Tất Cả Bạn Gái Của Tôi Đều Là Lệ Quỷ

Chương 635: Sơn thôn bị quỷ ám

Nắng sớm rơi trên thân thiếu nữ, tạo ra cái bóng thật dài phía đằng sau.
Tuy nhiên cái nắng đầu đông cũng không thể khiến cho người ta cảm thấy ấm áp, bởi vì trên đỉnh vách đá nên gió lạnh thổi từ mọi hướng vẫn mang theo rét lạnh.
Lâm Thu hắt hơi, trong tiếng hít thở, thở ra khói màu trắng.
Đi trong cơn gió rét buốt này, cô khó chịu rụt cổ lại.
“Lạnh như thế này... còn phải tới chỗ như này...”
Cô nhìn về phía trước, dưới ánh nắng sáng sớm, ngôi làng nhỏ trống trải tĩnh mịch im ắng, lộ ra vẻ quỷ dị không hiểu được.
Lâm Thu rùng mình một cái, "Sơn thôn này bị quỷ ám à... tại sao mình lại đi tới nơi này cơ chứ...”
Cô là suốt đêm từ Quý Dương chạy về Lục Bàn Thủy. Nguyên nhân, là do tin nhắn của anh trai... Chạy mau! Quay về Lục Bàn Thủy, đi về phía làng Dã Chung thôn Huyền Sơn! Tìm con rối màu trắng trong đó rồi mang nó tới gặp Dương Húc Minh! Nếu không... em sẽ chết!
Tin nhắn này, được gửi tới từ một dãy số vốn đã bị gạch bỏ. Mà nội dung mang đầy ý nghĩa quỷ dị và đáng sợ. Như thể nếu như cô không làm theo như thế, chắc chắn sẽ chết. Nếu như tin nhắn này là người bình thường gửi đến, Lâm Thu sẽ không coi là thật. Nhưng dãy số này là của người anh trai đã qua đời vì vậy điều này khiến cho cô không cách nào coi nhẹ được. Huống chi Huyền Sơn tổ được nhắc đến trong tin nhắn chính là ngôi làng bị ma ám rất nổi tiếng thời gian gần đây... Lúc đó đã gần đầu tháng mười.
Người ta phát hiện ra rằng tất cả dân làng trong làng Dã Chung thôn Huyền Sơn thành phố Lục Bàn Thủy đều đã biến mất, toàn bộ người sống trong thôn đã bốc hơi khỏi nhân gian, không để lại bất cứ một tí dấu vết gì.
Vụ việc này đã gây xôn xao dư luận, nghe nói cảnh sát đã điều động toàn lực đi trinh sát nhưng vẫn không thể điều tra ra được bất cứ một điều gì. Những thôn dân biến mất kia không biết đã đi nơi nào. Trước khi mất tích, bọn họ không hề liên lạc với người thân hay bạn bè gì. Và sau khi biến mất cũng không có bất kỳ tin tức gì. Lúc cảnh sát chạy đến, rất nhiều nhà của hộ thôn dân đều đang bật ti vi, trong khi điều khiển từ xa tán loạn trên mặt đất. Nồi hấp trên bếp lửa đã khô cạn, chỉ còn lại những mảnh thức ăn cháy thành than đen còn sót lại không ai quan tâm. Tựa hồ trong nháy mắt, toàn bộ người trong thôn đều biến mất trong không trung, không còn ai để tâm đến việc trong nhà.
Một ngôi làng miền núi hoang vắng và đáng sợ như vậy ngay lập tức được đưa lên tin tức, và tin đồn về một ngôi làng bị quỷ ám được lan truyền. Thậm chí có rất nhiều nhân vật nổi tiếng trên mạng không sợ chết trực tiếp chạy đến Huyền Sơn tổ livestream tìm quỷ. Nhưng không một ai có được manh mối nào. Không có vết tích phạm tội, không có dấu hiệu quỷ ám, ngoại trừ những người dân làng Huyền Sơn đột nhiên biến mất, không có thêm bất cứ người nào bị mất tích.
Vậy là khi có tin tức mới xuất hiện, những chuyện xảy ra ở Huyền Sơn tổ dần dần bị cư dân mạng lãng quên trong một góc ký ức. Nhưng tin nhắn cô nhận được tối qua đã đưa ký ức này ra khỏi trí nhớ đầy bụi bặm của Lâm Thu. Nét mặt cô rất xoắn xuýt. Bởi vì anh trai cô gửi tin nhắn cho cô, chứng minh một điều, sự mất tích của dân làng trong Huyền Sơn tổ thực sự là do quỷ làm, chứ không phải là một vụ mất tích thông thường. Sau khi trải qua sự kiện Quan Lại Doanh, cô đã có bóng ma tâm lý cực sâu với quỷ. Cả đời này cô không muốn có liên quan gì đến quỷ nữa. Nhưng anh trai gửi cho cô tin nhắn này, hoàn toàn phá vỡ cuộc sống yên bình của cô. Cô không muốn gặp quỷ nữa! Nhưng trong tin nhắn của anh trai nói, nếu như cô không làm theo, sẽ chết...
Tại sao! Cô là sinh viên trẻ đã từng học về ngũ giảng tứ mỹ, bình thường chỉ ở trong phòng ngủ ký túc xá xem anime, chơi game, không hại cũng chẳng lừa ai, tại sao vô duyên vô cớ bị quỷ quấn lên thế này!
Lâm Thu rất tủi thân. Hơn nữa bản thân còn bắt chuyến tàu hỏa sớm chạy suốt đêm về Lục Bàn Thủy, xuống xe lửa ngay cả nhà cũng không về, trực tiếp ngồi xe đi tới Huyền Sơn tổ quỷ dị đáng sợ, điều này làm cho cô rất khó chịu. Nhưng cô không dám dừng lại. Bởi vì lúc sáng khi xuống tàu hỏa, cô nhận được lời hỏi thăm của bạn cùng phòng, hỏi cô nửa đêm đi đâu vậy, còn nói hôm qua có nữ sinh lạ mặt nào đó đến tìm cô. Lâm Thu hỏi cặn kẽ vài câu, sợ đến mức tóc gáy dựng thẳng đứng. Người nữ sinh nửa đêm đến tìm cô, mặc váy trắng, làn da tái nhợt, không thấy rõ mặt mũi, còn ôm một cuốn nhật ký màu đỏ ... Loại miêu tả này, không giống người sống một tí nào!
Hóa ra thật sự có nữ quỷ theo dõi cô? Đồng thời thật sự tới để giết cô! Nếu như không phải cô ghi nhớ tin nhắn cảnh cáo của anh trai ở trong lòng mà tiếp tục ngủ lại trong phòng ngủ, tối hôm qua liền gặp phải xui xẻo? Lâm Thu vừa sợ vừa khó chịu. Phía sau là nữ quỷ đáng sợ đang đuổi theo với ý đồ truy sát cô.
Nếu như cô muốn sống sót, phải đi tới sơn thôn bị ma ám, tìm con rối màu trắng không biết hình dáng ra làm sao, sau đó còn phải mang tới cho Dương Húc Minh? Chuyện này phải làm sao đây, đều là trước có sói sau có hổ! Mặc dù Dương Húc Minh đã từng giúp đỡ cô, là một người rất có cảm giác an toàn , nếu có thể tìm được con rối màu trắng hẳn là đối phương có thể cứu mình, nhưng lỡ như không tìm thấy được thì thế nào? Ai biết được điều gì đang chờ đợi cô trong ngôi làng hoang vắng và im lặng này.
Điều gì sẽ xảy ra nếu cô chết ngay khi bước vào? Không phải Lâm Thu chưa nghĩ tới việc trực tiếp đi tìm Dương Húc Minh giúp đỡ. Nhưng vì bên dưới tin nhắn của anh trai, có một cảnh báo được đánh dấu bằng dấu chấm than... không được liên lạc với Dương Húc Minh cho đến khi tìm được con rối màu trắng! Để thể hiện mức độ nghiêm trọng của sự việc, anh trai cô thậm chí còn dùng ba dấu chấm than! Nói cách khác, nếu như đi tìm Dương Húc Minh trước khi tìm thấy con rối màu trắng, nói không chừng ngược lại sẽ càng chóng chết? Con rối màu trắng kia đến cùng là thứ gì vậy?
Tại sao nhất định phải tìm được con rối màu trắng này mới có thể cứu cô được? Điều này làm cho Lâm Thu vô cùng hoang mang, lại cực kỳ sợ hãi. Nhìn ngôi làng bỏ hoang trước mặt, Lâm Thu nuốt một ngụm nước bọt, cẩn thận đi vào bên trong. Ngôi làng nhỏ yên tĩnh dưới ánh bình minh, thậm chí không có tiếng gà gáy. Nghe nói tất cả vật sống trong thôn này bao gồm gà, vịt, heo chó đều đã biến mất. Một thân một mình đi trong ngôi làng hoang vu quạnh quẽ này làm Lâm Thu cảm thấy rùng mình. Cô đứng trước ngôi nhà đầu tiên ở đầu thôn, nhìn cánh cửa khép hờ, do dự một hồi, rồi mới cắn răng đi vào. Không đi vào không được! Cô nhất định phải tìm được con rối màu trắng kia, vậy nhưng cô không biết con rối màu trắng kia trông như thế nào, biết đâu lại nằm ngay bên trong gian phòng này thì thế nào.
Nhưng ngay khoảnh khắc Lâm Thu bước vào, điện thoại trong túi cô rung lên. Một tin nhắn được gửi đến. Tin nhắn bất thình lình được gửi đến này dọa cho Lâm Thu sợ đến nhảy dựng, tim đập hẫng đi nửa nhịp. Lâm Thu vội vàng lấy điện thoại di động ra xem người gửi tin nhắn là ai. [Anh trai]. Trông thấy tên của người liên lạc, Lâm Thu nhẹ nhàng thở ra. Cô vội vàng ấn mở tin nhắn, đọc nội dung bên trong. Không có trong phòng này. Tin nhắn này... Chẳng lẽ anh trai cô đang ở gần đây? Nếu vậy tại sao anh trai lại không xuất hiện? Cô quay đầu nhìn xung quanh, phía sau rỗng tuếch, không thấy được thân ảnh của anh trai ở đâu trong sơn thôn hoang vu này. Lâm Thu khẽ nhíu mày. Chẳng lẽ hiện tại anh trai không thể hiện thân?
Bạn cần đăng nhập để bình luận