Tất Cả Bạn Gái Của Tôi Đều Là Lệ Quỷ

Chương 640: Từ Huyên! Em tới rồi

Trên con đường núi tối tăm, Dương Húc Minh âm trầm lái xe, lái thẳng về phía thôn Huyền Sơn. Mà Lâm Thu, đã về nhà.
Cô gái này cũng không có năng lực gì đặc thù, một thân một mình thâm nhập thôn Huyền Sơn mang con rối màu trắng đưa cho hắn, đã là cực hạn.
Cho dù mang theo đối phương cùng đi, cũng sẽ không có bất kỳ giúp đỡ nào.
Hơn nữa Lâm Thu lúc rời đi, cô cũng nhận được tin nhắn từ anh trai, yêu cầu cô về nhà nghỉ ngơi. Rất hiển nhiên, theo nhận định của Lâm Tông Lễ, chuyện kế tiếp không cần Lâm Thu xuất hiện nữa.
Nhưng Lâm Tông Lễ vẫn không hiện thân, điều này làm cho Dương Húc Minh có chút hoang mang. Anh suy đoán có phải Lâm Tông Lễ đã bị Từ Huyên đánh bị thương, cho nên mới không cách nào hiện thân hay không.
Khi rào cản tầm nhìn bị phá vỡ, Dương Húc Minh lập tức phát hiện ra tất cả những điều bất thường trong vài ngày qua. Ở trong trí nhớ của anh, người luôn ở bên cạnh anh đều là Từ Huyên, mà không phải Ứng Tư Tuyết. Từ Huyên thậm chí không có dịch dung, vẫn luôn dùng hình dạng của mình đứng ra, nhưng Dương Húc Minh lại quỷ dị vẫn xem nàng như làm Ứng Tư Tuyết. Thậm chí ngay cả một số hành vi quái dị của Từ Huyên, ngay lúc đó Dương Húc Minh cũng không để mắt đến ! sơ hở rõ ràng như vậy, anh không thể nào bỏ qua. Ví như "Ứng Tư Tuyết" không ăn canh chua, biết làm món Hồ Nam, còn biết Dương Húc Minh thích ăn món nào. Mấy thứ này, cho dù là người bình thường cũng có thể phát hiện chuyện không ổn. Nhưng lúc đó Dương Húc Minh lại hoàn toàn không cảm thấy bất cứ chỗ nào không đúng, thậm chí ngay cả hai cô bé Cố Văn đều ở ngay trước mặt mình nói "Ứng Tư Tuyết" tóc rất dài, sơ hở rõ ràng như thế cũng không lưu lại vết tích ở trong đầu của mình. Ứng Tư Tuyết rõ ràng là tóc ngắn, sao có thể là tóc dài chứ...
Mà trước khi Lâm Tông Lễ xuất hiện, chắc cũng là muốn cảnh báo anh. Nhưng bởi vì nguyên nhân Từ Huyên, nó không cách nào tới gần? Hơn nữa bởi vì hành vi cố nhắc nhở Dương Húc Minh, nó đã chọc giận Từ Huyên, Từ Huyên mới để Tiểu Tư đi Quý Dương giết Lâm Thu? Sau khi nghe xong lời kể của Lâm Thu, Dương Húc Minh cuối cùng xâu chuỗi tất cả manh mối. Tất cả những người ở thôn Huyền Sơn đều đã biến mất vào đầu tháng 10, cho nên những điều mà anh đã nhìn thấy vào hai ngày trước tại thôn Huyền Sơn đều là giả dối, Từ Huyên chỉ diễn một vở kịch cho anh xem, để anh cho rằng Từ Huyên đã bị tiêu diệt. Nhưng trên thực tế, ngay lúc Dương Húc Minh vừa rời khỏi nhà, Từ Huyên cũng đã bắt đi Ứng Tư Tuyết, chiếm đoạt vị trí của Ứng Tư Tuyết.
Nếu như không phải Lâm Thu mang đến con rối màu trắng này, phá trừ mê hoặc của Từ Huyên, lại để cho Từ Huyên ở bên cạnh anh thêm vài ngày, Từ Huyên có thể triệt để thay thế được Ứng Tư Tuyết, không còn cách nào đổi trở về? Đây thật đúng là là một kế hoạch hiểm ác...
Quả thật khó lòng phòng bị. Hơn nữa người của thôn Huyền Sơn đều đã chết sạch vào đầu tháng 10, nói cách khác, khi đó Từ Huyên cũng đã giết sạch người của thôn Huyền Sơn, dùng máu thịt của bọn họ làm môi giới phục sinh thành công. Đồng thời xem xét từ miêu tả của Lâm Thu, phục sinh thành công có lẽ không chỉ Từ Huyên, còn có Tiểu Tư... Tiểu Tư từ vừa mới bắt đầu, chính là Từ Huyên bên kia? Như vậy sự kiện linh dị phát sinh trong trường học, cũng rất đáng ngờ. Khi đó hành vi Tiểu Tư tập kích Cố Văn cùng Doãn Lộ, nhìn sao cũng cảm thấy có gì đó không đúng. Ban đầu Dương Húc Minh cho rằng Tiểu Tư muốn dùng biện pháp như thế để ép mình phải nghe lời, để cho mình chấp nhận giữ nàng ở bên người. Nhưng bây giờ nhìn lại, Tiểu Tư tập kích Cố Văn cùng Doãn Lộ thực ra chỉ có một mục đích, đó chính là dẫn dụ nhân vật then chốt Vương Linh này.
Sau khi dẫn dụ nhân vật then chốt Vương Linh này, là có thể dụ Dương Húc Minh tới thôn Huyền Sơn. Đợi Dương Húc Minh đến thôn Huyền Sơn, sau khi nhìn thấy bọn Từ Huyên diễn vở kịch kia, sẽ cho rằng Từ Huyên đã bị tiêu diệt, mọi thứ đã bình an. Sau đó về nhà, chung sống với "Ứng Tư Tuyết" đã bị Từ Huyên thay thế, đồng thời cả đời cũng sẽ không phát hiện người bên cạnh sớm đã bị đổi... Nói cách khác, từ lúc mới bắt đầu, Từ Huyên đã là đồng bọn với Tiểu Tư.
Các nàng liên thủ bày ra cái bẫy này, chờ Dương Húc Minh chui vào. Đồng thời vào hơn một tháng trước đây, Từ Huyên cùng Tiểu Tư chắc đã bắt đầu bày mưu. Bởi vì sự kiện ma quỷ đầu tháng 10 ở thôn Huyền Sơn, đã gây náo động lớn, toàn quốc đều biết, được đưa tin trên mọi phương tiện truyền thông. Nhưng dù là anh hay Ứng Tư Tuyết, lại đều không nghe được tin tức này. Chuyện này hoàn toàn không bình thường. Ứng Tư Tuyết mỗi ngày đều lên mạng xem tin tức, tin tức hot như vậy, cô phải xem được ngay mới đúng. Nhưng dù là Ứng Tư Tuyết hay là anh, cũng không chú ý tới tin tức này. Nếu nghĩ theo cách này, , nhận thức của anh cùng Ứng Tư Tuyết cũng đã bị quấy nhiễu từ hơn một tháng trước rồi sao? Từ Huyên cùng Tiểu Tư lập mưu hơn một tháng, cuối cùng bày cái bẫy này, chờ anh chui vào? Nhìn con đường núi phía trước, sắc mặt của Dương Húc Minh có chút u ám.
Điều duy nhất khiến anh an ủi lúc này là Ứng Tư Tuyết chắc chắn còn sống. Hơn nữa Từ Huyên đã bịa chuyện sảy thai để lừa Dương Húc Minh. Dù sao Từ Huyên sau khi phục sinh cũng không mang thai, vì che giấu sự thật mình không có thai, cô chỉ có thể tạo ra ảo giác sảy thai để lừa dối Dương Húc Minh. Điều này cũng có nghĩa là đứa con thứ ba của anh cũng không thực sự bị sẩy thai...
Đây có lẽ là an ủi duy nhất vào lúc này... Ô tô chạy xuyên qua con đường núi. Lái xe dọc theo con đường mà Dương Húc Minh đã đi qua hai lần, chạy lên vách núi dựng đứng, cuối cùng, thôn Huyền Sơn xuất hiện ở trong tầm nhìn của Dương Húc Minh dưới màn đêm. Không giống với lần trước tới, lúc này thôn Huyền Sơn hoàn toàn là một cái thôn hoang vắng, không thấy bất cứ dấu hiệu người sống nào. Dưới màn đêm thôn nhỏ hoàn toàn tăm tối, không có ánh đèn, không âm thanh, yên tĩnh như là quỷ vực. Dương Húc Minh dừng xe ở ven đường, sau đó xuống xe, cũng không có lái xe vào. Đứng ở cổng thôn, Dương Húc Minh kêu. "Từ Huyên! Em tới rồi!"
Tiếng la của anh, trong bóng đêm truyền đi rất xa. Nhưng trong sơn thôn tăm tối, không có bất kỳ tiếng đáp lại. Trong thôn làng hoang vắng im lặng chết chóc đừng nói người, ngay cả quỷ cũng không tồn tại. Dương Húc Minh trầm mặc mấy giây, hít một hơi thật sâu, đi thẳng vào trong thôn. Nhưng ngay khi anh vừa bước một bước... Leng keng leng keng ! leng keng leng keng ! Tiếng chuông quen thuộc, vang lên ở phía xa. Anh kinh ngạc quay đầu, nhìn thấy xa xa trong bóng tối, một bóng ma cao lớn với quần áo đội nón lá lẳng lặng đứng ở giữa ruộng. Ánh trăng lạnh như băng rơi xuống người nó, nó nhẹ nhàng run run Chiêu Hồn Phiên trong tay, giơ tay lên chỉ về phía khu rừng cách đó không xa. Rồi biến mất. Thấy cảnh tượng như vậy, Dương Húc Minh theo bản năng kêu lên. "Ba!"
Nhưng bóng ma với quần áo dính máu đội nón lá đến lặng lẽ không một tiếng động, đi cũng không có dấu hiệu nào. Chỉ phương hướng cho Dương Húc Minh. Nhìn thấy nơi ba biến mất, Dương Húc Minh đăm chiêu. Trước đó xuất hiện ở bệnh viện... quả nhiên là chấp niệm mà ba lưu lại thế gian sao? Chỉ là bởi vì Từ Huyên quấy rối, cho nên lúc đó Dương Húc Minh mới nghe không rõ lời của nó? Thậm chí lại xuất hiện ở chỗ này... Cho dù thi thể tan chảy, oán linh tiêu tán, ba vẫn không yên lòng về anh, lưu lại một đạo tàn niệm bên cạnh chỉ dẫn cho anh. Im lặng siết chặt nắm đấm, Dương Húc Minh lẩm bẩm. "Yên tâm đi, ba, con nhất định sẽ mang con dâu của ba bình an trở về..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận