Tất Cả Bạn Gái Của Tôi Đều Là Lệ Quỷ

Chương 589: Mẹ anh muốn tới thăm em

"Anh cảm thấy kỳ thực tập thế nào?"
"Tạm được, ngày mai mới chính thức đến phiên bọn anh giảng bài, ngày hôm nay chỉ ngồi nghe giảng thôi."
"Vậy anh có bị phân tâm hay không?"
"Cơ bản không có, thời điểm anh học tập vẫn rất nghiêm túc."
"Cơ bản không có là cũng có à!?"
"Khụ khụ khụ khụ... em hiểu như thế cũng được."
Trên bàn cơm, Dương Húc Minh cùng Ứng Tư Tuyết tán gẫu về những chuyện đã xảy ra trong trường vào ban ngày.
Anh kể cho Ứng Tư Tuyết chuyện về Cố Văn.
Mà Ứng Tư Tuyết nghe xong câu chuyện của Dương Húc Minh, cô bật cười.
"Hành vi này của em rõ ràng là quấy rối tình dục nha. . anh không sợ doạ cô bé học sinh đó sao? Em nghĩ cô bé Cố Văn này ấy, sau này chắc chắn đi tìm chủ nhiệm lớp tố cáo anh."
Dương Húc Minh không khỏi kêu oan, "Anh không có động chạm gì cô bé cả! Nào phải quấy rối tình dục chứ?"
“Quấy rối tình dục cũng không nhất định phải có tiếp xúc cơ thể mới tính, ngôn ngữ xúc phạm cũng tính nha ! thầy Dương, thầy làm như vậy rất nguy hiểm nha."
"Anh cũng chỉ có lòng tốt..."
"Ha ha ha... em chỉ đùa chút thôi, đừng kích động. nhưng cô nữ sinh này nếu quả thật đụng quỷ, hay là ngày mai để em đi xem? Anh không tiện nói thẳng muốn nhìn tay của cô bé, em thì không có nỗi lo này, có cần em hỗ trợ không?"
"Vậy thì không cần, em cứ ở nhà nghỉ ngơi thật tốt, khi chắc chắn có quỷ sẽ tìm em hỗ trợ. Giờ em không nên chịu vất vả."
"Tốt nhất anh chú ý chừng mực nha, đừng thật hù dọa con gái người ta, rồi bị tố cáo là quấy rối tình dục. Thầy Dương lão sư cũng biến thành thầy Dê nha."
"Được được được... nếu anh thật biến thành thầy Dê, anh sẽ gọi điện cho em trước tiên, để em xử lý anh."
"Ha ha ha..."
Bầu không khí trong phòng ăn có vẻ vô cùng hòa hợp, trên mặt của hai người đều treo nụ cười.
Thời điểm thực tập không cần giám sát lớp tự học buổi tối, vì vậy buổi chiều sau khi tan học Dương Húc Minh có thể trực tiếp về nhà chuẩn bị bữa tối.
Ăn cơm xong, Dương Húc Minh giống như mọi ngày dẫn Ứng Tư Tuyết ra ngoài tản bộ.
Sau khi mang thai tuy cần nghỉ ngơi nhiều, nhưng càng cần hoạt động.
Nếu như cứ nằm mãi ở nhà, rất dễ khiến thai phụ tăng cân, hơn nữa lúc mang thai đi lại nhiều, đối với thai nhi cũng có ích.
Vì vậy sau bữa cơm tối, hai người đều sẽ đi ra bên ngoài dạo một chút.
Dọc theo đường nhỏ bên hồ trong công viên vừa đi vừa nói, Ứng Tư Tuyết đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, mở miệng nói.
"À đúng rồi, khi anh đi dự giờ có từng đếm số người trong lớp không?"
Dương Húc Minh trong nháy mắt hiểu ý của Ứng Tư Tuyết.
Anh nhíu mày, anh nói: "Ý em là... có khả năng Tiểu Tư đi theo anh tới trường thực tập?"
Ứng Tư Tuyết cười nhún vai, "Cô ta không thể nào chỉ vì muốn trở về đi học, cho nên mới mỗi tiết đều ở trong lớp !? Nói không chừng lúc này cô ta đang lảng vảng ở gần chúng ta, tìm một cơ hội giết anh cũng không chừng."
Dương Húc Minh nhíu mày suy nghĩ, không thể không thừa nhận suy đoán này của Ứng Tư Tuyết có khả năng rất lớn là đúng.
Anh suy nghĩ một chút, nói rằng, "Chẳng lẽ tay của Cố Văn bị như vậy là do Tiểu Tư làm sao !?"
Ứng Tư Tuyết cười hì hì nhìn anh, hỏi, "Tại sao vậy?"
"Bởi vì Tiểu Tư cảm thấy cô nữ sinh này muốn quyến rũ anh? Cho nên ghen?" Dương Húc Minh suy đoán, "Hoặc là Tiểu Tư không thích cô gái khác tiếp cận anh? Dù sao loại con gái yandere như cô ấy có ham muốn độc chiếm rất mạnh."
Sau khi nói xong, Dương Húc Minh phát hiện Ứng Tư Tuyết dùng một loại ánh mắt kỳ quái nhìn anh.
"Sao em lại nhìn anh như thế..."
Ứng Tư Tuyết vừa cười vừa nói, "Xem ra anh vẫn biết chuyện gì đang xảy ra... anh cũng nhìn ra Cố Văn kia muốn quyến rũ anh? Em còn tưởng rằng anh sẽ tiếp tục giả ngốc chứ."
Dương Húc Minh trông bí xị nói, "Nè... đang nói chuyện nghiêm túc nha..."
"Ha ha ha... được rồi, mình nói chuyện nghiêm túc, " Ứng Tư Tuyết vừa cười vừa nói, "Nếu quả thật là Tiểu Tư làm, vậy thì nữ sinh Cố Văn kia sẽ gặp nguy hiểm rồi."
"Trừ phi cô bé cũng là thế thân sứ giả, có thể tự mình đối phó Tiểu Tư... nhưng em cảm thấy cho dù Cố Văn cũng là thế thân sứ giả, nếu gặp phải Tiểu Tư chắc cũng sẽ tiêu đời."
"Hiện giờ Tiểu Tư tuyệt đối không phải công cụ người ngoan ngoãn nghe lời mà anh gọi thì đến như hồi đó nữa đâu."
"Nuốt nhiều lệ quỷ như vậy, ngay cả lệ quỷ cấp bậc như Ngô Tiểu Tùng cũng bị cô ấy nuốt, nếu nói Tiểu Tư không mạnh lên chút nào vậy chắc chắn là nói nhảm rồi."
"Không bằng anh hỏi Sinh Tử Lục xem sao, " Ứng Tư Tuyết nói rằng, "Hoặc là truyền Sinh Tử Lục cho Cố Văn, em cảm thấy cô bé này nói không chừng có thể làm người dẫn đường."
"Loại địa phương địa mạch dị biến như Lục Bàn Thủy, mãi không có người dẫn đường quản cũng không phải chuyện tốt. Không thể cứ xảy ra chuyện gì sự tình cũng đều để hai thị dân nhiệt tình chúng ta giải quyết chứ?"
Ứng Tư Tuyết cười híp mắt nói rằng, "Cho nên nhất định phải có một vu yêu vương nha... anh cảm thấy thế nào?"
Dương Húc Minh lấy ra Sinh Tử Lục nhìn một chút, nói rằng, "Hỏi ý kiến nó xem xem."
Anh mở ra trang thứ ba, dùng bút trung tính viết vào trang thứ ba ! mày cảm thấy nữ sinh tên Cố Văn kia làm người dẫn đường thế nào?
Mấy giây sau, trên Sinh Tử Lục trên nổi lên một nhóm chữ màu máu.
Ứng Tư Tuyết là ứng viên tốt nhất để trở thành người dẫn đường.
Nhìn thấy hàng chữ này, Dương Húc Minh tức thì nhíu máy.
"Cuốn sách quỷ quái này vẫn còn ý đồ với em, " Dương Húc Minh nói rằng, "Xem ra em tốt nhất đừng đụng vào nó, lần trước đụng nó một cái, nó đã giúp em kích hoạt năng lực rồi."
"Nói không chừng em chạm vào nó thêm một lần nữa, sẽ trực tiếp bị ép nhận định thành người dẫn đường."
Dương Húc Minh nhắc nhở.
Ứng Tư Tuyết gật đầu, "Chuyện này là đương nhiên, nhưng nếu nó đã đáp lại anh, anh hỏi nó về chuyện giữa Cố Văn và Tiểu Tư xem không, nói không chừng đêm nay nó sẽ chấp nhận trả lời anh."
Từ sau khi Vương Quan Doanh trở về, Sinh Tử Lục không còn để ý Dương Húc Minh nữa.
Dù Dương Húc Minh viết câu hỏi gì cũng không trả lời.
Đêm nay nhưng thật ra một cái ngoại lệ.
Vì vậy Dương Húc Minh lại viết ! Ngô Tư hiện giờ đang ở đâu? Cố Văn có phải bị cô ấy theo dõi hay không?
Câu hỏi này vừa viết xuống, chữ trên trang sách nhanh chóng phai đi.
Mấy giây sau, trang thứ ba trống rỗng chậm rãi hiện lên một nhóm chữ bằng máu.
xin cho Ứng Tư Tuyết tới hỏi, chỉ có người dẫn đường mới có tư cách sử dụng.
Những lời này Dương Húc Minh đã nhìn thấy rất nhiều lần rồi.
Anh lắc đầu, trực tiếp khép lại Sinh Tử Lục , nói rằng, "Xem ra nó vẫn không chịu từ bỏ em, hết cách hết cách rồi."
Dương Húc Minh tuyệt đối không thể để cho Ứng Tư Tuyết trở thành người dẫn đường.
Dù sao trở thành người dẫn đường, thì sẽ đối mặt này lúc nào cũng có thể xuất hiện lệ quỷ khủng bố.
Cho dù vó năng lực mạnh mẽ hơn nữa, cũng có thể gặp phải lệ quỷ có năng lực khắc chế mình mà mất mạng.
Dương Húc Minh không muốn cô ấy mạo hiểm mạng sống.
Huống chi bây giờ Ứng Tư Tuyết chẳng những là vợ hợp pháp của anh, còn đang mang thai...
Cất cuốn sách, Dương Húc Minh đổi đề tài.
"Mẹ anh nói bà ấy muốn đến Lục Bàn Thủy chăm sóc em..." Dương Húc Minh nhìn về phía Ứng Tư Tuyết, nói rằng, "Để bà ấy tới không?"
Ứng Tư Tuyết hơi ngẩn ra, "Dì muốn qua đây sao? Chuyện này..."
Cô nhìn về phía Dương Húc Minh, "Anh cảm thấy thế nào?"
"Anh không có vấn đề, nhưng nếu như em không muốn..."
"Em muốn mà, " dưới ánh đèn lờ mờ, Ứng Tư Tuyết mỉm cười, "Em cũng thấy nhớ dì."
Bạn cần đăng nhập để bình luận