Tất Cả Bạn Gái Của Tôi Đều Là Lệ Quỷ

Chương 637: Theo sau

Trong phòng, tiếng bước chân đang chậm rãi đến gần.
Lâm Thu núp dưới gầm giường căng thẳng đến độ không dám thở mạnh.
Bởi vì thứ đó ở phòng bên cạnh, cách cô đúng một bức tường.
Nhưng may mắn thay, có vẻ như đối phương không phát hiện ra cô đang ẩn núp ở trong căn phòng này.
Tiếng bước chân đi khắp ngôi nhà, hết phòng này đến phòng khác, như đang tìm kiếm thứ gì đó bên trong.
Cuối cùng, mới đi tới gian phòng mà Lâm Thu đang trốn.
Lâm Thu đang trốn dưới gầm giường đã rúc vào trong góc tối nhất, gắt gao che miệng lại, cực kỳ hoảng sợ.
Dưới ánh sáng âm u của căn phòng, cô thấy được một đôi chân trần màu trắng xuất hiện trong tầm mắt.
Từ góc nhìn ở dưới gầm giường, Lâm Thu chỉ có thể trông thấy được hai mắt cá chân và làn váy màu trắng. Váy trắng ... Trái tim Lâm Thu thắt lại. Chẳng có lẽ thật sự là nữ quỷ tối hôm qua tới ký túc xá tìm cô? Đối phương thực sự đuổi một đường từ Quý Dương tới Lục Bàn Thủy? Nhưng tại sao nữ quỷ này lại biết cô đến Huyền Sơn tổ? Lâm Thu vô cùng khẩn trương.
Nếu đối phương biết cô tới Huyền Sơn tổ rồi đuổi theo đến đây, có phải là rất có thể đối phương đã đoán được cô đang trốn ở trong căn phòng này rồi không? Tiếng bước chân chậm rãi vang lên. Lâm Thu kinh hãi nhìn, đôi chân trắng nõn kia chậm rãi đi vào phòng. Tựa hồ như đang dò xét mọi thứ trong căn phòng. Thậm chí ngay cả cửa tủ quần áo cũng bị thứ đó mở ra. Lâm Thu cuộn tròn người lại, gần như sắp khóc. Quả nhiên con quỷ này đang đi tìm cô! Mà dưới gầm giường không có thứ gì che chắn, đối phương chỉ cần nằm xuống nhìn một lượt là có thể trông thấy cô đang ẩn núp dưới gầm giường. Lâm Thu như đã thấy được kết quả đáng sợ sau khi bị quỷ phát hiện...
Cô sợ hãi nắm chặt điện thoại di động, nội tâm điên cuồng hò hét. Anh ơi! Nhanh tới cứu em với! Không phải anh đang ở đây sao? Nhanh tới cứu em với! Tại sao anh chỉ đứng nhìn thôi vậy! Lâm Thu hoảng sợ đến mức gần như mất đi khả năng kiểm soát. Nhưng sau khi tiếng bước chân đi được một vòng lại rời đi. Đôi chân trắng nõn kia bước về phía cửa, rất nhanh biến mất khỏi tầm mắt của Lâm Thu. Thấy một màn như vậy, làm Lâm Thu ngây ngẩn cả người. Con quỷ kia không phát hiện ra cô? Cứ thế mà rời đi? Hay đây kịch bản thường thấy trong phim kinh dị, khi cô nghĩ quỷ đã rời đi, ngay lúc chui ra ngoài rồi mới phát hiện ra con quỷ đã ở phía sau mình từ lâu? Lâm Thu rùng mình.
Đúng lúc này, điện thoại lại rung lên. Cô nhận được một tin nhắn khác từ anh trai... theo sau đi! Ba chữ ngắn ngủn này suýt nữa làm cho con ngươi của Lâm Thu trừng ra ngoài. Cô khó tin đọc lại tin nhắn, rồi nhìn về phía nữ quỷ biến mất ngoài cửa, hoài nghi bản thân đã nhìn lầm. Theo sau? Bảo cô đi theo sau? Theo dõi lệ quỷ kia? Thật vất vả mới thoát khỏi sự truy lùng của nữ quỷ đó, giờ bảo cô chủ động theo sau? Này không phải là đốt đèn trong nhà vệ sinh... tìm chết sao?
Lâm Thu hoảng sợ, toàn thân cứng ngắc ngồi ở chỗ đó, không dám cử động lộn xộn. Bởi vì tiếng bước chân càng ngày càng xa, như thể con quỷ kia đã thực sự rời đi. Điện thoại lại rung lên và rồi cô nhận được tin nhắn thứ hai...
Nhanh theo sau đi! Có đi theo cô ấy em mới tìm được con rối! Nếu không tìm được con rối em sẽ chết! Lời lẽ của tin nhắn thứ hai này rất gay gắt, gần như chĩa thẳng vào mũi cô rồi mắng mỏ. Từ ngữ gay gắt này làm cho mũi Lâm Thu đau nhức, muốn khóc. Đây có phải là anh trai ruột của cô không vậy? Không thể để em gái mình trốn một lúc, bình tĩnh lại một lúc được sao? Cô khóc không ra nước mắt bò ra khỏi gầm giường, rón rén đi về phía cửa. Tiếng bước chân càng ngày càng xa, đi tới phía sau thôn.
Lâm Thu thận trọng nhìn ra bên ngoài từ phía sau cánh cửa, sau khi xác định rằng thực sự không có ai ở bên ngoài, lúc này mới lặng lẽ bước ra ngoài. Sau đó, theo tiếng bước chân đằng xa kia, Lâm Thu cẩn thận đi qua ngôi làng. Tiếng bước chân của cô rất nhẹ, thậm chí còn lén lút hơn khi cô mới vào làng. Rất sợ bước chân của mình mà nặng lên một chút sẽ thu hút sự chú ý của nữ quỷ ở phía xa. Tuy nhiên đi nhẹ đồng nghĩa với tốc độ chạy chậm. Khoảng cách giữa tiếng bước chân và Lâm Thu càng ngày càng xa, cuối cùng khi Lâm Thu đi được tới sau thôn, bóng quỷ mặc váy trắng kia đã không còn trong tầm mắt của cô. Thậm chí ngay cả tiếng bước chân của đối phương cũng không nghe thấy được nữa. Trên đỉnh núi hoang vu, chỉ có những khu rừng nhỏ phía xa hiện ra trước mắt. Sơn thôn bị bỏ hoang lần nữa trở lại trạng thái quạnh quẽ tĩnh mịch lúc ban đầu. Lâm Thu đứng bên cạnh bờ ruộng, có chút luống cuống.
Hiện tại cô phải đi như nào đây? Cô cầu cứu nhìn vào điện thoại, nhưng không còn nhận được tin nhắn nào của anh trai. Lâm Thu nhìn rừng cây trước mặt, trong rừng cây âm trầm vắng ngắt kia, dường như có vô số con quỷ đang ẩn nấp sau lùm cây, tất cả đang nở nụ cười ranh mãnh nhìn cô, đợi cô đi tới tự chui đầu vào rọ. Nhưng tiếng bước chân biến mất, đích thực là ở chỗ này.
Lâm Thu đứng bên cạnh bờ ruộng, hít một hơi thật sâu, hai chân như nhũn ra đi về phía rừng cây. Nỗi sợ hãi gần như bóp nghẹt trái tim cô. Giờ chỉ cần có người tùy tiện quát to lên một tiếng cũng có thể dọa cô sợ đến chết khiếp.
Nhưng cô không dám không đi. Bởi vì anh trai cô rất ít khi dùng những lời lẽ gay gắt này nói chuyện với cô. Hơn nữa lời cảnh báo tối qua đã thành hiện thực, nếu đêm qua cô không rời đi mà ngủ ở trong phòng, có lẽ đã bị nữ quỷ đó chặn đường. Hiện tại anh trai nói nếu như không theo sau, tìm thấy được con rối màu trắng, cô sẽ phải chết. Lâm Thu không dám coi những lời này như gió thổi bên tai. Với những bước đi cứng nhắc, cuối cùng Lâm Thu cũng băng qua vài cánh đồng lúa giữa rừng và ngôi làng nhỏ, tiến vào trong rừng cây.
Trong rừng chỉ có một con đường mòn đủ để cho một người đi, ngoằn ngoèo kéo dài vào trong rừng, không dẫn đến đâu cả. Lâm Thu mới vừa đi vào trong mấy bước, điện thoại đột nhiên rung lên. Cô lại nhận được tin nhắn của anh trai lần nữa! Nhanh trốn đi! Lời cảnh báo ngắn gọn làm cho Lâm Thu dựng tóc gáy.
Bởi vì sâu trong rừng, lại có tiếng bước chân vang lên. Đang hướng về phía bên này! Lâm Thu không dám trì hoãn lấy một giây, vội vàng trốn vào bụi cỏ gần đó, khẩn trương rúc vào phía sau cây cỏ. Tiếng bước chân vang lên trong rừng sâu, không ngừng tiến về phía bên này. Hình như, nữ quỷ kia lại xuất hiện? Nữ quỷ kia vào trong rừng này làm cái gì? Đi tìm Lâm Thu?
Hay là để tìm kiếm thứ gì đó trong này? Ví dụ như con rối màu trắng mà anh trai nhắc đến? Con rối màu trắng kia ở trong rừng cây này? Lâm Thu có chút kích động. Cuối cùng cũng tìm ra được một chút manh mối.
Nhưng lúc này cô chỉ có thể trốn sau lùm cây, không dám làm ra hành động gì thiếu suy nghĩ. Nếu như nữ quỷ trong rừng cây kia phát hiện ra cô vậy thì mọi chuyện sẽ kết thúc. Cả người co rúm lại, Lâm Thu nỗ lực điều hòa nhịp thở, núp sau bụi cây, khẩn trương nhìn chằm chằm đường nhỏ phía ngoài rừng. Do được cây cối che đi, mà từ góc nhìn của mình, Lâm Thu có thể nhìn thấy được một số thứ. Trước mắt thế này là đủ. Cô chỉ cần nhìn xem coi đến cùng là nữ quỷ kia trông như thế nào...
Bạn cần đăng nhập để bình luận