có ý đấy, từ nay về sau em là cái miệng 'móc lốp' cho anh rồi!"
"Cả nhà ơi cười chết mất, câu trả lời này ngoài sức tưởng tượng của mình luôn."
"Chửi hay thế, học hỏi quá đi!"
"Đúng là đầu óc trẻ con mới nhanh nhạy, sao mình lại không nghĩ ra được mấy câu hay ho vậy?"
"Vui đấy, chỉ cần câu này thôi, tôi ủng hộ thằng bé hết mình, nhất định phải để hắn lên chơi một ván cho coi!"
"Tuyệt vời, con trai."
Khán giả dưới đài cười nắc nẻ, người dẫn chương trình trên sân khấu thì ngượng ngùng đến mức chỉ muốn độn thổ, trong phút chốc, cuộc đời làm MC của hắn như rơi vào "vũng bùn".
Người dẫn chương trình bĩu môi, hai tay giơ ngón cái lên với Bạch Dã: "Phục rồi, tôi phục cậu rồi!"
"Vậy là anh khôn đó!"
Bạch Dã gật gù, đúng kiểu ông cụ non.
"..." Mặt người dẫn chương trình cứng đờ, đầu óc ong ong. Giọng điệu trẻ con kết hợp với biểu cảm đầy thần thái, cả khán đài dưới sân khấu lúc này đã cười đến điên cuồng.
"Tê, sao mà nó có thể đáng yêu thế?"
"Đáng yêu quá đi, tôi cũng muốn có một đứa em như vậy!"
"Về nhà phải bảo mẹ sinh, một đứa không được thì hai đứa, hai đứa không được thì ba đứa, tôi muốn có y như vậy luôn."
"Ghen tị quá với cái tinh thần của nó."
"Nhóc không lên sân khấu là tôi không xem đấy."
"Để nó lên, để nó lên, để nó lên đi..."
Khán giả đồng loạt hô, tiếng reo hò ngày càng lớn, cuộc đấu còn chưa bắt đầu mà sức hút của Bạch Dã đã đạt đến đỉnh điểm... Đây chính là sức hút nhân cách của Bạch Dã. Không ai có thể sánh bằng. Lúc này, đội tuyển chuyên nghiệp như trở thành nền cho hắn tỏa sáng, sự quan tâm của khán giả đối với Bạch Dã còn lớn hơn cả nhân vật chính Phàn Khả Hinh lúc đầu, ai nấy đều chuyển ánh mắt sang nhìn Bạch Dã. Không ngắm gái xinh mà lại nhìn một nhóc con.
"Xem ra nếu tôi không để cậu lên, thì chắc chắn các anh chị dưới kia sẽ xé tôi ra mất." Người dẫn chương trình vờ như bất đắc dĩ thở dài.
"Liên quan đếch gì tới tôi?" Bạch Dã trợn mắt, cả sân khấu lại được một trận cười bò.
"Cậu nhóc này đúng là một tay chơi mới mà?"
"Câu cửa miệng 'thảo mai' cũng cần ngươi đó."
"Cậu nói câu nào cũng làm người ta bật cười được hết."
"Không phải, sao nó lại "mắc nợ" miệng lưỡi như vậy?"
"Ta đã nóng lòng muốn xem hắn thi đấu."
"Nói chuyện như kiểu 'mắc kẹt', ta ghen tị với hắn."
"... "
Người dẫn chương trình như bị táo bón hỏi lại Phàn Khả Hinh: "Cậu ta thực sự là bạn của em à?"
"Vâng." Phàn Khả Hinh cười đến căng cả cơ mặt.
"Tôi muốn học cậu bé này cách ăn nói, em giúp tôi hỏi xem cậu ta có nhận đồ đệ không?"
Rõ ràng Bạch Dã đang đứng ngay bên cạnh, hắn lại cố tình tủi thân hỏi Phàn Khả Hinh, trêu cho cả khán phòng lại một lần nữa cười vang, hiệu ứng sân khấu lập tức có ngay. Hắn làm vậy kỳ thực là muốn đáp lễ Bạch Dã, muốn xem xem Bạch Dã sẽ trả lời như thế nào.
Câu hỏi này cũng không dễ trả lời, trả lời đơn giản có nhận hay không đều không hiệu quả, người dẫn chương trình kỳ thực cũng không biết nên trả lời thế nào cho phải.
Khán giả lại càng tha thiết nhìn, muốn xem cậu nhóc sẽ trả lời thế nào, trong ánh mắt nóng rực của tất cả mọi người.
Bạch Dã trên dưới đánh giá người dẫn chương trình một lượt.
"Nhận."
"Nhưng không nhận nam."
"Á đù"? Tuyệt! Nói ẩn ý ai thì tự hiểu nhé.
Cái này cũng đáp trả được á? Người dẫn chương trình hoàn toàn phục sát đất, chắp tay trước ngực cầu xin Bạch Dã tha thứ.
Cả khán đài lập tức vỗ tay như sấm.
Cái miệng "dẻo quẹo" khủng khiếp như vậy. Cứ thích đấu với ta.
"Chửi người" là nghề của ta mà.
Bạn cần đăng nhập để bình luận