Tất Cả Bạn Gái Của Tôi Đều Là Lệ Quỷ

Chương 618: Điều kiện của Tiểu Tư

Dáng vẻ tươi cười của Dương Húc Minh, lại không thể làm cho Cố Văn cảm thấy an tâm.
Cô có chút lo lắng, gã đàn ông trước mắt rốt cuộc đáp ứng điều kiện gì của đối phương, nữ quỷ đó mới chịu buông tha cho hai cô chứ?
Nếu như là lấy mạng đổi mạng...
Thấy dáng vẻ rầu rĩ của cô bé, Dương Húc Minh nhún vai, "Chẳng lẽ em đang nghĩ có phải thầy dùng mạng của mình để đổi hai em hay không!?"
Nhìn biểu cảm sợ hãi của Cố Văn, Dương Húc Minh nở nụ cười, "Em có bị ngốc hay không? Nếu là loại điều kiện này, thầy có thể chấp nhận sao?!"
"Hai em cũng không phải là gì của thầy, sao thầy có thể vì hai em đổi lấy tính mạng của mình chứ."
"Thầy trông giống như một sứ giả chính nghĩa quên mình vì người sao?"
Lời bộc bạch của Dương Húc Minh, làm cho Cố Văn thở phào nhẹ nhõm.
Cô rất sợ là tình tiết sứ giả chính nghĩa quên mình vì người thường thấy trong phim, nếu thực sự là vậy cô không biết làm sao đối mặt Dương Húc Minh.
Nhưng sau khi bình tĩnh lại, sự hiếu kỳ lại tăng cao.
Cố Văn tò mò nhìn Dương Húc Minh, hỏi, "Vậy rốt cuộc thầy đáp ứng cô ta điều gì?"
Dương Húc Minh nhìn cô bé, "Em có ngàn câu hỏi vì sao à? Hỏi nhiều như vậy làm gì."
Cố Văn đành nói: "Không chịu nói thì thôi..."
Tuy nói như thế, nhưng cô thật sự rất muốn biết!
Cô cảm thấy trong tình huống như vậy, không ai sẽ không muốn biết Dương Húc Minh đáp ứng điều kiện nào của nữ quỷ !?
Nhìn dáng vẻ tò mò của cô bé, Dương Húc Minh nhún vai, làm bộ không thấy.
Anh sao có thể nói điều kiện của Tiểu Tư cho cô bé xấu xa này chứ.
Dù sao từ rất nhiều phương diện mà nói, điều kiện của Tiểu Tư cũng có chút... xyz...
Dương Húc Minh dường như lại nghe được giọng nói của Tiểu Tư.
"Chỉ có một điều kiện... đồng ý một điều kiện... em tha cho hai ả..."
"Điều kiện gì?"
"Cùng em gắn bó sinh tử, vĩnh viễn không rời xa..."
"Dùng phương pháp dưỡng quỷ nhân, biến em thành quỷ của anh sao? Em chết anh cũng chết?"
"Không sai..."
"Có thể! Anh hứa với em!"
...
Đối thoại trong thế giới huyễn cảnh, dường như còn ở bên tai.
Dương Húc Minh trông khá đăm chiêu.
Anh rốt cuộc biết tại sao Tiểu Tư muốn làm hại Cố Văn cùng Doãn, lại không lập tức giết chết hai cô, lại để cho một quỷ bút tiên khác vẫn ngủ say tới hại hai cô.
Cô làm tất cả, chỉ là vì cho Dương Húc Minh một loại cảm giác uy hiếp, để cho anh chỉ có thể thỏa hiệp cứu người.
Bằng không Tiểu Tư thật sự sẽ giết hai cô bé này, cô có thể dễ dàng giết chết hai cô bé này vào bất cứ lúc nào.
Cô ấy có năng lực cắn nuốt, một khi bị bắt được, ngay cả lệ quỷ cấp độ cao như Ngô Tiểu Tùng, Lý Tử cũng chạy không thoát, chớ nói chi là hai cô học sinh bình thường như Cố Văn cùng Doãn Lộ.
Còn như quỷ bút tiên kia, chỉ là một đoạn tàn niệm lưu lại ở phòng 4009, ngay cả oán linh cũng không tính.
Nếu như không phải Tiểu Tư cho nó lực lượng, nó vốn không thể nào xuất hiện.
Bây giờ Tiểu Tư từ bỏ ý định giết người, không bao lâu nữa quỷ bút tiên sẽ tự động tan biến.
Tất cả, dường như đều có kết quả tốt.
Chỉ là từ sau hôm nay, Dương Húc Minh đã chân chính cùng Tiểu Tư trở hành gắn kết sinh tử.
Nếu như Tiểu Tư tiêu vong, Dương Húc Minh cũng sẽ chết thảm.
Vận mệnh giữa song phương sẽ nối vào nhau.
Nhưng đổi lại, lúc Dương Húc Minh gặp phải nguy cơ có thể để Tiểu Tư giải cứu.
Chuyện này đối với Dương Húc Minh mà nói, chưa hẳn là chuyện tốt, nhưng cũng không tính là chuyện xấu.
Dù sao lúc này nếu như mặc kệ Tiểu Tư, thực sự sẽ là một tai họa ngầm khiến cho không ai có thể coi thường.
Trước đó cô không nói tiếng nào đã xuất hiện đánh lén Ngô Tiểu Tùng.
Nếu như tiếp theo cô dự định đánh lén Dương Húc Minh hoặc là Ứng Tư Tuyết thì sao?
Cho nên đối với việc cho Tiểu Tư gắn kết sinh tử với mình, Dương Húc Minh cũng không có tâm lý chống đối.
Hoặc có lẽ là đây là biện pháp giải quyết tốt nhất cho tình huống hiện giờ.
Thu thập rác trước bia mộ, Dương Húc Minh dẫn hai nữ sinh rời khỏi nghĩa địa công cộng, lái xe đưa hai cô trở về trường học.
Dù sao hai người còn muốn lớp tự học buổi tối, thế nhưng Dương Húc Minh cũng không cần.
Anh đưa hai nữ sinh đến cổng sau trường học, rồi lái xe về đến biệt thự Hưng Diệp của Ứng Tư Tuyết.
Sau khi đẩy cửa ra, Dương Húc Minh nghe được âm thanh chơi game bùm bùm.
Ứng Tư Tuyết đang ngồi ở trên ghế sa lon, cầm tay cầm chiến đấu hăng hái.
Chứng kiến Dương Húc Minh tới, cô chỉ liếc mắt một cái, đã nhanh chóng đưa mắt nhìn lên trên màn hình.
Dương Húc Minh đi qua, cô ngồi xuống bên người.
"Em ăn cơm chưa?" Dương Húc Minh hỏi.
"Dạ dạ dạ, ăn rồi, " Ứng Tư Tuyết trả lời qua loa, tập trung nhìn chằm chằm màn hình, hai tay điên cuồng bấm tay cầm chơi game.
Hoàn toàn là dáng dấp của một thiếu nữ nghiện nặng internet.
Dương Húc Minh thở dài, đứng dậy đi vào phòng bếp, thấy được thức ăn mà Ứng Tư Tuyết ăn còn dư lại trong bát.
Cô chỉ ăn... chỉ ăn mì tôm?
Đây đúng là là thiếu nữ nghiện nặng internet mà...
Dương Húc Minh thở dài, nhìn một đống bát bẩn trong máng rửa chén, lập tức lắc đầu.
Mở khóa vòi nước, xả nước, sau đó bắt đầu rửa chén.
Trong phòng khách phía sau, thanh âm trò chơi ầm ĩ, trận chiến với BOSS đã bước vào giai đoạn khốc liệt.
Trong phòng bếp, Dương Húc Minh cẩn thận rửa chén, đầu óc dần dần bay xa.
Sau đó, một đôi tay vươn ra từ phía sau, nhẹ nhàng cầm tay anh.
Dương Húc Minh cảm thấy một cái ôm ấm áp.
"A Minh..."
Tiếng cười nhẹ nhàng êm ái của Từ Huyên vang lên ở bên tai của anh, "Một mình rửa chén, ngoan như thế sao?"
Dương Húc Minh giật mình, theo bản năng nói rằng, "Chị Huyên chị không phải theo ba em đi ra ngoài sao?"
Phía sau Từ Huyên dịu dàng ôm anh, dán mặt vào mặt của Dương Húc Minh, cười hì hì nói.
"Đã trở về rồi... chú đang âu yếm thân mật cùng dì, cho nên bây giờ tạm thời không ai quản chúng ta."
Dương Húc Minh giật mình, ngửi được một mùi máu tươi nhàn nhạt.
"Chị Huyên chị bị thương rồi sao?" Anh có chút lo lắng muốn quay đầu.
Nhưng Từ Huyên mạnh mẽ lấy tay ôm đầu của anh xoay trở về.
"Không có chuyện gì không có chuyện gì cả, một chút thương tích nhỏ thôi, chị có chút bất cẩn, tay bị hành thi cắn một miếng nhỏ. Chú đã xức thuốc cho chị rồi, không có vấn đề gì đâu."
"Bỏ qua chuyện này đi, lẽ nào A Minh em không nhớ chị sao?"
"Chúng ta đã ba ngày không gặp mặt rồi đó nha..."
Từ Huyên thân mật dùng khuôn mặt cọ xát mặt của Dương Húc Minh, dùng hơi thở ấm áp phà vào lỗ tai của anh, nóng hầm hập.
Dương Húc Minh đỏ mặt.
"Nhớ..."
"Nhớ gì chứ?"
"Nhớ chị Huyên."
"Hì hì... A Minh thật ngoan, " thiếu nữ đằng sau khẽ cười, dịu dàng ôm anh, đôi môi chúm chúm, "Chị Huyên thích nhất tiểu nam sinh thành thật."
"Nhưng chị Huyên chị chị chị chị... ừm..."
"Hì hì... em còn điều gì muốn nói sao?"
"Còn..."
"Cái gì?"
"Rất ngọt..."
"A?"
"Lưỡi của chị Huyên rất ngọt... giống như kẹo bơ vậy, em rất thích."
"Oa! Vài ngày không gặp, thằng nhóc thối còn học được cách nói ngọt nữa... hì hì hi... nếu đã như vậy, chị Huyên cũng không thể không lo cho em. Đêm nay nhớ để cửa mở nha, chị Huyên sẽ thưởng cho em thật nhiều, hi hi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận