Tất Cả Bạn Gái Của Tôi Đều Là Lệ Quỷ

Chương 613: Các em thực sự là tìm vận may

Lời của ba Vương Linh, làm cho hai nữ sinh đều ngẩn ra.
Cố Văn có chút vội vàng nói, "Linh Linh bị bệnh rồi? Là bệnh gì vậy bác? Nặng lắm sao?"
Người đàn ông ở đầu dây bên kia nói: "Thật ra... ừm... bác cũng không rõ lắm."
"Bác đã đưa con bé đi bệnh viện kiểm tra nhiều lần, nhưng không kiểm tra được gì."
"Bác sĩ nói con bé rất khỏe mạnh, hoàn toàn không bị bệnh. Có thể là mắc chứng bệnh kỳ quái thích ngủ nào đó."
"Nhưng cụ thể là bệnh gì, bác sĩ cũng không tra được."
"Cho nên bác chỉ có thể đưa con bé về nhà, để cho con bé nằm ở nhà nghỉ ngơi."
"Dù sao con bé ngoại trừ một lần ngủ sẽ ngủ hai ba ngày ra, cũng không còn bệnh trạng gì khác."
"Tỉnh ngủ sẽ tự rời giường tìm cơm ăn, ăn no lại sẽ nằm xuống ngủ."
"Lúc tỉnh ngủ sẽ nói chuyện cùng gia đình, không có bất kỳ nào khác thường, chúng ta cũng tạm thời không có biện pháp xía vào."
Câu chuyện của ba Vương Linh, làm cho ba người ở đầu dây bên này đều trầm mặc.
Cố Văn nhìn Dương Húc Minh, chần chừ một lúc, sau đó nói rằng, "Cái đó... bác Vương, nếu không chờ Linh Linh tỉnh bác kêu cậu ấy gọi điện cho chúng con đi..."
Đúng lúc này, Dương Húc Minh đột nhiên lên tiếng.
"Bác Vương, chúng ta có thể tới gặp Linh Linh không?"
Giọng của Dương Húc Minh đột nhiên vang lên, làm cho người đàn ông ở đầu dây bên kia có chút kinh ngạc.
"Cậu là ai?"
"Con cũng là bạn học của Vương Linh, từ sau khi cậu ấy nghỉ học, chúng ta đều rất quan tâm cậu ấy, tất cả mọi người đều muốn biết lúc nào cậu ấy đi học lại. Bác có thể cho chúng con biết địa chỉ của nhà bác, để chúng con đến thăm Linh Linh được không? Chúng con cũng muốn cố hết khả năng trợ giúp bạn Vương Linh trở lại trường."
Dương Húc Minh nói xong, người đàn ông ở đầu bên kia nói.
"À... nhà của bác rất xa, mấy đứa các ngươi con qua đây rất không tiện."
"Không sao đâu bác, con ngồi xe người thân tới đó, bác cứ nói địa chỉ cho chúng con biết là được."
Dương Húc Minh nói vô cùng thành khẩn, cuối cùng cũng đả động ba của Vương Linh.
Đối phương nói địa chỉ cho bọn họ, đôi bên hẹn cuối tuần đi thăm Vương Linh, sau đó kết thúc trò chuyện.
Sau khi cắt đứt điện thoại, hai cô gái trên bãi cỏ đều dùng một loại ánh mắt quỷ dị nhìn anh.
Cố Văn tò mò hỏi, "Thầy thật muốn thăm Linh Linh?"
Dương Húc Minh nhún vai, "Nếu không thì sao? Không đối chất trực tiếp, thì sao vậy gột rửa nỗi oan của thầy?"
"Nhưng hiện tại Linh Linh ngủ mãi không tỉnh, thầy đi cũng chưa chắc có thể nói chuyện với cậu ấy, sao chứng minh mình không có bội tình bạc nghĩa?" Doãn Lộ đưa ra nghi vấn.
Dương Húc nhìn hai người bọn họ, thở dài.
"Được rồi, vậy thầy sẽ nói thật."
Anh nghiêm túc nói, "Thầy hoài nghi bạn học Vương Linh này cũng không phải là bị bệnh, mà là đụng quỷ."
"Ở Lục Bàn Thủy này, nếu như xuất hiện hiện tượng mà y học cùng khoa học đều không cách nào giải thích, tám chín phần mười có liên quan tới quỷ."
"Thầy hoài nghi Vương Linh bị quỷ quấn thân, cho nên mới phải có chuỗi biểu hiện quái dị này."
"Tối thiểu, thầy vốn không quen biết cô ấy, không biết đến sự tồn tại của cô ấy."
Dương Húc Minh nói rằng, "Chuyện cho tới giờ, nếu như thầy thật sự làm vậy, thầy cũng không cần thiết nói xạo đúng không?"
"Cho nên vì lý do an toàn, thấy vẫn phải đi thăm cô ấy, em cô ấy có thật sự đụng quỷ hay không. Nếu như đụng quỷ, vậy còn có thể tới cứu cô ấy kịp lúc."
"Từ lời của ba Vương Linh đến xem, Vương Linh cho dù thật sự đụng quỷ, con quỷ kia tạm thời còn chưa hại chết cô ấy. Loại thời điểm này còn có thể cứu."
"Nếu như đến khi cô ấy thật bị quỷ hại chết, tất cả đã quá trễ rồi."
Dương Húc Minh vô cùng nghiêm túc trình bày, làm cho hai nữ sinh trầm mặc.
Nếu như là trước đây, hai cô chắc chắn không tin những lời này của Dương Húc Minh.
Nhưng trong buổi học sáng hai cô vừa đụng quỷ, đã biết quỷ khủng bố đến mức nào, lúc này lại rất khó hoài nghi Dương Húc Minh trước mắt.
Hoặc có lẽ là hai cô nghi ngờ lời của Dương Húc Minh là lời nói dối, nhưng một phần vạn đâu?
Một phần vạn thật bị anh nói trúng rồi...
Vì vậy Cố Văn suy nghĩ một chút, nói rằng, "Chúng em muốn đi chung với thầy."
Những lời này làm cho Dương Húc Minh liếc mắt.
"Hai em đi làm gì? Thêm loạn hả?"
"Với lực chiến đấu của hai em, đi cùng cũng chỉ có thể dâng mạng cho quỷ, cho nên đừng nên làm loạn thêm."
"So với Vương Linh, hai em nên quan tâm mình trước thì hơn."
Dương Húc Minh nói rằng, "Bên Vương Linh vẫn chỉ là nghi ngờ đụng quỷ, chưa chắc thật sự đụng quỷ. Còn về phần hai em mới thật sự nguy hiểm, hai em đã đụng quỷ, bất cứ lúc nào cũng sẽ có thể bị nguy hiểm tính mạng."
"Đã là bồ tát đất sét sang sông, tự thân khó bảo toàn, còn rảnh quan tâm người khác? Chăm sóc cho mình thật tốt trước đi !"
Dương Húc Minh nói huỵch toẹt ra luôn, nói cho hai cô gái á khẩu không trả lời được.
Một lúc sau, lúc này Doãn Lộ mới run run giơ tay, nói rằng, "Thầy Dương, có chuyện chúng em muốn báo với thầy..."
"Chuyện gì?"
"Chính là về quỷ bút tiên muốn hại chúng em kia, chúng em từng đi hỏi qua rồi, " Doãn Lộ nói rằng, "Trước chúng em, quả thật có một học sinh đã tự sát trong ký túc xá nữ."
"Nhưng từ đó về sau, tuy trong trường học có lưu truyền chuyện ma quái truyền thuyết, nhưng lại chưa từng người có chết, cũng chưa có ai thực sự nhìn thấy quỷ."
"Chỉ là... chỉ là..."
Nhìn dáng vẻ do dự của Doãn Lộ, Dương Húc Minh rất đau óc, "Chỉ là cái gì?"
Cố Văn tiếp lời, trực tiếp nói, "Năm đó căn phòng mà nữ sinh kia tự sát, là phòng số 4008 toà D."
"Cho nên?"
"Căn phòng ấy sau đó được sửa chữa, hiện tại biến thành 4009, " Cố Văn nói với sắc mặt u ám, "Cũng chính là phòng của em và Lộ Lộ."
Dương Húc Minh không nói nhìn hai cô, xoa xoa mi tâm.
"Vậy các ngươi thực sự là tìm vận may rồi."
Anh cảm thán nói, "Nhưng nữ sinh kia chết nhiều năm như vậy, vẫn luôn ở trong trường không có hại người, tại sao lần này đột nhiên lại làm hại hai đứa? Thầy cảm thấy trong chuyện này vẫn có vấn đề rất lớn."
Dương Húc Minh suy nghĩ một chút, hỏi, "Còn tình báo nào khác không?"
Cố Văn gật đầu, "Dạ, còn chứ. Năm đó nữ sinh tự sát kia, em trai của cô ấy hiện đang học ở trường của chúng ta, lớp mười."
Dương Húc Minh sờ cằm rồi nói: "Hai em có thể liên lạc với nam sinh này không?"
"Có thể, nhưng cần thời gian, " Cố Văn nói rằng, "Chúng em còn phải tiếp tục đi hỏi thăm, xem nam sinh kia rốt cuộc ở lớp nào."
"Vậy hai em nhanh hỏi thăm đi, " Dương Húc Minh nói rằng, "Tuy chắc sẽ không có tác dụng gì, nhưng vẫn nên tìm nam sinh này tán gẫu một chút, nói không chừng sẽ có thu hoạch bất ngờ."
"Mặt khác... à..."
Ngẩng đầu nhìn sắc trời, Dương Húc Minh nói rằng, "Như vậy đi, buổi chiều sau khi tan học cùng thầy ra ngoài một chuyến, thầy mang hai em đi một nơi."
Cố Văn cùng Doãn Lộ rất tò mò, "Đi nơi nào?"
"Nghĩa địa công cộng."
Hai nữ sinh đều ngẩn ra, "Nghĩa địa công cộng? Đi nghĩa địa công cộng để làm chi?"
Dương Húc Minh nhún vai, "Giải thích rất tốn sức, dù sao đến rồi các em sẽ biết."
"Cứ như vậy đi, các em nhanh đi liên hệ nam sinh kia, thầy đợi tin tức tốt của hai em."
"Ôi chao? Thầy đi đâu vậy?"
"Đúng vậy thầy Dương lão sư, thầy đi đâu vậy chứ... thầy mặc kệ chúng em sao..."
Dương Húc Minh liếc mắt, "Thầy đi nhà vệ sinh... thầy đi nhà vệ sinh hai em cũng muốn đi theo? Chỉ cần ngoan ngoãn đợi ở chỗ này cho thầy, thầy lập tức quay lại ngay."
Bạn cần đăng nhập để bình luận